Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh chắc là không để bụng đâu nhỉ? (1)

Phiên bản Dịch · 1065 chữ

Edit: Gấu Mèo Biến Thái

Beta: Bạch Hy

----

Nhà của Hứa Trường Sinh nằm tại khu E13 của thành phố Bối.

Nằm ở rìa thành phố.

Càng đi sâu hơn, trí nhớ của Hứa Trường Sinh càng rõ ràng.

Điều làm anh thấy khá vui mừng là cha mẹ đã qua đời ở kiếp này cũng để lại cho anh một ít tài sản.

Một căn hộ và một xưởng nhỏ ở tầng hai dưới lòng đất.

Đây là một tiểu khu đổ nát với năm mươi tầng.

Các bức tường đầy hình vẽ bậy, thậm chí cả cửa chống trộm của tiểu khu cũng bị phá hủy.

Rác sinh hoạt chất thành đống khắp nơi, thỉnh thoảng có thể thấy đồ cũ đã qua sử dụng, và một số búp bê silicon đặc biệt.

Lâu lâu lại xảy ra đủ những cuộc cãi vã, tranh chấp, âm thanh kêu gào trong đau đớn.

Hứa Trường Sinh làm ngơ, vừa mở cửa bước vào thang máy liền nghe thấy tiếng cạch cạch khiến Hứa Trường Sinh cảm thấy thang máy có thể rơi bất cứ lúc nào.

Đang chuẩn bị bước vào thang máy, đột nhiên có một bàn tay nắm lấy vai anh.

Hứa Trường Sinh biến sắc, phản ứng rất nhanh!

Xoay người nhanh chóng, nắm lấy cánh tay của đối phương, dùng sức vật đối phương ra sau!

Cả cơ thể giống như một phản ứng hóa học!

Một người đàn ông cao lớn bị anh ta ném vào thang máy!

Lực rất lớn khiến thang máy rung lên.

"Ôi, má mày, Hứa Trường Sinh, cái đệch sao mày nặng tay vậy!"

Hứa Trường Sinh phớt lờ đối phương.

Mà lại im lặng tự đánh giá lại bản thân, sức mạnh của mình... dường như đã được cải thiện rất nhiều.

Chuyện này là sao?

Anh cảm thấy máu trong tim mình dâng trào mãnh liệt.

Ngay lập tức anh hiểu ra.

Chức năng của tim đã được nâng cấp!

Mình đã đánh giá thấp ảnh hưởng của thứ này.

Tim là trung tâm lưu thông máu của toàn bộ cơ thể, việc cải thiện nó sẽ tăng cường khả năng của hệ tuần hoàn.

Thậm chí ở một mức độ nhất định, nó sẽ ảnh hưởng đến sức bùng nổ và sức bền của một người.

Sức mạnh và phản ứng vừa rồi của mình hơn hẳn bình thường.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Hứa Trường Sinh nhìn người đàn ông bị mình ném vào thang máy.

"Cái đệch mẹ, viện nghiên cứu sinh học August còn rèn luyện thể lực cho người sao? Tay tao đã hỏng rồi mà giờ còn... tan nát hơn nữa." Người đàn ông nằm dưới đất trợn mắt nhe răng, vỗ lớp bụi trên người đứng dậy.

Người này rất cao, hơn một mét chín, rất khỏe, nặng hơn một trăm hai năm kí.

Hứa Trường Sinh nhận ra đây là người bạn cũ của mình, một người to khỏe, tên là Dương Mộng Mộng, anh ta là đội trưởng an ninh của một quán bar ở khu E13.

“Dương Mộng Mộng, sao hôm nay anh không đến nơi làm việc?” Hứa Trường Sinh hỏi thẳng, không hề nhắc đến vụ vô tình vật ngã đối phương vừa nãy.

Khi bên kia nghe thấy Hứa Trường Sinh gọi, sắc mặt anh ta đỏ bừng, còn hơn cả khi vừa mới bị vật xuống.

Anh vội vàng chạy tới, ôm lấy Hứa Trường Sinh: "Cái đệch mẹ, anh hai à, anh đừng có kêu thẳng tên tôi chứ!"

"Dương Mộng Mộng tao không cần mặt mũi à? Sẽ rất nguy hiểm khi có người biết tên tao đấy!"

Từ Trường Sinh đi thẳng vào thang máy: "Có chuyện gì không, không thì tôi về đây."

Dương Mộng Mộng lập tức kéo anh lại, giơ tay phải lên nói: "Cánh tay robot bị trục trặc, mày có thể xem giúp tao không. Về cái gì mà về, đi tới phòng làm việc đi."

Hứa Trường Sinh cau mày, định từ chối.

【Cánh tay robot không đủ tư cách bị sửa đổi: Có thể tăng thêm 50kg sức mạnh của cánh tay và được trang bị lưỡi dao công kích.

Yêu cầu nhiệm vụ: Thu thập thông tin của cánh tay robot.

Phần thưởng nhiệm vụ:

  1. Cánh tay vũ khí cấp G;

  2. Thể năng+1】

Nhìn lời nhắc, Hứa Trường Sinh không khỏi nhíu mày, cái này cũng có thể nhận được tin tức à?

Hơn nữa, phần thưởng... thực sự rất hấp dẫn.

Hứa Trường Sinh ừ một tiếng, đi về phía xưởng ở tầng hầm với một chút mong đợi.

Dương Mộng Mộng tiếp tục nhe răng trợn mắt đi theo sau, phàn nàn: "Này, thứ này đúng là cái động không đáy. Lúc cải tiến tốn hơn năm mươi vạn, tao mới đem nó đi sửa, kết quả nó lại ngốn hơn hai vạn. "

"Khi nào có tiền, tao sẽ đi gắn cánh tay nâng cấp dị năng, tuy nó đắt tiền nhưng... nó sẽ không hư và không phải tốn tiền sửa nữa."

Hứa Trường Sinh không nói lời nào trong suốt cuộc hành trình, điều này phù hợp với tính cách của người tiền nhiệm.

Việc này có thể tránh lộ tẩy không cần thiết.

Dương Mộng Mộng đã quen với điều này, tự lải nhải.

Không lâu sau, Hứa Trường Sinh đến cửa phòng làm việc.

Trên đó có một tấm biển ghi "Phòng cải tiến của nhà họ Hứa", trông rất bụi bặm, nó đã lâu không được mở ra.

Đúng là vậy.

Sau khi cha mẹ của Hứa Trường Sinh gặp tai nạn thì anh rất ít đến đây.

Sau khi hai người đi vào, Dương Mộng Mộng đóng cửa lại.

Hứa Trường Sinh bắt đầu dọn dẹp bàn làm việc, mọi thứ ở đây đều quen thuộc, dù sao thì anh cũng lớn lên ở đây từ khi còn nhỏ.

Hứa Trường Sinh không nói gì về việc đóng cửa với Dương Mộng Mộng.

Theo trí nhớ, đây là một trong số ít người bạn của anh, nếu bên kia thù địch với anh, vừa rồi khi bị quật ngã, bên kia có thể tấn công lại bằng lưỡi dao sắc bén trong cánh tay robot.

Vì vậy, Hứa Trường Sinh cũng không để ý lắm.

Bạn đang đọc Vị Bác Sĩ Này Rất Nguy Hiểm (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tienvodaytui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.