Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bái Phỏng Đồng Môn

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Vô Cực Tử nhanh chóng rảo bước đi lên Phiêu Diểu Phong, đột nhiên đằng trước có tiếng quát chói tai truyền đến:

- Tặc tử, mau dừng tay!

Chỉ thấy có bốn thiếu nữ khoảng mười tám mười chín tuổi chạy nhanh về phía Vô Cực Tử, đáng kinh ngạc là cả vóc dáng lẫn tướng mạo của bốn người đều giống y hệt nhau, cô nào cũng mặt trái xoan, mắt đen lay láy, dung nhan thanh tú, chỉ khác nhau mỗi màu áo đang mặc. Thiếu nữ áo hồng tên là Mai Kiếm, thiếu nữ áo trắng tên là Lan Kiếm, thiếu nữ áo vàng tên là Cúc Kiếm, thiếu nữ áo xanh tên là Trúc Kiếm, bọn họ chính là tỷ muội sinh tư, là thiếp thân thị nữ của Vu Hành Vân, tu vi đều đã đạt đến cảnh giới Luyện Khí Viên Mãn.

Bốn người Mai Kiếm, Lan Kiếm, Cúc Kiếm và Trúc Kiếm không nói nhiều lời trực tiếp động thủ, một luồng khí thế mạnh mẽ lập tức khóa chặt lấy Vô Cực Tử. Vô Cực Tử không dám khinh suất, vội vàng thôi động bảy thành công lực đánh ra Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, chưởng lực chí dương cương mãnh trực tiếp đem bốn người Mai Lan Cúc Trúc đánh ngã xuống đất.

Đúng lúc này, sau lưng Vô Cực Tử đột nhiên có một giọng nói băng lãnh vang lên:

- Ngươi là kẻ nào, tại sao lại biết Thiên Sơn Lục Dương Chưởng?

Vô Cực Tử không khỏi giật mình, vội vàng xoay người lại nhìn, chỉ thấy có một bé gái chừng tám chín tuổi, khóe mắt long lanh má đỏ hây hây, vô thanh vô tức xuất hiện ở sau lưng mình. Người này không phải ai khác chính là Vu Hành Vân, đại sư tỷ của Vô Cực Tử, nổi danh trong chốn võ lâm giang hồ với ngoại hiệu Thiên Sơn Đồng Mỗ. Đừng nhìn vẻ ngoài chỉ là một bé gái nhỏ tuổi dễ thương, thực ra Vu Hành Vân đã ngoài chín mươi tuổi rồi, bởi vì không may tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện nên thân thể mới mãi mãi nhỏ nhắn như vậy.

Bốn người Mai Lan Cúc Trúc vội vàng quỳ xuống trước mặt Vu Hành Vân, run giọng nói:

- Chúng nô tỳ bất tài, xin chủ nhân trách phạt!

Vu Hành Vân không có tâm trạng để ý đến thuộc hạ, lúc này bà đang tập trung tinh thần khóa chặt nhất cử nhất động của Vô Cực Tử. Phải biết Thiên Sơn Lục Dương Chưởng chính là tuyệt chiêu độc môn của Tiêu Dao Phái, Tiêu Dao Tử cũng chỉ truyền thụ cho một mình Vu Hành Vân, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một người thứ ba biết được, Vu Hành Vân làm sao có thể giữ được bình tĩnh, trong lúc vô tình đã bộc phát ra một cỗ khí tức khủng bố vô song.

Vô Cực Tử lập tức nhận ra thân phận của Vu Hành Vân, nhanh chóng cúi người hành lễ, cung kính nói:

- Tiểu đệ Vô Cực Tử bái kiến đại sư tỷ!

Vu Hành Vân ánh mắt nghi hoặc nhìn Vô Cực Tử, nghi vấn hỏi:

- Ngươi... rốt cuộc là ai?

Vô Cực Tử nhanh chóng lấy ra một phong thư bí mật, đưa đến trong tay Vu Hành Vân, thong thả nói:

- Đây chính là tín vật của sư phụ, sư tỷ xem xong ắt sẽ hiểu ra.

Vu Hành Vân vẫn khoá chặt lấy khí thức của Vô Cực Tử, nhẹ nhàng đưa tay mở phong thư ra, lọt vào tầm mắt chính là bút tích quen thuộc của Tiêu Dao Tử, bàn tay cầm lấy phong thư cũng vô thức siết chặt lại. Nhìn từng dòng từng chữ trong bức thư, Vu Hành Vân không khỏi bồi hồi xúc động, nhớ lại thời gian tươi đẹp trước đây, khóe mắt long lanh lặng lẽ chảy xuống một giọt lệ nóng.

