Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Dụ!

Phiên bản Dịch · 1324 chữ

Là dùng nhân loại để chăn nuôi khư sao. . . Hứa Thâm đưa mắt nhìn mấy bộ hài cốt đó, không hề nhiều lời nhưng bỗng nhiên trong lòng hắn lại có cảm giác chưa chắc những con khư kia đã là tồn tại nguy hiểm nhất.

Theo quá trình đoàn người không ngừng xâm nhập, trên vách tường trước mắt bọn họ, bắt đầu xuất hiện những mạch máu rõ ràng, tản ra mùi máu tươi nồng đậm, thứ mùi này càng ngày càng nặng.

Cũng là lúc này, tiếng rên rỉ và âm thanh kêu la thảm thiết mơ hồ cùng truyền đến.

Chu Dã ngừng chân lại một chút, cẩn thận nghe, sắc mặt dần dần trở nên lạnh như băng: "Xem ra nơi này chính là khu vực bọn họ dùng để chăn nuôi khư."

Gã lập tức làm đầu tàu gương mẫu, đi ở đằng trước mặt.

Rất nhanh, hang động đã trở nên trống trải, mọi người lập tức trông thấy một màn tựa như luyện ngục.

Trong hang động trống rỗng kia, trải đầy máu thịt, ở trên đỉnh hang, còn có một đống những con người bị treo ngược xuống, toàn thân là một lớp chất nhầy dấp dính bao bọc bên ngoài, còn trên mặt đất là xương cốt rải rác khắp nơi.

Mà ở chỗ sâu nhất hang động, bên cạnh đống xương cốt chất cao như núi ấy, là một trung niên mập mạp cả người trần truồng trắng như tuyết.

Mập mạp này, ngoại trừ gương mặt béo tròn, ngấn mỡ còn lộ ra bên ngoài, thì thân thể bên dưới đã biến thành con nhộng.

Không có tay chân bình thường, chỉ có phần chân dạng xúc tu cực kỳ ngắn nhỏ.

Mọi người bị một màn trước mắt này làm rung động, hơi thất thần một lát, chờ tới khi bọn họ phản ứng lại, Tô Sương là người đầu tiên biến sắc. Chỉ thấy con ngươi của cô co rút lại, vội vàng nói: "Nơi này có hai con khư!"

Bởi vì con mà cô đã nhìn thấy ở bên cửa sổ vừa nãy, không phải con trước mắt này!

Lời của cô vang lên tựa như sấm sét giữa những tiếng kêu thảm thiết và âm thanh rên rỉ xung quanh.

Dường như tiếng kêu thảm thiết tại hiện trường cũng ngừng lại một thoáng ngắn ngủi, nhưng ngay sau đó, một màn khủng bố hơn xuất hiện, bên trong những lỗ thủng trên vách tường bốn phía hang động, bỗng nhiên truyền đến âm thanh tất tất tác tác.

Một con, hai con, ba con. . . Bên trong từng lỗ thủng nọ lại đều có một con khư, lúc này tất cả bọn chúng đều bò ra ngoài hết, ước chừng có tới mười mấy con!

"Chạy mau!"

Chu Dã vừa nhìn thấy, da đầu đã run lên, bang Sài Hổ này quá mức điên cuồng rồi, nơi này đâu phải trại chăn nuôi, nó chính là đại bản doanh của khư mà!

Đám người Tào Phi và Tô Sương cũng hoảng sợ vô cùng, ai nấy đều xoay người chạy trốn.

Hứa Thâm vẫn một mực đứng ở cuối cùng. Lúc này hắn nghe được tiếng rống giận của Chu Dã, chỉ trong nháy mắt đã xoay người quay ngược lại, tựa như thời thời khắc khắc đều chuẩn bị tâm lý cho chuyện chạy trốn này rồi, tất cả khư lực đều ngưng tụ trên chân.

Sưu!

Bóng dáng Hứa Thâm lao đi thật nhanh, chỉ đảo mắt một cái đã băng qua khoảng cách mấy chục mét.

Nhưng lúc này, hang động trước mắt hắn đã xảy ra biến hóa, con đường đằng sau, nơi bọn họ vừa tiến vào lúc trước, đã biến mất, thứ hiện ra trước mặt hắn bây giờ chính là một thông đạo hẹp dài. Nghĩa là cấu trúc bên trong Khư giới này có thể chuyển dời đi.

