Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rõ Ràng Chỉ Dùng Một Kiếm Là Có Thể Giải Quyết Xong…

Phiên bản Dịch · 1302 chữ

"Đi." Tô Sương mang theo Hứa Thâm ra bên ngoài tìm kiếm Chu đội.

Hứa Thâm gật đầu, hai người men theo hang động quay về.

Tô Sương ở phía trước dẫn đường, có cô đi bên người, Hứa Thâm đã thấy an tâm hơn không ít, tối thiểu là từ phản ứng của cô, hắn có thể phán đoán ra con khư mà mình gặp được thuộc tầng sâu hay tầng nông, tránh cho bản thân không cẩn thận đi tiếp xúc với khư tầng sâu.

Và chỉ cần một lần sơ sảy thế thôi, cái mạng nhỏ của hắn sẽ mất tiêu rồi.

Ven đường, bọn họ lại gặp được một con khư, nhưng chỉ là cấp E, lần này Tô Sương không khách khí, chủ động lao lên đón đánh, Hứa Thâm xem cô lượn qua lượn lại xung quanh con khư kia, sau đó không ngừng sử dụng các loại công kích kiếm thuật đâm chọc tá lả, giống hệt đang biểu diễn xiếc ảo thuật… Hắn lập tức hiểu được, phương thức chiến đấu của bọn họ sai khác rất lớn.

Rõ ràng chỉ dùng một kiếm là có thể giải quyết xong. . .

Chỉ cần tập trung thôi…

Trong lòng Hứa Thâm yên lặng nói.

Tô Sương liên tục vung chém tiêu hao, rốt cuộc cô cũng thành công giải quyết xong con khư kia, cả người cô ra một chút xíu mồ hôi, nhưng tâm trạng cũng sung sướng. Lúc ấy, cô không nhịn được, khẽ nhìn thoáng qua Hứa Thâm, có cảm giác bản thân vừa tìm về được một chút thể diện của đội viên chính thức.

Một mình giải quyết một con khư thú cấp E, là đường ranh giới để phán định một người có đạt tiêu chuẩn làm thành viên đội ngũ thứ hai hay không.

Mà người giải quyết xong một con khư cấp E còn thừa lực lượng như cô, xem như thuộc lớp trung đẳng gần đạt tới thượng đẳng.

"Không thể thoáng cái đã lựa chọn bùng nổ khư lực luôn, làm như vậy thân thể sẽ không chịu nổi, dẫn tới hư thoát, ví dụ như cậu đó. Tuy cậu đã chém giết hai con khư, nhưng nếu có con thứ ba tiến đến, cậu sẽ không còn chiến lực. Bởi vậy nhất định phải khống chế!" Tô Sương thu hồi kiếm, tiếp tục về phía trước, đồng thời chỉ dạy Hứa Thâm dạy.

"Thì ra là thế."

"Dù sao cậu cũng mới chấm dứt quá trình rèn luyện trong huấn luyện doanh, khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, chờ về sau khi luyện tập thực chiến nhiều hơn, tự nhiên khả năng khống chế sẽ càng tinh tế hơn!"

Tô Sương nói: "Nếu bùng nổ trong một hơi, tôi cũng có hi vọng sẽ chém bị thương khư thú cấp D, nhưng loại tình huống này mang tính chất đánh cược khá đậm, một khi con khư nọ chỉ bị thương chứ không chết, thì trảm khư giả chúng ta sẽ bị khư thú phản sát. Tôi ngẫm lại một chút, tuy vừa rồi cậu đã chém chết con khư cấp D kia, nhưng hành động cũng có chút mưu lợi. Tốt nhất là cậu đừng cảm thấy mình đã có bản lĩnh chính diện giết chết khư thú cấp D rồi mà chủ quan. Về sau nhất định phải cẩn thận hơn!"

Cô nể mặt vì Hứa Thâm có ân cứu mạng mình, nên mới nhắc nhở đối phương một chút, nếu không bình thường cô rất ít khi nói nhiều như vậy.

"Đa tạ Tô tỷ đã chỉ điểm, đúng là vừa rồi vận khí của tôi rất tốt." Hứa Thâm liên tục gật đầu.

Tô Sương hơi hơi nhướng mày, cảm giác thái độ của Hứa Thâm thật sự rất khiêm tốn. Tuy vừa nãy là vận khí, nhưng dù sao hắn cũng chém giết khư thú cấp D nha, hơn nữa còn là đơn sát.

