Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi đầu

Tiểu thuyết gốc · 1278 chữ

Ngày hôm đó mưa nhiều, tôi nhớ rằng mình đã khóc rất nhiều khi biết tin bố tôi đã hi sinh trong đại chiến pháp thuật lần 3. Và không chỉ có tôi mà cũng có vô vàn người Việt cũng vậy họ đều rất đau đớn khi hay tin trung quốc kẻ thù của đất nước ta đã đến xâm lược Biển Đông . Quân ta thất thủ dưới sự áp đảo về quân lực về cả ma cụ và ma pháp sư . Ma cụ Trung quốc chế tạo mang sức mạnh quá lớn chưa từng xuất hiện bao giờ , ma pháp sư của trung quốc với vô số tài nguyên thì cũng vượt trội hơn hẳn ta về chất lượng nhất là pháp sư Bậc 3 và 4

Chúng ta đã mất một phần lãnh thổ nhưng từ ngày hôm đó tôi đã thề rằng sẽ thay đổi tất cả khiến trung quốc trả giá ........

Hoặc đó là tôi nghĩ vậy .....................

Tôi không có tương thích ma pháp

Khi xưa trong chiến tranh đế quốc rất nhiều ma dịch độc hại dải xuống nước ta trong đó Agent Orange hay chất độc da cam là thứ độc hại nhất với khả năng làm mất trí tuệ hủy hoại cả 1 thế hệ và không may dù không biến chứng quá nặng nhưng tôi không có khả năng sử dụng pháp thuật nữa

Tôi đến trường với bạn bè cùng tranh lứa đang tập luyện pháp thuật sơ cấp đầu tiên các loại ma pháp nhỏ như hỏa cầu hay thủy cầu . Tôi cũng hay bị bắt nạt do là kẻ không ma pháp bạn biết đấy mọi người ghét những kẻ khác biệt , và có lẽ đời tôi đã và sẽ kết thúc với nỗi hận thù này cho đến chết nếu như không vô tình đến nơi đó

Năm tôi lớp 12 bạn bè đều háo hức với chuyến đi du lịch đến di tích kinh thành Thăng Long xưa . Thật ra là chỉ đến chụp ảnh kỉ yếu cuối cấp , nhưng với tôi trường học khá là tồi tệ , trong lúc đang vẩn vơ từ đâu một cái vỗ mạnh ngay vào đầu tôi với tiếng nói không thể lẫn đâu

- Tiến vô năng đó à , mày chắc không đủ tiền đi tham quan nên định trốn à nhanh đi mua tao chai nước

Quân , thằng đốn mạt này là thủ lĩnh của bọn con trai ma pháp sư cấp 1 đầu tiên cũng có thể coi là mạnh nhất sau lớp phó và lớp trưởng , nó sử dụng hầu hết là hỏa hệ ma pháp chủng ma pháp sát thương cao

Hệ thống ma pháp có vô cùng nhiều loại ma pháp : Lửa , Nước , Gió ,Đất, ............... còn có 1 số loại hiếm như bóng tối không gian ... nhưng muốn có được chúng thì tỉ lệ trên dân số thế giới là 0,00001% vậy nên hỏa ma pháp khá được ưa chuộng và sách về hỏa ma pháp cũng nhiều để có thể sử dụng ma pháp thì phải hình dung vòng phép, tính toán ma năng ,....cũng như làm chủ được "Nhịp" của ma pháp

Hắn vung vẩy bàn tay đang niệm sẵn hỏa cầu hăm dọa tôi , và tất yếu tôi phải đi mua trước tôi cũng đã thử phản kháng nhưng vô dụng bởi ma pháp sư có khả năng vật lý mạnh hơn chưa kể còn ma pháp nên tôi phải sống , gia thế hắn cũng không kém khi hắn là con một của chủ tiệm vàng gần nhà tôi

