Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Gái Lốp Xe Dự Phòng (23)

Phiên bản Dịch · 1826 chữ

Tư Như khí định thần nhàn đứng một bên.

Hiện trường một mảnh hỗn độn, bà cô căn tin rất tự tin tố cáo, thêm mắm dặm muối, giọng nói oang oang.

Không chút sợ hãi.

Trên mặt giáo sư Cố lịch sự nhã nhặn cười áy náy.

Nhưng lúc này nội tâm ông ta thật ra rất đau khổ.

Bởi vì thật ra cũng không nghĩ đến nha.

Ông ta tình nguyện cái gì cũng không biết.

Mặc kệ Tư Như gây họa lớn cỡ nào cũng không liên quan đến ông ta.

Bởi ông ta không biết nha.

Người xưa có câu, người không biết không có tội.

Không biết chính là một lý do rất tốt.

Nhưng ông ta vẫn phải tới.

Vì sợ Tư Như thật sự gây họa còn lớn hơn nữa.

Chủ yếu là sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của ông ta.

Bây giờ trong trường tất cả đều biết Tư Như là con gái ông ta.

Nếu Tư Như làm gì, người khác sẽ không trách cô, cô mới mười tám tuổi thôi, trong mắt rất nhiều người thật ra vẫn là một đứa trẻ.

Nhưng sẽ cảm thấy người làm cha như ông ta thất trách.

Rất nhiều người đều nghĩ họa sĩ sẽ không màng danh lợi.

Có lẽ ban đầu là vậy.

Nhưng tranh vẽ rất đẹp, được mọi người hoan nghênh ca ngợi, dùng giá cao mua về, tranh trí tinh xảo, treo trong nhà, đặt ở vị trí thích hợp.

Một truyền mười, mười truyền trăm.

Danh tiếng vang dội.

Nơi này có một họa sĩ rất tài hoa.

Sau đó nổi danh, người người truy đuổi, bức tranh khó tìm.

Cũng càng phải chú trọng ngôn ngữ cử chỉ hơn.

Rất sợ dính phải điều tiếng gì.

Danh tiếng bị vấy bẩn rất khó để kinh doanh tốt.

Hoặc là không màng danh lợi, hoặc là kỹ thuật vẽ tranh cao siêu.

Danh tiếng càng lớn, tranh càng đáng giá.

Ngược lại cũng vậy.

Hai thứ danh lợi không hề tách rời.

Làm giáo sư có thể có bao nhiêu tiền, Cố gia sống tốt như vậy là vì tranh của giáo sư Cố đáng giá.

Nhưng trong lòng giáo sư Cố danh tiếng vẫn quan trọng hơn.

Cho nên không thể không tới nha.

Không nghĩ tới còn có phóng viên.

Những phóng viên này thật là âm hồn không tan.

Trên mặt giáo sư Cố duy trì nụ cười khách khí khéo léo.

Thật vất vả chờ bà cô căn tin nói xong, thở phào nhẹ nhõm.

“Đều là do tôi dạy con không tốt, tạo thành phiền toái lớn như vậy cho mọi người, thật xin lỗi. Những thứ này tôi sẽ bồi thường.”

Nói xong lấy ví móc ra mấy tờ tiền mệnh giá lớn đưa cho bà cô căn tin.

Lại một lần nữa xin lỗi với thái độ chân thành tha thiết.

Bà cô căn tin không nhận tiền trong tay giáo sư Cố, mắt nhìn Tư Như cầm hộp cơm một bộ dáng người đứng ngoài cuộc, cau mày nói: “Không phải tôi nói, nhưng tính tình bạn học Sầm thật hư hỏng, có thể không thích tôi nhưng cũng đừng hất mâm, phía sau còn nhiều bạn học chưa được ăn cơm như vậy.”

Tư Như hừ một tiếng, “Đưa tiền liền cầm ngay, phí lời làm gì, mắc ói.”

Bà cô căn tin:……

Mặt lạnh nhìn giáo sư Cố.

“Giáo sư Cố, ông xem……”

Gân xanh trên trán giáo sư Cố nổi lên, “Thực sự rất xin lỗi, tôi thay mặt nó xin lỗi bà.”

Bà cô căn tin nhếch miệng, “Đừng, tôi cũng không dám, bạn học Sầm này của ông thật không thể chọc vào.”

“Tôi sợ cô ấy chứ, sợ cô ấy để ông một giây ấn chết tôi.”

Đem nguyên si lời Tư Như nói mới vừa rồi nói cho giáo sư Cố.

Giáo sư Cố:……

Tôi phải nhịn.

Nhịn xuống.

Ngàn vạn lần không thể nổi giận.

Quay đầu nhìn Tư Như.

Nhưng lại càng tức giận.

Tư Như một bộ dáng như người qua đường.

Không, bộ dáng của cô rõ ràng chính là đang xem kịch.

Người gây chuyện rõ ràng là cô, tới cực khổ xin lỗi lại là mình.

Trong lòng giáo sư Cố còn chua chát hơn so với ăn hoàng liên, còn có nỗi khổ không nói nên lời.

Hết lần này đến lần khác đầu sỏ gây tội còn cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Cảm giác này, thật quá con mệ nó chua xót.

“Còn đứng đó làm gì mà không qua xin lỗi.”

Còn một giây ấn chết.

Cô muốn ấn chết ai.

