Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Nguyệt tộc (2)

2218 chữ

Bùm...oanh...

-haha..Nguyệt Dương để ta xem cái kết giới phù hộ này làm sao chống đỡ được chúng ta...haha-Một lão già có mái tóc và bộ râu màu đỏ vừa oanh kích vào màn sáng vừa cười nói cạnh bên lão còn có 3 người khác. Đó là gia chủ Sở gia có cấp bậc ngũ tinh Đấu Linh và gia chủ Hồ gia cungx có cấp bậc Ngũ tinh Đấu Linh, người cuối cùng là Thái Thượng Trưởng lão Phương gia tuvi Bán Thánh.

-Hừ!!! Kim Cương Đại Quang Trận không phải mấy lão già các ngươi có thể tùy tiện muốn phá là phá.-Một Nam tử trung niên đứng ở trong Đại trận nhìn vào 4 người đang oanh phá trận pháp hừ lạnh nói. Ở đằng sau là các tộc nhân Nguyệt tộc đang ra sức chữa trị các vết thương cùng với một mảng kiến trúc bị đánh vỡ tan nát...

-Haha...Người đời nói Nguyệt tộc là gia tộc mạnh nhất trong các đại cổ tộc mang trong mình dòng máu cuồng chiến sao bây giờ lại như con rùa rụt cổ đứng trong đó vậy. Mau ra đây đại chiến 300 hiệp với chúng ta a....hahah!!!

Đúng vậy a...mau ra đây...đồ bọn con rùa...mau ra a....-Mấy tên "nhãi riu" ở phía dưới thì mồm năm miệng mười om sòm văng nước miếng chửi nói.

-Hừ! Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ ta chưa từng được chứng kiến qua người vô sỉ nào như ngươi. Bây giờ ta rõ rồi, cos lẽ độ vô sỉ của ngươi đã tu luyện đạt đến cực hạn rồi phải không.............."Độ vô sỉ.....LÀ TỘT CÙNG RỒI"...HAHA

-Lão thất phu, ta oanh chết ngươi....yaaa!!!-lão muốn khích tướng nhưng không ngờ lại bị gia chủ của Nguyệt tộc phản khích lại làm gã sôi máu ra đòn càng mạnh mẹ hơn.

-Haha,Viêm huynh cần gì chấp nhặt với hắn chứ. Đợi một lát nữa ngoại tôn ta mang nó đến, khi đó cần gì phải nhiều lới với hắn cứ tùy thời hành hạ là được rồi,haha..-Một lão giả áo bào trắng đứng bên cạnh mỉm cười khuyên Viêm gia chủ Viêm tộc nói

-Phải phải, là ta nhất thời....Đợi lát nữa sẽ cho hắn biết gì là đau khổ...khặk khặk-Nghe vậy Viem gia chủ bình tĩnh lại cười đáp liếc mắt khiêu khích nhionf về phía gia chủ Nguyệt tộc.

Nghe cuộc nói chuyện của hai người đó, gia chủ Nguyệt tộc cũng biết thứ mà họ đang nói là thứ gì. Trong một lần thảm hiểm Chiến Trường Cổ, Sở gia vô tình đạt được một kiện Thánh khí như bị hư hỏng. Nghe nói, nó không có một chút xíu sát thương cũng như phòng ngự gì nhưng được cái có thể phá mọi trận pháp hay cấm chế chỉ cần đủ năng lương cung cấp và phù hợp với phạm vi của nó là có thể phá giải. Cũng nhờ đó mà bao lần thám hiểm cổ địa, Sở gia luôn đạt được nhiều bảo vật vô cùng quý. Đúng vậy, đó chính là Bạo Quang Lôi Thương. Mặc dù là thương nhưng lại không có mũi nhọn, nếu nói là một cây gậy thì đúng hơn............

