Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tọa Vong Kinh

Phiên bản Dịch · 2731 chữ

Dịch: Shurtugal

- Tử Yên! Mở cửa! Là anh đây.

Dịch Thiên Hành thở phào nhẹ nhõm, lập tức hướng về phía cửa gọi lớn, đồng thời nhấn chuông cửa.

- Là anh mình trở về.

Ở trong phòng, Triệu Tử Yên và Đường Tử Đồng đang cầm binh khí canh giữ trước cửa, nghe được tiếng chuông cùng tiếng gọi lớn đó thì vội vàng tiến về sát cửa. Qua lỗ nhòm cửa, họ lập tức nhìn thấy bóng dáng Dịch Thiên Hành. Trên mặt của hai cô nàng nhất thời lộ ra một tia nhẹ nhõm.

Răng rắc!!

Cửa chống trộm được mở ra. Dịch Thiên Hành và Trần Tuyết Nhu nhanh chóng đi vào nhà, đồng thời đóng cửa chống trộm lại với tốc độ nhanh nhất.

- Anh, anh không sao chứ? Có bị thương không? Từ trên ban công, em nhìn thấy ở bên ngoài có rất nhiều quái vật đang giết người. Có rất nhiều người bị quái vật gõ nát đầu, ngay cả thi thể cũng biến mất.

Triệu Tử Yên tiếp lấy ba lô của Dịch Thiên Hành. Cô nàng cũng không quên đưa mắt lên xuống qua lại đánh giá toàn thân Dịch Thiên Hành, tựa hồ đang tìm kiếm xem hắn có dấu hiệu bị thương nào không.

- Đừng tìm nữa. Nhũng con quái vật kia còn chưa thể làm tổn thương đến anh. Đúng rồi! Đây là Trần Tuyết Nhu. Anh gặp cô ấy ở bên ngoài, cô ấy tạm thời không có chỗ để đi nên sẽ ở chỗ của chúng ta một thời gian.

Dịch Thiên Hành cười nói.

Thần kinh của hắn vốn đang căng như dây đàn nhưng khi về đến nhà thì cũng không khỏi được thả lỏng.

Nhà, chính là cảng tránh gió!!

- À, Tuyết Nhu! Mình tên là Triệu Tử Yên, còn đây là Đường Tử Đồng. Bạn cứ gọi mình là Tử Yên, gọi bạn ấy là Tử Đồng là được. Nếu bạn đã không có chỗ để đi thì trước hết cứ lưu lại chỗ này đi, vừa vặn có bạn ở cùng luôn.

Triệu Tử Yên nghe thế, cũng nở nụ cười hòa ái, giới thiệu lẫn nhau.

- Ừ, vậy tôi cảm ơn mọi người nhé! Nếu không có mọi người thì tôi cũng không biết nên làm gì nữa, tầm này mà ở bên ngoài, chỉ sợ đã bị những quái vật kia ăn tươi nuốt sống rồi.

Trần Tuyết Nhu cũng lộ vẻ cảm kích.

Ba người phụ nữ đều là những mỹ nữ. Mà giữa mỹ nữ với nhau thì rất dễ dàng thân cận, đặc biệt là ở dưới hoàn cảnh tai biến tận thế này. Đối mặt với vô số quái vật từ trên trời giáng xuống, giữa người với người lại càng dễ dàng ở chung. Đương nhiên, hôm nay chỉ mới vừa bắt đầu phát sinh tận thế mà thôi. Một khi tiếp tục kéo dài, lòng người sẽ phát sinh thay đổi với tốc độ khó có thể tưởng tượng được.

Bóng tối, vô tình, tuyệt vọng, tử vong, chính là chủ đề trong đó.

- Anh, mấy hạt châu này là cái gì vậy? Thật là đẹp!

Triệu Tử Yên mở ba lô của Dịch Thiên Hành, nhất thời, một đống vật phẩm trong ba lô hiện ra trước mặt. Những hạt nguyện lực châu trong đó, mỗi một hạt đều giống như một loại châu báu đỉnh cấp nhất, khiến người ta không nhịn được sinh lòng yêu thích.

- Những thứ này là nguyện lực châu. Sau khi giết chết quái vật thì từ trong thi thể của bọn chúng sẽ kết xuất một hạt nguyện lực châu như vậy. Căn cứ vào những thông tin mà anh thu thập được thì đại tai biến ở bên ngoài có liên quan chặt chẽ với những thứ như chấp niệm, ảo tưởng, bóng tối, tâm tình, nguyện lực,... của con người. Những con quái vật kia đều là những quái vật tồn tại trong ảo tưởng. Chính những ảo tưởng hư vô phiêu miểu đó của con người đã ngưng tụ ra những con quái vật đó. Hiện tại, tất cả chũng nó đều xuất hiện ở thế giới hiện thực này. Chỉ cần giết bọn nó là có thể lấy được nguyện lực châu. Đây chính là bải bối đó.

