Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cũng Cấm Luôn!(1)

Phiên bản Dịch · 1782 chữ

Thi lão đầu cười tủm tỉm nói:

- Tại sao ta lại không thể ở đây? Hôm qua ta phát hiện ngươi có thể trực tiếp tiến vào trạng thái nhập tĩnh, hắc hắc, nếu như cơ bắp của ngươi không phải mềm yếu, xương cốt không rắn chắc, ta chắc đã nghĩ rằng ngươi tuổi còn nhỏ mà học được “Đỉnh tiêm tuyệt học” giả trư ăn thịt hổ. lão già ta đây phải đến sau ba mươi tuổi tài năng bộc lộ mới học được tuyệt học này.

Lâu Thành thầm chửi bậy một câu, đành phải cười khan nói:

- Thưa lão sư, ta cũng không biết, vừa tập trung vào đan điền thì liền có thể nhập tĩnh.

Ông ta vậy mà có thể nhìn ra được, nhưng vẫn may mắn không bị phát hiện ra viên nội đan.

- Điều này chứng minh ngươi có thiên phú trong việ tĩnh tâm.

Thi lão đầu nghiêm mặt nói:

- Ngươi có muốn tương lai tiến vào giới võ đạo hay không? Có muốn trong vòng một hai năm có thể đạt được chuyên nghiệp cửu phẩm hay không?

“Mỗi người đều có tương lai của chính mình, không nhất định là võ đạo...” trong lòng Lâu Thành đột nhiên hiện ra câu nói này, hình ảnh Lâm Khuyết chiến thắng, hiện ra hình ảnh kích động sùng bái của Nghiêm Triết Kha và những người xung quanh, vì vậy hắn không chút do dự nói:

- Thưa Thi lão sư ta muốn! Người có cách gì sao?

- Đương nhiên, nhưng ngươi phải bái ta làm sư phụ.

Thi lão đầu vênh vang đắc ý nói:

- Võ đạo chính là đi ngược dòng nước, dù cho ngươi có thiên phú, nhưng nếu lười biếng sẽ làm bước tiến của ngươi chậm lại, trong vòng một hai năm cũng không có hi vọng đạt được chuyên nghiệp, sư phụ chỉ có thể nhờ vào hướng dẫn, “tu hành tại cá nhân”, có thể thành công hay không phân nửa đều do bản thân ngươi.

Lâu Thành gật đầu, hắn hiểu những đạo lý này, lúc này hắn hành lễ theo giới võ đạo:

- Đệ tử bái kiến sư phụ!

- Tốt, không cần đa lễ, hôm nay coi như nhập môn đi.

Thi lão đầu lại lộ ra nụ cười không ngiêm chỉnh:

- Đúng rồi, không được tiết lộ ra ta là sư phụ ngươi.

Hả, tại sao lại phải bí mật? Lâu Thành vô ý thức hỏi:

- Vì sao ạ.

Mà qua loa như vậy liền bái sư? Nghe cứ như đang đùa, làm cho hắn có cảm giác Thi lão đầu đang lừa hắn.

- Ngươi mặc dù có thiên phú về tĩnh tâm, nhưng chưa chắc có thể luyện võ được, lỡ như có một đệ tử như vậy, ta sợ nói ra sẽ mất hết cả mặt mũi!

Thi lão đầu khinh bỉ nói với Lâu Thành.

Nghe có vẻ đúng... Lâu Thành không phản bác được.

- Ta chính là loại người thực tế.

Thi lão đầu dường như nhìn thấu tâm tư của hắn, cười ha hả nói:

- Chờ ngươi đạt được yêu cầu của ta thì nói ra cũng không muộn.

Lâu Thành ngẫm nghĩ:

- Sư phụ, không nói ra cũng không quan trọng, nhưng người cũng phải giới thiệu sơ cho ta biết a!

