Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một quá khứ đau thưng

Tiểu thuyết gốc · 1384 chữ

Không khí trong nhà lúc này rất ngột ngạt, Âm Âm mặt tái xanh, lại còn có chút lo sợ, chắc chắn không phải là mình cô có cái cảm giác lo sợ này đâu mà còn cả Thế Long và Huyền Khánh cũng sợ, 2 người bọn họ biết là Đình Khang đang giận đến tột độ và đây là lần thứ 2 họ nhìn thấy cảnh này,

- Đình Khang từ từ nghe em nói được không? Cô có chút sợ hãi nhưng vẫn phải nuốt cái sợ hãi đó vào lòng, anh đã coi cô là vợ của mình nên bức ảnh đó với anh như là vợ mình ngoại tình vậy, bảo sao không giận cho được.

- Em định nói là hiểu lầm sao? Anh lạnh lùng hỏi.

- Đúng đó cũng là hiểu lầm, người gửi bức ảnh này cho anh chỉ là muốn ly gián chúng ta thôi, em thừa nhận bức ảnh này là thật nhưng lúc đó em đang làm nhiệm vụ, cũng không tránh khỏi đụng chạm. Cô lên tiếng thanh minh, trong lòng thì thầm nguyền rủa người đã gửi bức ảnh đó.

- Nói vậy thì bây giờ nếu có nhiệm vụ như vậy em lại tiếp tục để cho những tên đàn ông khác đụng vào người em nữa hả.

- Anh ... Sao anh có thể nói những câu đó chứ? Anh không tin em sao, anh...

- Đựợc, vừa nãy anh nói sai, nhưng em giải thích bức ảnh này đi.

Cô sao có thể nói ra là bọn họ tý nữa thì ngủ cùng cô? Tý nữa thì nhìn thấy hết thân thể cô. May thay đúng lúc này thì Huyền Khánh lên tiếng giải vây cho cô

- 2 người có thể lúc khác cãi nhau không, uống cốc nước cũng phải cãi nhau, ra dáng tộc trưởng của 2 đại gia tộc không? Anh hai, về rồi nói chuyện này đi, giờ chúng ta phải tới Tam Thất Đường nữa, đừng để bị muộn nữa, ảnh hưởng tới 2 người thôi.

Thế Long cũng lên tiếng

- Đúng , đúng anh ba nói đúng, đừng để bị muộn cuộc thi cũng sắp bắt đầu rồi.

Đình Khang giận dữ nhìn cô, chỉ tay vào cô

- Tối về anh sẽ tính sổ với em, Huyền Khánh, Thế Long cùng Âm Âm tới đó.

- Anh không đi cùng sao? Thế Long nhíu mày hỏi, đáng lẽ anh ấy sẽ đi cùng những sao lại đổi ý chứ?

- Khỏi cần hỏi, đi nhanh lên.

- Vâng. Cậu tiến đến chỗ Âm Âm, cầm lấy 2 vai cô đẩy ra khỏi cửa nhà, ngồi và xe " Chị dâu, đi thôi có gì thì tối về nhà đắp chăn bảo nhau đừng tức giận."

- Giờ này cậu còn nói nhảm, không nhìn thấy tôi sắp bị dọa chết rồi à, anh ấy quá bá đạo rồi chỉ là một bức ảnh thôi mà, có phải làm quá lên vậy không? Cô bực tức đánh vào ghế xe ( Tỷ Âm Âm toàn trút giận lên đồ vật thôi đáng thương quá - _ - )

Huyền Khánh vẫn cầm cốc ca cao mà thưởng thức, nghe cô nói thì lên tiếng, giọng cũng lạnh không kém.

- 15 năm trước, Khi mẹ của chúng tôi đã dùng thân mình che chở cho 3 người chúng tôi thoát khỏi sự truy đuổi của Bạch Tộc, bà đã chết , khi bọn Bạch Tộc trở về khi không thấy chúng tôi, bà đã dùng hết sức mình gắng gượng cố gắng để có thể nhìn thấy chúng tôi lần cuối, bà nhắc chúng tôi sau này phải bảo vệ được người mình yêu, nhất là anh hai phải bảo vệ cô thật tốt, không được để ai đụng vào cô, muốn giết hại cô. Khi bà chết anh hai rất đau lòng, từ một cậu bé hoạt bát trở nên lạnh lùng, anh giết hết tất cả người của Bạch tộc nhưng đáng tiếc lại để cho kẻ đã giết hại mẹ chạy thoát,

- Đình Khang vì vậy mà vừa nhìn thấy bức ảnh đó mà nổi giận sao? Nhưng ... Bức ảnh đó đã 3 năm rồi sao anh ấy lại tức giận như vậy chứ? Giờ thì cô đã hiểu tại sao anh ấy lại bảo vệ cô, nổi giận khi nhìn thấy bức ảnh đó.Nhưng có một chuyện cô chưa hiểu là vì sao anh lại nổi giận tới mức đáng sợ như vậy.