Dịch Thiên Hành hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói.

Đối với chuyện bên ngoài, hắn cũng nói ra một ít tình huống mà mình hiểu biểt.

Hiện tại vào giờ phút này, có thể hiểu thêm một phần thì càng nhanh thích ứng với thế giới hoàn toàn khác với thế giới trước kia, một thế giới đã hoàn toàn vỡ nát.

- Còn có nguyên nhân như vậy. Mà sao anh lại biết những điều này?

Triệu Tử Yên nghe xong, tâm thần không khỏi chấn động. Bất quá, cô nàng cũng rất tò mò không hiểu sao Dịch Thiên Hành lại biết những thứ này. Cô nàng rõ ràng không tin, vẻn vẹn chỉ đi ra ngoài có một chuyến mà lại có thể dò xét được nhiều tin tức đến như vậy.

- Là Trần Tuyết Nhu. Cô ấy có một dị bảo, tên là Vô Tự Thiên Thư . Quyển sách ấy có thể ghi chép lại rất nhiều đại sự ở trong trời đất, lần đại tai biến này cũng có trong ghi chép của nó. Tất nhiên là, trong đó cũng ghi chép lại tường tận nguồn gốc của lần đại tai biến này.

Dịch Thiên Hành nhìn Trần Tuyết Nhu nói.

- Vô Tự Thiên Thư? Cón có bảo vật như vậy.

Đường Tử Đồng nghe thế, cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Loại bảo vật này, vừa nghe là đã biết không phải vật phẩm bình thường.

- Cái này chỉ là may mắn mà thôi. Lúc trước, khi những vết nứt xuất hiện trên bầu trời, từ trong đó có rất nhiều dị bảo từ trên trời giáng xuống, cuốn Vô Tự Thiên Thư này lại vừa khéo rơi thẳng vào nhà mình, bằng không, mình cũng không biết những chuyện này. Còn về cuốn Vô Tự Thiên Thư này thì nó có thể ghi chép lại các loại sự kiện, có thể biết tin tức của các loại bảo vật.

- Sao mình lại không bị dị bảo đập trúng nhỉ?

Triệu Tử Yên nghe thế, có chút buồn bực nói.

- Được rồi, Tử Yên. Tỷ lệ để bản thân không dưng đạt được dị bảo là rất nhỏ. Có thể có được dị bảo, đây cũng là vận may của Tuyết Nhu. Ước ao nữa cũng không được đâu.

Đường Tử Đồng thì ngược lại có chút thản nhiên với những thứ này.

Dù sao, xác suất lấy được bảo vật như thế quả thực là nhỏ đến đáng thương.

Bằng không, người của toàn thế giới, ai ai cũng có thể bị dị bảo nện rồi.

Chuyện tốt như đĩa bánh từ trên trời rơi xuống cũng không phải dễ dàng đạt được như vậy.

Hơn nữa, coi như là đĩa bánh thì cũng chỉ có thể bị nghẹn chết.

- Anh, mau nhìn những thứ này đi. Nguyện lực châu nhiều thật đó.

Triệu Tử Yên không có bất cứ lực kháng cự nào đối với những thứ lấp lánh như nguyện lực châu. Hai con mắt của cô nàng phát sáng, mê say nhìn những hạt nguyện lực châu còn quý giá, thần dị hơn so với bất kỳ loại bảo thạch nào.

- Nguyện lực châu là thứ tốt, có thể có chỗ tốt cực lớn đối với tu luyện. Mọi người kiểm lại đi, rồi tìm cái gì đó bọc lại. Những thứ này đều là bảo bối đó. Sau này, khi mọi người bắt đầu tu luyện thì những thứ này chính là tài nguyên tốt nhất. Bên trong ẩn chứa hương hỏa nguyện lực tinh khiết, có thể trực tiếp luyện hóa thành tu vi, so với tu luyện bình thường phải nhanh hơn rất nhiều lần.

Dịch Thiên Hành vuốt cằm, gật đầu nói.