Thi lão đầu cười một tiếng:

- Chuyện xưa ta cũng không muốn kể, nhưng mà vào vài năm trước, ta phối hợp với quân đội làm một chương trình thí nghiệm. Ngươi biết đấy, sau cảnh giới “Ngoại Cương”, võ giả bắt đầu khác hẳn với người thường, sinh ra nhiều khả năng kỳ lạ, mà tu vi càng cao, những khả năng biến dị này càng có tỉ lệ nhất định di truyền cho thế hệ sau, những khả năng biến dị này được gọi là “dị năng”, hạng mục nghiên cứu của chúng ta là sự liên hệ giữa võ đạo và dị năng.

Lâu Thành nhớ đến hình ảnh Long Vương và Võ Thánh lúc chiến đấu, lửa tím cùng lôi điện giao nhau, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ra đã hiểu, sau đó hắn hiếu kỳ hỏi:

- Sư phụ, người ở trong đó chuyên nghiên cứu về cái gì?

Thi lão đầu ngại ngùng nhìn Lâu Thành một chút, thản nhiên nói:

- Bị bọn họ nghiên cứu.

- Phụt... Lâu Thành trực tiếp bật cười, thở không ra hơi, Thi lão đầu mặc kệ hắn, lẳng lặng dùng bộ pháp chạy nhanh về hướng câu lạc bộ võ đạo.

Thật vất vả ngưng cười, Lâu Thành sửng sốt căn cứ những gì sư phụ miêu tả, cái nghiên cứu này rõ ràng là cần Ngoại Cương cường giả phối hợp mới có thể thí nghiệm.

“Nói cách khác, sư phụ là Ngoại Cương cường giả? Người khéo léo nói cho ta biết thực lực của ông ấy trên tam phẩm a!”

Trong lúc bất ngờ, trước mắt Lâu Thành lại xuất hiện khuôn mặt đáng ghét một lần nữa, dọa hắn nhảy dựng:

- Sư phụ, sao người quay trở lại?

Thi lão đầu cười ha hả:

- Vừa rồi ta quên nói, đã bái sư thì bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày năm giờ rưỡi thức dậy, năm giờ năm mươi có mặt tại đây, luyện tập trước buổi đặc huấn hai giờ.

- Năm giờ rưỡi đã phải thức dậy?

Lâu Thành ngạc nhiên hỏi lại, khi đó trời còn chưa sáng a. Ngay cả thời điểm ôn thi đại học cũng không cực khổ như vậy!

Mỗi ngày thức dậy vào năm giờ rưỡi, thì thời gian ngủ còn được bao nhiêu? Theo lịch hoạt động như thế này, cho dù mình có nội đan cũng sẽ phải lết mà đi học a.

- Thế nào? Không thể rời giường sao?

Thi lão đầu sờ lên cái cằm có lưa thưa vài sợi râu trắng:

- Ngươi đã bỏ qua giai đoạn tốt nhất để luyện võ, nếu muốn trong vòng một hai năm đạt được trình độ chuyên nghiệp cửu phẩm, không bỏ thời gian cực khổ tu luyện thì làm sao có thể? Siêng năng có thể bù lỗi a, tiểu tử không nghe lời người già thì không nên người đâu.

Lâu Thành trầm mặc một chút, nghĩ đến những hi vọng gần đây của mình về võ đạo, rốt cục gật đầu nói:

- Đệ tử dậy sớm thì được, nhưng cổng ký túc xá phải đến sáu giờ rưỡi mới mở.

- Không sao, ta sẽ giúp ngươi có được chìa khóa của ký túc xá.

Thi lão đầu khoát tay nói, vẻ mặt biểu đạt chuyện này nhỏ như con muỗi:

- Năm giờ rưỡi thức dậy, chính là thời gian chuẩn của võ giả thời cổ đại, mà giấc ngủ nhất định phải đầy đủ, cho nên mỗi ngày mười giờ rưỡi tối nhất định phải đi ngủ, vi sư sẽ gọi điện thoại nhắc nhở ngươi.

“Mười giờ rưỡi đã đi ngủ? Nhưng mười hai giờ mới tắt đèn a...” Lâu Thành hít vào ngụm khí lạnh, nếu như thế này hắn sẽ hoàn toàn không có thời gian giải trí a.