Trong lòng gia chủ Nguyệt tộc chỉ cầu mong kế hoạch của bọn đừng thành công. Hắn cũng gửi lời viện trợ từ các đồng minh của mình nhưng không có một lời đáp nào làm trong lòng hắn tức giận vô cùng. Qủa nhiên Khi người ta lâm nguy thì mới biết đâu là bạn....

Quay trở lại với Hoàng Minh, khi vượt qua truyền tống trận hắn và Vân Mị xuất hiện cách nơi ở của Nguyệt tộc khoảng 100 dặm nhưng vẫn nghe rõ thấy những tiếng oanh phá bùm....bùm. Có thể nói bây giờ ở nơi đó chiến đấu khá kịch liệt. Trong lòng hắn càng lo cho an nguy của Nguyệt Nga hơn, vội thúc dục bay về hướng đó.

Một lát sau, Hắn và Vân Mị cuối cùng cũng tới nơi. Không giống như trong tưởng tượng của hắn lắm, nơi đây không có đại chiến kinh thiên gì mà chỉ thấy một đám người vô cùng đông đúc tầm hơn ngàn người đang bao quanh một tòa thanhf đang được một tầng kim quang bao quanh, có lẽ đây là đại trận hộ sơn của Nguyệt tộc. Trên không trung đang có 18 người đang vung chưởng, trảo, kiếm, đao, thương,.... lên vòng bảo hộ đó. Trong vòng bảo hộ rốt cuộc Hoàng Minh cũng tìm thấy thân ảnh thân quen mà suốt dọc đường hắn vô cùng lo lắng vẫn bình yên vô sự đang đỡ một trung niên căm giận nhìn nhưungx người đang đánh lên vòng kim quang đó, sau lưng có lẽ là tộc nhân của Nguyệt tộc trên khuôn mặt có lo lắng có tức giận nhưng không hề sa sút ý chí rất có thể nếu như vòng kim quang đó tan biến bọn họ sẽ tử chiến với đám người này.....có già, có trẻ, có phụ nữ thậm chí có cả những đứa trẻ con vẫn hồn nhiên không biết gì nhìn về những ánh sáng chọi lọi trên đầu nhảy múa cười vui tươi....

Hoàng Minh trời sinh Thần thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu trận pháp đó. Theo khẳng định của Hoàng Minh, nếu không có gì xảy ra thì vòng quang tráo này nhất định có thể trụ được 6 tháng. Khong phải bị đánh vỡ mà là không đủ năng lượng để thi triển nên rất nhanh sẽ tan biến đi...

Trong lúc Hoàng Minh suy ngẫm thì bên cạnh Vân mị lại vô cùng lo lắng không yên đang muốn lao đến hỗ trợ nhưng Hoàng Minh kịp thời phát hiện ngăn cản nàng lại nếu không mọi chuyện sẽ bị nàng làm rối tung lên mất.

-Nàng dừng lại cho ta, nàng ra đó chính là tự sát. Mặc dù nàng có tu vi của ta nhưng bên ngoài kia còn có một Bná Thánh tu vi cao hơn nàng nhiều. Mới cả mặc dù nàng có tu vi như ta nhưng nàng vẫn chưa thể kiểm soát hoàn toàn thứ sức mạnh đó, hơn nữa nàng tu vi cao thì sao không có vũ kĩ mạnh mẽ phù hợp với tu vi thì nàng định dùng thân thể để đấu với mấy ngưoif kia sao hả?-Hoàng Minh giận tím mặt quát mắng nàng một trận

-T..Ta cũng chỉ lo lắng cho họ thôi mà...ngươi làm gì mà hung dữ với ta như vậy...ô....ô-Từ trước nay nàng nhưa bị ai mắng hung dữ như vậy cho dù tâm linh tương thông biết hắn vì lo lắng cho nàng nhưng nàng vẫn không kiềm lòng được khóc ô..ô!!!