"Nói vậy, con khư lúc trước kia cố ý dụ dỗ chúng ta. . ." Tới lúc này, Hứa Thâm đã hiểu được mục đích của con khư kia khi nó cố ý lộ ra cho Tô Sương trông thấy.

Hắn quay đầu lại nhìn đám người Chu Dã đang đuổi tới, mà ở phía sau bọn họ là mười mấy con khư hoặc leo lên vách tường hoặc đi dọc theo thông đạo.

Một bóng dáng xông lên , lao qua bên cạnh Hứa Thâm. Đúng là Tào Phi. Lúc này vẻ mặt gã đầy kinh hoảng, lập tức chui vào một thông đạo.

Hứa Thâm vừa muốn đi theo, Hà Minh lại chui về phía thông đạo khác, thoạt nhìn như gã quá hốt hoảng nên không chọn đúng đường đi.

Sắc mặt Hứa Thâm biến đổi, hắn lập tức hiểu được mục đích của đám khư này khi chúng nó mở rộng ra thật nhiều nhánh thông đạo trước mặt, là muốn phân tán bọn họ!

Khư ở nơi này. . . Vô cùng thông minh!

"Đội trưởng!" Hứa Thâm đang muốn đi một đường cùng Chu Dã.

"Chạy nhanh vào đi, tôi đến cản phía sau!" Chu Dã hét lớn.

Hứa Thâm nhìn thấy đám khư đang tới gần, chỉ có thể bất chấp tất cả, lựa chọn thông đạo của Hà Minh hồi nãy.

Hắn chạy trốn về phía trước. Chừng mấy chục giây sau, hắn không hề cảm giác thấy động tĩnh từ phía sau.

Nghĩa là Chu Dã cũng không theo tới.

Sắc mặt Hứa Thâm tối sầm, hắn quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, chỉ nhìn thấy một bóng đen nào đó đang leo lên vách hang động thật nhanh. . .Rồi đi men theo đỉnh hang, lao tới.

Hiển nhiên nó không phải là Chu Dã.

Da đầu Hứa Thâm run lên, hắn bất chấp tất cả, chỉ có thể vùi đầu phóng về phía trước.

Không bao lâu sau, không ngờ ở phía trước hắn cũng xuất hiện ba nhánh thông đạo mở rộng.

Hứa Thâm không biết Hà Minh đã lựa chọn nhánh nào, chỉ có thể vội vàng lựa chọn một cái rồi vọt vào.

Bên trong thông đạo tối tăm, u ám, Hứa Thâm không có đèn pin, chỉ có thể sờ soạng tiến về phía trước, lỗ tai hắn dựng thẳng lên, hết sức chăm chú lắng nghe động tĩnh sau lưng, lại phát hiện bóng dáng hồi nãy không có đuổi theo.

Có lẽ con khư kia cũng chọn thông đạo khác rồi?

Trong lòng Hứa Thâm ngấm ngầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn tiếp tục sờ soạng đi về phía trước, chợt phát hiện trên vách tường này vô cùng dính, giống hệt một loại nước bọt đặc sệt nào đó vậy.

"Cậu đi vòng quanh trong này làm gì đó?" Hứa Thâm đi được mấy phút đồng hồ, bỗng nhiên hắn lại nghe được giọng nói của Mai Phù.

Không biết từ khi nào, cô đã đi từ cửa vào tận nơi này, lúc ấy lại trôi bồng bềnh ở cạnh người Hứa Thâm, một nửa thân thể ở bên trong thông đạo, một nửa thân thể ở phía dưới thông đạo, nhưng quỷ dị chính là, Hứa Thâm lại có thể rõ ràng nhìn thấy cả người cô.

Tựa như cả người cô đều tản ra ánh hào quang, không hề bị những thứ vật chất bên trong thông đạo ảnh hưởng tới.

"'Ma ma' cậu thường xuyên tới nơi này mua món ăn, hiện giờ cậu cũng đến nơi đây, không phải muốn bản thân mình ăn no sao?" Mai Phù tò mò nói.

Tim Hứa Thâm đập nhanh hơn.

"Ma ma" thường xuyên tới nơi này mua món ăn?

Những mỹ thực kia. . . Đều do ma ma săn bắt từ nơi này?

Cũng khó trách, bởi vì có rất nhiều khư ở nơi này. . . Hẳn là trước đây, số lượng còn nhiều hơn nữa!

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 270

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.