Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường Quân đội

Tiểu thuyết gốc · 1835 chữ

7:55 - 12/9/2065

"Lâm Phong, cậu đang ngẩn ngơ gì vậy?"

Thanh Tuyết cười híp cả hai mắt nhìn chăm chú Lâm Phong.

Trên chuyến xe buýt đang hướng về Minh Châu Sơn, lúc này Lâm Phong vẫn đang nhìn ra ngoài cửa sổ xen lẫn cùng với chút suy tư rằng sắp tới sẽ quyết định như nào sau khi tốt nghiệp. Không có nhiều điều kiện, học trường Quân đội là cách duy nhất có thể giúp Lâm Phong trở thành quân nhân đồng thời có thể kiếm thêm thu nhập và đổi chỗ ở cho gia đình. Điều kiện được cung cấp cho một quân nhân cũng là vô cùng khấm khá ở Căn cứ Địa thời điểm này, nếu may mắn trở thành một Tinh Giả thì có thể một bước lên mây.

Song đi liền với lợi ích thì rủi ro có thể rất lớn, nếu chẳng may cậu chết trên chiến trường. Thì không biết gia đình mình sẽ ra sao. 

Nếu Lâm Phong quyết định một trường Đại Học khác nào đó, bất đầu một cuộc đời bình phàm, làm công ăn lương. Cũng có thể dẫy vậy với ý chí của Lâm Phong thì đây sẽ là một lựa chọn khó khó khăn.

Một bên là sự mạo hiểm đi liền với lợi ích lớn, một bên là sự an toàn chậm rãi nhưng bình phàm. 

"À, đâu có gì đâu..., tớ chỉ đang suy nghĩ tại sao hôm nay thời tiết lại đẹp như vậy!"

Lâm Phong mìm cười nói, quay ra phía Thanh Tuyết đang tỏ vẻ lo lắng, ánh mắt của Thanh Tuyết lúc này bỗng khiến Lâm phong trở nên nhẹ lòng hơn. Có lẽ ở tuổi của cậu, đáng lẽ phải lo học hành, ăn chơi nhưng cậu lại đang nghĩ cho gia đình mình, nghĩ về một tương lai viễn cảnh sẽ ra chiến trường chém giết quái thú, bỗng chốc trong lòng lại hào hứng không thôi.

"Hihi, Lâm Phong và Thanh Tuyết đang tán tỉnh nhau kìa, đi chơi thôi mà có cần phải phát cẩu lương công khai thế không"

Một cô gái ngồi cạnh đó nhỏ tiếng cười

"Kệ họ đi, hôm nay cậu đã chuẩn bị gì cho chuyến đi chơi cuối khóa rồi ?"

"Có gì nhiều đâu, một chút đồ trang điểm, một chút đồ ăn vặt, và tất nhiên là một tâm hồn thật vui vẻ rồi ha"

"M.. nó, tên Lâm Phong kia có gì đặc biệt chứ, mà Thanh Tuyết lúc nào cũng bên cạnh hắn. Ta cũng đẹp trai có điều kiện mà lại không được để vào mắt. Thật tức chết, lát nữa sẽ phải đi giáo huấn hắn một phen, cho hắn biết là hắn không đủ sức cạnh tranh với ta, haha"

Lạc Tà nhìn về phía hai người, vừa có chút ghen ghét vừa có chút cười thầm.

...

Minh Châu Sơn một địa danh nằm ở phía bắc khu căn cứ địa thứ 6, sau thời kì đào vong. Nhân loại chỉ có một số địa danh nổi tiếng là vẫn giữ nguyên được bình địa không có quái thú, còn lại chỉ cần ra khỏi căn cứ địa trong bán kính 20km thì đâu đâu cũng là nguy hiểm.

"Hôm nay là buổi đi chơi cuối khóa, tôi mong các em hãy thật cẩn thận và vui chơi hết mình. Sắp tới chúng ta có một kì thi đại học vô cùng lớn, tôi không mong các em sẽ gặp phải vấn đề gì"

Thầy giáo đứng thẳng trên xe dõng dạc nói, đưa ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong và Thanh Tuyết.

