Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu Hàng

Tiểu thuyết gốc · 1958 chữ

- Đi anh đưa em vào xem nơi này. Anh cầm tay cô, cùng cô bước vào căn nhà mà sau này cô sẽ ở.

- Được. Cô gật đầu trong niềm hạnh phúc.

Cánh cửa được mở ra, những ký ức từ lâu bỗng chốc ùa về, chiếc ghế màu xanh lam đặt ở phía góc trái mà ngày xưa khi tới đây chơi cô thường ngồi, lọ hoa thược dược hình chú chim công cô lỡ tay làm vỡ nhưng đã được gắn lại, còn cả bức tường trắng tinh tự dưng có một bài thơ được viết tỷ mỉ, còn vẽ hoa văn bên cạnh nữa

- Em sao vậy?Thấy cô đứng ngẩn người ra anh lo lắng hỏi cô.

- Mọi thứ nơi đây vẫn còn nguyên vẹn như trước, lâu lắm rồi em chưa tới đây. Cô mỉm cười nhàn nhạt, ánh mắt vẫn hướng về 1 căn phòng nơi tầng 3

- Em đã tới đây. Anh ngạc nhiên hỏi cô.

- Vâng, hồi nhỏ em hay tới đây chơi cùng với mẹ nè, gặp được một cô trẻ lắm, lại còn xinh nữa, em còn lên căn phòng thứ 2 ở tầng 3 chơi nữa.

- Sao em lại ở đó chơi có gì vui sao? Anh mỉm cười hỏi cô. bàn tay luồn qua eo cô, ôm cô lại bên mình( Lại chuẩn bị rồi)

- Trong đó rất nhiều sách. Em chưa thấy ai mà đọc nhiều sách như vậy luôn, em thật hâm mộ người đó nha, chắc chắn người đó rất giỏi giang, nhất định sau này người đó sẽ trở thành một vị trên vạn người. Ánh mắt của cô kể về người đó ánh lên niềm vui cũng như sự hâm mộ tột cùng.

- Cảm ơn em quá khen rồi. Anh nghe cô kể về người đó mà không hỏi ánh lên sự sủng nịch,

- Em đâu có khen anh đâu.

- Em vừa khen anh giỏi giang còn gì nữa. Bởi vì người ở căn phòng đó là chồng của em Âm Âm à.

Cô giật mình như không tin vào những gì mình nghe. Anh chắp 2 tay sau lưng kể :

- Những lúc em vào phòng anh, anh luôn luôn vắng mặt, nhưng khi về nhà, phòng anh luôn tỏa ra mùi hương của rất nhiều loài hoa, đặc biệt là hoa thủy tinh.Anh đã hỏi mẹ và biết có một cô bé tới đây chơi và vào phòng anh, còn ngủ nguyên một buổi nữa. Anh rất thích mùi hương trong phòng nên không cho ai đụng vào phòng của anh. Nhưng có một lần Hàn Mặc Nhi tới đây cô ta vào phòng anh, mùi nước hoa trên người cô ta khiến anh khó chịu, anh đã phải thay toàn bộ đồ đạc trong phòng. Mùi hương của cô bé kia cũng không còn nữa. Lần đầu gặp em anh cảm thấy mùi hương của em rất quen thuộc. Không ngờ cô bé đó là em thật.

Âm Âm nghe xong mà âm trầm, không ngờ cô và anh lại có duyên như vậy.

- Anh đưa em lên phòng nhé, xem nó có khác với lúc em vào không. Anh bế ngang cô , bước lên lầu.

" Cạch" Căn phòng mở ra, nơi đây vẫn giống như lúc cô bước vào chơi chỉ khác là gam màu không phải là trắng nữa mà là đen trắng, tạo cảm giác huyền bí.Anh đưa cô đặt lên giường hỏi cô

- Có khác không?

- Có một chút.

Anh mỉm cười mặc kệ cô nhớ lại lý ức, tay phải ôm eo cô, tay trái cởi cúc áo cô ra, nút áo cuối chuẩn bị được cởi ra thì Âm Âm thoát khỏi ký ức , ngăn anh

- Khang đừng, chẳng phải nói tối sao, còn 3 tiếng nữa anh không được làm bậy.

Anh hơi chau mày, nhanh nhẹn trói 2 tay cô lại, tiếp tục cởi áo cô ra.

