Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 21

Phiên bản Dịch · 597 chữ

VÔ BIÊN QUANG CẢNH NHẤT THỜI TÂN

Tác giả: Hàn Tô

Edit: Bổn Tâm Nhất Sơ

---

21.

Mẹ Lục muốn giúp Lục Minh Châu, Cha Lục và Lục Minh Vũ cũng không thể làm trái ý vợ và mẹ mình.

Cuối cùng luật sư mà ta thuê lại là nhờ vào Thẩm gia.

Ta sợ Thẩm Thính Lan lo lắng nên gạt không nói cho hắn.

Không ngờ tới cha mẹ Thẩm gia liền tìm tới.

Vừa mới gặp mặt, Mẹ Thẩm lập tức ôm ta vào long, vỗ lưng dỗ dành ta như một đứa nhỏ.

“Noãn Noãn không sợ, không sợ a. Có mẹ ở đây, mẹ làm chủ giúp con.”

Thanh âm của bà như mang theo ma lực, không hiểu sao có thể đánh thức ủy khuất trong lòng ta, ta có chút muốn khóc.

Cha Thẩm nghe Mẹ Thẩm xưng hô, nhịn không được ho nhẹ nhắc nhở bà:

“Bà đừng dọa tiểu cô nương nhà người ta.”

Mẹ Thẩm trừng mắt, liếc chồng một cái:

“Ông thì biết cái gì, đây không phải chuyện sớm muộn thôi sao.”

Cha Thẩm bất đắc dĩ nhìn vợ mình, khi nhìn ta, khuôn mặt lạnh như bang nở một nụ cười.

“Noãn Noãn của chúng ta thiện lương như vậy, là một đứa nhỏ tốt, Lục gia không đau, Thẩm gia ta xót!”

Ta tính nói, kỳ thật ta không thiện lương.

Con trai của bà ban đầu lựa chọn giúp ta là sợ sau khi ta lớn sẽ làm hại xã hội.

Ngày đó, Mẹ Thẩm lấy thái độ mạnh mẽ dẫn ta rời khỏi Lục gia, nhận tiện còn trào phúng một hồi.

Ta cứ như đứa ngốc một đường đi theo bà, mãi tới khi đứng trong phòng của Thẩm Thính Lan mới phản ứng lại.

“Hảo hài tử, bị dọa sợ rồi. Đêm nay ta ngủ cùng con, đám yêu ma quỷ quái nào cũng không bước qua được ngưỡng cửa của ta.”

“Không, không cần đâu dì.”

Ta cự tuyệt theo bản năng:

“Ta có thể ngủ một mình.”

“Gọi dì là sao.”

Mẹ Thẩm híp mắt duỗi tay xoa bóp gương mặt của ta, cười nói:

“Không cần ngượng, khách khí với mẹ cái gì.”

“Đúng rồi!”

Bà nói xong bèn cầm một cuốn truyện cổ tích đặt sẵn bên đầu giường lên:

“Nghe tiểu tử thúi kia nói, con rất thích nghe chuyện xưa.”

Ta im lặng, rốt cuộc Thẩm Thính Lan đã tiết lộ bí mật của ta cho bao nhiêu người a.

Mẹ Thẩm cao hứng phấn chấn mà mở sách ra, thanh thanh giọng đọc, hưng phấn vô cùng.

“Lão nương đã sớm muốn tưởng thể nghiệm cảm giác có một đứa con gái. Con gái mới tốt, thơm thơm ngoan ngoan, so với tiểu tử thúi kia tốt biết bao.”

“Đúng rồi, con có muốn nghe chuyện đáng khinh của thằng nhóc kia không, ta kể con nghe, lúc 8 tuổi mà nó còn dấm đài đó. Khí đó nó sợ ta phát hiện bèn lấy máy sấy muốn hủy t.h.i d.i.ệ.t chứng nhưng hương vị kia, ây da, một lời khó nói hết…”

Mẹ Thẩm cứ như một thím, nói chuyện không ngừng.

Ta ngoan ngoãn lắng nghe, nụ cười trên mặt không hề hạ xuống, nhìn chằm chằm thân ảnh Mẹ Thẩm.

Lúc bà kích động kể chuyện còn dùng của ngôn ngữ cơ thể, sinh động vô cùng.

Lục Minh Châu nói Lục gia sớm đã định sẵn con dâu, ta nghĩ ta biết con dâu kia là ai rồi.

Bạn đang đọc Vô Biên Quang Cảnh Nhất Thời Tân của Hàn Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.