-Lại khóc...Thôi được rồi....ngoan...ngoan từ sau nhất định sẽ khôgn quát mắng nàng nữa!-Hoàng Minh dở khóc dở cười mới thế lại khóc rồi còn đâu phong thái một vị Đấu Hoàng nữa, vội an ủi ôm nàng vào lòng"dụ dỗ" cho nàng nín khóc

-Thật không?-Vân Mị dừng khóc he hé nhìn hắn một chút dò hỏi

-Thật, ta hứa với nàng-Hoàng Minh trong lòng chỉ biết thở dài bất đắc dĩ nhưng nhìn ánh mắt vẫn khó tin của nàng hắn cũng ddau đầu nói tiếp :

-Có nhớ vụ lúc ở trong phòng mà nàng xác nhận thân phận cho ta không!?

Nghe hắn nói thế bất giác Vân Mị nhớ đến thứ gì "kinh khủng" vội đẩy hắn ra trăm miệng một lời :Ta tin chàng. Mặc dù nói nhưng đôi tay bất giác ôm lấy mông mình lui lại đứng sau hắn.

Hoàng Minh mỉm cười thầm khen: "có giác ngộ".

-Thế bây giờ chúng ta phải làm sao? nhìn thấy Nguyệt tộc như vậy ta vẫn lo lắng...

-Không biết!!!Đợi, tùy cơ ứng biến.-Trong lúc nói, từ đằng xa lại có thêm một thanh niên vô cùng tuấn dật cưới Phong ưng thú yêu thú Tứ giai bay đến đằng sau có 5 người cũng cưới Phong Ưng thú tam giai bay tới.

-Lão tổ, ta mang nó đến rồi!!!

-haha, tốt Ngôn nhi mau mang nó ra đây!

-dạ!-Thanh niên phất tay, trên tay hắn xuất hiện một thanh Thiết thương dài tầm 2m trên thân có rất nhiều phù văn, ở phần đầu thương có phù văn lôi nguyên tố còn ở phần thân có Hỏa nguyên tố.

Lão già Sở gia tiếp lấy thanh Thiết Thương vận dụng linh lực bổ vào màn chắn, chỉ thấy màn chắn rung lên nhè nhẹ. Phải biết lúc bọn họ công kích còn không nhấc lên nổi gợn sóng của vòng Kim Quang đó, vậy mà lão già Sở gia bổ một cái thôi mà trận pháp đã dung chuyển vậy rồi.

Lão quá đỗi vui mừng, rốt cục đã làm cho trận pháp rung chuyển. Lão tiếp tục vugn lên bổ vào màn chắn Kim Quang đó. Theo Hoàng Minh quan sát, quả nhiên thanh thương đó có tác dụng vậy mà có thể thương tổn đến tận trận cơ. Bây giờ trong vòng hai tháng nhất định trận pháp sẽ bị đánh vỡ.

Về phía những người Nguyệt tộc bên dưới, lúc mà lão già Sở gia vung Thương bổ xuống làm trận pháp rung chuyển. Họ hoàn toàn tuyệt vọng, có lẽ không bao lâu nữa Trận pháp sẽ bị lão đánh sụp mất nhưng càng tuyệt vọng thì họ càng chiến ý tăng cao muốn liều mạng với họ. Vì vậy trong lúc Đại trận vẫn còn tác dụng bọn họ dồn hết tinh lực tu luyện tăng cao tu vi, diễn luyện võ kĩ đạt đến tận cùng tinh hoa quyết tử chiến với bọn họ.

Bây giờ, bắt đầu từ phút này Bảo khố và võ kĩ các của Nguyệt tộc đã khai mở hoàn toàn cho các con cháu trong tộc mãnh liệt sử dụng, mặc dù biết căn cơ sẽ không ổn định nhưng thời gian không cho phép bắt buộc họ phải làm. Dù gì nhưungx gia tộc đó công chiếm Nguyệt tộc ngoại trừ muốn loại bỏ thì bọn họ còn nhắm vào bảo khố tích lũy hơn vạn năm cura bọn hắn. Nếu vậy thà cho tộc nhân tu luyện hết cũng không để bọn họ chiếm Đại tiện nghi.