Lúc trước kiểm tra Vô Tự Thiên Thư, hắn đã biết tác dụng của những hạt nguyện lực châu này. Nguyện lực châu giống như là một bảo vật gian lận. Nếu luyện hóa triệt để một hạt nguyện lực châu màu trắng thì tương đương với tu vi mà người bình thường khổ tu một năm.

Mà muốn luyện hóa nguyện lực châu thì cũng phải phụ thuộc vào công pháp của bản thân. Có người nhanh, có người chậm. Nhưng đại khái lại thì tu sĩ bình thường muốn luyện hóa một hạt cũng phải mất tới mười ngày nửa tháng.

Có thiên tư trác tuyệt, công pháp cường hãn thì một ngày có thể luyện hóa được một hạt thậm chí là mấy hạt.

Đây tuyệt đối là bảo vật tăng cao thực lực, tu vi.

Bất luận là bao nhiêu cũng sẽ không ngại nhiều.

- Ân, những hạt nguyện lực châu này nhiều thật, gần như nhét đầy ba lô rồi. Để em lấy rương chứa chúng.

Triệu Tử Yên lập tức hưng phấn chạy vào trong phòng ngủ, lấy ra một cái rương màu trắng bạc. Cái rương này được tạo thành từ chất liệu đặc biệt, có thể chống đạn. Trước đây, Dịch Thiên Hành giúp một ông chủ giàu có ở địa phương giải quyết một sự kiện linh dị, thì ông ta đã đặc biệt tặng hắn một chiếc rương chứa đầy tiền mặt.

Không nói đến tiền mặt có trong chiếc rương, chỉ riêng chiếc rương này thôi cũng đã không đơn giản rồi. Nó được chế tạo từ tài liệu đặc thù có thể chống đạn, chống cháy, không thấm nước, chống chấn động. Do thấy nó cũng không tồi nên hắn mới lưu lại.

Hiện tại vừa khéo phát huy được tác dụng,

Từng hạt nguyện lực châu long lanh, óng ánh không ngừng được bỏ vào trong rương. Đồng thời cũng được kiểm kê cẩn thận.

Trong chốc lát, tất cả nguyện lực châu đã được kiểm kê xong xuôi.

- Tổng cộng là 1123 hạt nguyện lực châu màu trắng, 3 hạt nguyện lực châu màu xanh. Không ngờ anh lại giết được nhiều quái vật như vậy.

Đường Tử Đồng vừa mới biết, trong cơ thể một con quái vật sẽ chỉ xuất hiện một hạt nguyện lực châu nên rất kinh ngạc, nhìn Dịch Thiên Hành.

Nơi này có một nghìn hạt, cũng tương đương với có hơn một nghìn con quái vật tử vong. Thực lực phải kinh người đến thế nào mới có thể làm được chuyện như vậy.

- Có rất nhiều không phải là do anh giết. Có thể có nhiều nguyện lực châu như vậy, cũng hoàn toàn là bất ngờ, là do vận may run rủi mới được một phen phát tài thế này.

Dịch Thiên Hành cười nói.

Nếu không có sự tình âm binh mượn đường xảy ra thì hắn muốn thu thập nhiều nguyện lực châu đến như vậy, quả thực là chuyện viển vông.

- Bên trong những quả cầu ánh sáng này là gì?

Triệu Tử Yên hiếu kỳ nhìn từng quả cầu ánh sáng, mở miệng dò hỏi.

- Bên trong những quả cầu ánh sáng này chứa tinh hoa trong cơ thể của những con quái vật kia. Cũng có một ít là bảo vật ngưng tụ từ ảo tưởng, nguyện lực. Cụ thể là cái gì thì anh cũng chưa mở ra nên cũng không biết. Bất quá, cũng chỉ có thể là một ít tài liệu luyện khí mà thôi.

Dịch Thiên Hành cười nói.

Hắn cũng rất mong chờ với những thứ chứa trong những quả cầu ánh sáng này.

- Lục Cốt, một cục xương màu xanh, nhìn qua thì giống như được làm từ ngọc. Đây là tài liệu có được từ trên người quái vật sao.

Đường Tử Đồng cầm một quả cầu ánh sáng, sau khi bóp nát thì trên bàn tay của cô lập tức xuất hiện một cục xương màu bích lục, thoạt nhìn rất đẹp.

- Lang Nha, cốt tài, có thể luyện khí, phàm giai thượng phẩm!!

Triệu Tử Yên cũng cầm một quả cầu ánh sáng rồi bóp nát nó. Ngay lập tức, từ bên trong quả cầu xuất hiện một chiếc nanh sói lớn như một chiếc dao găm, lấp lóe hàn quang, vô cùng sắc bén, có thể cảm nhận được phong mang. Chỉ cần một sát na ngay khi bóp nát là có thể biết rõ ràng đây là loại tài liệu gì.

