Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào trò chơi

Phiên bản Dịch · 862 chữ

‘Một là nhị tỷ bị bắt tới hẻm Yên Liễu bán thân, hai là người bị kéo đi làm tay đấm của sòng bạc, làm việc trả nợ.’

‘Ngươi không còn lựa chọn nào khác, vì không để nhị tỷ phải bán thân, ngươi chỉ có thể bị ép giúp đỡ kẻ bất lương.’

‘Hôm nay là lần đầu tiên ngươi làm nhiệm vụ…’

‘Kết thúc giới thiệu nhân vật.’

‘Nhắc nhở: Từ giở trở đi, ngươi chính là Điêu Đức Nhất, xin hãy đóng vai nhân vật của ngươi, không cần để lộ bất cứ sơ hở nào, càng đừng nói thông tin chân thật của ngươi cho bất cứ ai, nếu không thì tự gánh lấy hậu quả.’

Hả?

Không có khâu tạo nhân vật à??

Một sao một sao!!

Phương Vũ buồn phiền, hoá ra đây là trò chơi thể loại nhập vai, trực tiếp lựa chọn người may mắn trong trò chơi trở thành nhân vật của người chơi.

Nhìn phần giới thiệu nhân vật, đây là một nhân vật có hoàn cảnh nghèo khó, chưa no bữa nay đã phải lo lắng bữa sau, chắc chắn tố chất cơ thể cũng chẳng ra sao.

… Muốn mở lại.

Cũng không biết cơ chế mở lại của trò chơi này là gì. Lỡ như xoá nhân vật phải chờ một tiếng, hai tiếng, hoặc là một ngày, hai ngày mới được sáng tạo nhân vật mới, vậy thì tiến độ của mình sẽ kém hơn những người khác không phải chỉ một chút thôi đâu.

Đúng, mình không thể nản lòng được, bắt đầu kém một chút cũng không sao, hẳn là trình độ của mọi người đều không khác nhau là mấy, vừa mới vào trò chơi có thể chênh lệch cỡ nào chứ.

Hắn đang suy nghĩ thì tiếng thông báo của hệ thống lại vang lên bên tai.

‘Keng!’

‘Kiểm tra được mũ trò chơi của người chơi có số thứ tự may mắn, sắp gửi phần quà may mắn.’

Trong không gian đen tối bỗng nhiên xuất hiện một vòng quay.

Phương Vũ giật mình.

Má ơi!

Mũ trò chơi của ta còn kèm theo cả phần quà may mắn nữa hả?

Trúng số độc đắc rồi!

Phương Vũ lập tức nghĩ tới người thanh niên mặc vest đó, người này đã đổi mũ trò chơi mang phần quà may mắn cho hắn.

Hì hì hì! Vừa bắt đầu đã choáy rồi, sao lần này mình có thể thua lỗ được nữa đây!

Hắn liếc nhìn những thứ bên trên vòng quay…

Tín vật của Du Ly đại nhân, Ngọn Lửa Thiên Âm, Cảm Ngộ Kiếm Đạo, Máu của Thứ Nhãn Hạt…

Từng món đồ kỳ quái đều nằm trên vòng quay.

Phương Vũ nhẹ nhàng chạm vào.

Vòng quay chuyển động rồi nhanh chóng dừng lại trong tâm trạng thấp thỏm của Phương Vũ.

‘Hệ thống thông báo: Chúc mừng Điêu Đức Nhất nhận được kỹ năng cấp Nhân: Con Số Sinh Mệnh.’

‘Con Số Sinh Mệnh: Ngươi có thể nhìn thấy thanh máu, giá trị sát thương và nhận được thân thể số liệu hoá.’

Hả?

Mỗi thế thôi à?

Phương Vũ trợn tròn mắt.

Đây không phải là chức năng cơ bản của những trò chơi khác à?

Nhìn thấy thanh máu cũng xem như là kỹ năng á??

Hắn đang buồn rầu thì dần dần nghe thấy có tiếng người vang lên bên tai.

Phương Vũ xốc lại tinh thần rồi dời lực chú ý, hẳn là trò chơi đã chính thức bắt đầu.

“Hắn vẫn chưa tỉnh lại nữa à?”

“Người trẻ tuổi mà nhát gan, vừa nhìn thấy máu đã ngất xỉu, như vậy sao có thể đi lăn lộn với chúng ta được chứ?”

“Đúng vậy, nhị tỷ của hắn cũng khá là xinh đẹp, không phải kéo nhị tỷ của hắn tới để anh em chúng ta thoải mái mấy ngày có lời hơn mang kẻ vướng víu này nhiều à?”

“Hổ ca nói cho người trẻ tuổi một cơ hội, bây giờ là chính hắn không nắm chắc cơ hội này, khi nào quay về chúng ta báo cáo lại, nhị tỷ của hắn còn chạy được chắc?”

“Ha ha ha! Vẫn là Vương Nhị thông minh!”

Phương Vũ cố gắng mở mắt ra, cuối cùng lần này hắn cũng nhìn thấy cảnh tượng xung quanh.

Đập vào mắt là bốn tên cao to đang cất tiếng cười, bọn họ mặc quần áo cổ đại, thân hình vạm vỡ, cánh tay còn thô hơn cả chân của hắn.

Điều quan trọng là đỉnh đầu bọn họ treo bốn thanh máu.

‘Vương Nhị: 10/12.’

‘Triệu Thiên: 12/15.’

‘Du Hoả: 7/10.’

‘Du Mộc: 6/9.’

Mỗi thế?

Mỗi thế thôi đấy hả?

Bọn họ cũng yếu thật!

Chỉ là quái nhỏ có mười mấy máu mà thôi, mô hình trông rất vạm vỡ, đúng là.

Phương Vũ đang âm thầm suy nghĩ, hắn ngẩng đầu lên nhìn.

‘Điêu Đức Nhất: 7/7.’

Phương Vũ:…

Phương Vũ: ???

Khi ta hiện ra dấu hỏi chấm, tốt nhất là hệ thống xảy ra lỗi, chứ không phải là ta nhìn nhầm!

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Khi Ta Bắt Đầu Nhìn Thấy Thanh Máu Của BOSS (Dịch) của Ngã Dã Ngận Tuyệt Vọng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.