Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước Vào Khư Giới!!!

Phiên bản Dịch · 1330 chữ

Tim Hứa Thâm đập thình thịch, ngay sau đó còn trực tiếp điên cuồng đập, dồn dập đập… Tin tức này quá mức ghê gớm, nếu là hai con, thậm chí càng nhiều hơn, thì cả đám người đi đường bọn họ tụ tập ở trong này, chẳng khác nào một mâm mỹ thực sắc hương vị vẹn toàn.

Hứa Thâm nhìn về phía những người khác, bọn họ đang dùng thử dụng cụ truyền tin, sợ có người quên kết nối.

"Hứa Thâm, cậu cũng thử xem." Chu Dã nói với Hứa Thâm.

Hứa Thâm phục hồi lại tinh thần, trong lòng có chút lo âu, nếu những lời Mai Phù nói chính là sự thật, thì hành động lần này… rất rất nguy hiểm.

Nhưng mà… hắn lại không thể nhắc nhở.

Dù sao hắn cũng không thể giải thích được vì sao hắn lại biết chuyện này, đồng thời lại còn có thể bị Mai Phù biết, hắn có thể nhìn thấy cô.

"À, được." Hứa Thâm đáp ứng một tiếng, điều chỉnh thử dụng cụ truyền tin. “Uy uy” vài tiếng, xác nhận người khác có thể nghe được, mà cùng lúc đó, ánh mắt hắn lại nhìn về phía xa xa, bên trong đầy nỗi bất an.

"Đừng khẩn trương, tôi sẽ bảo vệ cậu, đến lúc đó cứ đi theo bên người tôi." Mặc Tiểu Tiểu đứng bên cạnh Hứa Thâm, thấp giọng nói.

Hứa Thâm nhìn cô một cái, trong lòng ấm áp, gật đầu nói: "Đa tạ.”

"Không cần cảm tạ, trên vai cậu cũng có một con, nhưng trước mắt nó không có dự tính gây thương tổn cho cậu, trước mắt có thể không cần phải quan tâm tới nó." Mặc Tiểu Tiểu nói.

"Tôi thực sự muốn cảm ơn mà." Hứa Thâm nói.

"Được rồi, chuẩn bị xuất phát đi!" Triệu Uyên chờ cho tất cả mọi người đều chuẩn bị thỏa đáng, lập tức phất tay nói.

Mọi người nói lời từ biệt, tất cả tản ra, ai nấy đều đi về phía khu vực mình phụ trách.

Đám người Hứa Thâm đi tới phía Đông, một đường đều đi dọc theo khu vực bên ngoài, Hứa Thâm vừa đi vừa khổ sở động não, cuối cùng, hắn thử dò xét Chu Dã một chút: "Đội trưởng, phạm vi hoạt động của khư rộng như vậy, bên trong có thể xuất hiện tình huống có nhiều hơn một con khư không?"

Chu Dã châm một điếu thuốc lá, nói: "Khẳng định là không chỉ một con, tuyệt đại đa số khư cấp C, đều sẽ có những con khư khác ở bên cạnh phụ trách kiếm ăn dự trữ lương thực giúp nó."

"Ách, ý tôi nói là có thể tồn tại nhiều hơn một con khư cấp C hay không?"

"?" Trong lòng Chu Dã hơi co rút lại, gã nhìn về phía Hứa Thâm: "Vì sao cậu lại nói như vậy?"

"Tôi chỉ suy đoán thôi." Vẻ mặt Hứa Thâm đầy lo lắng nói.

Chu Dã bất đắc dĩ nói: "Đừng tự mình dọa mình như vậy. Theo lý thuyết, cấp bậc khư càng cao, nó càng không thích sống theo đàn, không phải từng có câu nói thế này sao? Cường giả đều là cô độc, cho nên bình thường sẽ không hay gặp hai con khư cấp cao ở cùng một chỗ. Dù sao, khư cũng phải ăn cơm, nếu nhiều con cấp cao ở cùng một chỗ, đồ ăn chung quanh sẽ không đủ để chia."

". . ." Hứa Thâm có chút không biết nên nói gì, chỉ mong là hắn hiểu lầm ý tứ của Mai Phù.

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới phía Đông.

Chu Dã chọn một vị trí trên con đường, nói: "Chúng ta ở trong này đi."

Mọi người bố trí xong xuôi trang bị phá khư, im lặng chờ đợi chừng mấy phút đồng hồ, chờ cho đến khi các đội khác cũng vào vị trí sẵn sàng, sẽ kích hoạt phá khư theo tín hiệu.

