Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái Thai

Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Chu Đạo khoát tay, đặt túi đồ trên tay xuống bàn rồi mở ra.

Bên trong là một chiếc hộp gỗ, sau khi mở ra, một chiếc cuống rốn như là ngọc thạch hiện ra trước mặt.

"Đúng là Bái Thai hoàn chỉnh!" Viên lão nhếch miệng cười nói.

Chu Đạo là người duy nhất dùng 【 Yêu Trân 】 để giao dịch trong các khách hàng của lão.

Bởi vì làm việc ở bên trong Ngự Yêu Ti, Chu Đạo có thể đạt được không ít 【 Yêu Trân 】, hắn cũng bởi vậy mà trở thành một trong những nguồn hàng quan trọng của Viên lão, qua tay một cái, liền có thể kiếm được một khoản lớn tiền chênh lệch.

"Thứ này cũng có người muốn sao?" Chu Đạo thuận miệng hỏi.

Hiến tế chỉ có thể dùng yêu vật hoàn chỉnh, bởi vậy, rất nhiều phế liệu có giá trị đều bị hắn luyện thành 【 Yêu Trân 】, bán cho Viên lão.

Thứ gọi là Bái Thai là một loại【 Yêu Trân 】kì lạ, nó có thể khiến người ta có được trái tim của người mình thích.

Trên chương yêu vật trong « Sổ tay công tác Ngự Yêu Ti » có ghi chép, thời cổ có một loại dị thú tên là Bái, nghe đồn là họ hàng gần của sói, chân rất ngắn, phần lớn trốn ở trong núi sông cổ động, rất là hi hữu.

Người ta nói rằng thai nhi Bái sinh ra là yêu vật, nếu như nấu thuốc uống vào, có thể hấp dẫn người khác phái.

Lũng Tây có một thanh niên, lên núi đi chơi trong tiết thanh minh, đi lạc vào cổ động, tìm được Bái Thai, sau khi trở về mài thành dược, nấu canh uống. Không qua bao lâu, nữ tử mà thanh niên ái mộ đến tìm, hoá ra nữ tử này tranh cãi cùng với vị hôn phu, đi tìm y thổ lộ.

Thanh niên mừng rỡ, trấn an đủ kiểu.

Ngày thứ hai, nữ tử và vị hôn phu hòa hảo như lúc ban đầu, liên tục cảm ơn thanh niên, vô cùng coi trọng y.

Trong nội tâm thanh niên vui vẻ, một mực âm thầm trông nom, lặng lẽ kính dâng.

Không lâu sau, hôn ước của nữ tử thất bại, ngược lại là rơi vào vòng tay của thanh niên.

Tháng sau, hai người kết hôn.

Năm tháng sau, nữ tử sinh hạ một đôi long phượng thai, gia đình bốn người sống hạnh phúc bên nhau.

"Trên đời này luôn có nam nữ si tình." Viên lão cười nói.

Khách hàng này của lão đã yêu cầu từ rất lâu, mới chờ được kiện【 Bái Thai 】này của Chu Đạo.

Nghe nói, vị nữ tử y ngưỡng mộ trong lòng kia luôn như gần như xa đối với y, không từ chối cũng không tiến xa hơn.

Bất kể y bỏ ra bao nhiêu tiền, cũng chỉ nhận được một vài lời tán dương.

Có kiện 【 Bái Thai 】này, nhất định có thể ôm mỹ nhân về.

"Liếm cẩu đều không có kết cục tốt." Chu Đạo lười nhác hỏi thăm, ôm cái rương liền muốn đi ra ngoài.

Liếm cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ theo đuổi.

"Tiểu tử..." Viên lão đột nhiên gọi hắn lại.

"Sao thế?"

"Ngươi còn trẻ, làm việc này chưa lâu, đã bao giờ nghĩ tới việc rời khỏi Ngự Yêu Ti hay chưa?" Viên lão giống như trưởng bối, cười nói: "Ta có thể giúp ngươi."

Theo lão, Phong Yêu Sư là không có tiền đồ gì, đặc biệt là những người trẻ tuổi, không nên lãng phí những năm tháng tuyệt vời của họ ở đó.

Chu Đạo suy nghĩ một chút, đột nhiên quay đầu lại, chân thành nói: "Viên lão, ngươi đã từng nghe nói qua một câu?"

"Câu gì?"

" Chẳng có nghề nào cao sang và cũng chẳng có nghề nào thấp hèn mà chỉ có người nào đã làm ra cái gì cho xã hội." Lời nói rơi xuống, Chu Đạo phiêu nhiên rời đi.

Viên lão nhìn bóng lưng Chu Đạo đi xa, trong đôi mắt ngơ ngác lập tức hiện ra một vệt tinh mang doạ người.

"Chính nhân quân tử, không quan tâm thiệt hơn!" Viên lão không nhịn được khen ngợi.

Đừng nói là Bình An Trấn nho nhỏ, phóng nhãn ra khắp thiên hạ có ai có thể cam nguyện làm một Phong Yêu Sư nho nhỏ, lại còn làm tới hai năm?

Đứng trước cơ hội, nhưng lại thờ ơ, chọn cách tiếp tục ổn định, tỏa sáng trong một vị trí bình thường như vậy.

Dạng tâm tính này! Dạng người trẻ tuổi như này, thực sự rất hiếm thấy.

"Chu Đạo..." Viên lão hơi nheo mắt lẩm bẩm danh tự Chu Đạo.

Chu Đạo trở về nhà, đóng chặt cửa.

Gian viện tử này không lớn, hai căn phòng, địa phương cũng vắng vẻ, tiền thuê một năm cũng chỉ có 50 lượng bạc.

Ngọn nến mờ ảo thắp sáng căn phòng.

Chu Đạo mở hòrương gỗ ra, để lộ ra thi thể con cá chép yêu kia.

Một khi yêu vật chết đi, sẽ không khác gì xác chết của động vật bình thường, nếu là người thường thì có thể không phân biệt được.

"Hiến tế!" Chu Đạo cong ngón tay búng ra, một giọt máu tươi bắn ra, rơi ở bên trên thi thể cá chép yêu.

【 Hiến tế cá chép yêu, thu hoạch được một thanh Đào Mộc Kiếm】

Thanh âm giống như máy móc vang lên ở trong đầu óc Chu Đạo.

Ngay sau đó, ánh vàng rủ xuống, một thanh kiếm gỗ dài ba thước hiển hiện.

Bạn đang đọc Vô Địch Bắt Đầu Từ Hiến Tế Tổ Sư Gia ( Dịch) của Hạ Quân Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kinhreached
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.