Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái Vật Phủ Xuống

Phiên bản Dịch · 2618 chữ

Dịch: Shurtugal

Triệu Tử Yên và Đường Tử Đồng nghe thế thì biến sắc.

Lúc trước, mặc dù nói là tin tưởng Dịch Thiên Hành nhưng mộng dù sao cũng chỉ là mộng, là giả tạo, không phải chân thực, tỷ lệ phát sinh cực nhỏ, có thể nói là căn bản sẽ không xảy ra.

Sự tình tai biến tận thế thực sự là quá đáng sợ.

Không một ai dễ dàng tin tưởng chuyện này.

Nhưng mà hiện tại, tiếng sấm không tầm thường này lại làm cho hai người họ theo bản năng bắt đầu tin tưởng.

Loại tâm tình này rất là phức tạp.

Cùng nhau đi đến ban công.

Đứng trên ban công có thể nhìn thấy bên ngoài đã trở thành một đống hỗn loạn. Mặc dù là sáng sớm, nhưng cũng không thiếu người dậy sớm tập thể dục ở ngoài trời. Thế nhưng bây giờ, tất cả mọi người đều bị dọa cho kinh sợ, cái tiếng sấm nổ kia đến quá đột ngột, quá vang dội khiến cho hai lỗ tai của nhiều người bị chấn động cho rạn nứt, thất khiếu (1) chảy máu. Trong đầu chỉ còn lại tiếng sấm nổ vang rền, đáng sợ kia.

- Cứu mạng, mau gọi 120, tai tôi không nghe thấy gì nữa rồi.

Một người tập thể dục vào sáng sớm tinh mơ thì thất khiếu đột nhiên chảy máu, phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.

- Sao lại xảy ra chuyện như này? Đây là cái quỷ gì vậy? Đừng bảo là có cao nhân độ kiếp nhé?

Một tên nam sinh nghiện tiên hiệp reo hò ầm ĩ.

Ngày nay là thời đại hòa bình, hiện đại, đã bao giờ xuất hiện qua mấy chuyện như vậy đâu. Chỉ vừa mới phát sinh mà đã tạo nên cảnh tượng hoảng loạn, người người giống như con ruồi không đầu, hốt hoảng lo sợ, không kiềm chế được bản thân.

Nhưng cái này cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.

- Cái này vẻn vẹn chỉ là khúc dạo đầu, đại tai biến sẽ ngay lập tức bắt đầu thôi.

Dịch Thiên Hành đứng trên ban công, nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên dưới, chỉ hơi lắc đầu một cái. Cảnh tượng này, hắn đã thấy rồi, bây giờ nhìn lại cũng không kinh ngạc quá nhiều. So với đai tai biến mà nói, thì cái này chẳng khác gì trò trẻ con, vẻn vẹn chỉ là món khai vị.

Diến biến tiếp theo mới càng thêm rung động, chứ cảnh tượng trước mắt này thì không có quá nhiều kinh ngạc.

Hắn trước sau như một, chỉ nhìn chằm chằm vào hư không.

Răng rắc!!

Lại thêm một tiếng xé rách đáng sợ nữa vang lên.

Nếu có người đưa mắt nhìn lên bầu trời thì sẽ thấy ngay lập tức.

Trong hư không, đột nhiên phủ xuống một nguồn lực lượng vô hình, mạnh mẽ rạch ra những khe nứt đáng sợ. Những khe nứt này có to có nhỏ, rậm rạp, chằng chịt trải rộng toàn bộ hư không, bao trùm cả vòm trời. Toàn bộ vòm trời như thể một bộ đồ sứ bị phá nát, xuất hiện vô số vết nứt. Hình ảnh kia vô cùng đáng sợ, giống như bầu trời chuẩn bị sập đến nơi rồi.

Từ vết nứt kia nhìn lại, có thể thấy trong vết nứt, xuất hiện không phải là hư vô mà là cảnh tượng từng mảng màu đen như mực, giống như những con đường thông hướng vực thẳm vô hình, mỗi một vết nứt đều cực kỳ thâm thúy, sâu không thấy đáy. Chúng tựa hồ liên thông đến nơi vực sâu vô tận nào đó, thâm thúy làm cho người ta cảm thấy ghê sợ.