- Tối hay hiện tại nó không còn quan trọng nữa, anh đã nhịn đủ lắm rồi, em nghĩ anh không biết em định giở trò với anh? Nếu còn không nhìn thấu bảo bối thì anh không biết bị những lão già kia hại bao lần rồi. Chút tâm tư của em không làm gì được anh đâu.

Quần áo cô bị anh cởi ra một cách nhanh chóng lộ ra thân hình quyến rũ khó mà ai có thể cưỡng lại được vẻ đẹp của cô. Anh đưa tay ra sau lưng cô, cởi bỏ nút áo lót, ném xuống đất, chiếc áo bị ném đi, bầu ngực to tròn được thoát ra khiến anh suýt nữa thì không chịu được, nơi cự vật đã ngóc đầu lên. Anh xoa nắn 2 đỉnh núi chập trùng trước mặt, nụ hồng cứ vậy mà ma sát với tay anh khiến nó dựng hẳn lên.

- Đừng Khang, ... ư ... nhẹ... Nhịp thở của cô gấp gáp, nhưng vẫn lên tiếng xin anh, bởi vì cô vẫn muốn trả thù anh vụ hôm trước( Sắp bị ăn vẫn còn tâm trạng nghĩ trả thù , lạy bà nữ chính quá)

- Em nghĩ anh có dừng lại không? Bảo bối em chịu thua đi.Bàn tay ma sát mạnh hơn nơi đỉnh núi kia, vì là nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể, Âm Âm không chịu được mà vặn vẹo thân mình, một thứ dịch màu trong suốt chảy ra ở nơi tư mật từ lúc nào.

anh dừng lại, đặt lên môi cô một nụ hôn, chiếc lưỡi bắt đầu xâm nhập nơi khoang miệng của cô, càn quấy trong miệng cô, cô có chút uất ức nhưng vẫn đón lấy nụ hôn của anh 2 chiếc lưỡi quấn lấy nhau , mút lấy mật ngọt trong miệng nhau. Anh dừng lại, để cô lấy lại không khí, anh trườn người xuống, cắn vào cổ cô một cái

-A. Bị cắn bất ngờ cô kêu lên một tiếng định kháng cự nhưng anh đâu có dễ dàng tha cho cô như vậy? anh tiếp tục dừng lại nơi đỉnh hồng của cô, mở miệng đưa nụ hồng đó vào miệng, chiếc lưỡi lại tiếp tục trêu ghẹo nụ hồng của cô khiến cô phát ra những âm thanh mê người

- Ưm..a... Khang... em không...ưm đủ rồi... dừng lại đi. Cơ thể cô bắt đầu nóng ran, cô sắp không chịu được rồi. Lúc sau anh buông cô ra, ngón tay hư hỏng đâm thẳng vào nơi tư mật của cô' A'' nơi dâm thủy bắt đầu chảy ra, tử huyệt ôm lấy ngón tay anh.

Không chịu yên, thêm một ngón tay nữa ra vào nơi tử huyệt đã ướt đẫm.

- Bảo bối, khó chịu không? Anh khiêu khích cô một câu nhẹ nhàng, ai biết anh đã chịu đựng như nào chứ, chỉ hận không thể một lần và luôn nơi tư mật của cô.

- Khang... em ... không được rồi... anh mau bỏ tay ra đi.

Cô nhất quyết không chịu đầu hàng mặc dù biết mình không cầm cự được bao lâu, thấy cô vẫn cứng đầu anh chỉ có thể làm như thế này thôi

- Bảo bối, có lẽ thân thể em thành thật hơn miệng em.Nơi này ra rất nhiều rồi vậy mà em còn cứng đầu. Xem anh trừng trị em như thế nào. đoạn anh nâng 2 chân cô rộng ra, chiếc lưỡi hư hỏng của anh linh hoạt tìm viên ngọc của cô, 2 ngón tay vẫn ra vào đều đặn nơi tử huyệt khít chặt kia.

- Aaa... Cơ thể cô như có dòng điện chạy qua, khó chịu, cảm giác này thật không dễ chịu a. Cô buộc phải ưỡn người lên, đôi chân muốn khép lại nhưng bị anh đè xuống.Cô thua rồi, nhịp hở gấp gáp, cơ thể thả lỏng" Khang .. ưm.. cho em.. Khang em muốn''

Anh nhếch môi cười một cái, cũng có chút cứng đầu đó nhưng anh không dễ tha cho cô vậy được, chiếc lưỡi nghịch ngợm chạm tới chạm lui viên ngọc của cô, một hồi anh rút 2 ngón tay ra, đưa chiếc lưỡi vào nơi tử huyệt của cô.

