Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Khai Mạc Sắp Đến(2).

Phiên bản Dịch · 2153 chữ

- Ta cũng nghĩ như vậy.

Nghiêm Triết Kha gửi biểu cảm đắc ý.

- Anh hùng sở kiến lược đồng!(1)

(1: Thành ngữ, hai người đưa ra ý kiến giống nhau khi không có thảo luận trước)

Lâu Thành lại khen một câu.

- Hai tên lưu manh chính thức không thở nổi, tay chân không còn chút sức lực. Ta bước lên dùng một quyền đã đánh bại một tên, sau đó túm lấy tên đó quẳng về hướng tên còn lại, lại dùng thêm một chiêu đá tầm thấp, đá trúng đùi của hắn. Thế là trong thời gian ngắn bọn hắn đã mất đi khả năng chiến đấu.

- Cong xuôi ta mới dùng giọng thách thức khiêu chiến Ngô Đông, ngươi đoán xem lúc này thì nên dùng đấu pháp gì là tốt nhất?

Nghiêm Triết Kha nói kèm icon suy nghĩ:

- Ngô Đông không mạnh, chủ yếu dựa vào thân thể linh hoạ. Trong tình huống hắn đã chạy mệt, nên không thể để hắn hồi phục, lựa chọn áp sát cận chiến là tốt nhất.

- Đúng, thật cơ trí! Ta cũng nghĩ như vậy!

Lâu Thành lại tiếp tục khen nữa, cái này gọi là sáng tạo cơ hội để khen a:

- Mà Thi lão sư đã từng nói qua một câu, “Ngô Đông do thuốc lá hại thân, đã tàn phế trên con đường võ đạo, chỉ cần tạo áp lực, hắn sẽ không kịp thở nữa.” Thế là ta mô phỏng theo xà bộ, áp sát hắn, liên tục dùng chiêu cận chiến. Sau một lúc, chân của hắn đã không còn vững nữa, bị ta đánh cho bộ pháp rối loạn, chỉ có thể né qua né lại.

- Sau đó thì sao? Ngươi làm sao lại bị thương trên lưng? �(゚□゚川

Nghiêm Triết Kha chủ động hỏi.

Lâu Thành mặt mỉm cười, nằm nghiêng trên gường trả lời:

- Lúc đó, ta muốn thừa thắng tiến công, kết quả Ngô Đông bất ngờ ném một nắm đất về phía mặt của ta. Ta hoàn toàn không ngờ tới tình huống này, lúc đó chỉ có thể nghiêng người né, nhưng không thể né hết được, bụi đất dính vào mắt, không cách nào mở mắt ra được.

Nghiêm Triết Kha lúc này liền gởi cái biểu tượng mèo con nói chuyện "Lão tử bị dọa đến rơi cả cá”:

- Sau đó thì sao sau đó thì sao, ngươi làm như thế nào chuyển bại thành thắng? Không thể nhìn thấy, vậy mà chỉ trúng có một quyền...

- Lúc đó ta rất bối rối, chỉ có thể nghiêng người né tránh. Sau lưng lại bị đánh một quyền, làm cơ thể mất trọng tâm lao về phía trước. Ta dựa vào Âm dương trang đã tiểu thành cố cân bằng cơ thể, miễn cưỡng sau mấy bước có thể giữ vũng trọng tâm điều chỉnh lại cân bằng. Trong mấy bước này ta luôn điều chỉnh trọng tâm liên tục né tránh, mới không bị mấy đòn đánh của Ngô Đông đánh trúng.

Lâu Thành thuật lại tình huống lúc đó:

- Sau khi đứng vũng, bốm phía đều là bóng tối, mắt thì đau rát không nhìn thấy bóng người, trong lòng ta dâng lên mội nỗi sợ hãi. Nhưng may mắn lúc trước Thi lão sư phát hiện ta có thiên phú trong lĩnh vực trang công, đã âm thầm dạy ta Băng bộ Ngưng thủy trang và Lôi bộ Lôi hỏa trang.

- Ngưng thủy trang là luyện tinh thần, rèn luyện giác quan, đề cao cảm giác, rất thích hợp với tình huống này.

Nghiêm Triết Kha gởi biểu cảm nhẹ nhàng thở ra, nàng có kiến thức võ đạo rất vững chắc.

Lâu Thành gửi biểu cảm cười đắc ý:

- Dựa vào Ngưng thủy trang, ta đã bình tĩnh lại. Nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng của Ngô Đông, cảm nhận được mùi rượu từ người hắn, nhưng ta vờ như không thấy, cố ý ra vẻ hoảng loạn. Chờ đến khi tiếng hít thở nặng nề đến gần và các thông tin khác nữa, Ta lập tức vận Lôi hỏa trang, bộc phát công kích, đá hắn một cước, khiến hắn nằm ôm chân lăn lộn, không cách nào đứng dậy được.