Lúc này trong một gian phòng nhỏ ưu nhã đang có một thiếu nữ dung mạo xinh đẹp võ người cuốn hút hình chữ S ngồi dười gốc cây đào vô cùng to lớn thả đôi chân ngọc thon gọc trắng trẻo của mình đung đưa dưới nước nhìn lên trời nơi quang tráo đôi khi lại nhấp nháy vài lần suy nghĩ vu vơ

"Hoàng Minh, chàng đang ở đâu?Thiếp rất nhớ chàng,mau tới đón thiếp thiếp rất sợ"Trên đôi mắt thanh tú đã có vài giọt nước mắt lăn xuống. Nhưng không ai có thể chiêm ngưỡng cảnh đẹp như vậy của giai nhân, đột nhiên bên ngoài của có một thiếu phụ mặc bộ cung sa bước vào. Nàng vô cùng xinh đẹp trên người nàng thỉnh thoảng toát nên vẻ ma mị thành thục của người phụ nữ, khuôn mặt nàng có vài nét giống như Nguyệt Nga. Đúng vậy nàng chính là gia mẫu của Nguyệt Nga.

Thấy có người bước vào, Nguyệt Nga ngừng khóc lấy tay dụi dụi muốn xóa đi nước mắt để không ai biết vẻ mặt yếu đuối của nàng.

-Nương, sao người tới đây. Khuya rồi người chưa ngủ sao!?

-Ta đến nhìn con gái của ta một chút không được sao? lại nghĩ đến tiểu tử Hoàng Minh đó sao...hừ, cũng 5 năm rồi mà vẫn chưa thấy hắn đâu!!!

-Nương, ngươi đừng giận. Bây giờ gia tộc ta đã như vậy, ta càng không thể để chàng đến. Như vậy chàng sẽ nguy hiểm....-Nguyệt Nga đứng lên đi tới bên cạnh phụ mẫu nàng ôm lấy cánh tay và nói

-Hừ!!!bao che quá nhỉ. Nếu để cho người khác biết Nữ Hoàng Băng Gía của Nguyệt tộc lại khóc lóc bao che cho một nam nhân không biết bọn họ sẽ nghĩ sao nhỉ!?

-NƯƠNGGGG!!!Ngươi lại trêu chọc ta, ta giận không nói chuyện với Nương nữa bây giờ-Nghe phụ mẫu trêu chọc mình vậy làm nàng một phen đỏ mặt, ôm mặt quay sang hướng khác.

-Haha, được rồi ta không trêu con nữa. Như vậy là được chứ gì!!!

Ta và phụ thân con vừa bàn bạc xong, nếu như vòng bảo hộ biến mất gia gia con sẽ dùng bí pháp đưa con cùng với mấy nguowif trẻ tuổi trong gia tộc chạy trốn để giữ lại huyết thống Nguyệt tộc.

Nghe vậy, Nguyệt Nga cũng chỉ gật đầu mặc dù nàng rất muốn ở lại nhưng tu vi của nàng quá yếu kông thể giúp được gì. Nếu ở lại cũng chỉ có nước cản chân vướng bận cho mọi người....

-Vậy con đi ngủ đi. Ta đi đây!!!

-Dạ. Chúc nương ngủ ngon!

-uhm, con cũng vậy.-Nói xong nàng cất bước đi rời khỏi tiểu viện của Nguyệt Nga

Nghuyệt Nga vẫn đứng đó, trong lòng chỉ nghĩ đến một người: 'Hoàng Minh'

Bạn đang đọc Hồng Nghiên Đại Lục của Vui Đêm

Truyện Hồng Nghiên Đại Lục tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mặttrăngmáu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.