Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyển Nhà

Tiểu thuyết gốc · 2531 chữ

Chương 21: Chuyển Nhà

Một giọng nói mang theo sự uy nghiêm khiến cho Hỏa VVân Thiên đổ mồ hôi.

“Lão phu là ai không quan trọng, nhưng đây là trận chiến của đồ đệ ta. Lão phu cũng rất công bằng không có ra tay giúp đỡ mặc cho bọn hắn tàn sát nhau. Nhưng từ lúc nào một Kim Đan cảnh trung kỳ như ngươi lại xen vào trận chiến của tiểu bối vậy !”

Hỏa Vân Thiên giờ mới ý thức được người này chính là sư phụ của kẻ giết chết Hỏa Vân, nhưng điều hắn sợ hãi hơn là người này nhìn ra cảnh giới Kim Đan Cảnh của hắn cho dù hắn sử dụng bảo vật che giấu cảnh giới ! Hỏa Vân Thiên âm thầm đổ mồ hôi lạnh, mắt thấy cơ hội công lao to lớn trong tay, hắn cắn răng nói: “Tiền bối, xin hãy chủ trì sự việc này. Đệ tử của ngài giết chết Hỏa Vân còn dám ăn trộm trấn bảo của Hỏa Tông bọn ta. Sư phụ của ta rất nhanh từ cấm địa trở về. Hy vọng ngài có thể cùng sư phụ ta chủ trì công đạo !”

“Hừ ! Là do cái tên kia ngu xuẩn dám bắt đi tinh linh của đệ tử lão phu. Còn việc lấy trấn bảo của Hỏa Tông các ngươi. Hỏa Tông các ngươi tính là gì ! Mau cút cho ta !” – Giọng nói uy nghiêm lại vang lên. Hỏa Vân Thiên bị một cỗ lực lượng vô hình ném bay xa tít tắp.

Còn về phía trận chiến của Duy.

“Khôngggggggggggggggggggggggg!”- Tiếng kêu thảm thiết của Hỏa Vận vang lên.

Hỏa Vận bị chữ Thiên To lớn va chạm, nhanh chóng cơ thể của hắn biến mất dưới cảnh sắc của thiên địa.

Chỉ còn Duy khụy gối xuống mặt đất, hắn thở hổn hển tất nhiên, chân khí và Hỏa Nguyên Khí đã bị hao hết. Hắn phải nhanh chóng về nhà tu luyện hồi phục.

Kết giới biến mất, Lạc Long Quân thần niệm xuất hiện khen ngợi: “Tiểu tử, rất tốt ! Nhanh như vậy đã xử lý xong!”

Duy đáp: “Cháu cũng tiêu hao hết công lực rồi, phải nhanh chóng tu dưỡng thôi. Trúc Cơ kỳ thật kinh khủng mà !”

Lạc Long Quân thần niệm hỏi hắn: “Dường như tiểu tử ngươi có điều gì đó suy nghĩ ?”

Duy vẻ mặt có chút lo lắng và trả lời: “Cháu hiện giờ cảm thấy rất loạn, tu tiên giới lại loạn lạc như vậy, động 1 tý lại chém chém giết giết hơn nữa tên kia còn đe dọa đến người nhà của cháu. Thật sự cháu không muốn dấn thân vào con đường này chút nào !”

Lạc Long Quân thần niệm trầm mặc 1 lúc rồi nói: “Ngươi thấy đấy, tu tiên giới ngươi chém ta giết, sơ sảy 1 giây là đọa luân hồi. Nhưng tu tiên cũng không phải là thống trị thế giới hay bá chủ này nọ mà đó là gì ngươi biết không ? đó chính là siêu thoát Luân Hồi Lục Đạo ! trở thành chân chính tự do !”

Duy giờ phút nghe được những lời chấn tỉnh của Lạc Long Quân, hắn dường như hiểu ra.

