Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 502: Nhân

Phiên bản Dịch · 2144 chữ

Thực ra, Lâm Phi chỉ cần nhìn sơ qua cũng có thể biết được tình hình lúc này.

-Là do não bộ an-bu-min sau khi biến dị khiến thần kinh trở nên hỗn loạn hả. Lâm Phi thở dài hỏi.

EVA gật đầu:

-Đúng vậy, chủ nhân. Xin lỗi, chúng ta không thể chiếu cố tiểu thư Hứa Vi.

Lâm Phi lắc đầu:

-Điều này không thể trách các ngươi được. Những vấn đề về não, cho dù ai cũng khó có thể giải quyết hoàn toàn được.

Sau đó Michelle đã giải thích mọi chuyện một cách đơn giản. Thì ra là vào sáng nay lúc kiểm tra cho Hứa Vi thì đột nhiên nàng hốt hoảng. Sau đó nàng liền ôm đầu lớn tiếng hô đau rồi điên cuồng chạy loạn khắp nơi.

Thân thể của Hứa Vì bây giờ đâu còn như trước nữa, vì vậy nàng ta đã đâm đổ các vách kim loại cùng rất nhiều thiết bị. Hàn Nguyệt cũng đi theo xuyên qua mấy phòng thí nghiệm.

Tuy Hứa Vi có ý muốn giữ tỉnh táo cho mình và Hàn Nguyệt nhưng vẫn khiến cho phòng thí nghiệm hư hại rất nhiều.

Cũng may mà có EVA kịp thời chỉ huy nên không có bất cứ thương vong nào.

- Chúng ta đang truyền dịch dinh dưỡng và thuốc an thần cho tiểu thư Hứa Vi, chủ nhân người xem còn cần gì nữa không.

EVA hỏi thăm.

Lâm Phi suy nghĩ một hồi rồi nói:

-Lấy cho cô ấy một uống ít Chlorpromazine. Sau đó các ngươi hãy lui ra ngoài. Để ta nói chuyện với cô ấy.

EVA có chút sửng sốt, nàng không ngờ Lâm Phi lại biết loại thuốc này. Tuy vậy nàng cũng không dám nhiều lời, sau khi mang thuốc vào, nàng liền đi ra khỏi phòng thí nghiệm.

Từ đầu tới cuối, Hứa Vi chỉ ngồi một bên nhìn mà không nói tiếng nào.

Lâm Phi do dự một chút rồi dứt khoát ngồi cạnh Hứa Vi. Hắn lấy ra vài viên thuốc đưa cho nàng:

-Ngươi uống cái này đi, nó sẽ giúp ngươi khá hơn.

Hứa Vi vẫn thờ ơ vờ như không nghe thấy gì.

-Vân di lo lắng cho cô lắm.

Lâm Phi nói.

Rốt cuộc thì Hứa Vi cũng đã phản ứng đôi chút. Nàng ngây ngô nhìn Lâm Phi, ánh mắt lóe sáng lên một chút.

-Mẹ ta.

-Phải. Bà ấy đang rất nhớ mong cô đấy, cô cố gắng mau chóng khôi phục còn gọi điện cho dì. Ta tạm thời không thể cho bà ấy gặp cô. Nhưng nếu ngươi không thể ổn định được thì cả đời này cũng khó có thể gặp được dì.

Lâm Phi trầm trọng nói.

Rất nhanh mắt Hứa Vi đã trở nên ướt át như muốn khóc.

Lâm Phi ôm đầu nàng vào ngực, nhẹ nhàng vuốt tóc nàng, ôn nhu nói:

-Đừng khóc, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Vân di, đại bá, ta và Dao Dao. Tất cả mọi người đều lo lắng cho cô. Ngươi không chỉ có một mình đâu.

- Ừ! Ta biết rồi.

Hứa Vi nhẹ nhàng gật đầu, cố gắng kìm nước mắt lại.

Lâm Phi sợ nàng không kìm lòng được, nên đem thuốc đưa đến miệng nàng:

-Đến đây, uống thuốc đi Hứa Vi.

Hứa Vi thì thào hỏi:

-Đây là thuốc gì thế ?

Lâm Phi nhỏ giọng trả lời:

-Lục bính tần - Ta..ta không biết gì về dược, đây là thuốc trị thương sao.

Hứa Vi nhìn vào mắt hắn.

Lâm Phi im lặng một hồi, bình thường loại thuốc này dùng đế trị bệnh tâm thần. Thuốc này có thể giúp cho tinh thần ổn định. Nhưng Lâm Phi không biết có nên nói cho Hứa Vi hay không. Hắn sợ nàng lại nghĩ hắn coi nàng như bệnh nhân bị tâm thần.