Và cũng chẳng có ai cản hắn bởi bạn cứ thử là 1 người khác biệt đi sẽ khó có ai đồng cảm với bạn. à không! có lẽ cô ấy sẽ ... Tôi gạt bỏ cái suy nghĩ chết dẫm và móc chút tiền ra mua chai nước đưa Quân dù đó là chút tiền còn lại của hôm nay . Ba tôi mất tôi sống một mình với trợ cấp dù không có nhiều bà con tôi thì ở xa hay là cũng không thèm quan tâm bởi sau chiến tranh ma pháp lần 3 mọi người ai cũng muốn kiếm tiền để đi nơi khác hoặc là yên vị bởi nỗi sợ bị xâm lược

Yên vị trên giường nhìn căn nhà cấp 4 chỉ có đủ đồ dùng tôi nghĩ về những ngày khi còn đầy đủ người nhà về trước đại chiến ma pháp . Tôi nhìn xung quanh hình ảnh ba tôi ngã xuống dưới Hỏa thương của giặc , tôi nhìn thấy đồng bào ngã xuống .... Bừng tỉnh cái đầu choáng váng , nhìn quanh 4 năm rồi không đêm nào tôi không mơ về ngày đó cảm giác bất lực lan tỏa nhưng tôi làm được gì đây. Cô chủ nhiệm với chủ chương của nhà trường đã giúp con em liệt sĩ một suất đi tham quan như kế hoạch của trường và vì thế tôi cũng được đi tham quan nhìn phía xa ra lớp bên tôi lại thấy cô ấy - Diệu Linh người mà ngày xưa tôi đã mạnh dạn tỏ tình nhưng bị sỉ nhục giữa toàn trường đến bây giờ bọn nó vẫn rỉ tai nhau châm biếm Con cóc đòi ăn thịt thiên nga

Trong chuyến đi khi mọi người ăn uống vui chơi và đương nhiên là tôi bị bỏ riêng một chỗ thì người có lẽ là thằng bạn duy nhất của tôi Nam từ xa đưa tôi cái vé tham quan di tích

- Này mày cầm lấy đi vào mà tham quan mày không thích chụp chiếc thì đi mà thăm thú nha

Đúng là thằng bạn duy nhất của tôi vẫn luôn tốt như vậy cầm vé tôi đi thăm quan khu vực này, kiến trúc kinh thành vô cùng nguy nga , các tiểu tiết cũng rất tốt đúng là các nhà vua thời xưa cũng rất chi tiết , lang thang qua 1 góc hẻm lăng tẩm tôi thấy một mõm đá hình rồng nho nhỏ không hiểu ma xui quỷ khiến kiểu gì mà tôi lại lại gần chạm vào nó phút chốc một luồng sáng từ đâu rọi đến lóa mắt

Trước mắt tôi một bóng đen rất không rõ ràng tựa làn khói cất tiếng :

- Ngươi là người Việt ?

hơi bồn chồn tôi đáp : Đúng thế ! Đây là .. ?

- Đây là vực ma pháp của ta

- Cái gì Vực ma pháp ??? Ma pháp sư Bậc 8 ???

- cũng có chút hiểu biết đó nhóc con

bất ngờ tôi hỏi : sao ông đưa tôi đến đây ??

-Đến được đây thì ngươi cũng giống ta không có ma pháp ta nói có sai không ?

-......

-Ta sẽ cho ngươi một cơ hội có thể sẽ đạt đến cấp độ còn cao hơn ta bậc 9 bậc 10 hoặc là Thánh sư cấp độ

-Thánh sư là cái gì ?

-Ngươi sẽ biết sớm thôi t chỉ hỏi ngươi có muốn không?

Đứng trước cơ hội cả đời tôi không chần chừ :

- KỂ CẢ CÓ XUỐNG ĐỊA NGỤC TÔI CŨNG CÓ THỂ !

-Vậy thì được ngươi sẽ học tập ma pháp quyển của ta Hỗn Mang Ngẫu Thư

-Đó là gì không phải đang lừ....

Tôi lập tức bị đẩy ra khỏi đó và nằm trên mặt đất tay thì cầm một quyển trục đầy chữ Nôm Hỗn Mang Ngẫu Thư

Và đó là bắt đầu của câu chuyện chinh phục và phục thù nỗi nhục mất nước của chàng trai tên Tiến

Bạn đang đọc Vô Địch Đại Việt sáng tác bởi Bầnđạothíchthịt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bầnđạothíchthịt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.