Ngưng một lúc Huyền Khánh nhìn về ngoài cửa kính, cảnh vật rất yên tĩnh sau đó mới mỉm cười nói

- Khi mẹ mất đó là lần đầu tiên anh ấy giận dữ như vậy. anh đập phá đồ đạc, nhốt mình trong phòng không ăn không uống 4 ngày rồi từ đó trở nên rất lạnh lùng, tàn ác, nếu như gặp người con gái nào không thuận mắt là giết, trước khi nhận chức tộc trưởng anh đã một mình giết hết người của Bạch tộc một là để có thể nói với Nam Cung tộc, anh ấy có thể trị vì tộc thứ 2 trả thù cho mẹ. Anh hai đã nói với chúng tôi sẽ không để người phụ nữ anh ấy yêu phải chịu bất cứ một tổn thương hay sỉ nhục nào, Âm Âm , cô là người anh ấy yêu, cô nên nhớ một điều làm người phụ nữ của Đình Khang thì cô sẽ không phải chịu ủy khuất hay tổn thương nhưng đừng phản bội anh ấy, anh ấy có thể cho cô tất cả cũng có thể lấy lại mọi thứ vì anh ấy là bá chủ cô hiểu chưa.

Âm Âm hiểu, vì sao anh ấy lại tức giận, vì anh yêu cô, cô cũng vậy, rất yêu anh, tuy chỉ mới có mấy ngày ở đây nhưng lòng cô đã trao hết cho anh rồi và chỉ có anh thôi. Cô sẽ không phản bội anh dù bất cứ giá nào.

- Tôi là một người không đáng tin như vậy sao? Âm Âm tôi dù có phản bội ai cũng không bao giờ phản bội, làm tổn thương người tôi yêu.

- Tôi sẽ nhớ câu nói này của cô, chị dâu à. Huyền Khánh bỗng chốc thay đổi thái độ, cung kính gọi cô là "Chị dâu" Cô mỉm cười gật đầu,đó cũng như một lời nói của 3 anh em nhà Nam Cung cô đã chính thức là vợ của Đình Khang là chị dâu của 2 người Huyền Khánh và Thế Long.

Lúc này xe cũng đến nơi, Thế Long nhắc cô một câu

- Chị dâu cẩn thận Mặc Huyền Nhi.

- Tôi biết rồi. Cô gật đầu, Mặc Huyền Nhi là một đối thủ không tầm thường, cô cũng biết phải hết sức đề phòng cô ta.

Bước và hoa viên, cô đã thấy Mặc Huyền Nhi ngồi nơi tâm điểm của hoa viên ăn bánh uống trà rất nhàn nhã xem ra cô ta rất tự tin. Âm Âm tiến tới chỗ cô ta, vỗ tay rất lớn.Tất cả mọi người đều nhìn cô bước tới chỗ Mặc Huyền Nhi xem ra là có chuyện sảy ra. Cả cái cô Mặc huyền Nhi cũng ngước nhìn

- Không ngờ sớm như vậy tôi lại có thể gặp cô Huyền Nhi. Cô đưa bàn tay chìa ra trước mặt cô ta chờ đợi sự đáp lại.

- Âm Âm, không ngờ lại là cô thật, tôi cứ nghĩ là có một người trùng tên với cô tham gia cuộc thi này, hóa ra là Đệ Nhất Cầm Cơ thật. Cô ta cũng đưa tay ra bắt lại, miệng thì nói ra những câu như bạn cũ gặp nhau nhưng lại ẩn ý mà chỉ có Âm Âm và cô ta hiểu, Âm Âm biết cô ta nói gì liền đáp lại một câu khiến cô ta xanh mặt, bàn tay cứng đờ

- Đúng, gặp nhau thì sao chứ? Cô mãi mãi là bại tướng dưới tay Âm Âm tôi mà thôi, 2 lần thua tôi rồi, cô không thấy nhục sao mà còn dám quay lại thi với tôi nữa? Nhục chưa đủ hả? Nói rồi cô hất bàn tay của ả Huyền Nhi ra khiến cô ta không chú ý mà xem nữa ngã xuống đất.

__________________ Còn__________________

Bạn đang đọc Vợ À Anh Là Vamipire sáng tác bởi sodachanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sodachanh
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.