“Cũng muộn rồi, cháu phải về nhà đã”

Ba ngày sau trong một khu trung cư ở thành phố, Duy nhìn căn phòng được hắn trang trí, sắp xếp đồ đạc của mình mang đến. Hóa ra sau khi đại chiến với Hỏa Vận hôm trước, hắn về nhà phát hiện người chồng của vị phụ nữ hắn cứu trong trận hỏa hoạn đã đến. Cả nhà họ mang theo đứa trẻ hôm trước đến nhà hắn. Người đàn ông đó hóa ra là giám đốc của một tập đoàn bất động sản giàu có vì tính chất công việc nên ông ta bận bịu vô cùng. Ông ta quyết định đến nhà Duy để gặp mặt ân nhân cứu mạng vợ mình, song thấy Duy nhà ở tận ngoại thành mà đi học ở Hà Nội, ông ta quyết định tài trợ chỗ ăn chỗ ở và học bổng 4 năm học cho Duy.

Duy nhìn ông ta nghi ngờ vô cùng, tại sao một gia đình giàu có như này lại không xây biệt thự ở ?

Duy thẳng thắn hỏi ông ấy, hiện tại hắn đã có khí chất của một người tu tiên. Không còn e dè trước điều gì. Hắn cũng nhận được câu trả lời hóa ra ông ta mới lên giám đốc không lâu hiện còn đang bận bịu ổn định tình hình nhân viên và các dự án xây dựng. Với lại nhìn dáng vẻ của ông ta cũng không có khí chất của người giàu có thượng đẳng mà rất giản dị mộc mạc trong cách nói chuyện.

Mới đầu Duy cũng không tiếp nhận khoản học bổng như vậy, nhưng hắn lại nghĩ đến chuyện chiến vừa xảy ra đành tiếp nhận.

Duy nhìn mọi thứ trong căn phòng đã được sắp xếp ngăn nắp, hắn có chút vui vẻ nhảy lên giường thư giãn.

“Chỗ này tuy không to lại đầy đủ tiện nghi nhưng đối với một sinh viên như mình đúng là tốt !”

“Hỏa Nhi đừng bay linh tinh nữa !”

Lạc Long Quân thần niệm ở một bên chăm chú xem phim trên TV.

Duy: “…”

Duy thầm nghĩ hắn quyết định hỏi Lạc Long Quân: “Ngài đang xem phim gì vậy ?”

“Avenger 4, tiểu tử phim này hay lắm ! xem lôi cuốn luôn”

Duy khóe miệng co giật, lúc ở còn ở nhà hắn,sau khi hắn dạy Ngài cách để sử dụng, Lạc Long Quân đã độc chiếm cái điện thoại của hắn. Hắn cũng hoài nghi Lạc Long Quân thần niệm bằng cách nào sử dụng nhưng hắn hoài nghi đúng là ngu ngốc rồi. Thần niệm của Lạc Long Quân vung lên trăm ngàn thằng Luyện Khí kỳ như ngươi tan biến.

“Tiểu tử ngươi xem, tên Hulk này trông khá giống với Cự Nhân Tộc,…”- Lạc Long Quân thần niệm âm thầm khen phim hay.

“Cự Nhân Tộc ? Người khổng lồ sao ? Thế giới này có người khổng lồ ?”- Duy há hốc miệng.

Lạc Long Quân thần niệm trả lời nghi vấn cho hắn.

“Cự Nhân Tộc cũng như chúng ta thôi một khi bọn họ biến thành Bản Thể thì cao trăm trượng, thần lực toái sơn đạp hà !”

Duy lại hỏi tiếp: “Vậy còn Yêu Tộc ? ngài kể cho cháu nghe về yêu tộc với ạ !”

Lạc Long Quân thần niệm lạnh lùng đáp: “Cút ! Ta đang xem phim, không rảnh nói chuyện với ngươi.”

Duy âm thầm khóc không ra nước mắt, hắn chỉ đành âm thầm Song Tu với Hỏa Nhi.

Song Tu chi pháp thời thượng cổ quả nhiên hiệu quả, Hỏa Ấn của Duy đã tiến vào Tiểu Thành. Bát Đại Huyền Ấn, Mỗi một ấn chia thành 3 cấp độ cho người tu luyện chúng đó chính là Tiểu Thành,Trung Thành, Đại Thành.

Nếu người tu luyện công pháp đến Đại Thành chứng tỏ người đó đã nắm giữ huyền ảo trong công pháp đó.

