Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Trần Ảnh

Phiên bản Dịch · 901 chữ

" so what, so what, so what

  where all you do want from me ?

AR's and 223's....."

"rầm, rầm, nữ nhân điên này, có tính cho chúng ta yên tĩnhkhông hả? cả ngày la lối mấy từ ngữ gì đấy... "

"Ngươi mà la nữa phần cơm của ngươi ta cho chó ăn đấy" hai tên canh cửa tức tối, không phải nghĩ ra cách lấy phần cơm của nữ nhân này chắc bọn họ cũng nghe nhảm mà điên theo quá

Từ hôm nhốt nữ nhân điên này vào nhà củi, Tam vương gia chưa nói đến sử lý ả này như nào, bọn họ cũng cố gắng nhẫn nhịn đến bây giờ. Cả ngày cô ta nói một câu bọn họ phải chửi lại một câu... vì cô ta sẽ ồn ào tiếp thôi.

" Này, này, cái đám đàn ông không có khí chất kia, lớn còn chơi trò không cho ăn hả. Các ngươi nhớ đấy, ta không dễ quên mối thù này đâu, hừ.. " Đàm Viên vật vả với bộ y phim tỳ nữ nhỏ nhắn xinh xắn này, màu xanh biển ae ạ, đẹp. Nhưng nhỏ nhắn thì cô mặc kiểu nào cho vừa, cô còn chưa bao giờ mặc cái này đâu nha, hazzz. Phiền!

"kẹt"

Này ta còn chưa mặc xong y phục đâu. Cô đã mặc xong mấy cái phía trong rồi cũng chỉ khoác thêm lớp áo xanh ngoài thôi.

" Cô, aaaa" tiếng thét vọng cũng không phải của Đàm Viên.

Y phục nhỏ hơn cô vài phân nên ôm chặt vào người, còn ngắn tay ngắn chân, quào.Chập chập, nhìn xem cô với nhà nghèo có khác nhau không, cũng là không có tiền mua vải a.

" La cái gì la, đưa cơm đây... "

Trần Ảnh vừa bước vào, mái tóc ngắn hơn nữ nhân bình thường nhiều, quay lưng, còn đang mặc y phục nữa, ai mà không hết hồn.

Trước khi bước vào tâm lí Trần Ảnh rất cứng vì hắn bị nữ nhân này 'tiếp xúc', nỗi niềm này hắn còn nhớ, với cả hắn cảm nhận được lực khi hắn quật cô xuống, không mạnh không nhẹ. Nhưng giờ hắn phải nhanh chóng ra chỗ này

" đứng lại" Đàm Viên chỉ thấy hắn muốn chạy đi, mà cơm... Cô quan tâm cái bộ dạng mình sao, cô mặc mấy lớp áo còn kín cổ, kín chân.. à, chỉ ngắn tay ngắn chân thôi.

'Hự'

Đàm Viên như con báo nhỏ vùng dậy, phóng nhanh, đá chân phải hụt, nhào tới kẹp cổ.

" Nữ nhân điên này, tìm chết.. " Trần Ảnh cay cú, một chiêu mà hai lần dính rồi. Cô ta là tên điên.

" Cơm.. của... ta..." cả hai vật nhau, Đàm Viên chỉ sợ cơm canh bị đỗ nên cố gắng giành hộp cơm qua.

" Ta phi, ta.. " hắn thèm quan tâm vào, nhưng mà lỡ tay, hắn hất hộp cơm đi " choảng"

Tiểu Trương với Trần Hổ hai tên canh cửa của thấy tất cả, phì cười, chỉ có nữ nhân điên này mới dám làm ra loại chuyện này thôi. Mấy ngày qua bọn họ chịu đựng bức rứt nhiều như vạy chỉ nhiêu đây đâu đủ, nhưng vì Ảnh hộ vệ nên bọn họ nên kìm chế cảm xúc một xíu và châm thêm miếng mồi một xíu... haha

" Ảnh hộ vệ, nữ nhân điên này nên dạy dỗ một chút, bỏ đói cô ta ba ngày cũng không đủ đâu, thuộc hạ lập tức..." Tiểu Trương nhịn cười, bộ dạng hùng hồ, bất mãn thay cho Trần Ảnh.

" Câm miệng" Trần Ảnh khó chịu quay ra quát, bị bọn họ thấy đã không nói tới, hắn còn phải đem nữ nhân này đến gặp vương gia. Lai lịch không rõ, nhìn tình hình có khi thật sự là người vương gia tìm nên... có chuyện gì thì hắn ăn khổ a.

Nhìn cô ta mếu máo nhìn hộp cơm chà đạp trên đất làm hắn thấy cũng sợ sợ.

Ăn chửi, Tiểu Trương với Trần Hổ lập tức cút, Ảnh hộ vệ rõ tốt tính hơn trong mấy hộ vệ thân cận của vương gia nhưng vẫn là nổi giận thì không ai chịu nổi. Tốt nhất nên cút xa xa chờ lệnh.

" Tốt, ngươi chết chắc rồi" vành mắt đỏ gương mặt xịu lơ, chịu gì cũng chịu chỉ chịu đói là khó chịu nhất a. Đàm Viên lại như tên lửa, chuẩn bị phóng rồi.

" Này.. "

" Đi nhanh lên " sau một hồi thương lượng, Trần Ảnh tuyên bố cô được ra ngoàitất nhiên ra ngoài theo phong cách bị đưa đi hỏi tội. Hazzz chủ yếu là đói.

Đàm Viên cũng cố gắng thích nghi, ra khỏi khu hậu viện lụp xụp cô hóp người cho đồ ít ôm người hơn, búi tóc lên, khép nép ít nói, nhưng vẫn bị người người dòm ngó chỉ trỏ, không phải cô chịu đựng giỏi vì đang làm phạm nhân thì cô cũng tatchetme rồi, hừ.

Trần Ảnh đúng khó hiểu, lần đầu gặp cũng vậy nữ nhân mới gặp hắn cũng hùng hổ sau đó chính là rất có khí chất, ừm, có thể gọi chí khí anh hùng đi, bây giờ cũng vậy, rất khác lúc nãy a.

Thú vị.

Bạn đang đọc Vật Phẩm Lạ của buyêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @buyêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.