Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngớ Ngẩn

Tiểu thuyết gốc · 2958 chữ

.......

Bầu trời đầy sao đẹp đẽ như trong tranh vẽ, Huy mở mắt ra, người đang nằm trên một đống cỏ khô, xung quanh là nhưng cái máng và chuồng ngăn của gia súc, đây là một cái chuồng trong một trang trại, bên cạnh còn có hai người khác, một nam một nữ, đều là người mà Huy quen biết, không ai khác chính là Song Hùng và Thu Huyền.

...

[Trang Trại Aswang]

Mô tả : Một trang trại nằm ở vùng quê hẻo lánh, trong một khu dân cư chẳng mấy đông đúc, nhưng trang trại này lại mang trong mình điều gì đó kì lạ.

Yêu cầu : Tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra trong trang trại.

Phần thưởng : Tăng 1 cấp.

Thời hạn : Không.

Trừng phạt : Trả giá.

Hạn chế : Trang bị, kỹ năng và đối tượng trong Hợp Đồng không thể sử dụng, thuộc tính giữ nguyên.

Số người tham gia : 3.

......

Cách đây không lâu, Huy nhận được nhiệm vụ này, chỉ có điều lần dịch chuyển này có hơi lạ, nhưng cũng chẳng quan trọng lắm, cậu đứng lên phủi sạch quần áo, chỉnh lại cái mặt nạ phòng độc hơi lệch trên mặt lại, đẩy cửa chuồng gia súc đi ra ngoài, mùi bùn đất và phân hữu cơ xộc vào mũi, trang trại khá rộng, gồm cối xay gió, hai kho lương thực, ba cái chuồng gia súc cho bò, lợn và gà, ngoài ra còn có một mảnh đất ruộng trồng trọt những loại cây như ngô và khoai.

Nhìn trang trại này bề ngoài chẳng có gì khác thường, nếu như bên cạnh cối xay gió không có kiến trúc này, một lò mổ, với những cái sào cao treo đầy thịt sống, Huy đến gần những cái sào, quan sát những miếng thịt, bất ngờ một tiếng động vang lên, cửa của lò mổ bị đẩy ra, một người đàn ông đeo tạp dề dính máu, xách theo những miếng thịt tươi còn rỉ máu đi ra.

- Hả? Cậu là ai?

- Thứ thịt này là từ động vật gì?

Người đàn ông bất ngờ trước sự hiện diện của Huy, khuôn mặt không gầy nhưng xương gò má lại nhô ra, hốc mắt thì hơi lõm vào trong, ông ta liền hỏi Huy, cậu bình tĩnh hỏi lại ông ta.

- Thịt bò thôi, mà cậu còn chưa trả lời tôi đấy? Cậu là ai?

- Thịt bò? Lớp mỡ bên dưới thịt này dày hơn so với thịt bò, phần gân cũng mảnh hơn, mô mạch máu có trình tự sắp xếp khác xa so với thịt bò, đây hẳn không phải thịt động vật nhỉ?

Huy nghiêng người sang một bên, cánh tay chắc khỏe của người đàn ông xoẹt qua đầu cậu, con dao mổ thịt nhuốm máu cắt đi vài sợi tóc trên đầu, người đàn ông với vẻ mặt hung tợn nghiến răng, Huy ngay lúc này nắm chặt nắm đấm, sức mạnh gấp 5 lần người bình thường tung ra, đấm vào bụng của người đàn ông.

Thịch...

Cơ bụng co lại cứng như đá, người đàn ông bị lực từ cú đấm đánh lui, nhưng cũng chỉ vậy thôi, ông ta vứt bỏ tạp dề, nghiến răng, tròng mắt vằn vện tơ máu, Huy xoa nắm đấm, tê và nóng rát, đủ hiểu sức phòng ngự của người đàn ông này mạnh cỡ nào.

- Sao mày biết đó là thịt người?

- Ồ, tôi có biết đâu, nói xạo cả đó.