- Anh! Đó là cái gì vậy?

Triệu Tử Yên cố nén sợ hãi trong nội tâm, nắm lấy cánh tay của Dịch Thiên Hành, run rẩy dò hỏi.

- Không biết. Nhưng mà căn cứ vào những hiểu biết trong mộng thì điểm cuối của mấy vết nứt kia không phải địa phương tốt đẹp gì, từ nơi đó quái vật sẽ phủ xuống. Những quái vật kia nhiều đến mức không thể nào đếm xuể.

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm nghị, nói.

Quả nhiên, ngay khi tiếng nói vừa dứt.

Toàn bộ thế giới vẫn đang bị vây trong sự kinh ngạc cùng khiếp sợ, vẫn chưa phục hồi tinh thần từ trong cảnh tượng đáng sợ này.

Thì đã ngay lập tức phải chứng kiến cảnh tượng vô số quái vật không ngừng phun trào ra ngoài từ trong những vết nứt này. Hình ảnh này không khác gì một dòng sông quái vật đang ào ào đổ xuống. Chỉ nhìn qua mà da đầu cũng muốn tê liệt, tố chất tâm lý mà kém thì sẽ trực tiếp bị dọa cho ngất đi.

- Quái vật da xanh lá.

- Địa tinh!!

- Khô lâu binh!!

- Bầy sói, thú hoang.

Triệu Tử Yên và Đường Tử Đồng nhìn đám quái vật không ngừng trào ra từ trong vết nứt thì không khỏi hét lên vài tiếng kêu kinh hãi. Trong đám quái vật kia, có một vài con mà họ cũng biết. Nó giống hệt lũ quái vật mà mọi người hay tưởng tượng, thậm chí còn có mấy con là quái vật trong trò chơi điện tử mà họ hay chơi. Chỉ là toàn bộ bọn nó đều đang sống sờ sờ, nhanh chóng rơi xuống các nơi trên thế giới này.

Số lượng, quả thực không thể nào tưởng tượng nổi, khó có thể tính toán được có bao nhiêu vật thể sống. Chúng giống như sủi cảo vậy. Tràn xuống thành thị, tràn xuống nông thôn, tràn xuống các vùng hoang dã, không chừa một góc nhỏ nào, trùm kín các địa điểm trên thế giới.

Những con quái vật này có thể nói là rất quen thuộc với mọi người, không phải là quái vật trong trò chơi điện tử thì cũng là quái vật trong trí tưởng tượng của con người, các loại quái vật, thú dữ trong truyền thuyết, thậm chí còn có cả tang thi. Cái gì cũng có, toàn bộ rơi xuống khắp các vùng đất lớn tại mọi nơi trên Trái Đất.

Chúng phủ xuống các thành phố lớn với số lượng phải nói là vô số kể.

Vốn đang là sáng sớm, từng con phổ vắng hoe nay đột nhiên xuất hiện thêm rất nhiều quái vật, tang thi đi chúng quanh. Chúng hành động không nhanh nhưng hễ ngửi thấy hơi thở máu thịt là ngay lập tức vồ tới đám dân thường sắc mặt vẫn còn đang tái nhợt, đứng ngây ngốc ở xung quanh.

Tang thi nhào tới người nào là há mồm cắn ngay lập tức.

Trong tiếng gào thét thê thảm là từng người bị xé thành mảnh nhỏ.

Có quái vật da xanh lá cao không tới một mét, nhấc gậy gỗ đập vào đầu một gã đàn ông trưởng thành, khiến đầu gã bị chia năm xẻ bảy như một quả dưa hấu bị đập nát

Có khô lâu binh cầm đao xương, phóng về phía một bà lão đi mua thức ăn, bổ bà thành hai khúc.

Có cương thì mặc quan phục triều Thanh, nhảy tưng tưng đuổi theo đám người trên đường. Nó bắt một người phụ nữ, rồi há mồm cắn vào cổ, hút từng ngụm máu. Khuôn mặt xanh lét cùng mấy cái nanh vàng khiến nó trở nên khủng bố vô cùng.

Có một con dã thú hung mãnh lao nhanh trên đường phố, có sói hoang cao bằng nửa người thường nhào tới vồ chết một thanh niên, cổ họng của người này bị nó cắn đứt, máu tươi phun ồ ạt ra ngoài.