Một loại sóng xung kích phóng xạ nào đó thổi quét qua, con đường và những tòa lầu lớn chung quanh, lập tức trở nên u ám hơn, hư ảo hơn rất nhiều, mà ở trước mắt mọi người, nơi con đường lúc trước bỗng xuất hiện một vài cây cối lác đác lưa thưa, rõ ràng trước mắt bọn họ là một khu rừng rậm.

Mọi người đã bước vào Khư giới.

Hứa Thâm sờ soạng đám cây cối trước mắt một chút, xúc cảm thô ráp, là chân thật, cũng có nghĩa là bắt đầu từ lúc này, vật chất bên trong Khư giới có thể làm bọn họ bị thương, mà những kiến trúc trong hiện thực, đã biến thành hư ảo.

"Đừng sờ loạn." Chu Dã lập tức nói.

Hứa Thâm khẽ giật mình, cảm giác bên dưới ngón tay đột nhiên xuất hiện thứ gì đó giống như kim đâm, hơi hơi tê rần, trên thân cây kia vừa nhô lên vài cái gai nhọn.

Tay hắn đã bị gai đâm, máu tươi cũng bị gai nhọn hấp thu, và kỳ lạ là, thân cây nọ bắt đầu hơi hơi vặn vẹo, tựa như nó vừa sống lại.

"Tất cả mọi thứ bên trong Khư giới đều rất nguy hiểm, không chỉ có khư thôi đâu." Chu Dã lập tức giải thích.

Tào Phi liếc mắt nhìn Hứa Thâm một cái, chung quy lại, người mới vẫn là người mới, quá non nớt.

"Nói vậy cái cây này có sự sống?" Hứa Thâm có chút giật mình nhìn cái cây trước mắt.

"Có thể hiểu là như vậy. Tóm lại đừng tùy tiện đụng vào bất cứ vật gì bên trong Khư giới." Chu Dã nói.

Hứa Thâm gật gật đầu, xem như hắn lại học được một chút kiến thức mới rồi.

"Kỳ thật cũng không có gì, đây chỉ là một cái Khư Thụ thôi." Khi Mặc Tiểu Tiểu nói chuyện, bỗng nhiên cô xuất kiếm, chém thẳng ra ngoài, Khư Thụ trước mắt vỡ ra, từ bên trong xuất hiện nhựa cây màu đen lan tràn.

Chu Dã muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Nếu xét về kinh nghiệm trảm khư, có khả năng những gì Mặc Tiểu Tiểu biết càng phong phú hơn gã.

"Thứ này sợ lửa, cũng giống như đám cây cối trong hiện thực vậy, chẳng qua loại lửa nó sợ chính là Khư Hỏa." Mặc Tiểu Tiểu nói: "Nhưng Khư Hỏa là thứ rất nguy hiểm, tuyệt đối đừng để nó lan tới người, rất khó dập tắt."

Chu Dã cười khổ, nói: "Chúng ta vẫn nên chú ý hết mức, đừng tạo thành động tĩnh quá lớn sẽ tốt hơn, tránh hấp dẫn đám khư kia đi tới."

Mặc Tiểu Tiểu gật gật đầu, hỏi: "Chúng ta ở chỗ này chờ đợi sao?"

"Ừm, đợi đến lúc cần hỗ trợ, Triệu đội sẽ báo cho chúng ta biết." Chu Dã nói: "Không gọi thì cứ ở yên tại chỗ, chúng ta chỉ nhận nhiệm vụ hiệp trợ mà thôi, đừng quá liều mạng."

Lời này đâm sâu vào trong lòng mọi người, vì thế cả đám lại yên tĩnh chờ đợi ở phía trước rừng cây.

Bóng cây lay động, không biết cơn gió từ nơi nào Khư giới thổi tới, âm sưu sưu, khiến cho mấy người đều cảm nhận được một chút hàn ý.

Bọn họ không nói chuyện thêm nữa, tuy đang chờ đợi, nhưng ai nấy đều cẩn thận lưu ý động tĩnh chung quanh, dù sao bọn họ cũng tiến vào Khư giới rồi, một khi không cẩn thận, vẫn tiếp tục nói chuyện phiếm, chẳng khác nào đang tìm chết.

Bên cạnh chỉ có bóng dáng Mai Phù vẫn đi tới đi lui, trong miệng vui vẻ huýt sáo, tư thế cực kỳ thoải mái nhàn nhã.

Bạn đang đọc Vĩnh Dạ Thần Hành của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.