Người đàn ông rướn cái cổ, nó kéo dài ra một chút, từng sợi gân nổi lên trên cổ, kéo dài đến khuôn mặt của ông ta, gầm gừ chất vấn Huy, nhưng cậu lại ung dung trả lời, vung vẫy bàn tay đã dần bớt đau, lúc này Song Hùng và Thu Huyền mới đi đến, nhìn dáng vẻ dữ tợn của người đàn ông, cũng đủ hiểu họ phải giải quyết người này trước.

- Tránh ra chút.

Song Hùng cầm ra hai vật hình bầu dục lớn cỡ ngón tay, ném về phía người đàn ông, nhân tiện cảnh báo Huy đang đứng gần, đây là đồ do Song Hùng tự chế tạo, không phải vật phẩm trang bị nên không bị khóa lại, Huy tất nhiên biết uy lực của mấy món đồ này của Song Hùng, vội vàng lùi về sau, hai vật hình bầu dục rơi xuống dưới chân người đàn ông, những cái lỗ nhỏ trên chúng bỗng mở ra, làn sương màu xanh lá phun ra, dính lên trên chân người đàn ông, ngay tức thì quần áo của ông ta bốc lên khói đen, ăn mòn ra những cái lỗ nhỏ, rồi lại thấm vào da thịt, tiếp tục ăn mòn lớp da bên ngoài.

Đùng...

Viên đạn bạc thoát nòng, mang theo sức mạnh đáng sợ xuyên qua không khí, người đàn ông dường như cảm nhận được nguy hiểm, giơ tay lên che lại trước mặt, máu tươi bắn loạn xạ trên không, viên đạn xuyên qua cánh tay của ông ta, nhưng đã bị mất tất cả động năng, rơi xuống đất, Thu Huyền nhíu mày, khẩu Colt Python đặc chế này vậy mà chỉ có thể làm bị thương ông ta, rốt cuộc thì da thịt của người này làm từ cái gì thế?

- Lũ chó má !!!

Người đàn ông gầm lên giận dữ, hai cánh tay phồng lên, xé rách quần áo mặc trên người, lưng ông ta cúi xuống, hai tay chạm mặt đất, tư thế như một con thú dữ đang vào thế săn mồi, ầm một tiếng, mặt đất lõm xuống hai dấu chân, ông ta như là viên pháo thoát khỏi nòng bắn về phía hai người Song Hùng và Thu Huyền, thuộc tính của cả hai tuy cũng cao hơn người bình thường khá nhiều, nhưng vẫn không đủ, Song Hùng chỉ kịp ném ra một viên lựu đạn nổ, nhưng người đàn ông ở giữa không trung uốn éo cơ thể, lách qua viên lựu đạn, khi nó phát nổ thì ông ta đã đến trước mặt Song Hùng, nắm đấm xé không khí đánh về phía đầu cậu ta.

Bốp...

Da thịt va chạm vào nhau nổ vang, nắm đấm của Huy đánh vỡ xương gò má nhô ra của người đàn ông, khiến nắm đấm của ông ta lệch ra một bên, Song Hùng nhờ thế mà thoát nạn, Huy dùng tay vòng qua cổ người đàn ông, dùng sức khóa lại cổ của ông ta, hòng bóp nghẹt đường hô hấp, Thu Huyền thừa cơ hội đưa nòng súng đến ngay ngực người đàn ông, nhưng khi viên đạn còn chưa được kích lửa, bàn tay rắn chắc của người đàn ông đã bóp lấy nòng súng, bóp chặt khiến nó biến dạng như là một cục đất sét, khi thuốc súng bị kích nổ, tất nhiên là nòng súng bị tạc nòng, ánh lửa và vụn kim loại bắn ra, Thu Huyền kêu lên đau đớn, Song Hùng lập tức kéo cô ra, bàn tay đã không còn hình dạng đẹp đẽ nữa mà biến dạng và cháy xém.