Toàn bộ thành phố, đâu đâu cũng là máu tanh. Tang thi, quái vật,... còn chưa thỏa mãn, tiếp tục tập kích vào những tòa nhà cao tầng. Mùi máu tanh đã kích thích triệt để sát tính của chúng nó.

Những tiếng kêu gào thảm thiết cùng những tiếng khóc than sợ hãi còn có cả những tiếng súng đang không ngừng nổ vang. Chúng đan xen vào nhau, trực tiếp nhuộm đậm, tạo ra một bộ phim tận thế đầy thảm kịch.

Thời đại hòa bình, ai có thể tưởng tượng được một khắc trước vẫn bình thường, một giây sau đã biến thành tai kiếp tận thế. Dưới tình thế không ý thức được nguy cơ sắp tới thì người nào người nấy đều trực tiếp bị giết vô cùng thê thảm. Trên toàn thế giới, có không biết bao nhiêu người trực tiếp tử vong.

Cảnh tượng kia chẳng khác gì đàn sói tiến vào bầy dê, có thể dự đoán được sẽ thê thảm, máu tanh đến mức nào.

- Quá thảm rồi, anh ơi. Đây thật sự là thế giới tận thế sao?

Mặt Triệu Tử Yên tái nhợt, môi thì trắng bệch, dò hỏi. Trong tiềm thức, cô vẫn không dám tin tưởng hình ảnh đang xảy ra trước mắt mình.

- Không cần hoài nghi nữa, bây giờ chính là tận thế. Đây là một hồi tai nạn, tai nạn với toàn thể nhân loại, với toàn thể văn minh nhân loại. Không biết sẽ có bao nhiêu người chết ở trong đó. Không ai có thể cứu được bọn họ. Có thể cứu được bọn họ cũng chỉ có bản thân họ mà thôi. Chúng ta cũng vậy.

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, vẻ kiên định ánh lên trong mắt. Hắn quả quyết nói:

- Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức (Đạo trời vận hành mạnh mẽ vững bền, kẻ quân tử nên tự giác phấn đấu không ngừng vươn lên). Tự lập, tự cường mới là vương đạo. Trong tận thế, ký thác hy vọng lên người khác là tự tìm cái chết.

- Hiện tại, chúng ta nên làm gì?

Đường Tử Đồng tuy cũng khiếp sợ nhưng vẫn cố gắng trấn định, nhìn Dịch Thiên Hành dò hỏi.

- Ra ngoài, giết quái vật.

Dịch Thiên Hành nói, ngữ khí đầy kiên định.

Ánh mắt hắn nhìn về hư không, nhìn thấy trong những vết nứt không chỉ có lượng lớn quái vât đang dâng trào mà còn có những luồng thần quang kỳ dị như sao băng bay xuống bốn phương tám hướng. Chúng lít nha lít nhít, không thể đếm hết được.

Nhưng khi Dịch Thiên Hành vận chuyển Tiên Thiên Âm Dương Nhãn thì vẫn có thể thấy có mấy đạo lưu quang rơi thẳng vào trong thành phố cùng các vùng ngoại ô. Những đạo lưu quang này đều bao bọc bảo vật ở bên trong. Về điểm này, Dịch Thiên Hành biết rất rõ. Lúc trước, chính hắn đã bị một vệt sáng trong đó nện trúng đầu, trực tiếp đập cho chết tươi, đã thế còn đập cho quay trở lại ba ngày trước. Không những thế, hắn còn được tặng kèm cả công pháp tu hành Ngự Long Thiên Kinh.

Từ đó có thể suy đoán được, trong những thần quang đó khẳng định ẩn chứa các loại dị bảo đứng đầu. Một khi có được thì lập tức có thể nghịch chuyển vận mệnh, đạt được kỳ ngộ phi phàm.

- Nhất định phải nghĩ biện pháp đạt được nhiều dị bảo nhất có thể, mỗi một kiện sẽ mang đến muôn vàn chỗ tốt. Được càng nhiều thì khả năng sinh tồn trong tương lai càng lớn.

Dịch Thiên Hành âm thầm nảy ra một ý nghĩ ở trong lòng.

