Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ án (p1)

Phiên bản Dịch · 1099 chữ

Chờ đến khi bóng lưng Hiromitsu cùng Toru biến mất ở trong bóng tối của màn đêm, bốn người còn lại ăn ý đồng loạt ngừng lại ở cầu thang, không có đi tìm huấn luận viên hay quay về phòng ngủ như đã nói.

“Phát hiện đi.” Furuya nói, “Toru cảm xúc có chút không đúng.”

Hagiwara lên tiếng: “Tên kia ánh mắt khi nhìn chúng ta không khác gì nhìn người ngoài hành tinh nha, không phát hiện ra cũng khó.”

“Ông hết cái để lấy ra hình dung à?” Matsuda cho thằng bạn thân một cái huých tay, “Tôi cảm thấy Toru chỉ là không thích ứng được với sinh hoạt tập thể nhiều người mà thôi, từ lúc mới quen đã có thể cảm nhận được rồi, Toru không quá thích thân cận cùng người khác.”

Date Wataru vòng tay trước ngực nói: “Không thích có thể nói là không thích, thằng chả còn làm như không có việc gì, thật là không thẳng thắn với bạn bè.”

Furuya lắc đầu: “Là không thích có người tới gần mình, nhưng tôi cảm thấy này vẫn không phải là nguyên nhân chủ yếu.”

Lúc ấy khi bọn họ đang cao hứng mà nói ra chính mình lý tưởng, cùng nhau trêu chọc Matsuda “Muốn đánh tổng thanh tra” nguyện vọng vĩ đại, chỉ có Toru đứng ở một bên, lẳng lặng mà nhìn bọn họ.

Không phải bởi vì không thể nói chuyện mà không tham gia vào, mà là cảm giác làm cho người ta cảm thấy nụ cười khi đó của Toru rất giả tạo, phảng phất như tự vạch ra một đường ngăn cách giữa cậu ta và mọi người với nhau.

Cho nên lúc đó Hagiwara mới trực tiếp bước đến đem cậu ta đến gần hơn với mọi người.

“Muốn cho mọi người nhớ kĩ gì đó.” Hagiwara lẩm bẩm, “Tên kia hoàn toàn không biết, khi hắn nói tới nguyện vọng này, biểu cảm lúc đó như có thể khóc ra bất cứ lúc nào.”

“Nguyện vọng này cũng quá dễ đạt được đi.” Matsuda cà khịa nói: “Chúng ta không phải đã nhớ kĩ cậu ta sao? Thủ khoa đầu vào của Học viện, đến lúc đó có thể trực tiếp vượt qua Rei để diễn thuyết trước toàn trường, khi đó không phải mọi người đều biết đến cậu ta.”

Furuya đang cố gắng bảo trì nụ cười trên mặt, nhưng trên trán không ngăn lại được cái nhíu mày thân thiện.

Date trực tiếp vỗ vay cả ba người: “Được rồi, chúng ta có thể chậm rãi điều tra bí mật về Toru, hiện tại phải đi xin phép huấn luận viên đã… Chắc chắn thầy Onizuka sẽ không muốn nhìn thấy chúng ta lần nữa đâu hahahha!”

Matsuda xoa xoa đầu của mình, vẫn còn giữ nỗi canh cánh trong lòng: “Chờ lần sau phải tìm cơ hội chụp lại một bức ảnh khác mới được!”

---------------------------------------------------------------

[Haha, Matsuda mỗi ngày đều nghĩ đến đánh tổng thanh tra, tôi liền thắc mắc hắn đi đến được mức này vẫn không bị khai trừ sao?]

[Đây là đặc quyền của thiên tài nha, Matsuda hình như thi được điểm tối đa môn lắp súng nhưng năng lực hợp tác với người khác cũng rất kém đó]

[Zero của hiện tại vẫn đang nghĩ đến tìm kiếm Elena nhưng sau khi học xong khoá ở Học viện, mục tiêu liền đổi thành bảo hộ tổ quốc, Học viện Cảnh sát đúng là có năng lực nha]

[Toru có EQ cao như vậy, sao có thể không thể hoà nhập mới mọi người, cảm giác cậu ta không muốn quá thân cận với những người khác]

[Thực muốn biết quá khứ của Toru…. Có cảm giác là rất thảm đi]

[Không cười khi chụp ảnh, muốn chụp lại thì bị làm phiền, sao có cảm giác lo lắng vậy nhỉ, Toru sẽ không bị tiễn đi quá nhanh đi]

-----------------------------------------------------------------------------

Chiyoya Saori cùng Morofushi Hiromitsu gọi xe để đi đến Cục Cảnh sát.

Ở Nhật Bản giá xe taxi rất đắt, Saori vốn định đạp xe đi trước, nhưng bị Hiromitsu ngăn lại chỉ vì sợ cô đạp xe làm nứt ra lại vết thương trên cổ.

Thanh niên tóc nâu nghiêm túc nói: “Toru, ông có thể quan tâm đến bản thân mình một chút không, thật sự không để cho người khác an tâm mà!”

Chiyoya Saori lộ ra biểu cảm đầu hàng, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ cầu xin tha thứ. Hiromitsu nhìn biểu tình của cô chỉ có thể bất đắc dĩ, có khó chịu cũng không thể phát ra.

Saori nhìn Hiromitsu không nói gì---- Kế hoạch thành công!

Cô gặp chuyện đã là chuyện bình thường, cho nên vào thời điểm này không thể phản bác được, nếu không Hiromitsu với bản tính người mẹ sẽ tâm sự với cô một đống chuyện…. ý, nhưng tại sao lại có cái này xưng hô a, quả nhiên Hiromitsu quá làm người khác an tâm đi!

Nhưng mà cô vẫn là muốn phản bác một chút, cô không cảm thấy mình không đủ quan tâm yêu thương bản thân mình, chỉ là đưa ra các lựa chọn trực quan nhất mà thôi, sẽ không có vấn đề gì quá lớn phát sinh.

Hiromitsu xem bộ dánh thất thần của cô, liền biết là hơn phân nữa không đặt lời nói của mình vào đầu, liền tức giận ghi nhớ ở trong lòng--- chờ trở về liền cùng Zero bàn bạc một chút, xem xét xem làm như thế nào để giải quyết cái người không quan tâm đến nguy hiểm này.

“Cảnh sát Takada, chiyoya-kun và bạn học đến rồi ạ.”

Ở trong văn phòng đang rót cà phê xem tư liệu, Takada Ichigo ngay lập tức đứng dậy, nhìn về phía hai người: “Trễ đến như vậy vẫn tìm đến các cậu thành thật xin lỗi, chỉ là có một chuyện cần Chiyoya-kun hỗ trợ xác nhận một chút.”

“Vị này xưng hô như thế nào? Tôi là Takada Ichigo.”

Hiromitsu tự nhiên giới thiệu bản thân, cười nói: “Cảnh sát Takada có chuyện gì cứ nói thẳng, bạn học Chiyoya vừa về trường liền bị rách nứt vết thương ở cổ, hiện tại không thích hợp thức đêm lắm.”

Chiyoya Saori theo bản năng run run. Tuy rằng Hiromitsu thanh âm nói chuyện thật sự rất ôn hoà lễ phép, nhưng cô vẫn có thể nghe ra được sát khí trong lời nói…..

Bạn đang đọc Vì Muốn Được Yêu Thích Mà Tôi Đã Trả Giá Quá Nhiều của Tử Mộc Đào
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quylien01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.