Dường như trong mỗi quả cầu ánh sáng đều chứa sẵn một luồng tin tức.

Nhưng mà sau khi lấy được Lang Nha thì sẽ không còn thêm tin tức truyền vào trong đầu.

Cái này tựa hồ là một loại quy tắc trong cõi u minh.

Loại quy tắc này rất huyền diệu.

Mà trên Vô Tự Thiên Thư cũng đồng dạng hiện lên ghi chép tương tự. Quyển Vô Tự Thiên Thư này sẽ không ngừng tăng trưởng theo kiến thức lịch duyệt mà từ từ phong phú nội dung. Hiển nhiên, không hổ danh là dị bảo.

- Cương Thi Nha, cốt tài. Có thể luyện khí, có thể luyện dược. Hoàng giai hạ phẩm.

- Da sói, vật liệu da, có thể luyện khí, có thể chế tạo y phục, Hoàng giai hạ phẩm.

...

Từng kiện vật phẩm liên tục được kiểm kê.

- Anh, bên trong quả cầu ánh sáng này hình như là công pháp.

Triệu Tử Yên đột nhiên nói.

Chỉ thấy, trong tay cô nàng là một quả cầu ánh sáng đã bị bóp nát.

Xuất hiện trong tay cô nàng chính là một quyển sách kỳ lạ không phải bằng vàng, không phải bằng ngọc, không phải bằng tơ cũng không phải bằng gấm vóc. Bìa sách còn lóe lên vầng sáng nhàn nhạt, trong phong cách cổ xưa còn mang theo vẻ thần bí.

Dịch Thiên Hành đưa tay cầm lấy.

Trên cuốn sách thình lình hiện lên mấy cổ triện đại tự (những chữ lớn có dấu ấn cổ xưa) tràn ngập thần vận.

"Tọa Vong Kinh, công pháp Thần Hải Cảnh, tu luyện có thể mở ra thần hải. Có thể tu luyện các giai đoạn Tụ Khí, Thần Tuyền, Hóa Hải. Hoàn thành tu hành Thần Hải Cảnh, bên trong có quan tưởng đồ ‘Tiên Tiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ’. Trong lúc ngồi quên đi mọi thứ, quan tưởng Tiên Thiên Nhất Khí, cuối cùng mở ra thần hải. Ngàn người tu hành, muôn vàn tọa vong. Công pháp cực phẩm tu hành Trúc Cơ.”

Ngay khi Triệu Tử Yên bóp nát quả cầu ánh sáng thì cũng đã biết những tin tức liên quan tới Tọa Vong Kinh.

- Quả nhiên là công pháp tu hành. Trên Vô Tự Thiên Thư cũng đã xuất hiện ghi chép liên quan đến nó. Tọa Vong Kinh này là một cuốn công pháp cực phẩm tu hành Trúc Cơ, cùng cấp bậc với các công pháp thượng thừa đứng đầu. Hơn nữa chân khí khi tu ra cũng phù hợp với bản thân, phù hợp hoàn mỹ với thân thể của bản thân. Thể chất hỏa thuộc tính, chân khí Tọa Vong Kinh tu ra chính là hỏa thuộc tính. Còn có thể tiến hành chuyển tu sang những công pháp khác bất cứ lúc nào mà không hề để lại mầm họa.

Trần Tuyết Nhu cũng mở Vô Tự Thiên Thư, mừng rỡ nói.

- Ngươi có thất tình, tâm có lục dục, ngồi mà quên đi những thứ đó thì tâm phẳng lặng như nước, tâm thần được soi sáng, khí từ hư vô đến...

Dịch Thiên Hành mở Tọa Vong Kinh, đoạn đầu tiên chính là một đoạn tổng cương huyền diệu, khó hiểu. Giữa những hàng chữ đều ẩn chứa một loại thần vận huyền diệu khiến người ta lĩnh hội đạo lý trong đó một cách sâu sắc.

Hơn nữa bên trong Tọa Vong Kinh còn có quan tưởng đồ. Đó là Tiên Thiên Nhất Khí Quan Tưởng Đồ. Nhìn qua thì nó chỉ là một đoàn khí tiên thiên, nhưng lại vô cùng huyền diệu, khó hiểu, không thể nào diễn tả.

Bạn đang đọc Quốc Gia Vĩnh Hằng (Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shurtugal
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.