Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HƯỚNG TU LUYỆN

Tiểu thuyết gốc · 2529 chữ

Ở một nơi xa xôi cách địa điểm Viên Vũ Hầu gặp nạn kia không biết bao nhiêu xa. Một chàng trai anh tuấn đang luyện tập kiếm pháp, vây quanh hắn là rất nhiều mỹ nữ hò reo ngưỡng mộ. Mồ hôi ướt đẫm cả áo mỏng của hắn dính sát vào cơ thể để lộ ra một cơ thể cơ bắp săn chắc đầy mê người.

Hắn chính là Tập Trung Phân của kiếp này, mấy tháng trước hắn đã có được phần kí ức của kiếp trước. Hiện tại hắn là Thiếu chủ của Quân gia một trong Ngũ Đại gia tộc của Nhân Tộc ở cái thế giới này a. Tên của hắn là Quân Vũ Trường, một thiên tài bẩm sinh lúc vừa sinh ra đã ở vạch đích Thánh Cấp Linh Hồn đủ để áp đảo bất kì kẻ nào cùng cảnh giới a, chưa kể đến thể chất của hắn Huyền cấp Thượng Phẩm Tinh Băng Hàn Thể cũng đã thức tỉnh thành công đạt đến Địa Cấp Trung Phẩm Hàn Băng Bích Thể. Mới chỉ mười tám tuổi thôi mà hắn đã đạt đến cảnh giới Tụ Linh cực hạn a.

Dựa vào lượng tài nguyên khổng lồ mà gia tộc đầu tư bồi dưỡng cho hắn chẳng mấy chốc mà hắn sẽ đột phát Nguyên Anh cảnh trở thành một cường giả a. Chỉ cần đến Nguyên Anh Cảnh thì xem như đã có thêm một mạng, chỉ cần Nguyên Anh còn thì mạng hắn còn a.

Nhờ vào việc sở hữu một linh hồn mạnh mẽ mà hắn có thể học tập bất kì một loại công pháp hay bí pháp nào một cách dễ dàng, chưa tròn mười tám tuổi mà hắn đã thức tỉnh được Kiếm Ý a, những người khác có thể cả đời theo đuổi chưa chắc đã có thể thức tỉnh được Kiếm Ý trong bản thân a.

Mang theo kí ức kiếp trước ở Trái Đất, bản thân Tập Trung Phân hay Quân Vũ Trường vẫn còn đâu đó sự đố kị và xảo trá. Chỉ là hiện tại đây hắn có thể đứng dưới một vài người và trên vạn người nên điều đó không nhất thiết phải bộc lộ ra bên ngoài mà thôi. Đâu đó trong hắn vẫn còn tồn tại sự căm hận đối với những kẻ đã giết hắn ở kiếp trước mặc cho hắn mới là kẻ sai. Hắn muốn mạnh, mạnh hơn nữa để không ai có thể ra lệnh hay điều khiển hắn nữa. Hắn sẽ thành bá chủ của kiếp này, đứng trên đỉnh cao của thế giới để vạn người triều bái. Kiếp này chỉ nhìn vào linh hồn cùng thể chất của hắn cũng xem như hắn đã gần như hoàn thành được năm mươi phần trăm điều đó rồi.

-Trường nhi! Kiếm Ý của con lại càng thêm sắt bén a.

Một nam tử có một chòm râu kỳ lạ dưới cằm bước đến, ánh mắt có vài phần đố kị.

-Nhị thúc quá khen rồi.

Quân Vũ Trường cúi người nhẹ chào người vừa đến, cái ánh nhìn vừa nãy của tên kia không thoát khỏi hắn, rõ ràng tên này đang đố kỵ với tài năng thiên bẩm của hắn. Chắc hắn vẫn còn căm hận vì cái chức vị gia chủ bị cha của Quân Vũ Trường cướp mất trong tầm tay, chỉ là bây giờ không có cách nào để trả thù thôi. Trước sau gì những kẻ như vậy cũng sẽ tìm cách tạo phản hoặc cấu kết với bên ngoài hại người thôi.

