Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Bảo

Phiên bản Dịch · 2701 chữ

Nhóm Dịch: Lão Cẩu

Dịch: Đại Ngáo

Nguon TruyenYY

-----------------------------

Theo như trong Vô Tự Thiên Thư đã nói qua.

Chỉ sợ thiên địa đã không chịu nổi sức ép vô cùng vô tận của dục niệm, không còn cách nào thừa nhận, đã đạt đến cực hạn, cuối cùng đè lên trời xanh, vô số dục niệm biến thành quái vật, hàng lâm xuống toàn bộ thế giới, mới tạo ra cảnh tượng tận thế khủng bố như thế này. Còn có vô số niệm nguyện trong tưởng tượng lại trực tiếp thai nghén ra dị bảo, chúng cũng nhao nhao hàng lâm.

Nói cho cùng, đây là do bản thân nhân loại tạo thành đấy.

Trong xã hội coi trọng vật chất, dục niệm hoành hành, cuộc sống phồn hoa đã cất dấu vô số tội ác hắc ám. Đến cuối cùng mới dẫn phát ra trận đại kiếp này. Lần này kiếp nạn này, chỉ sợ đã đạt tới trình độ không thể nghịch chuyển.

"Không nghĩ tới lại như thế này."

Dịch Thiên Hành cũng không khỏi cười khổ một tiếng.

Kiếp nạn lần này, cũng có thể nói chính nhân loại sản xuất ra quả đắng này.

"Hơn nữa căn cứ trên thiên thư ghi lại, pháp tắc Thiên Đạo đã phát sinh biến cố, đánh chết những quái vật do dục niêm biến thành này liền có thể thu hoạch được nguyện lực châu. Bản thân chúng chính là do nguyện lực ngưng tụ mà thành, cho dù là dục niệm không tốt nhưng sau khi trãi qua tử vong chẳng khác nào đã qua tinh luyện, tất cả chấp niệm ác niệm không tốt sẽ bị tán loạn, chỉ còn để lại nguyện lực thuần túy nhất. Còn có các quái vật do tưởng tượng thai nghén ra, trong cơ thể chúng sau khi tử vong có khả năng ngưng tụ ra các loại tài liệu. Thậm chí có có thể là các loại bí pháp tu hành đặc biệt. Đều là đồ vật ảo tưởng mà thành đấy."

Trần Tuyết Nhu lần nữa nói ra.

Đây là là ảo tưởng xâm chiếm hiện thực, hư ảo cùng chân thật chồng lên nhau, pháp tắc Thiên Đạo cũng đã biến hóa. Coi như là trợ giúp nhân loại lớn lên ở trình độ nhất định trong đại tai kiếp.

"Hy vọng nhân loại có thể có thể cửa ải khó này".

Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, dưới chân cũng không bởi vì những cái này mà dừng lại, hắn vẫn như trước rất nhanh tiến bước về phía trước, không ngừng chém giết những cái đầu quái vật kia. Số lượng cùng thực lực những đầu quái vật này cũng không phải cao lắm, có thể xem chỉ ở trình độ cấp thấp mà thôi. Đối với người bình thường chính là uy hiếp nhưng đối với hắn mặc dù có uy hiếp, nhưng vẫn như cũ vẫn ở trong phạm vi tiếp nhận được.

Trong tay hắn không ngừng có quái vật bị đánh chết, từng thi thể quái vật không ngừng ngã nhào về bốn phía, mặt khác có một ít thi thể lại bị quái vật khác lôi đi gặp nhắm.

Những quái vật này là tồn tại chân thật, không phải giết chết sẽ biến mất mà huyết nhục thi thể cũng rất là chân thật mà tồn tại a.

Rất khó để tưởng tượng, đây chính là những sinh mệnh do tưởng tượng mà sinh ra.

"Đợi đến lúc an toàn, cho ta xem Vô Tự Thiên Thư." Dịch Thiên Hành nhìn Trần Tuyết Nhu nói ra.

" Tốt." Trần Tuyết Nhu không chút do dự đáp ứng ngay, Vô Tự Thiên Thư chỉ là ghi lại một chút sự tình, căn bản không phải các loại pháp bảo bí tịch để tu luyện cái gì nha, đối với nàng nó không có cái gì để trọng dụng, coi như là cho Dịch Thiên Hành cũng không có vấn đề gì.