Người đàn ông cũng đứng mũi chịu sào, vụn kim loại bắn lên khắp người ông ta, bàn tay cũng chẳng khá hơn của Thu Huyền, nhưng ông ta lại chẳng hề bận tâm, cánh tay còn hoàn hảo đang nắm chặt cổ tay đang khóa lại cổ họng mình, dùng sức kéo nó ra, Huy cắn chặt răng, dùng cả hai tay khóa lại, hai chân vòng lên ôm lấy hai đùi của ông ta, dùng sức nặng và quán tính quật ngã ông ta xuống đất, sau đó xoay người, đè ông ta xuống đất.

Xoạc...

Phần bên hông dưới nách của gã đàn ông rách ra, hai cánh tay chỉ có mô thịt thò ra ngoài, kéo theo đó là hai cái xương sườn, hai cánh tay bẻ ngoặc một cách bất thường, đâm hai mũi xương nhọn về phía đầu của Huy, ép buộc cậu phải buông tay ra, nhảy lùi ra sau để né, người đàn ông vì thế mà cũng thoát khỏi cảnh khốn, bò lên, trước ngực bỗng bị hai cánh tay nữa đâm thủng, xé rách, một, hai, ba, bốn cơ thể trẻ con rơi ra, bọn chúng chỉ có mô thịt, hai mắt còn chưa mở, bị những vụn thịt dính chặt chỉ có thể hơi hé ra, cơ thể thì không thể đứng thẳng, khom người như đã bị gò bó rất lâu.

- Gia đình Quỷ.

Thu Huyền lẩm bẩm, có truyền thuyết cho rằng, khi một người đàn ông bị một con quỷ chọn làm chồng, thì người đàn ông sẽ bị con quỷ nhét những bào thai mà nó lấy được vào người, rồi khâu lại, hằng ngày mớm máu quỷ và cho ăn thịt người sống, sau 66 ngày, những đứa trẻ sẽ chui ra, trở thành những con quỷ hung dữ hơn mẹ của chúng rất nhiều lần.

- Bezak baluke.

Song Hùng ngay lập tức sử dụng Cổ Ngữ, hai mắt cậu ta mờ đi, trắng đục và vô hồn, một làn sóng điện não vô hình bắn ra xung quanh, những con quỷ nhỏ bỗng đứng im như tượng, ngay cả người cha của chúng cũng chỉ có thể nhúc nhích chậm chạp, mồ hôi lạnh chảy như mưa trên mặt Song Hùng, Huy biết đây là thời cơ cho mình, cậu cúi người, từ trong ống quần được may thiếp vào trong, rút ra một vỏ kiếm ngắn, từ đó rút ra một thanh kiếm ngắn được làm từ bạc, trước khi thực hiện nhiệm vụ, đây là thứ mà cậu đã mạo hiểm đến chợ đen để mua.

- Chém đầu hắn.

Thu Huyền không thể giúp gì, chỉ có thể kêu lớn chỉ dẫn cho Huy, điểm yếu của gia đình Quỷ là người cha, khi ông ta bị giết thì những đứa con Quỷ cũng mất đi chỗ dựa, sẽ từ từ suy yếu đến chết, Huy nghe theo lời cô ta, nhảy vọt tới trước người đàn ông, kiếm ngắn bị bàn tay nắm chặt, vung chém mạnh vào cổ của người đàn ông trước ánh mắt như muốn giết người của ông ta, con ngươi như sắp lọt ra khỏi hố mắt đó chảy ra máu tươi, khi cái đầu của ông ta rơi xuống đất, lăn lông lốc trên đất, đám quỷ nhỏ rướn cái cổ nhỏ lên gào thét, móng tay cào cấu dưới mặt đất, nhưng dần dần chúng bắt đầu yếu đi, cho dù Song Hùng không còn giữ chúng lại bằng Não thì chúng cũng chỉ có thể nằm rạp dưới đất.