Quân Vũ Trường quá hiểu rõ điều đó, dù sao thì nhìn vào tên này hắn cũng có chút nhớ lại hắn của tiền kiếp. Hắn nghĩ thầm trong đầu.

“ Ha ha. Ngươi định dùng trò mà ta đã làm để hại ta sao? Cứ chờ đi, vài năm nữa đến lúc ta vượt qua ngươi thì cũng sẽ là giờ chết của ngươi thôi.”

Nói chuyện một hồi ngoài mặt thì vui vui vẻ vẻ nhưng bên trong không ngưng nguyền rủa kẻ đối diện thì hai người cũng tách nhau ra, Quân Vũ Trường trở về phòng của hắn, bên trong có một thiếu nữ cực kì xinh đẹp đã chuẩn bị cho hắn một bồn tắm to đang bốc khói a.

-Thiếu chủ đã về! Nô tì đã chuẩn bị xong nước tắm cho công tử. Không còn việc gì khác nô tì xin cáo lui.

-Ấy! Sao lại rời đi như vậy. Hôm nay ta cần nàng thị tẩm a.

Hắn vòng tay qua eo nữ nô tì kéo sát lại bên người, từng lời nói như đường mật rót vào tai nữ nô tì kia, mặt cô nàng đỏ ửng lên hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Nàng không thể chống lại sự cám dỗ nay được, một nam tử vừa tuấn tú vừa đẹp trai như vậy thứ nào chịu nỗi.

Y phục của nàng trong lúc ý thức hơi mơ hồ một chút đã không cánh mà bay để lộ ra da thịt trắng trẻo mọng nước. Đáng tiếc một điều rằng trên vai của nàng có một vết sẹo có vẻ là bị chém từ vai xuống đến giữa ngực. Quân Vũ Trường thuộc kiểu thương hoa tiếc ngọc, mỹ nữ trong tay lại vì một khuyết điểm như vậy thì không được. Hắn lấy ra một lọ Phục Thể Dịch nhẹ nhàng bôi lên vết sẹo kia, chẳng mấy chốc vết sẹo kia đã biến mất hoàn toàn.

Giờ thì mỹ nữ trong tay đã hoàn mĩ rồi a, phải hưởng thụ thôi. Đồi núi nhấp nhô bị hắn xoa nắn tùy thích, miệng hắn ngậm bên còn lại. Nữ nô tì hơi thở gấp gáp, lần đầu tiên trong đời nàng bị một nam nhân làm như vậy, cơ thể nàng không còn chút sức lực nào tùy ý Quân Vũ Trường làm bậy. Tay của hắn di chuyển vào vùng tam giác cấm địa. Tiếng rên rỉ đầy dâm dục, Quân Vũ Trường mang nữ nô tì vào trong bồn nước. Những trò dâm tục hai người diễn ra, thứ mà hắn ở kiếp trước chưa từng được trải nghiệm dù chỉ là một lần. Đến đây hắn phải hưởng thụ cái cảm giác hoan lạc sung sướng này.

Cả hai quần tảo với nhau một hồi, những cảnh tình cảm luyến ái thật khơi gợi. Mãi đến một lúc sau khi cả hai đã hoàn tất việc của mình mới dừng lại. Nữ nô tì nhanh chóng ra khỏi bồn nước mặc lại y phục đang định rời đi, Quân Vũ Hầu giữ nàng lại thì thầm vào tai của nàng điều gì đấy sau đó mới để nàng rời đi. Lúc nữ nô tì kia rời đi trong mắt nàng tràn ngập niềm vui và sung sướng.

Ai mà ngờ được một vị Thiếu gia chức cao vọng trọng ngàn vạn người ngưỡng mộ lại muốn lấy nàng làm vợ, nàng vừa vui lại lo lắng điều gì sẽ đến với nàng đây.

Dưới đống đất đá, bụi bay mịt mù. Một cánh tay may mắn không bị vùi lấp, trong tay còn nắm chặt lấy một đóa hoa, cơ thể hắn nằm trong đống đất đá kia không nhìn thấy được.