Tiên Thiên Âm Dương Nhãn cũng được vận chuyển tới cực hạn. Sau khi ngưng tụ được một sợi khí Chân Long ở thần hải trong cơ thể thì việc đầu tiên hắn làm là rót nó vào trong Âm Dương Nhãn, thôi động Âm Dương Thần Đồ, vận chuyển thị lực tới cực hạn, cố hết sức khắc ghi những vị trí phụ cận mà sao băng rơi xuống. Đảm bảo khả năng lớn nhất, mình là người đầu tiên tìm thấy những dị bảo này.

- Anh! Em cũng muốn đi cùng.

Triệu Tử Yên trong lòng tuy vẫn sợ hãi, chẳng qua cô không muốn Dịch Thiên Hành đi một mình, dù sao thêm một người thì nhiều thêm một phần lực.

- Ừm, chúng em cũng không phải là loại tay trói gà không chặt. Em cũng là người luyện võ, lại có thêm những binh khí này, cũng đủ để tự vệ rồi.

Đường Tử Đồng gật đầu đồng ý, nói.

Cô ta cũng rất nóng lòng thử ra bên ngoài xem thế nào.

Dịch Thiên Hành nói không sai, trong tận thế chỉ có lực lượng của bản thân mình mới là chỗ dựa dẫm thật sự, còn lại đều là hư ảo. Đối với chuyện này, Đường Tử Đồng cũng tràn đầy cảm xúc.

- Các em cứ tạm thời ở lại chỗ này, nơi này chứa rất nhiều vật tư. Nếu như bị người khác phát hiện, chỉ sợ sẽ sinh ra sự cố, tạo nên lòng tham. Trong tận thế, lòng người dễ thay đổi, ai cũng không biết chuyện gì sẽ phát sinh. Anh xuống trước, thăm dò qua thực lực của đám quái vật kia. Các em canh giữ chỗ này, anh mà chưa trở lại thì bất kể là ai gõ cửa cũng không được mở ra. Những vật tư này chính là nền tảng để chúng ta sống yên phận trong tận thế.

Dịch Thiên Hành không đáp ứng yêu cầu xuống dưới săn giết quái vật của họ. Không có người bảo vệ, ai mà biết sẽ xuất hiện biến cố gì, vật tư ở chỗ này chính là căn bản để sinh tồn.

- Được rồi, Dịch đại ca, anh phải cẩn thận đó. Nếu có nguy hiểm thì phải mau chóng trở về.

Đường Tử Đồng sau khi nghe xong thì hơi trầm ngâm nhưng vẫn quyết đoán đồng ý. Vật tư ở nơi này xác thực vô cùng quan trọng, là căn cơ đích thực để sống sót. Hơn nữa, cô ta cũng tự tin, bằng vào năng lực của mình thì nơi này hẳn không xảy ra vấn đề gì. Huống hồ, hiện tại cũng không có ai biết nơi này lại có lượng vật tư lớn đến thế.

Dịch Thiên Hành không chần chừ nữa.

Hắn đeo chiếc cung gấp hợp chất, cầm một túi tên, giắt một thanh đao Đường ở trước người, tay nhấc theo một thanh chiến mâu bằng tinh cương.

Hắn cũng không lấy thêm vật nào nữa. Trọng lượng của những thứ đồ này, người trưởng thành cầm thôi cũng đã khó nhọc nhưng Dịch Thiên Hành lại cảm thấy vừa vặn. Sau khi bắt đầu tu luyện, thì trọng lượng của những thứ này đã không còn ảnh hưởng đến chiến lực của hắn.

Sau khi trang bị xong binh khí, Dịch Thiên Hành lập tức ra khỏi phòng.

Hai người Đường Tử Đồng và Triệu Tử Yên cũng dựa theo dặn dò, nhanh chóng đóng và khóa kỹ các cửa.

- Đại tai nạn cũng tồn tại cơ duyên lớn.

Mắt Dịch Thiên Hành lấp lóe quang mang, đi một mạch xuống tầng.

Mùi máu tanh nồng nặc liên tục xộc thẳng vào mũi. Người bình thường mà ngửi thấy mùi này thì sẽ nôn mửa ngay lập tức.


(1) thất khiếu: hai mắt, hai tai, hai lỗ mũi, và miệng

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.