Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu Niên

734 chữ

"cạch" vang lên hắn hồi thần nhìn lại cửa phòng bị một bé gái chừng 13 tuổi bưng một chậu nước mở ra đi tới gần giường hắn

" Ngươi đã tỉnh rồi à " Bé gái tò mò hai mắt nhìn hắn mở miệng hỏi

" Ừ cảm ơn đây là nơi nào " Thiếu niên lập tức trả lời

"Đây là nhà ta, Lý gia gia nhặt được người ở dưới chân Thần Sơn

"Thần Sơn" Thiếu niên nhíu máy tìm kiếm ký ức về Thần Sơn nhưng tìm mãi vẫn không có

" Ồ thiếu niên đã tỉnh " Lúc này một ông lão mặt hiền lành đi vào tay cầm 1 bát thức ăn tới bên cạnh giường hắn.

" Là ngươi đã cứu ta à, cảm ơn " Hắn cũng lập tức nhìn lại thấy được ông lão hắn nhìn 1 chút sau đó mới trả lời.

" Không có gì ta là đi kiếm củi nên mới bất ngờ đụng tới ngươi ngất ở Thần Sơn " Ông lão vẫn như vậy vẻ mặt hiền lành mỉm cười

" Đã tỉnh thì ăn chút gì đi " Không đợi hắn trả lời ông lão lập tức tiếp lời đưa bát thức ăn tới trước mặt hắn

" Cảm ơn " Hắn tiếp nhận bát thức ăn và bắt đầu ăn

Ăn xong hắn chậm rãi đứng dậy bước ra ngoài cửa phòng nhìn khung cảnh bên ngoài, lúc tỉnh dậy hắn đã cảm ứng thôn này chỉ là nơi tụ tập của những người thường dân không có tu vi trừ ông lão đã cứu hắn

]

" Ồ khỏe rồi à thiếu niên " Ông lão từ phía sau lưng hắn đi tới bên cạnh hắn mở miệng hỏi.

" Ừm " Hắn lập tức trả lời

" Ta tên Lý Lục có thể gọi Lý lão hoặc là Lý gia gia cũng được, thiếu niên ngươi tên gì " Ông lão tiếp lời nói

" Ta tên à " Thiếu niên trầm ngâm một chút không biết nên trả lời thế nào

" Gọi ta là Thương Thiên " Suy nghĩ một chút hắn trả lời

" Trong thôn toàn là dân thường nhưng không ngờ cường giả như Lý lão cũng ẩn cư ở nơi này " Không đợi Lý Lục nói Thương Thiên tiếp lời nói tiếp

Lý Lục trong lòng chấn động sau đó lập tức định thần lại trả lời " Công tử tuệ nhãn như đuốc "

" Cô bé trong nhà không phải cháu ruột của ngươi, phải không " cười nhạt một tiếng Thương Thiên bỏ qua vấn đề này lập tức chuyển chủ đề

" Công tử chứng cứ đâu cho rằng Tiên Tiên không phải cháu gái lão hủ " Lập tức từ một ông lão ốm yếu Lý Lục đôi mắt bên trong như có ánh sáng lãnh mang nhìn thẳng Thương Thiên

" Tiên Tiên à, đơn giản, ngươi và Tiên TIên không cùng huyết thống " Không chú ý Lý Lục nhìn Thương Thiên tiếp tục trả lời

" Ngươi biết Tiên Tiên chỉ còn 5 năm " Thương Thiên dừng một chút tiếp tục nói

" Ngươi là ai " Lý Lục cả người như tỏa ra khí tức nguy hiểm nhìn hắn sẵn giọng hỏi

" Chỉ là một phàm nhân mà thôi " Thương Thiên mỉm cười mắt nhìn thẳng Lý Lục

" Ta có thể trị được cho Tiên Tiên tiểu nha đầu kia " Thương Thiên tiếp tục nói

" Cái gì " Lý Lục thân thể run rẩy hai mắt không tin nhìn Thương Thiên, phải biết hắn đã đi khắp nơi để tìm cách cứu chữa cho Tiên Tiên nhưng vẫn vô vọng, không ngờ một phàm nhân thiếu niên mà hắn cứu về nhìn ra được ẩn nấp của hắn cùng vấn đề của Tiên Tiên còn trị hết được nó

" Ngươi tin hay không " Thương Thiên khong nhiều lời hỏi thẳng

" Thật sao, công tử cứu được Tiên Tiên lão hủ nguyện làm trâu làm ngựa " Lý Lục hai mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Thương Thiên nói

" Vào nhà đi làm trâu làm ngựa đợi chữa xong rồi nói " Lắc đầu một chút Thương Thiên quay vào trong nhà

Thấy thế Lý Lục cũng đi theo mà vào

Bạn đang đọc Vĩnh Sinh Bất Hủ của hilappro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.