- Ha, phù, phù....

Song Hùng ngã quỵ xuống đất, thở hổn hển, Thu Huyền dùng một tay vịn vai cậu ta để không cho cậu ta ngã nằm trên đất bẩn, Huy cúi người bẻ một ngón tay của người đàn ông, trên người xuất hiện thêm một hình xăm kì lạ màu đỏ, một khuôn mặt đau khổ, cả ba chờ đợi Ảnh Giới kết toán, nhưng lại chẳng có gì xảy ra, bầu trời thì càng ngày càng đen, như là sắp đổ mưa lớn.

- “setrchfgvjkklfemna”.

Một âm thanh kêu thét ai oán, không hiểu rõ nó từ thứ gì phát ra, như hỗn hợp bởi tất cả những âm thanh chói tai và ghê rợn nhất lại vậy, có thể thấy thứ đó không phải thứ gì tốt lành, dĩ nhiên rồi, một gia đình sao có thể chỉ có người cha và con cái, người mẹ chỉ có thể vắng nhà một lát mà thôi.

- Làm sao đây? Cậu còn có thể chiến đấu không?

Thu Huyền nhìn Huy, cậu hít một hơi rồi lắc đầu, tuy nhiên không có nghĩa là cậu sẽ buông xuôi, có một phương án khác mà cậu không chắc nó sẽ hữu hiệu, thực sự thì cậu chẳng muốn dùng đến, nhưng không còn cách nào khác rồi, hơi lạnh - 3 độ phả vào mặt, một bóng người mặc đồ trắng lướt qua, bàn tay gầy gò nâng cơ thể của đám quỷ nhỏ đã cứng ngắc vào lòng, nhưng làm thế chỉ khiến cơ thể đã yếu ớt của chúng vụn vỡ ra mà thôi.

Tách.... Tách.... Tách....

Bóng lưng đã vang lên những tiếng xương gãy rợn người, cái đầu với mái tóc dài vẹo sang một bên, phần lưng bỗng xé ra lộ cả xương cột sống, chúng bắt đầu gãy ra thành từng khúc, cơ thể của người mẹ biến dạng, trở thành một đống hổ lốn của xương và thịt, khuôn mặt của bà ta khi đối mặt với ba người Huy chỉ còn là một đống thịt nhão có ba cái lỗ trên mặt.

- Cậu có cách nào đó thì làm nhanh lên đi.

Thu Huyền sợ hãi hét lên khi đống bầy nhầy đó bò tới chỗ ba người, những nơi nó đi qua đều bị nó hút vào trong, xoắn nát, Huy cầm thanh kiếm ngắn trong tay, hít một hơi thật sâu, sau dó dưới ánh mắt cả kinh của Thu Huyền và khó tin của Song Hùng, cậu đâm mũi kiếm vào ngực phải của mình, nơi có hình xăm con mắt đó.

Phụtttt....

Máu tươi bắn mạnh ra, dính cả lên người Thu Huyền đang đứng đằng sau, cô thực sự không hiểu người này tuyệt vọng đến cỡ nào mà lại đi tự sát chứ, thế nhưng ngay sau đó cô lại sợ hãi che miệng, một cánh tay của một phái nữ thò ra từ sau lưng người này, bàn tay mảnh khảnh giơ ra, chặt lấy sau gáy của cậu ta, Huy trong lúc mơ màng bị tập kích thì ngất đi, cơ thể ngã về trước, thì bỗng được một vòng tay ôm lại, một cánh tay rút lấy thanh kiếm ngắn đang ghim trên ngực của Huy ra, kèm theo tiếng thở dài trĩu nặng bất đắc dĩ của một cô gái.

- Đúng là đồ ngớ ngẩn đến khó tin.