- Thật hấp dẫn, ta cảm thấy còn hấp dẫn hơn với cuộc chiến trên tivi hôm nay.

Nghiêm Triết Kha nói:

- Tiểu Tranh, nói không chừng sau này ngươi thật sự sẽ trở thành thần tượng của ta nha! ɷ◡ɷ

Lâu Thành nén lại sự đắc ý trong lòng:

- Không nên khen như vậy, ta sẽ trở nên kiêu ngạo a! Mà ngươi có kinh nghiệm thực chiến không?

Cùng nữ nhân nói chuyện tán dóc phải hiểu rõ phương pháp đặt câu hỏi, chỉ dựa vào lời nói của mình chưa chắc đã khiến đối phương thấy thú vị, cho nên làm đối phương phải mở miệng nói ra mới là chân lý. Mặc kệ là cái gì, miễn là từ ngươi nói ra ta đều thích nghe!

Tất nhiên, khi hỏi cũng phải có kỹ thuật, nếu mà hỏi giống như chính quyền tra hộ khẩu, thì chỉ nhận thêm chán ghét từ đối phương mà thôi.

- Ta hả?

Nghiêm Triết Kha gởi kèm hình nhìn trời suy nghĩ có gió hiu hiu thổi qua:

- Ta chưa từng thi đấu định phẩm, chỉ có hai lần thực chiến. Một lần lớp mười ta học thêm về trễ, ra khỏi cổng trường không lâu, bỗng có người ôm ta từ phía sau. Khi đó ta vô cùng sợ hãi, vô thức vật ngã người phía sau, quẳng ra xa mới phát hiện đó là cha ta... Ông ấy thấy đã trễ rồi mà ta còn chưa về, nên đến trường học đón ta... Cha ta nói đời này chắc là mang tội, lúc còn trẻ bị mẹ ta ném, trung niên bị ta quẳng... Cha, xin tha thứ cho con gái bất hiếu!

“Ta cũng muốn như thế, thật là hâm mộ nhạc phụ đại nhân...” Lâu Thành mặt dày vô sỉ suy nghĩ, phối hợp với Nghiêm Triết Kha nói:

- Bị ném nhiều lần cũng sẽ quen, mà lần thứ hai thì sao?

- Lần thứ hai là là giúp bạn thân ta trừng trị một tên cặn bã. Hắn lừa hết tiền dành dụm của bạn thân ta, đã vậy còn bắt cá hai tay. Khi đến nơi, tiểu tam(2) còn muốn đánh bạn ta, tên cặn bã kia còn che chở cho cô ta. Ta tức bể phổi, lập tức đánh với bọn họ một trận, mà bọn họ cũng biết võ, có thể coi như là thực chiến đi...

Nghiêm Triết Kha gởi icon tức giận mắt phát lửa..

(2: vợ bé, người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác)

- Tên cặn bã! Nên thiến!

Lâu Thành không chút do dự đứng về phía phái yếu:

- Bạn thân của ngươi chắc cũng do nông nổi nhất thời... Nhưng không ngờ ngươi lại giống nữ anh hào a!

Chủ đề vừa đến, hai người nói một mạch đến mười giờ ba muoi, không cảm thấy chán. Lâu Thành lấy nghị chúc nàng ngủ ngon, rồi chìm vào trong giấc ngủ.

... ...

Hôm sau ở bên hồ, Lâu Thành không kìm nén được cảm xúc khe khoang, lập tức nói với Thi lão đầu:

- Sư phụ, tối hôm qua đệ tử đã đánh bại Ngô Đông!

Thi lão đầu nhíu lông mày:

- Đánh bại Ngô Đông? Ngươi chắn là ỷ vào sức bền biến thái của mình, dụ hắn chạy không thở nổi mới đánh đúng không?

Ách... Bị nhìn thấu... Lâu Thành mất hứng nói tiếp.

- Chuyện thế này, ta dùng đầu ngón chân cũng có thể biết rõ. Chờ ngươi có thể trên võ đài đường đường chính chính đánh bại Ngô Đông, trở thành con bài tẩy của câu lạc bộ. Đến đó hãy đứng trước mặt ta khoe khoang.

Thi lão đầu dương dương đắc ý nói:

- Về phần toàn quốc võ đạo hội năm nay, ngươi vẫn là đội hậu cần hoặc cổ động viên, nhìn nhiều một chút, học hỏi nhiều một chút.

Về chuyện này, Lâu Thành không có cảm giác ngoài ý muốn, cũng không thấy thất vọng, dù sao hắn cũng mới tập võ có ba tuần a:

- Nói đến chuyện này, sư phụ cuối tuần sau sẽ bắt đầu vòng loại khu vực đúng không ạ?

-Đúng, mà năm nay Tùng thành chúng ta được chọn để tổ chức lễ khai mạc, đến lúc đó sẽ có cường giả nhất phẩm tới làm khách.