"Mặc kệ như thế nào, đúng là tiềm lực của cậu rất lớn, mạnh hơn đám chúng tôi." Tô Sương nói.

"Không có đâu, không có đâu." Hứa Thâm vội vàng nói.

Tô Sương không nói thêm gì nữa, hai người một đường cẩn thận quay về. Không bao lâu sau, bọn họ đã gặp Tào Phi ở trong thông đạo.

Ba người hội hợp cùng nhau, lá gan cũng lớn hơn một chút, bắt đầu tìm kiếm ở trong những thông đạo chung quanh, ven đường lại gặp được hai con khư thú cấp E đang chạy tán loạn.

Rất nhanh, mấy người bọn họ đã tìm được tín hiệu do Chu đội để lại, sau đó đi dọc theo tín hiệu một đường tiến thẳng về phía trước, thấy được một vài bộ thi thể khư thú, cũng tìm được lối ra.

"Đều không sao cả chứ?"

Chu Dã nhìn thấy đám người Hứa Thâm lao ra khỏi hang động, nhanh chóng liếc mắt đánh giá một cái, thấy cả ba đều không bị thương đổ máu, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra. Nhưng chưa kịp an tâm bao lâu, gã lại biến sắc: "Hà Minh đâu?"

"Hà Minh?" Đám người Tô Sương, Hứa Thâm liếc nhau, bọn họ cũng chưa gặp được Hà Minh.

"Đáng chết, cậu ta còn ở bên trong." Sắc mặt Tào Phi cực kỳ khó coi.

Sắc mặt Chu Dã biến ảo một chút, cuối cùng gã hít một hơi thật sâu, nói: "Hai người đi theo tôi vào bên trong tìm cậu ta. Hứa Thâm, cậu lưu lại ở bên ngoài, tiếp viện đang trên đường đến đây, chờ khi bọn họ tới, cậu phụ trách tiếp ứng, rồi dẫn bọn họ cùng nhau tiến vào!"

"Được." Hứa Thâm đáp ứng.

Tô Sương nhìn hắn một cái, Hứa Thâm vốn là người mới, bị để lại bên ngoài cũng không có gì đáng trách, huống chi lúc trước khi hắn chém giết con khư thú cấp D kia, đã hư thoát rồi.

Rất nhanh ba người Chu Dã lại kết bạn tiến vào bên trong hang động, Hứa Thâm lại đứng bên ngoài chờ đợi.

Hắn nhìn về phía nóc nhà, nơi con khư lúc trước từng xuất hiện, nay đã không còn đâu nữa.

Mà con khư lúc trước ẩn nấp đằng sau cánh cửa lớn đã bị Mai Phù ăn mất rồi.

Lúc này Mai Phù đang chắp tay sau lưng, đi dạo vòng vòng ở chung quanh thân thể hắn, hết nhìn trái lại nhìn phải, thoạt nhìn cô bé tựa như một luồng ánh sáng trắng tinh, xuất hiện tại khung cảnh âm trầm, u tối này. Nhưng không biết vì sao từ đáy lòng Hứa Thâm lại cảm thấy một tia an tâm khó hiểu.

"Nhạ, cho cậu một món đồ chơi nhỏ." Gặp bốn bề vắng lặng, bỗng nhiên Mai Phù ném ra một vật ở ngay dưới chân Hứa Thâm.

Mới đầu Hứa Thâm còn tưởng thứ kia là "Mỹ thực", hoặc là đầu của khư. . . Đừng hỏi vì sao hắn lại nghĩ như vậy, tại vì trong khoảng thời gian này, Mai Phù thường xuyên trêu cợt hắn kiểu đó, hoặc là bỗng nhiên nhảy ra nhất kinh nhất sạ dọa hắn.

nhất kinh nhất sạ: chỉ hành động quá khích làm người ta kinh hãi hoặc biểu cảm và hành động quá mức mãnh liệt, hay phản ứng thái quá về một việc nhỏ nhặt nào đó.

Nhưng lần này lại là một mảnh. . . Vải màu đen?

Hứa Thâm vốn không định để ý tới nó, hắn thường xuyên làm như không thấy mấy cái đồ kiểu này, nhưng hắn lại kinh hãi phát hiện, thứ này. . . có thể chạm vào mình!

Nó đang chạm vào chân hắn!

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.