Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu không thì sao ?

Tiểu thuyết gốc · 890 chữ

Về đến phòng của mình Thương Minh nhìn lên đồng hồ treo tường thì thấy cũng đã gần 5 giờ 30 cho nên hắn tất bật thay đồ đi đến nơi làm thêm của nguyên chủ, biết làm sao được nguyên chủ của thân thể này cũng quá thảm đi gia đình đã không được khá giả, cha mẹ lại mới mất một năm trước do tai nạn, bọn họ chỉ để lại cho hắn một số tiền tiết kiệm và một căn hộ chung cư được thuê trước hai năm mà thôi cho nên nguyên chủ sáng đi học đến chiều về rồi lại phải tất bật chạy đi làm thêm để có thêm tiền sinh hoạt hằng ngày.

Thay đồ xong hắn chạy bộ đến chỗ làm, trong lúc chạy lại nhớ đến chuyện lúc chiều.

Sau khi hắn nói muốn đổi quả lớp mộc học thì cô Minh Nguyệt rất ngạc nhiên nhưng lại vui vẻ chấp nhận, cô còn nói sáng ngày mai cô sẽ đưa hắn đến phòng giáo vụ để làm một số thông tin cần thiết cho việc chuyển lớp, sau đó hắn lại lấy một số quyển sách lịch sử đọc tiếp cô Minh Nguyệt cũng im lặng đọc sách thảo mộc của mình, cứ như vậy hai người không nói một lời nào mà chỉ chuyên chú đọc sách.

Sau khi đọc được kha khá sách lịch sử thì hắn nhận ra nội dung trong sách đều na ná nhau chỉ là có cuốn thì viết sâu về một số sự kiện hơn mà thôi mà còn một điểm chung nữa là không có một quyển sách lịch sử nào hắn đọc có đề cập đến lý do rất nhiều truyền thừa biến mất...

Trong một căn phòng của quán Bard tên Vĩnh Lạc có một nhóm thiếu niên gồm tám người có nam có nữ, trong đó có một thiếu nữ khá xinh đẹp ăn mặc hở hang ngồi bên cạnh một thiếu niên khoảng 17 tuổi đang rót rượu cho thiếu niên này. Xung quanh đó cũng có ba thiếu niên cùng với ba cô gái ngồi bên cạnh vui vẻ cười đùa, nhưng ai nhìn vào đều sẽ thấy thủ lĩnh của nhóm thiếu niên này là người thiếu niên khoảng 17 tuổi đang được cô gái ăn mặc hở hang rót rượu.

Lúc này cửa phòng được mở ra, sau đó có một người phục vụ bước vào trên tay còn cầm một cái mâm đựng một chai rượu.

Khi người phục vụ này bước vào thì bỗng có một thiếu niên mập mạp trong đám người cười nói: "ồ, đây chẳng phải là Hoàng Thiên… không đúng phải gọi là Thương Minh chứ" nói được một đoạn hắn quay qua nhìn về phía cô gái ăn mặc hở hang rồi lại nhìn vị thiếu niên khoảng 17 tuổi ngồi kế bên cô gái "Trần thiếu đây là tiểu tử đã tỏ tình với Vân Tư lúc sáng mà tôi vừa mới nói với ngày đấy"

Vị thiếu niên khoảng 17 tuổi họ Trần này đang uống rượu nghe vậy thì quay sang nhìn cô gái bên cạnh mình hỏi: "Vân Tư là hắn sao ?"

Cô gái nghe vậy thì nhìn ra cửa khi thấy người phục vụ thì tỏ vẻ đã hiểu rồi gật gật đầu nói: " đúng là hắn"

Vị Trần thiếu này nghe vậy thì nhìn người phục vụ nói: "chỉ cần ngươi uống hết chai rượu rồi dập đầu nói xin lỗi ta thì ta sẽ tha cho ngươi".

Từ khi mở cửa bước vào căn phòng này Thương Minh nhìn bọn họ tự biên tự diễn thì không khỏi nghi hoặc hỏi: "ta biết các ngươi sao ?"

Một câu hỏi khiến trong phòng im lặng.

Tên mập nghe hắn hỏi vậy thì nóng nảy nói: "hừ, giả vờ không biết bọn ta thì nghĩ có thể thoát được sao, ta nói cho ngươi biết đây là Trần thiếu, cậu ta là con của Trần Cường, mà Trần Cường là một cường giả kết đan thuộc hàng đỉnh phong ở hải thành này, mà bản thân Trần thiếu còn là thiên tài song linh căn lôi cùng thủy, hiện tại cậu ta đã có tu vi luyện khí tầng tám"

Người được gọi là Trần thiếu nghe tên mập giới thiệu mình như vậy thì vẻ mặt trở nên kiêu ngạo nhìn Thương Minh nói: "hôm nay ngươi phải uống hết chai rượu ngươi đang cầm rồi dập đầu nhận sai cho ta nếu không…" nói rồi hắn nhìn qua người thiếu niên còn lại trong phòng, tên này là có thân hình cao gầy, hắn có một đôi mắt nhỏ khiến người ta nhìn vào sẽ cảm thấy hắn là một tên gian xảo, lúc này khi hắn thấy Trần thiếu nhìn mình ra hiệu thì hắn gật đầu một cái rồi nhanh như gió chạy đi đóng cửa phòng lại.

Thương Minh thấy vậy cũng không ngăn hắn lại mà là đi lấy một cái ghế đặt chặn lại trước cửa ra vào rồi ngồi xuống nhìn bọn họ hỏi: "nếu không thì sao ?"

Khi những người này nhìn thấy hắn thảnh thơi ngồi đó mà còn hỏi lại thì đều nhìn hắn như một thằng ngốc

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Tiên Tôn sáng tác bởi Tịch-Diệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tịch-Diệt
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.