Thi lão đầu nói.

- Ai ? Là ai vậy sư phụ?

Lâu Thành hưng phấn cùng kích động, nhao nhao hỏi, một phần vì sự hiếu kỳ của bản thân, một phần đây là tư liệu đắc giá để nói chuyện với Nghiêm Triết Kha.

Thi lão đầu cười cười:

- Cũng không phải cường giả sở hữu danh hiệu, Tinh hải – Lương Nhât Phàm.

- Là ông ấy? Không tệ, đệ tử cũng sùng bái ông ấy a!

Lâu Thành cao hứng nói.

Lương Nhất Phàm là người có tài năng nở muộn trong giới võ đạo. Lúc nhỏ cuộc sống khó khăn, chỉ có thể luyện võ thuật phổ thông, trong võ quán chỉ làm người bồi luyện(3) cho người khác, hai mươi hai tuổi mới đạt đến nghiệp dư nhị phẩm, còn không bằng Trần Trường Hoa ở câu lạc bộ. Nhưng dù như vậy, Ông ta vẫn khổ luyện từng giây từng phút, đạt được kỳ ngộ và sự tán thưởng. Phá vỡ quy luật "Ba mươi tuổi không đạt Ngoại Cương, thì cả đời không thể", hơn ba mươi hai tuổi bước vào cảnh giới chuyên nghiệp tam phẩm. Là người khiêm tốn cẩn thận, coi trọng tình cảm gia đình, nhớ tới ơn của bạn bè cũ.

(3: người chịu đòn, hỗ trợ bị động, cho người khác luyện tập, có nhiều loại tập luyện, nhưng nhìn chung khá khổ do nhận nhiều vết thương dù có mặc đồ bảo hộ)

Đối với Lâu Thành và những kẻ yêu thích võ đạo, Lương Nhất Phàm chính là hình tượng trong lòng của bọn hắn, có tài năng trải qua khó khăn mới thành công chính bọn hắn cũng muốn như vậy a!

- Sùng bái?

Thi lão đầu trề môi, giống như khinh thường đối với tư tưởng hâm mộ của Lâu:

- Chờ đến ngày ngươi đánh bại được người mà ngươi sùng bái, đó mới là sự kính trọng nhất với bọn hắn.

“Sùng bái hắn, tôn kính hắn, vậy nên đánh bại hắn?” Nghe được câu nói của Thi lão đầu, trong lòng Lâu Thành bốc lên một dòng nhiệt huyết, không phải là tưởng tượng mà là dã tâm!

“Ta có thể chứ? Ta thật sự có thể không?”

Nhiệt huyết này thiêu đốt làm Lâu Thành hơi run người, mang sự đắc ý khi hạ được Ngô Đông ném đi đâu mất.

Hắn nói tránh đi:

- Sư phụ, người nghĩ xem lần này chúng ta có thể vào được chung kết hay không?

Toàn quốc đại học võ đạo hội chia làm tám khu vực lớn, mỗi khu vực thi đấu trước tìm ra vô địch khu vực, sau đó mới tập trung lại vào vòng đấu chính thức. Hằng năm thi đấu vòng loại khu vực từ tháng mười một đến tháng một năm sau, vào tháng năm là vòng thi đấu chính thức.

Thi lão đầu lườm hắn một cái:

- Ngươi cho rằng sư phụ ngươi là thần tiên hả? Mới có một tháng đặc huấn đã muốn mạnh nhất nhì khu vực.

- Không phải chúng ta có có Lâm Khuyết hay sao...

Âm thanh của Lâu Thành từ từ yếu đi.

- Sư phụ, người cảm thấy trường chúng ta ở mức độ nào trong khu vực?

- Vượt được nhiều kẻ lót đường, nhưng lọt vào top bốn thì không thể, tám trường mạnh nhất khu vực thì có hi vọng.

Thi lão đầu suy nghĩ một chút nói:

- Chuyên nghiệp cửu phẩm đối với các tân sinh viên là một điều quá khó khăn, năm ba năm tư thì chưa chắc, tân sinh tiềm năng, thực lực tốt, huấn luyện viên tốt, không phải chỉ có trường chúng ta là có. Năm ngoái các trường trong top tám đề có ít nhất một người đạt chuyên nghiệp cửu phẩm.

- Đó là năm ngoái, hiện tại đã qua một năm, trừ những tên đã ra trường, số còn lại không thể nào không tiến bộ được.

“Còn có ăn chơi bị giảm trình độ nữa mà...” Lâu Thành yên lặng suy nghĩ, không dám nói ra.

- Thưa lão sư, Đại học Bắc Sơn có mấy người là chuyên nghiệp cửu phẩm?

Hắn hiếu kì hỏi. Đây là quán quân toàn quốc năm trước a.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.