Hơn nữa, liều thuốc dành cho nàng có nồng độ gấp 10 lần bình thường. Điều này là cần thiết bởi vì nàng đã bị vật chất S cải tạo. Nói khó nghe một chút thì là một cự thú hình người Ừ thì ....!

-Ngươi đừng nói nữa.

Lâm Phi chưa kịp trả lời thì Hứa Vi đã cắt lời của hắn. Nàng tươi tắn mỉm cười:

-Ta biết tình trạng của ta bây giờ. Bất kể ngươi cho ta ăn cái gì ta đều tin tưởng ngươi.

Nàng cũng phần nào có thể đoán được đây là thuốc gì nhưng nàng vẫn không hy vọng khiến Lâm Phi khó xử.

Sau khi uống thuốc vào. Cơ thể được cải tạo của Hứa Vi dùng tốc độ cực nhanh hấp thu các thành phần của thuốc khiến cô ấy nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.

-Ta cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.

Hứa Vi ngồi dậy, cười với Lâm Phi.

Lâm Phi thấy nàng không có chút ảnh hưởng phụ gì thì cảm thấy cao hứng nhưng đồng thời cũng có chút thổn thức, chuyện này có thể chứng minh Hứa Vi thật sự không còn là nhân loại nữa rồi.

Được vật chất S cái tạo thể chất thì chằng khác gì kích phát thể chất không phải thường nhân của nàng. Nếu Hứa Vi được tu luyện không biết nàng sẽ đạt đến trình độ nào nữa.

Hứa Vi ngước nhìn xung quanh, nhìn những dụng cụ cổ quái, nhìn những số liệu đo lường kỳ lạ, thì thào hỏi:

-Lâm Phi. Tác dụng phụ của vật chất S không có biện pháp trị tận gốc sao. Nếu như vậy có nghĩa là từ nay về sau ta vĩnh viễn không thể nào khống chế sự nguy hiểm của mình sao.

Lâm Phi vô lực cười, xin lỗi nói:

-Ta cũng rất hy vọng có thể trị tận gốc tác dụng phụ của vật chất S nhưng điều này quả thật rất khó khăn.

-Ngươi biết không, vật chất S sẽ ảnh hưởng tới não người tạo thành ảnh hưởng mà không thể nào xác định được, nó khiến cho não và thân thê phát triển tiềm lực , đây chính là nguyên nhân vật chất S có thể khiến một chiến sĩ bình thường ngay lập tức biến thành siêu nhân, đây không phải là lực lượng của vật chất S mà là lực lượng của não người sinh ra Não người có 1000 ức dây thần kinh thực hiện hơn trăm vạn triệu chức năng. Nếu như dùng quy mô để đo đếm thì cho dù là vũ trụ cũng khó có thể sánh bằng.

Từng dây thần kinh còn có mấy trăm vạn an-bu-min, thực hiện nhiều chức năng khác nhau. Không những thế an-bu-min còn có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Do đó khiến cho hoạt động của não bộ rất phức tạp.

-Ta nghĩ cho dù sống trên đời mấy vạn năm hay mấy trăm vạn năm cũng khó có thể nghiên cứu hết những bí ẩn của bộ não, cho nên ta nói sau khi được vật chất S cải tạo, muốn khống chế hết khả năng của mình, nắm giữ quy luật của bộ não hay là chữa trị tận gốc thì rất khó khăn.

Hứa Vi im lặng gật đầu:

-Tuy ta không hiểu rõ lắm nhưng ta biết, điều này là vô cùng khó khăn.

Lâm Phi cười cười:

-Tốt rồi, không nói những điều này nữa, kỳ thật cô không cần quá lo lắng, cô chỉ cần để cho tâm tình mình tĩnh lặng, khống chế tốt cảm xúc của mình thì sẽ không có vấn đề gì. Bây giờ hay là cô hãy gọi điện về nhà để cho Vân di được an tâm.

Vâng !.

Hứa Vi dường như tìm được lẽ sống của mình, trong mắt lại hiện lên tia hy vọng.

Sau nửa tiếng, cuối cùng thì Hứa Vi cũng đã trò chuyện xong với mẫu thân mình. Từ đầu tới cuối nàng đã khống chế được tâm tình của mình, không có điều gì xảy ra.

Gần đến trưa, Lâm Phi cho EVA mang một bộ y phục theo phong cách Địa Trung Hải cho Hứa Vi . Sau khi cô ta thay đồ xong thì Lâm Phi dẫn nàng vào nội thành dạo chơi.

Hàn Nguyệt rất dễ thu hút ánh mắt của người khác nhưng cũng may nó đã để cho Hứa Vi khống chế, ngoan ngoãn núp trong trong tay áo, sẽ không có vấn đề gì.