"Chúng ta đang muốn đi đâu ?" Trần Tuyết Nhu dò hỏi.

“Ta ở trên lầu nhìn thấy bảo vật trên bầu trời rớt xuống ở không xa phía trước.Lần này đi ra phải nghĩ biện pháp lấy được nó." Dịch Thiên Hành cũng không giấu diếm gì, nàng sớm hay muộn cũng đã đi theo bên mình, cái này sớm muộn cũng sẽ biết, nói ra sớm hay muộn đều không có vấn đề gì.

"Chỗ này có bảo vật rơi xuống." Khi nghe được lời hắn nói con mắt Trần Tuyết Nhu sáng ngời, theo như trên thiên thư đã nói rõ, những bảo vật này rơi xuống khẳng định rất kỳ diệu. Nếu đạt được nhất định sẽ có chỗ trọng dụng. Hơn nữa nói không chừng có chút dị bảo còn có thêm công hiệu thần kỳ. Mỗi một kiện đều là báu vật vật báu vô giá, ở trong tận thế đạt đạt được cũng có cơ hội sống sót a.

Hai người tiến rất nhanh về phía trước, tất cả quái vật hai bên không ngừng bị đánh chết.

Dịch Thiên Hành vẫn không chút nào dừng lại, một đường đi về phía trước. Lúc này toàn thân hắn đã đẫm máu, trên người tăng thêm vài đạo vết thương, nhưng đều không có nguy hiểm đến tánh mạng.

"Nó ở phía trước".

Không bao lâu sau, Dịch Thiên Hành đi vào một quảng trường rộng lớn. Ở bên trong sân rộng, bất cứ lúc nào cũng có thể thấy một đầu cự lang màu xanh đứng thình lính ở giữa sân, nó đang bảo vệ một quang cầu sáng. Ở bốn phía còn có rất nhiều thi thể, những thi thể này là các thi thể quái vật. Máu tươi vẫn còn dính trên móng vuốt nó, không còn nghi ngờ gì nữa, những thi thể này chinh là bị nó đánh chết. Nó đang bảo vệ quang cầu này, cũng muốn làm vật riêng a.

"Một con sói xanh thật lớn." Trần Tuyết Nhu sắc mặt tái nhợt, thân hình đều có chút phát run.

Đầu sói xanh kia đứng lên, thân hình cao lớn khoảng chừng như một gã trưởng thành, lông sói màu xanh không ngừng phập phồng trong gió, răng nanh trong miệng lóe ra hàn quang, một đôi mắt màu xanh lạnh như băng quét nhìn bốn phía. Người nào bị nó nhìn trúng một cái đều có thể khiến trái tim đột nhiên ngừng đập a, nó tản mát ra loại khí tức đem so với những đầu quái vậ da màu xanh hay Sử Lai Mỗ kia đều trên lệnh một mảnh lớn a.

" Cái quang cầu kia chính là bảo vật".

Dịch Thiên Hành hít một hơi sâu, bởi vì đầu sói xanh này mới khiến cho quái vật bốn phía không có dám tới gần, ngược lại lộ yên tĩnh hơn rất nhiều.

" Dịch đại sư, không lẽ ngươi muốn giết cái đầu sói xanh này." Trần Tuyết Nhu kinh ngạc nói.

" Không giết nó làm sao lấy được bảo vật a." Trên mặt Dịch Thiên Hành hiện ra một vẻ kiên nghị.

Tuy nhiên không biết bên trong quang cầu kia rốt cuộc có dị bảo gì, nhưng có thể nhìn ra bốn phía quái vật tử vong không ít. Tuyệt đối là bảo bối mới có thể dẫn phát nhiều quái vật đến tranh đoạt, khẳng định nó không đơn giản.

Mục đích của hắn đến đâ là đi sưu tầm dị bảo đấy, làm sao có thể buông tha bảo vật kia chứ.

Bất quá Dịch Thiên Hành cũng không có lỗ mãng mà trực diện tiến lên đối đầu với đầu sói xanh cực lớn kia, biết người biết ta trăm trăm trận trăm tháng, muốn giết được nó, tất nhiên phải hiểu rõ năng lực cụ thể của nó trước đã.