Vết thương trên ngực lành lại nhanh chóng, thanh kiếm ngắn bỗng phát sáng, ánh sáng vàng đẹp đẽ và thuần khiết khiến Thu Huyền phải nheo mắt lại, người mẹ Quỷ bỗng thét lên âm thanh chói tai, đến nỗi đau cả óc và khiến Thu Huyền mất đi thính lực, Song Hùng trong lúc mệt mỏi cũng ngất xỉu, ánh sáng vàng và âm thanh khủng khiếp đó khiến Thu Huyền không thể biết được chuyện gì xảy ra, khi cô tỉnh lại bởi ánh sáng mạnh chiếu vào mặt, cô mới giật mình tỉnh lại.

- Cô bé tỉnh rồi, mau chóng tiêm thuốc gây tê.

Một giọng nam vang lên, sau đó Thu Huyền còn hiểu chuyện gì xảy ra thì trên cánh tay truyền đến cảm giác nhoi nhói, khi cô dần thích nghi được ánh sáng, thì đó là một cái đèn, mà cô thì đang nằm trong phòng phẫu thuật, những bác sĩ ở đây cô đều quen thuộc, là nhân viên y tế của Ảnh Bộ, là một thành viên của Ảnh Bộ và Mồi Lửa, mỗi lần thực hiện nhiệm vụ đều sẽ ở trong trụ sở của chi nhánh để khi hoàn thành nhiệm vụ và bị thương, sẽ có chăm sóc y tế ngay lập tức, đây là quyền lợi mà Vô Ảnh Giả vô tổ chức không thể có.

- Nhiệm vụ hoàn thành rồi sao?

Thu Huyền chỉ có thể nằm im, suy nghĩ trong đầu, cô vẫn còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, ánh sáng mạnh kia là gì, trên người đó có thứ gì, mà lại Song Hùng dường như cũng quen biết người này, sau đó cô bỗng thiếp đi, không biết là do mệt mỏi hay là do thuốc tê gây ra nữa.

.......

Độ cống hiến :

Leo : 23%.

Vận Mệnh : 15%.

Sương Lạnh : 10%

???? : 52%.

Phần thưởng đã được trao.

.......

Chít... Chít...

Tiếng chuột kêu khiến Huy khó chịu, cậu choàng tỉnh lại đuổi những con chuột đang gặm ăn bánh vụn dưới giường đi, nhưng ngay sau đó cậu bỗng thẫn thờ, hai chân bỏ xuống giường, xỏ vào dép dưới đất, đẩy cửa phòng ngủ tập thể để đi ra ngoài, khuôn viên giữa đêm vắng lạnh cũng không thể khiến cậu chùn bước, tiếng gọi của ai đó từ phía xa khiến cậu không hề sợ hãi chút nào không gian yên tĩnh và tối đen như mực này.

- Tai Họa, cho ta vào.

Đứng trước cánh cổng, Huy ngước nhìn cái bóng của một thứ gì đó to lớn, giọng nói đó cứ văng vẳng bên tai, cậu đưa mắt nhìn một tấm giấy vàng được dán trên cổng, có một sợi dây đỏ dính trên nó, kéo dài vào những góc tối của hai bức tường hai bên của cánh cổng, cậu bất giác đưa tay cầm lấy tờ giấy, xé xuống, cùng lúc, nơi xa ngoài cô nhi viện, rừng cây mà cậu và Trúc từng đến bỗng bốc cháy, một vụ nổ không biết từ đâu ra khiến cả khu rừng chìm trong biển lửa, giọng nói bên tai bỗng vang lên lần nữa, cái bóng đen phá tan cánh cổng được khóa chặt ra, đi vào trong cô nhi viện.

- Hừm, mùi của những món thịt tươi ngon lành, chén canh cặn này không cho ta thì lãng phí quá, chít chít.

..........

Còn tiếp.

P/S : Bận việc quá nên không viết truyện được, xin lỗi mọi người.

Bạn đang đọc Vô Ảnh Giả sáng tác bởi Thư_Sơn_Áp_Lực_Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leonguyenx810
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.