*Ào

Hắn chui ra từ trong đống đất đá kia, trên người đầy những vết thương lớn nhỏ. Trên mặt hắn còn có một vết cắt dài ngang qua tai làm máu chảy đầm đìa, nhưng chỉ trong chốc lát vết thương đã tự động ngừng chảy máu. Từ trong miệng hắn phun ra một ngụm toàn đất và cát pha lẫn một chút máu chắc là vì lúc nãy rơi xuống mồm hắn há hơi to nên ăn được kha khá đất cát a.

Chờ bụi bặm tán đi, hắn phát hiện ra trong động phủ này là một đống hoa tử sắc như bông hoa hắn đang cầm trong tay, ít nhất cũng phải đến hai trăm cây làm cho không khí ở trong động mười phần nóng bỏng. Lần này phát lớn rồi.

-Chờ gì nữa mà không hấp thu cái hoa trong tay ngươi đi, năng lượng đang bị xói mòn kìa.

-Được!

Sau sự hối thúc của Toàn Thư Bách Khoa, Viên Vũ Hầu cho luôn cây hoa tử sắc kia vào mồm nhai ngấu nghiến. Vị của nó khá là ngon một chút ngọt pha lẫn một chút the the như lá bạc hà vậy.

*Ực.

Một hơi nuốt luôn cây hoa vào trong bụng, dược lực ngay lập tức phát tán. Tay chân ngũ quan của hắn bỗng dưng duỗi thẳng ra, cả người hắn nóng rang như thể đang bị quay trên bếp than nóng vậy. Xương khớp của hắn phát ra âm thanh rắc rắc như thể đang vỡ vụn vậy, cả cơ thể hắn cứng ngắc và trở nên co giật. Không ngờ dược lực của cây hoa kia lại lớn đến vậy, hắn ăn một cây thôi mà đã như vậy rồi.

Từng cơn đau toàn thân truyền đến não của hắn, hắn không thể suy nghĩ được gì nữa rồi. Toàn bộ xương trong cơ thể hắn đều bị lượng dược lực to lớn kia làm vỡ hoàn toàn, từng cái xương từng cái từng cái một bị vỡ vụn ra, nhưng những cơn đau chỉ thoáng chốc vụt qua rồi lại biến mất, nó không phải liên tục mà cứ như một đốm sáng lóe lên rồi lại tắt. Những cơn đau cứ xuất hiện rồi biến mất, xuất hiện rồi biến mất làm cho ý thức của hắn dần trở nên mơ hồ. Bên trong linh hồn hắn Toàn Thư Bách Khoa đang hấp thụ lượng năng lượng dồi dào này để suy diễn những điều cần thiết, linh hồn của Viên Vũ Hầu cũng đang ở trong đó mơ mơ hồ hồ.

Trong khi ý thức của hắn cứ mơ hồ như vậy mà lại có thể tự hành tinh chỉnh lại cơ thể. Những chỗ xương bị dược lực làm vỡ ra lại được tái tạo lại ngay sau đó cứ lặp đi lặp lại như vậy liên tục mãi cho đến khi dược lực được cơ thể hắn hấp thu hoàn toàn.

Hắn từ từ mở mắt ra, cơ thể hắn mười phần đau nhức nhưng chẳng hiểu vì sao lại có một cảm giác khoan khoái lạ thường. Việc xương bị vỡ ra rồi lại lành lại đáng lý ra phải cực kỳ đau đớn nhưng hắn lại có cảm giác không mấy đau đớn.

-Vì đặc tính của đóa hoa kia đấy! Nó giúp ngươi giảm đau.

-Ồ! Ra là vại!

-Tiếp tục đi, ta thấy ở đây có quá nhiều năng lượng a. Để lâu năng lượng hao mòn thì phí lắm. Tiếp tục hấp thụ đi.

-Được!

Viên Vũ Hầu lại tiếp tục nhổ một cây hoa tử sắc lên cho vào miệng nhai. quá trình đó cứ lặp đi lặp lại. Xương cốt của hắn bị vỡ vụn rồi lành lại không biết bao nhiêu lần, ban đầu cái cảm giác đau đớn đúng là khó có thể tiếp nhận được mãi cho đến khi hắn ăn đóa hoa thứ hai mươi lăm. Hắn nhai rồi nuốt xuống nhưng cảm giác chẳng có gì đau đớn nữa cứ như thể ăn một cái kẹo vậy.