" Oa oa"

Mà đúng lúc này chỉ thấy cách đó không xa, một đám quái vật da màu xanh khoảng vài chục con, tựa hồ cũng nhìn thấy cái quang cầu xuất hiện trên quảng trường, con mắt lập tức thả ra Lục Quang, đám quái vật gọi oa oa, vung vẩy cây gỗ, bọn chúng tiến lên rất nhanh với bộ dáng liều chết kia. Quả thực bọn chúng muốn trực tiếp đem sói xanh cực lớn kia nện thành thịt vụn, cái quang cầu đối với chúng có lực hấp dẫn vô cùng lớn.

Bọn quái vật da màu xanh này rất nhanh hướng về phía đầu cự lang màu xanh hòng vây giết, nguyên một đám kêu to

NGAO...OOO

Cự lang màu xanh nhìn thấy đám quái vật này, trong đôi mắt trong đôi mắt một tia hung ác, phát ra một tiếng sói tru hung bạo, không chờ cho những quái vật da màu xanh kia tới gần, nó liền nhào ra ngoài đánh giết, tốc độ hết sức kinh người.

Phía bên ngoài thân màu xanh của nó tựa hồ có thể nhìn thấy một cổ phong bạo vờn quanh, thân thể nó liền nhẹ như chim yến, ở giữa không trung xuất hiện từng đạo tàn ảnh màu xanh.

Phốc!

Bộ móng vuốt vỗ trên người con quái vật da màu xanh, thân thể con quái vật kia bị xé rách ra một đường lớn dữ tợn, ngay cả trái tim cũng đều bị trảo kia đánh nát bấy, chết ngay tại chỗ. Đầu sói này tiếp tục hướng về những quái vật da màu xanh, liền cắt đứt yết hầu một con ngay cạnh đó, dòng máu màu xanh lục phun ra ngoài. Đuôi của nó cũng lay động không khác gì roi sắt, cứ thế nện lên đầu con quái vật da màu xanh, dĩ nhiên đầu quái vật kia chia năm xẻ bảy.

Có thể nghĩ được lực lượng của nó hung mãnh bá đạo cỡ nào.

Bất quá quái vật da màu xanh số lượng rất nhiều a, mấy chục đầu cùng xông lên một lúc, một cây gỗ hung mãnh nện trên trên thân Thanh Lang, thậm chí có một đầu gỗ nện ở trên lưng nó, khiến Thanh Lang loảng xoảng thiếu chút nữa đã bị đánh nằm trên mặt đất. Nhược điểm lớn nhất của Thanh Lang chính là ở eo, quả thực giống như xà bảy tấc không có khác nhau quá lớn a.

Gào gừ!!!

Gặp phải trọng kích hai con mắt Thanh Lang đều phát ra tia sáng khát máu, há miệng tru một tiếng phẫn nọ, vậy mà trên người nó hiện ra ánh sáng màu xanh, bộ lông không gió run run. Chỉ thấy một đường đao gió màu xanh giống như sét đánh xuất ra từ miệng, phá không mà càn quét xung quanh.

Đạo phong nhận này cực kỳ sắc bén, chúng rơi trên thân một đầu quái vật da màu xanh, cơ hồ lập tức liền đem thân thể cắt thành hai đoạn, máu trong cơ thể rơi khắp trên mặt đất. Hơn nữa lực lượng đao gió kia hết sức kinh người, sau khi chém giết một con quái vật còn không có tiêu tán mà vẫn như trước không ngừng lao về phía trước, liên tiếp đem năm sáu quái vật da màu xanh cùng một chỗ cùng một chỗ chém giết, lúc này nó mới hoàn toàn tiêu tán.

Có thể nghĩ lực lượng ẩn chứa trong đó khủng khiếp cơ nào.

Nhưng những quái vật da màu xanh này hoàn toàn bị bảo vật mê hoặc tâm trí, cho dù Thanh Lang có hung tàn đến cỡ nào cũng đều không thể đem chúng hù chạy tán loạn được a.Bọn chúng vẫn như kế hoạch ban đầu, vẫn như trước không ngừng liều mình hướng về phía Thanh Lang giết qua. Nhưng cũng không thể coi thường lực lượng mấy chục đầu quái vật da màu xanh này.

" Cơ hội tốt!"

Dịch Thiên Hành đứng một bên quan sát phía trước, trong nội tâm âm thầm sinh ra một tia mừng rỡ.