Mấy ngày này Duy cũng hỏi kiến thức tu tiên giới với Lạc Long Quân khiến hắn nắm vững căn bản rất nhiều. Ân, điều khó khăn nhất bây giờ của hắn chính là học chữ thời Thượng Cổ. Chính vì hắn mới chỉ là Luyện Khí kỳ nên học mới khó khăn như vậy. Lạc Long Quân cũng bảo hắn không cần phải học chữ Thượng Cổ ngay bây giờ, chờ chính Duy lên được Trúc Cơ Kỳ, thần thức khai phong sẽ học dễ dàng hơn.

Ở một nơi nào đó,thế giới xung quanh toàn là màu đỏ, hỏa diễm ngập trời. Một nam tử dáng vẻ tầm khoảng năm sáu mươi tuổi, lão ta đứng trước trên một xác của một con quái vật khổng lồ. Nam tử vẻ mặt nghi hoặc lẩm bẩm nói: “Kỳ quái, chẳng lẽ tiến vào cấm địa đã ngăn cách sợ dây liên kết của ta với Hỏa Khôn Trát ? Rõ ràng lúc mới tiến vào ta vẫn còn cảm nhận được sợi dây liên kết cơ mà !”

“Hừ, chờ ta ra ngoài. Để xem Tam đại tông môn các người làm gì được Hỏa Tông chúng ta !”- Dứt lời, lão già biến mất khỏi vùng thiên địa tràn ngập hỏa diễm.

Cũng sắp tới ngày đi học trở lại, Duy đã nghỉ học gần tháng rưỡi rồi. Duy càng ngày càng cảm thấy không muốn đi học. Hắn quả thực là một tên cuồng tu luyện, đi học với hắn bây giờ cảm thấy thật vô vị. Duy chán nản chuẩn bị đi xe máy đi học. Chỗ ở mới của hắn cũng gần trường hơn so với nhà, hắn đi xe cũng chỉ mất có 10 phút.

Duy vẻ mặt đang rất buồn rầu định lê xác đi học thì nghe được thanh âm của Lạc Long Quân thần niệm.

“Nha, tiểu tử dường như đang có chuyện gì ?”

Duy đột nhiên mắt sáng lên phi đến Lạc Long Quân thần niệm cạnh cái điện thoại quỳ xuống khóc lóc.

“HUHU, Ngài phải giúp cháu, cháu rất muốn ở nhà tu luyện. Nhưng nay cháu phải đến trường đi học, cháu không muốn đi học chút nào ! cháu muốn tu luyện cơ.”- Nước mắt Duy rơi lã chã, Duy trong lòng cười trộm, chắc chắn cách này sẽ giúp Lạc Long Quân thần niệm siêu lòng giúp đỡ mình.

Lạc Long Quân thần niệm quả nhiên cảm động.

“Tên nhóc này ! Trưởng thành rồi! Qua không uổng công phân thân ta chờ đợi vạn năm chọn ngươi” – Lạc Long Quân thần niệm nghĩ thầm trong lòng, rồi vội vàng lau đi những giọt nước mắt của thần niệm.

“Tiểu tử ! ngươi giả bộ vừa vừa thôi ! Đọc Tâm thuật ta nhìn thấu ngươi rồi ! Nhưng may ngươi đúng là có ý chí tu luyện, ta sẽ dạy ngươi một phương pháp huyễn hoặc. Công pháp này dùng với những kẻ cảnh giới thấp hơn quả nhiên rất dễ dàng.” – Lạc Long Quân thần niệm đá bay Duy rồi nói.

Duy trong lòng vui sướng, vẻ mặt hớn hở như bắt được bảo bối.

“Lạc Long Quân ngài mau dạy cháu !”

“Từ từ, ta xem nốt bộ phim.”

Lúc này trong một lớp học, có mấy thanh niên đang tụ họp lại đó chính là bạn bè của Duy chúng nó đang bàn luận về việc Duy chuẩn bị đi học lại.

Đột nhiên, cô giáo chủ nhiệm bước vào thông báo em Nguyễn Thanh Duy được chuyển sang ngành Đặc Biệt của trường.

Những thằng bạn của Duy sau khi biết tin khóe miệng co giật.

“Không phải chứ !”

“VL ! Trường mình còn có ngành đặc biệt hả ? sao t chưa nghe tin này vậy ?”

“T Cũng vậy nghe nó vô lý kiểu gì vậy !”