Thực ra Thanh Tuyết là con của tập đoàn Thanh Tinh vô cùng nổi tiếng, chiếm giữ kinh tế 1/6 thế giới. Vào thời kì này sức mạnh có thể đưa con người vươn tới đỉnh cao, người càng mạnh thì càng có phúc lợi, càng có quyền thế. Nhưng hoạt động kinh tế vẫn diễn ra một cách bình thường, tuy nhiên cũng có một chút xáo động so với trước thời kì đào vong.

Một số tập đoàn nước ngoài, gia tộc ẩn sâu vô cùng, thao túng nền kinh tế trước đây, nay lại lộ mặt đứng ra chủ trì và chiếm cổ đông lớn trong nền kinh tế thế giới. Và tập đoàn Thanh Tinh nằm trong số những gia tộc cổ xưa và lớn mạnh đó. Vì vậy thân là tiểu thư của một tập đoàn, chắc chắn mai sau là người kế nghiệp thì gia tộc sẽ phải vô cùng chú trọng tới sự phát triển của Thanh Tuyết.

Sẽ không để một kẻ ất ơ, tầm thường tiếp cận hay tán tỉnh Thanh Tuyết, chỉ có như vậy mới giúp giữ vững vị trí đời sau của tập đoàn. Cho nên có thể đoán được đâu đâu cũng sẽ có một chút tai mắt của Thanh Tinh.

"Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, hứ"

Ngọc Hoa bước từng bước đi qua chỗ 2 người đang ngồi, bĩu môi liếc nhìn nói với giọng điệu khinh bỉ.

"Cậu nói gì vậy! tớ với Lâm Phong... chỉ là bạn, với lại kể cả có là như vậy thì các cậu cũng không được nói cậu ấy như thế"

Thanh Tuyết đỏ mặt, sau khi nói vậy liền quay ra mắng Ngọc Hoa một cái

Nghe Thanh Tuyết nói dùm mình như vậy, Lâm Phong run người một chút liền thở ra một ngụm trọc khí, cười nhẹ một cái rồi lại tiếp tục quay ra cửa sổ suy tư, coi mọi thứ chỉ đều là ngoài tai không đáng để mình dụng tâm.

8:05

"Chúng ta đến nói rồi, các em xuống đi, lưu ý xếp thành hàng và giữ trật tự!"

Thầy giáo đứng trên xe cất tiếng rất to như có ý tứ nhắc nhở.

Đi từ Căn cứ Địa số 6 đến Minh Châu Sơn chỉ mất có tầm 30-45 phút, Minh Châu Sơn tuy là một khu vực an toàn nhưng ở đây nhiều núi cao chập trùng, chỉ cần không cẩn thận tự cao một chút thì chẳng may trượt chân một cái thì sẽ chết không toàn thây. Hằng năm vẫn có một số người xấu số, hoặc những người không còn động lực trong cuộc sống đến đây để tự kết thúc cuộc đời của mình nên người ta ngoài cái tên Minh Châu Sơn cũng còn gọi nơi đây là Sát Sơn. Dẫu vậy không vì thế mà quang cảnh ở đây lại dần mất đi vẻ thanh tĩnh, đẹp đẽ thơ mộng vốn có.

Vừa xuống xe Lâm Phong đã có ý định đi vào cánh rừng phía trước đi dạo một chút, biết đâu lại tìm được một chỗ tập luyện hoàn hảo, cuộc đi chơi lần này cậu dự định sẽ dựa vào khu rừng cây này mà luyện tập một chút cước bộ đã học trên mạng trước đó. Lần trước bị đuổi bởi Lạc Tà, cậu vẫn nghĩ hắn ta tuy rằng xấu tính nhưng cũng muốn trở thành Tinh Giả. Nên về lý thuyết, Lạc Tà sắp đạt được chuẩn Tinh Giả, hơn cậu một chút. Tiếc rằng khiếm khuyết mỗi IQ là không cải thiện nên vẫn bị cậu vờn cho không bắt được.