- Đừng... nơi đó...Cô không chịu được mà khép chân lại nhưng vẫn không thành công, cô chỉ biết ngoảnh mặt đi nơi khác. Anh bên dưới mút trọn dâm thủy cô vào miệng,

" nơi này ngọt quá" anh bất ngờ ngưng lại nghĩ ngợi rồi lại tiếp tục.

- Khang ... em ra... đừng mà aaa. Cô cảm nhận dòng dâm thủy đang tiết ra rất nhiều. Anh không nghe mà tiếp tục công việc của mình, rồi một đợt dâm thủy chảy ra, anh mới tha việc đó mà cởi bỏ quần áo trên người mình.

Nơi cự vật của anh đã căng trướng lên rồi, cô sợ hãi muốn trốn tránh những anh đã nhanh hơn, để cự vật đâm thẳng vào nơi tử huyệt của cô.'' A' cả hai đều hét lên, cô cảm thấy cơn đau bắt đầu dâng lên hòa với cơ thể cô, cự vật của anh to quá, khiến cô cảm thấy rất khó chịu, cơ thể co rút lại.Anh vừa đưa cự vật của mình vào thì nơi tử huyệt của cô quá chặt, như muốn nuốt trọn anh vậy.

- Âm Âm thả lỏng ra, chặt quá.

- Không ... em đau lắm. Khang thả em ra đi. Cô lắc đầu nguây nguẩy không chịu hợp tác với anh.

ược vậy thì chỉ còn cách anh phải mạnh hơn. Anh giữ chặt eo cô lại, mạnh mẽ tiến vào bên trong. Cô đau đớn hét lên, anh đưa miệng hôn cô, nuốt trọn những tiếng rên rỉ của cô lại, trong phòng chỉ còn lại mùi vị dâm mĩ.

Cô đau tới mức cắn chặt lấy môi anh. Anh không chút thay đổi để mặc cô cắn. anh với tay cởi dây lụa trói cô ra,2 tay được giải thoát, lại bị một đợt tấn công mạnh bạo cô ôm chặt vai anh, những ngón tay cắm chặt vào lưng anh. cô đâu biết càng vậy anh lại càng hưng phấn, cô quá mệt rồi, cộng với sự đau đớn khiến thân thể cô buộc phải thả lỏng.

Nơi tử huyệt không còn khít chặt như trước anh cũng giảm lực lại, muốn cô có cảm giác thích thú hưng phấn, cự vật của anh rút ra, rồi từ từ nhẹ nhàng đi vào, đoạn nữa đường anh đi thẳng vào nơi sâu nhất của cô, cô như từ địa ngục trở lên thiên đàng hưng phấn cùng anh ân ái, không biết 2 người đã ra bao nhiêu lần . Sau vài lần ra vào như vậy cô như rơi vào mê tình.

- Ưm.. Em muốn nữa. Khang cho em.

- Được anh cho em. Thấy cô thuận theo anh liên tục đưa cô cùng anh lên đỉnh.

Sau 4 tiếng liên tục mây mưa, cô mệt mỏi kêu anh dừng lại, anh cũng thuận theo ý cô mà ngừng lại nhưng cự vật vẫn ở nơi tử huyệt chặt khít đó:

- Anh mau đưa nó ra đi, khó chịu quá.

-Còn chưa đủ, anh chỉ cho em nghỉ thôi chứ có hết chuyện đâu ít nhất phải 3 hiệp nữa.

Cô sửng sốt 3 hiệp ? Giết cô đi còn hơn, một hiệp thôi cô đã ra mấy lần, còn 3 hiệp nữa sao cô chịu được

- Anh đúng là quỷ mà, em không muốn.

Thấy cô không chịu anh chống tay bên sườn cô nhếch miệng nói

- Không làm cũng phải làm, muốn hay không là quyền của anh . Đoạn anh tiếp tục ra vào nơi tử huyệt của cô cho tới tận trời gần sáng mới tha cho cô.

____________________________Còn_______________________

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.