Vu Hành Vân cố gắng bình ổn tâm trạng, vỗ bôm bốp vào vai Vô Cực Tử, mỉm cười nói:

- Nếu như lão đầu tử đã có lời nhờ cậy, mỗ mỗ đương nhiên sẽ không chối từ. Tiểu sư đệ cứ yên tâm ở lại đây tu luyện, mỗ mỗ nhất định sẽ đem sở học cả đời dốc túi truyền thụ.

Vu Hành Vân đảo mắt nhìn quanh một lượt, nghiêm giọng nói:

- Từ giờ trở đi, tiểu sư đệ chính là khách quý của Linh Thứu Cung, các ngươi nhất định phải hầu hạ thật chu đáo, nếu như có gì sai sót ta sẽ đích thân trừng trị, đã nghe rõ chưa?

Chúng đệ tử Linh Thứu Cung quỳ một chân trên đất, đồng thanh nói:

- Tuân mệnh!

Bốn người Mai Lan Cúc Trúc dẫn theo Phù Mẫn Nghi đến hành lễ với Vô Cực Tử, bối rối nói:

- Chúng nô tỳ có mắt như mù đã mạo phạm đại nhân, xin đại nhân trách phạt!

Vô Cực Tử nhẹ nhàng lắc đầu, khoát tay nói:

- Chỉ là một chút hiểu lầm nho nhỏ, mọi người không cần khoa trương như vậy.

Bốn người Mai Lan Cúc Trúc và Phù Mẫn Nghi không khỏi thụ sủng nhược kinh, vội vàng quỳ xuống dập đầu lia lịa, luôn miệng nói:

- Tạ ơn đại nhân khai ân! Tạ ơn đại nhân khai ân!

Thời gian nửa năm chớp mắt trôi qua, Vô Cực Tử ở lại Linh Thứu Cung được một vị cao thủ cảnh giới Trúc Cơ Viên Mãn như Vu Hành Vân dốc túi truyền thụ cảm ngộ võ học cả đời, tu vi theo đó dần dần tăng lên, hiện tại cũng đã đả thông Đốc Mạch, sắp sửa đạt đến cảnh giới Trúc Cơ Trung Kỳ. Nhờ có Vu Hành Vân tận tâm chỉ điểm, Vô Cực Tử cũng trau dồi thêm kiến thức hiểu biết về Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, bản chất của môn công pháp này là cải lão hoàn đồng, làm cho cơ thể giữ mãi tuổi xuân, người luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công mỗi ba mươi năm sẽ phải tiến hành cải lão hoàn đồng một lần, mỗi lần lại mất thêm ba mươi ngày, trong thời gian đó võ giả sẽ tạm thời mất hết một thân võ công, ngày nào cũng phải uống máu tươi sống để điều hòa kinh mạch, nếu không thì sẽ khó có thể trấn áp được khí huyết bạo động trong cơ thể. Vu Hành Vân đã tu luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công từ năm sáu tuổi, đến nay cũng đã gần chín mươi năm, tu vi cũng đã đạt đến cảnh giới Trúc Cơ Viên Mãn, quả thực hết sức cường đại, thế gian ít ai sánh bằng.

Bên cạnh tiến bộ về mặt võ học, Vô Cực Tử cũng đã lĩnh ngộ được môn thủ pháp ám khí vô cùng đặc dị đạt đến cấp bậc Trúc Cơ Thượng Phẩm do Vu Hành Vân sáng tạo ra dựa trên cơ sở của Thiên Sơn Lục Dương Chưởng gọi là Sinh Tử Phù. Sinh Tử Phù dùng chân khí hóa hơi nước thành hàn băng sau đó phong ấn vào trong cơ thể địch nhân, người bị trúng chiêu sẽ thấy ngứa ngáy toàn thân, nếu như không dùng giải dược đặc chế của Linh Thứu Cung thì sẽ vô cùng khó chịu, muốn sống không được muốn chết không xong. Tuy nhiên, sử dụng giải dược cũng chỉ là biện pháp tạm thời, nếu như muốn hoàn toàn hóa giải Sinh Tử Phù thì nhất định phải dùng chân khí chí dương chí cương của Thiên Sơn Lục Dương Chưởng để hút ra ngoài. Chính nhờ vào môn ám khí đặc biệt này mà Vu Hành Vân có thể khống chế đông đảo nhân sĩ võ lâm của ba mươi sáu động và bảy mươi hai đảo, cũng vì vậy mà Linh Thứu Cung cao thủ như mây, thế lực vô cùng hùng mạnh.