“Hiện tại trừ tối thứ năm mà tối thứ bảy những buổi tối còn lại phải học từ bảy giờ đến chín giờ ba mươi lăm phút, về ký túc xá tắm rửa đánh răng cũng khoảng mười giờ hơn, thời gian còn lại lên QQ và diễn đàn còn không đủ, về phần leo rank chắc không thể mơ đến nữa....”

“Chẳng lẽ sau này chỉ có thời gian ra chơi hay nghỉ trưa mới có thể thư giãn một chút.”

Về phần trốn học, Lâu Thành không thể làm được, nếu thành tích tệ hại, làm sao hắn có thể về nhìn mặt cha mẹ đây?

“Được rồi, nếu muốn thành công phải trải qua khó khăn, trước mắt thử một học kỳ, xem ta có thể tiến bộ đến đâu, coi như học lớp mười hai thêm một lần nữa vậy!”

Lâu Thành hít một hơi trả lời:

- Đệ tử sẽ ngủ đúng giờ.

Thi lão đầu khẽ vuốt cằm:

- Còn nữa ngươi có hút thuốc không?

- có.

Lâu Thành không dám giấu diếm.

- Cai đi!

Thi lão đầu không dung tình chút nào nói:

- Luyện thể chưa thành, rượu và thuốc lá chỉ gây hại thân, trong câu lạc bộ có tên Ngô Đông, cơ thể đã bị rượu và thuốc lá ngấm vào , gần như không thể nào có bước tiến trong võ đạo, uhm, ngươi cũng không được uống rượu.

- Vâng.

Lâu Thành cũng không tính là tên nghiện thuốc và rượu, chỉ là cai đi thì lúc đầu hơi cảm thấy thiếu thiếu gì đó tí thôi.

- Ngươi có bạn gái không?

Thi lão đầu tiếp tục hỏi.

- Không có...

Lâu Thành đột nhiên dừng lại, e ngại hỏi tiếp:

- Thưa sư phụ nếu đệ tử có thì sao?

- Cũng cấm luôn!

Thi lão đầu dùng vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Cái gì? Không được quen bạn gái?” Lúc này Lâu Thành bắt đầu đổ mồ hôi hột, Thi lão đầu lộ ra nét mặt không đứng đắn nói:

- Ý của vi sư là, nếu ngươi có bạn gái, để có thời gian hoàn thành tốt cả việc học võ lẫn việc học trên lớp, chắc chắn sẽ không còn thời gian dành cho đối phương, đến lúc đó nếu như bị người ta đá, đau buồn sẽ hại đến thân thể, còn nữa mặc dù ngươi tuổi trẻ hừng hực nhưng chuyện đó cũng phải kiềm chế lại, không có bạn gái, tay trái tay phải cũng dùng được a, hắc hắc. Trước mắt chỉ nói nhiêu đây thôi, buổi sáng ngày mai, năm giờ năm mươi, ngay tại nơi này, ta sẽ dạy ngươi vài bộ trang công nữa và Băng bộ của Thượng Thanh tông, cùng học một lượt.

Võ đạo truyền thừa đến nay đã có rất nhiều lưu phái, nhưng "Năm bộ tuyệt học" vẫn có thanh danh lớn nhất, cho nên không ít lưu phái không thuộc đạo môn, cũng sẽ lấy tên như năm bộ tuyệt học đặt tên cho bộ pháp của họ, ví dụ như "Băng bộ" tuyệt học và "Thủy bộ" tuyệt học cũng như thế.

Lâu Thành nghe mà cảm tháy phấn khởi lên, đối với chuyện ngủ sớm dậy sớm đã không còn quan tâm nhiều.

Bởi vì chuyện hắn bái Thi lão đầu làm thầy không thể để người khác biết, nên hắn đợi Thi lão đầu đi xa, rồi mới chạy đến câu lạc bộ võ đạo, khi đến nơi hắn là người cuối cùng.

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Bản Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YoDkraken
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.