Thủ đô Lebanon phồn hoa, Địa Trung Hải phong tình thơm ngát giúp cho tâm tình của Hứa Vi tốt hơn nhiều.

Lâm Phi vừa đi với Hứa Vi vừa kể cho nàng một số chuyện trong thế giới ngầm. Dù sao, sau này cô ấy phải đối mặt với một thế giới hoàn toàn khác biệt hiện nay.

Khi màn đêm buông xuống, hai người đã đi ra tới bờ biển. Hai người đi với nhau giống như một cặp tình nhân đi bên nhau lưu lại những bước chân trên cát.

Lâm Phi từ miệng Hứa Vi biết được, ngày đó Tô Ánh Tuyết chịu sự bài bố của Quân Đoàn Địa Ngục là vì xuất hiện tung tích của phụ thân nàng. Điều này khiến cho Lâm Phi có chút bất đắc dĩ, trước kia hắn đã nói với Tô Ánh Tuyết nếu có chuyện gì khó xử thì có thể đến tìm hắn. Nhưng tính tình của nàng ta quá tự chủ, không tiết lộ tin tức nào cho hắn.

Tất nhiên Lâm Phi cũng biết vì sao Tô Ánh Tuyết lại độc đoán như vậy. Bởi vì này dù sao nàng cũng chưa từng gặp mặt cha ruột của mình. Tô Ánh Tuyết đã mất đi nhiều thân nhân như vậy, nên nhất định nàng rất quan tâm tới cha ruột của mình.

Đến thời điểm dùng bữa tối, Lâm Phi mời Hứa Vi đến một nhà hàng bên bờ biển, chọn mấy món thức ăn địa phương.

Hứa Vi cũng không kinh ngạc như trước khi Lâm Phi ngay cả các món ăn của Trung Đông đều biết được. Nàng vô cùng cao hứng ăn như hổ đói. Thân thể của nàng hôm nay có nhu cầu đối với thức ăn hơn hẳn lúc trước, cho dù đối với những tráng hán nàng cũng có sức ăn tốt hơn.

- Đây là SHAWARMA , cũng chính là thịt dê nướng của chúng ta, người Lebanon làm món này rất tuyệt vời. Đây là BAGHDAD-FOR-MASGUF có thể phiên dịch là cá Baghdad nướng, món này giống cá Iraq nhưng dù sao vẫn ngon hơn.

-Đợi lát nữa bọn họ sẽ cho ngươi uống trà Nhục Quế, uống trà Nhục Quế, ngắm những vì sao trên bầu trời Địa Trung Hải, đây mới gọi là hưởng thụ. Lâm Phi ngồi một bên vừa nhìn Hứa Vi ăn vừa giải thích cho nàng. Hắn cũng không đụng vào bao nhiêu.

Bất tri bất giác, Hứa Vi đã ăn hai cái đùi cừu nướng, hơn mười con cá nướng, Lúc người phục vụ đem trà Nhục Quế lên. Hứa Vi phát hiện những người phục vụ đều dùng ánh mắt kỳ quái khiếp sợ nhìn nàng.

Nàng bỗng nhiên nhận thấy, mình lúc này thật khác biệt so với những người khác.

Nàng cảm thấy mình giống như một mãnh thú trong sở thú, bị các du khách du lịch xăm soi.

Hứa Vi bưng ly trà đưa lên miệng nhưng không uống được nữa. Nàng cầm lấy khăn tay lau miệng.

-Cô ăn no rồi hả.

Lâm Phi cười hói.

Hứa Vĩ nuốt nước bọt nhìn nam nhân trước mặt cười cay đắng:

-Lâm Phi, ngươi phải nói thực cho ta biết. Hiện tại, ta có phải đã trở thành một quái vật hay không.

Lâm Phi chậm rãi thu lại nụ cười trên mặt, trong lòng hắn như bị kim đâm từng cái. Hắn nhìn ánh mắt tự ti, bàng hoàng bất lực của nữ nhân mà như thấy được bản thân trong quá khứ.

Hắn bật cười lớn, thò tay vuốt ve đỉnh đầu Hứa Vi , vuốt vuốt tóc của nàng rồi nhéo lỗ mũi của nàng cười nói:

-Đổ ngốc, trước kia ngươi rất trầm ổn. Sao bây giờ lại như trẻ con thế.

Nếu như theo ngươi nghĩ thì có thân thể mạnh mẽ, sức ăn lớn hơn không phải là người thì ta đây chẳng phải là siêu cấp quái vật, tất cả cường giá trong thế giới ngầm đều là quái vậy hay sao chứ ?

- Hứa Vi, ngươi hãy nhớ kỹ. Người sỡ dĩ gọi người, không phải vì họ có thân thể của con người hay ngoại hình của một con người mà là do họ có linh hồn của con người.

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi infinite
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1038

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.