-Xương cốt của ngươi đã quen với thứ hoa này rồi. nhưng còn nhiều như vậy. Ăn một lần vài cây xem thế nào.

-Được!

Lần này hắn ăn một mạch ba cây, dược lực hắn hấp thụ vào người như một ngọn lửa hừng hực vậy. Xương cốt hắn lại bị ép vỡ một lần nữa, cứ lặp đi lặp lại phá rồi lại lập, lập rồi lại phá. Ban đầu có chút đau đớn nhưng rồi thời gian trôi qua, hắn dần già như thể đang tận hưởng cuộc sống vậy. Một lần cho tám đóa hoa tử sắc vào mồm nhai nuốt, hiệu quả cũng chẳng còn lớn nữa. Trải qua không dưới trăm lần xương vỡ lại lành, lành rồi lại vỡ cơ thể hắn có vẻ như đã chai với dược lực này rồi nhưng hắn vẫn tiếp tục ăn.

Hơn hai trăm đóa hoa tử sắc bị hắn ăn bằng sạch chỉ để lại đúng một đóa hắn định mang về làm quà cho Hy Hòa a, dù sao nữ nhân cũng thích hoa mà đóa hoa này lại đẹp.

Bây giờ là tìm cách để rời khỏi cái động này thôi, hắn leo lên đống đất đá kia, cách miệng hố tầm mười trượng cao. Leo lên thì cũng chẳng tốn bao nhiêu sức, hắn co người lại lấy đà để bật nhảy nào ngờ khi hắn bung sức bật nhảy lên thì hắn đã bay lên đến miệng hố rồi. Cơ thể hắn thay đổi nhiều như vậy đến hắn cũng không nhận ra.

-Ta suy diễn được một bộ công pháp luyện cơ thể cho ngươi, đã tích hợp trong Địa Tinh Đấu Pháp nhưng có vẻ ngươi vẫn chưa tìm hiểu hết. Ta dựa theo những kiến thức đã có và phần có trong mã gen của Viên Vũ Gia và Nhân Tộc ở thế giới này nên đã suy diễn ra gồm các bước tu luyện như sau: Kim Canh Bì: ngươi phải rèn luyện bên ngoài, da rắn chắc như như kim loại, vũ khí tầm thường không thể đả thương ngươi. Tiếp theo là Thiết Cốt: như những gì vừa nãy ngươi đã trải qua thì có vẻ như ngươi lại hoàn thành bước này trước rồi. Kế đến sẽ là Dịch Cân: tạo sự dẻo dai cho từng bó cơ thớ thịt. Tiếp là Huyết Mạch chắc ngươi cũng hiểu rõ những mạch máu trong cơ thể quan trọng thế nào, cần phải luyện cho nó rắn chắc cứng cáp hơn, vận chuyển máu tốt hơn. Cuối cùng ta có thể suy diễn đến là Nội Kình : Ngươi có thể hấp năng lượng vào trong cơ thể, tích trữ và dùng lúc cần thiết.

-Đáng mừng lúc này là nhờ vào hơn hai trăm đóa hoa kia mà ngươi đã đạt đến tiểu thành được Kim Canh Bì, Thiết Cốt, Dịch Cân, Huyết Mạch rồi. Việc còn lại cần làm là rèn luyện để chúng trở nên vững chắc hơn nữa. Và ngươi cũng phải tự mình rèn ra Nội Kình đi.

-Quả là Toàn Thư Bách Khoa! Quá hợp ý ra. Cứ dùng nắm đấm giải quyết mới là nhất.

-Tiếp tục tìm kiếm và hấp thụ thêm càng nhiều năng lượng càng tốt. Bước đầu thành công luôn là bước dễ nhất từng bước sau này càng lúc sẽ càng khó hơn.

-Ta biết.

Hắn kiểm tra lại một lượt những thứ hắn đã thu thập được suốt thời gian qua trong cuộc đi săn này. Cũng được kha khá rồi, hắn tốn khá nhiều thời gian ở trong động này

Bạn đang đọc Viên Vũ Hầu sáng tác bởi Broken_Something
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Broken_Something
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.