“Haizz, Thanh Duy giờ nổi tiếng rồi không chơi với chúng ta nữa đâu”

“Sướng vl”

Biết tin Duy làm việc tốt, nổi tiếng trên mạng xã hội, giờ còn được chuyển sang ngành Đặc Biệt ? Mà…ngành Đặc Biệt là cái quỷ gì !

Thật ra mọi chuyện đều là do Duy làm, hắn đến gặp hiệu trưởng dùng phương pháp huyễn hoặc để hiệu trưởng tự tạo cho hắn một ngành “Đặc Biệt” không có giáo viên dạy !

Duy trở về nhà với những suy nghĩ xấu trong đầu.

“KAKA, Đây đúng là công pháp khủng bố nhất mà !”

“Có nên dùng công pháp này để chơi tý không nhỉ ?”

“Khà khà, mình nên đi chơi lúc”

Sau khi đi xe máy về Duy quyết định đi dạo nơi mình sống chút, hiện tại Duy hiện giờ đang đắm chìm với cảm giác không phải đi học đại học nên đi đâu cũng đều cảm giác màu hồng.

Hắn đi qua một con phố cạnh nơi hắn ở, đi vào một ngõ phố dài.

Duy đột nhiên khựng lại hắn nhìn ngõ phố này thế mà không một bóng người, trong tình tiết truyện tiên hiệp ở đây chắc chắn có người mai phục ! Thế là hắn quay đầu con mắt sắc bén tựa nhìn nhìn thấu mọi âm mưu quỷ kế lạnh lùng nói: “Người đã đến rồi, thì mau ra đi.”

Nói xong.

Một phút.

Hai phút.

Năm phút.

Có cơn gió thoảng qua, ngõ phố vẫn yên tĩnh vô cùng.

Duy lúc này thở phào nhẹ nhõm hóa ra mình chỉ tưởng tượng quá thôi thì một giọng nói vang lên.

“Quả nhiên là Thanh Duy đang được nhiều người nhắc đến trong giới tu tiên, hành tung của tại hạ cao siêu bí ẩn như vậy mà ngươi vẫn nhìn thấu”- Giọng nói vang lên khiến Duy giật mình rớt con mẹ nó tim ra ngoài.

“Mẹ nó ! Thật là có người ám sát ta ?”

Một người toàn thân mặc đồ đen từ phía sau cái cột điện bước ra, bước chân của hắn tiến về phía Duy từ tốn không chút lo sợ khiến Duy nheo mắt, khí thế này… đây quả nhiên là một kẻ địch mạnh !

Càng ngày tên áo đen càng bước đến gần Duy.

Mười mét, tám mét, năm mét, một mét.

Hắn đối diện trước mặt Duy, con mắt của hắn dường như xem thấu Duy. Duy cũng không yếu thế chút nào, vẻ mặt trấn tĩnh lạnh lùng, con mắt dường như có chút thờ ơ nhìn hắn tựa như một luồng gió thoảng. Nhưng trong người hắn con tim đã đập con mệ nó thình thịch thình thịch.

Lúc này Duy đã âm thầm thi triển Hỏa Ấn. Chỉ cần tên áo đen động, Duy sẽ cho hắn ăn một chưởng.

Đột nhiên người áo đen động ! trong tay phải xuất hiện một vật giống như micro, tay trái xuất hiện một quyển sách. “Không đúng ! Đây chắc chắn là một pháp bảo kỳ quái gì đó. Còn kia chính là một pháp bảo hình dạng quyển sách !” –Duy con mắt lạnh lẽo, hắn thầm nghĩ.

Duy con ngươi sáng lên, Thiên Nhãn triển khai. Chỉ cần nhìn ra quỹ tích của đối phương để né tránh, hắn sẽ phản công !

Con mắt Duy lạnh lùng. Tên này định đánh hắn từ dưới lên sao. Nằm mơ !

Nhưng chỉ thấy đối phương tiến lại có chút cúi xuống, tay giơ pháp bảo lên miệng của Duy, một tay cầm sách. Con mắt dịu dàng nói: “Xin chào, tại hạ là Phóng Viên đến từ nhà báo Tu Tiên Truyền Hình, muốn phỏng vấn Thanh Duy các hạ”

Duy khóe miệng co giật, gân xanh nổi đầy chán.

“CON MẸ NÓ, CÚT CHO BỐ MÀY !”

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Việt Nam ! sáng tác bởi thanhduy512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhduy512
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 235

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.