Hai bên quái vật đánh nhau bất kể là ai thắng ai thua, sẽ phải chịu tổn thương nhất định, càng giảm bớt thực lực của những con quái vật này. Hơn nữa thừa dịp lúc những đầu quái vật này cùng một chỗ chém giết, cái bảo vật kia căn bản sẽ không có quái vật nào phòng thủ, đây quả thực là thời cơ tốt nhất để tay cướp lấy dị bảo. Chỉ cần âm thầm ẩn núp mà đi qua, có thể dễ dàng đem tới tay.

" Nơi này có phòng an ninh, tạm thời ngươi cứ trốn vào đây đi. Nhớ đóng cửa lại có ai đến cũng không nên mở. Ta đi cướp lấy cái kiện bảo bối kia, nói không chừng cũng không cần chiến đấu cũng có thể giải quyết vấn đề." Dịch Thiên Hành chỉ vào một gian phòng an ninh cách đó không xa. Ở quanh đây không có quái vật sẽ rất an toàn, có thể làm chỗ ẩn thân trong thời gian ngắn ngủi. Một khi đóng cửa lại, bình thường những con quái vật cũng sẽ không mở ra a.

" Tốt. Dịch đại ca ngươi đi nhanh về nhanh, nếu có nguy hiểm liền buông tha, bảo vệ tính mạng mới là trọng yếu nhất." Trần Tuyết Nhu cũng không do dự, trong lòng cũng đã có quyết đoán, bằng không, trước kia nàng cũng sẽ không có khả năng trực tiếp tự mình từ trên lầu chạy xuống. Nàng liền đáp ứng, lập tức đi đến liền hướng phòng an ninh, vừa đi cũng vừa một bên chú ý ẩn nấp thân hình.

"Có cẩn thận, có quyết đoán, biết lý lẽ. Bên trong Tận thế nếu không chết sớm muộn cũng sẽ quật khởi." Dịch Thiên Hành nhìn Trần Tuyết Nhu, cũng không khỏi âm thầm gật đầu, nàng có đủ điều kiện cơ bản để sinh tồn trong tận thế, lại còn có cơ duyên đấy.

Không chần chờ, quan sát Thanh Lang cùng quái vật da màu xanh trước sau vẫn kịch liệt chém giết. Dịch Thiên Hành hạ mình xuống thấp, lấy hoa cỏ cây cối để ẩn núp che lấp thân hình mà rất nhanh hướng đến vị trí quang cầu.

100m!

80m!

50m!

Trong chớp mắt hắn đã rút ngắn khoảng cách đến hai ba chục mét. Cùng với quang cầu khoảng cách đã không sai biệt lắm chỉ còn cách một chút thôi. Chỉ cần một lần bộc phát liền có thể tiến đến đem nó cầm trong tay.

"Chính là lúc này. "

Dịch Thiên Hành không do dự, quan sát thấy song phương vẫn chém giết như trước, những đầu quái vật da màu xanh đã chịu không được nữa rồi, cách cái chết cũng đã không sai biệt lắm. Nhưng Thanh Lang cũng chỉ bị thương chút ít, nhìn chung đối với nó ảnh hưởng cũng không lớn lắm. Nếu trì hoãn nữa thật sẽ không còn cơ hôi, lúc này hắn không cần suy nghĩ trực tiếp phóng đi một cái, thân hình như thiểm điện hướng về phía quang cầu kia, mà không chút khách khí đã nắm đi.

Hai ba mươi mét đối với Dịch Thiên Hành dốc toàn lực quả thực ngay cả hai giây cũng chưa tới đã trực tiếp xuất hiện trước quang cầu.

Hắn đưa tay bắt lấy quang cầu.

Ngay cả nhìn cũng không nhìn liền không chút do dự đem quang cầu nhét vào balo sau lưng.

Tất cả hành động đều một mạch lưu loát.

Trong chớp mắt tất cả quá trình cướp lấy dị bảo cũng đã hoàn thành.

NGAO...OOO!

Ngay lập tức bên tai truyền đến một tiếng sói tru phẫn nộ, nhìn qua đầu Thanh Lang kia đã trực tiếp cắn chết một con quái vật da màu xanh cuối cùng , nhưng lúc nó quay đầu lại hoàn toàn nhìn thấy tất cả quá trình Dịch Thiên Hành tay đem dị bảo lấy đi.

Bạn đang đọc Vĩnh Hằng Đại Lục (Bản Dịch) của Cô Độc Phiêu Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PkMinz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 443

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.