Trong thời kì này tuy công pháp, thân pháp mọi người đều có thể tự tìm trên mạng tuy nhiên đều là những tài luyện ít ỏi thuộc dạng tự trao đổi kinh nghiệm với nhau ở trên những diễn đàn mạng, chứ ít khi thấy một tài liệu nào được công nhận từ phía chính phủ. Vì một vài nguyên nhân chỉ có những người bước vào hàng ngũ Tinh giả thì mới có thể tiếp cận được những thứ bí ẩn như công pháp, thân pháp, bí pháp.... Vì vậy Lâm Phong cũng tìm được một số tài liệu trên mạng và biết được một số thông tin cơ bản về Tinh Giả.

Để đạt được cái gọi là Chuẩn Tinh Giả là tự thân có thể phát lực lên tới 1000kg, tốc độ phản ứng 20m/s, tức là gấp 4-5 lần người bình thường. Trong thời kì "Tinh Nhân Niết Bàn", cái gọi là "Tinh ngân" bay trong không khí vốn dĩ là nguyên nhân chính gây ra dịch bệnh, vậy mà có khả năng cải thiện gien nhân loại, giúp con người phá vỡ giới hạn của vận động viên thể thao thế giới một cách dễ dàng. Không những vậy còn vượt qua sự hiểu biết cơ bản của con người, khiến họ có được sức mạnh phi thường để chống lại quái thú.

Lâm Phong đến nay cũng đã tự thân luyện tập được 4-5 năm, nhưng vì vóc dáng nhỏ con và cơ thể không quá khỏe mạnh mà cảm thấy bước tiến của mình thật sự quá chậm. Vì vậy Lâm Phong vẫn lo lắng suy nghĩ là có nên chọn trường Quân đội hay không. Tới hiện tại khả năng phát lực cũng mới chỉ đạt 436kg, tốc độ phản ứng 12m/s nhưng như thế vẫn là chưa đủ so với tiêu chuẩn Chuẩn Tinh Giả. 

Nhưng không vì thế mà Lâm Phong bỏ cuộc, cậu vẫn cố gắng tập luyện tập mỗi ngày. Bên cạnh đó cậu cũng vô cùng thích luyện kiếm, vì không có điều kiện nên Lâm Phong cũng chỉ có thể đến võ quán Quân Chủ ở gần nhà để tập luyện. Lâm Phong tìm tòi đọc về những công pháp luyện kiếm trên mạng, nhưng đa phần đều là chắp vá rất khó để luyện, chỉ có mỗi dùng nắm đấm là dễ. Còn về thân pháp gần đây Lâm Phong mới tìm được một bộ thân pháp tên là Huyền Cước khá là tốt và đầy đủ giúp tăng tốc độ di chuyển trong thời gian ngắn, nếu luyện được biết đâu cải thiện được con số 12m/s.

...

Lần này cả lớp đi đến đây đều sẽ định leo một đỉnh núi gần nhất để cắm trại, hẹn là sau 30 phút nữa tập trung lại chỗ cũ rồi tiếp đó đi đến ngọn núi gần đó, nên lúc này ai cũng muốn dạo xung quanh, coi như là để xả stress những ngày căng thẳng khi ôn thi Đại học.

Biết là Thanh Tuyết muốn đi cùng với cậu, nhưng vì biết gia thế Thanh Tuyết, cũng muốn nàng an toàn. Cho nên Thanh Tuyết có nài nỉ cậu vẫn muốn đi một mình hơn. Cậu chỉ biết cười bất lực rồi đi bộ về cánh rừng phía trước.

"Dù sao tập luyện vẫn quan trọng hơn, mang nữ nhân đi theo quả thật là vất hả ha"

Lâm Phong thì thầm tỏ vẻ bất lực.

"Đi theo hắn"

Lạc Tà cười thầm bảo với 2 tên đồ đệ dắt theo sau khi thấy Lâm Phong vừa rời khỏi.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Tinh Thuần sáng tác bởi Sangpham66
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sangpham66
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.