Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ án (p6)

Phiên bản Dịch · 839 chữ

Ngẫm lại đều không thể nào như vậy được.

Giả sử các cảnh sát có thể bảo vệ tốt cho Ugawa Mari, khiến cho cô không thể xảy ra việc ngoài ý muốn. Nhưng phải thành thật một điều rằng hiện tại bọn họ đang không có bất cứ chứng cứ gì trực tiếp chỉ ra hung thủ tới, cảng sát không thể bắt Munemura Masato, cũng không thể làm gì được hắn, hiện tại chỉ cần thả người này ra ngoài, chắc chắn có thể có cái nạn nhân tiếp theo bị giết hại.

Có thể làm một bác sĩ tâm lý đang thông qua hướng dẫn để giết nạn nhân đương nhiên không thể dễ dàng phạm phải sai lầm để bị bắt giữ.

Saori suy nghĩ thâm trầm, dưới chân bất giác mà đi theo Hiromitsu mà đi về phía trước, cho tới khi đụng phải vào tấm lưng của bạn học mới phản ứng lại.

Trước mắt là một nhà nghỉ nằm trong hẻm nhỏ, chỉ có một chiếc giường, một cái bàn gỗ ở giữa nhà.

“Thôi thì tạm thời nghỉ ngơi tại đây đi.” Hiromitsu hơi cười cười mà nhìn cô, đang nghĩ rằng cô hiện tại chắn là đã mệt rã rời, “Cảng sát Takada có nói có thể ngủ ở đây.”

“Vậy ông trước ngồi một chút, tôi đi pha nước uống.”

Hiromitsu không yên tâm mà dặn dò một tiếng, sau đó xoay người rời đi.

A…. không có phòng đơn sao?

Saori chớp chớp mắt, nhìn vào tuy rằng có thể ngủ hai người thoải mái nhưng mà đây là giường đơn nha, cô không thể ngủ cùng giường với cậu ta được.

“Làm sao vậy?”

Hiromitsu bưng hai ly nước ấm vào phòng cùng một hộp khăn giấy ướt đi vào phòng, thấy Saori đứng bất động ở cửa, còn tưởng rằng cô không thích ứng được môi trường đơn sơ cũ nát.

----- Rốt cuộc Toru ban đầu nhìn vào rất giống một công tử nhà giàu tay không dính nước.

Saori đột nhiên lấy lại tinh thần, lắc đầu, tránh ra nhường đường cho Hiromitsu đi vào. So với cô đang cực kỳ bối rối thì Hiromitsu người không biết điều gì cả tự nhiên hơn nhiều.

Thanh niên đem ly nước đặt ở trên bàn, dùng khăn ướt lâu mặt, tiếp theo chỉ vào giường khoa tay múa chân: “Ông ngủ buổi tối có cần gối kê đầu không?”

Saori đánh chữ: “Tôi có thể ngủ ở dưới đất!”

“Tại sao vậy?” Hiromitsu có chút mờ mịt nói: “Zero có nói tôi tường ngủ cũng không có xấu, ngủ thực yên tĩnh, Toru ông không cần quá lo lắng.”

Cô là đang lo lắng vấn đề tư thế nằm ngủ sao?

Saori thở dài, cảm thấy chính mình không nên để ý nhiều như vậy.

Lúc ban đầu đều đang tính toán giả trang cho giống con trai, bây giờ còn lo lắng cái giồng gì nữa không biết!

Nếu bị sư tỷ Yukio biết, cô có thể tưởng tượng ra được cảnh người phụ nữ đó đứng cười nhạo cô như thế nào.

Cái này có thể chịu đựng sao? Không thể!

Cô chỉ có thể giãy dụa một chút rồi triệt để nằm yên, cả quá trình thậm chí không cần quá một giây.

Saori nhìn Hiromitsu đem căn gối thu xếp ổn thoả, ngay cả một nếp nhăn cũng không có, nhịn không được trêu chọc nói: “Hiro, nhìn cực giống một người vợ hiền đó!”

“Khụ khụ khụ!” Hiromitsu suýt tý nữa bị câu nói của cô làm cho sặc nước, thanh niên quay đầu, mắt mèo trợn tròn nói: “Toru, ông đang nói cái gì vậy!”

“Nhìn vào có thể thấy Hiro chính là loại người rất biết quan tâm chăm sóc người khác!” Saori đánh chữ bùm bùm, “Zero có thể có một người bạn thân như ông đúng là quá hạn phúc!”

Hiromitsu bất đắc dĩ nói: “Thật ra cũng không có gì, so với một số người ngoài, đại bộ phận vẫn là Zero làm người khác yên tâm hơn.”

Nhắc tới Furuya Rei, Hiromitsu biểu cảm trên mặt có dấu hiệu thả lỏng hơn, Saori cùng Hiromitsu trò chuyện thêm hai câu nữa, không khí xấu hổ cũng giảm bớt rất nhiều.

Tuy rằng hai người là bạn học, nhưng số lần gặp mặt cũng như thời gian ở bên nhau không nhiều cho lắm.

Đột nhiên ở chung một phòng, chẳng sợ Hiromitsu có thể cẩn thận giấu kín bất an của bản thân, thì Saori vẫn nhạy bén phát hiện ra được.

Lúc này cô phải tìm cho Hiromitsu một đề tài để giời đi lực chú ý, từ đó kéo gần hơn khoảng cách của hai người.

Cuộc trò chuyện nho nhỏ của hai người làm thời gian trôi thật nhanh, Saori nhìn thời gian, không sai biệt lắm có thể đi ngủ rồi.

Có điều là, cô vẫn có một chút khẩn trương!

Bạn đang đọc Vì Muốn Được Yêu Thích Mà Tôi Đã Trả Giá Quá Nhiều của Tử Mộc Đào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quylien01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.