Vô Cực Tử thiên tư thông tuệ, chỉ dùng thời gian một tháng đã tu luyện Sinh Tử Phù đến Đại Thành, tiến bộ thần tốc như vậy khiến cho Vu Hành Vân cực kỳ chấn kinh. Vu Hành Vân hy vọng Vô Cực Tử sẽ làm phó cung chủ của Linh Thứu Cung, địa vị cao cao tại thượng dưới một người trên vạn người, nhưng Vô Cực Tử độc lai độc vãng đã quen, cũng chỉ có thể uyển chuyển cự tuyệt.

Trong thời gian ở lại Linh Thứu Cung, Vô Cực Tử cũng đã biết được mối quan hệ hết sức vi diệu giữa ba người Vu Hành Vân, Vô Nhai Tử và Lý Thu Thuỷ. Trước đây Vu Hành Vân và Lý Thu Thủy cùng lúc ái mộ Vô Nhai Tử, Lý Thu Thủy vì muốn tranh thủ tình cảm, nhân lúc Vu Hành Vân đang tu luyện Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công đến giai đoạn mấu chốt đã ra tay hãm hại, khiến bà tẩu hỏa nhập ma, từ đó giữ mãi hình dạng của một đứa trẻ, không thể lớn lên được nữa. Đến khi nghe tin Lý Thu Thủy và Vô Nhai Tử nên duyên vợ chồng, Vu Hành Vân chán nản đi đến Phiêu Diểu Phong sáng lập ra Linh Thứu Cung, ngoại hiệu Thiên Sơn Đồng Mỗ khiếp sợ quần hùng bắt đầu từ đây.

Sau này nghe tin Vô Nhai Tử và Lý Thu Thủy xảy ra xích mích, Lý Thu Thủy tức giận gả vào nước Tây Hạ làm thái phi, Vu Hành Vân đã đợi đến đêm tân hôn, xuất kỳ bất ý ra chiêu phá hủy dung mạo của Lý Thu Thủy, khiến cho hai người thù oán càng sâu. Biết được Lý Thu Thủy bỏ sang Tây Hạ, Vô Nhai Tử bởi vì suy sụp tinh thần nên đã bị đệ tử của mình là Đinh Xuân Thu xuất thủ ám hại, từ đó tới nay không rõ tung tích sống chết, Vu Hành Vân cho rằng tất cả mọi chuyện đều do Lý Thu Thủy mà nên, mâu thuẫn ngày càng gay gắt, khó lòng hóa giải chỉ trong một sớm một chiều.

Một ngày này, Vô Cực Tử đi đến cáo biệt Vu Hành Vân, trong thời gian qua bà đã quan tâm chiếu cố hết sức tận tâm, tình cảm đồng môn hết sức tốt đẹp, Vu Hành Vân ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một hơi, nhẹ giọng nói:

- Trời cao mặc sức chim bay, biển rộng tha hồ cá nhảy, ở lại nơi này cũng chỉ lãng phí thiên phú của tiểu sư đệ...

Vu Hành Vân ngừng lại một chút, chậm rãi nói:

- Ở Vô Lượng Sơn có phiến Vô Lượng Ngọc Bích, đồn rằng chính là bảo vật thần tiên, khó có thể diễn tả bằng lời được, mỗ mỗ cảm thấy chuyện này rất có thể liên quan đến Vô Nhai Tử, đã sai phái thuộc hạ đến thám thính tin tức. Ngặt một nỗi là mỗ mỗ gần đây cần phải bế quan tu luyện, không thể đích thân đến đó xem xét tình hình, nếu tiểu sư đệ không có việc gì gấp gáp thì hãy đến đấy điều tra xem thực hư chuyện này là như thế nào.

Vô Cực Tử trầm ngâm một lúc, gật đầu nói:

- Được rồi, tiểu đệ sẽ đến Vô Lượng Sơn một chuyến xem sao.

Vu Hành Vân khe khẽ mỉm cười, lấy ra một tấm lệnh bài màu đỏ đưa cho Vô Cực Tử, nhẹ nhàng nói:

- Đây là lệnh bài sứ giả của Linh Thứu Cung, nó sẽ có chút tác dụng trong lúc hành tẩu giang hồ. Cố gắng giữ gìn sức khoẻ, mỗ mỗ chúc đệ thuận buồm xuôi gió!

Bạn đang đọc Vô Cực Huyền Thoại sáng tác bởi Wu-Ji
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wu-Ji
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.