Đả kích danh tiếng ông ta.

Rõ ràng là cáo mượn oai hùm.

Trước đó không lâu thành phố Nam Bình mới có người xuống ngựa, cũng là vì con trai người đụng vào ông ta nói câu cha tôi là ai, một giây ấn chết ông.

Sau đó, việc này đã bị phát tán trên mạng.

Lại sau đó, cha của người con trai đó đã bị điều tra.

Không nghĩ tới có ngày ông ta cũng sẽ gặp phải hoàn cảnh này.

So với Cố Duy Hi, Sầm Hải Tâm chính là một cây gậy thọc phân.

Chuyên gia quấy nhiễu người trong nhà.

Quậy đến một nhà không được bình yên.

Bà cô căn tin vẻ mặt đắc ý nhìn Tư Như.

Tư Như chỉ vào mình, trợn to mắt, “Ông muốn tôi xin lỗi?”

Giáo sư Cố nghiêm mặt, không phải cô thì là ai.

“Chuyện này là cô không đúng, chẳng lẽ không nên xin lỗi sao?”

Tư Như mặt trào phúng, nhìn giáo sư Cố, “Ông không hỏi tôi một câu, chỉ nghe bà ta ở đằng kia nói bậy liền bắt tôi xin lỗi. Chỉ vậy ông cũng biết là tôi sai?”

“Giáo sư Cố ông đối xử với con gái của mình như vậy?”

Giáo sư Cố hiển nhiên không tin Tư Như, Tư Như có tiền án, tận mắt ông ta nhìn thấy cô đem Cố gia náo loạn đến gà chó không yên.

Chỉ vào đống hỗn độn trên mặt đất, “Chẳng lẽ những thứ này không phải do cô làm?”

Tư Như mỉm cười, “Đúng là tôi làm.”

“Cô cũng đã tự mình thừa nhận, vậy xin lỗi đi.”

Giáo sư Cố đã không còn kiên nhẫn đối với Tư Như.

Tuy rằng vẫn sợ Tư Như tự sát, nhưng nhiều người nhìn như thế, ông ta còn phải giữ gìn thanh danh và uy nghiêm của mình.

Cùng lắm thì lúc sau về đưa Tư Như nhiều tiền hơn.

Tư Như ném hộp cơm trong tay vào lồng ngực giáo sư Cố, “Ông nhìn kỹ một chút, đây là thức ăn bà ta đưa cho tôi. Rõ ràng món chính là thịt bò, chỉ cho tôi mấy tép tỏi.”

“Tóm lại là ai gây ra?”

“Dựa vào cái gì muốn tôi nhịn?”

“Tôi chọc bà ta lúc nào? Vì sao phải đối xử với tôi như vậy, tôi căn bản cũng không biết bà ta.”

“Nếu tôi không ăn được, người khác cũng đừng hòng ăn.”

Dù sao Tư Như cũng kiên quyết không thừa nhận cô sai.

Phóng viên xông tới răng rắc răng rắc chụp ảnh.

Tư liệu sống mới lại có.

Đầu đề đã ra: [Bà cô căn tin đã ra lệnh, chó và Sầm Hải Tâm không được vào, cô gái nhảy lầu trở về cuộc sống học đường vẫn lận đận như cũ]

[Nam Đại vì sao căm thù cô gái nhảy lầu như thế, Nam Đại trăm năm đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?]

……

……

Cảm ơn bạn học Sầm Hải Tâm.

Giáo sư Cố lấy tay ngăn cản hộp cơm đã không còn kịp nữa rồi.

Mày nhíu đến gắt gao.

“Tại sao vừa rồi cô không nói?”

Tư Như nhún vai, “Ông cũng không hỏi tôi nha.”

Dù sao đầu tiên vẫn là hỏi tội.

Cũng không cho người khác cơ hội giải thích.

Cũng chỉ nghe người khác nói.

Giáo sư Cố hít sâu một hơi, “Cho dù như vậy cô cũng không nên lật đổ toàn bộ đồ ăn, cô làm như vậy bạn học phía sau ăn gì bây giờ.”

Trên mặt Tư Như không hề có vẻ xin lỗi không hề cảm thấy áy náy cảm, không quan trọng.

“Bọn họ ăn gì liên quan gì tới tôi.”

Giáo sư Cố:……

Tôi nhịn.

Không thèm nhìn Tư Như.

Ông ta sợ sau khi nhìn Tư Như, sự tức giận vừa mới áp xuống lại cuồn cuộn đi lên.

“Cô đi nói xin lỗi, tôi đem cô ra ngoài ăn cơm.”

Tư Như: “Không làm.”

Cũng không phải cô sai, dựa vào cái gì muốn cô xin lỗi.

0527 xem kịch xem đến thích thú, “Chủ nhân, cô phải biết co biết duỗi nha.”

Tư Như:……

Biến.

“Tôi muốn bà ta xin lỗi tôi, bà ta còn mắng tôi.”

Giáo sư Cố:……

Nhìn về phía bà cô căn tin, “Bà mắng nó?”

“Không có.” Bà cô căn tin nhất định không chịu thừa nhận.

Giáo sư Cố nhìn Tư Như.

Ý tứ rất rõ ràng, Tư Như rõ ràng nói dối.

Cố ý hãm hại bà cô căn tin.

Còn làm trò trước mặt nhiều người như thế.

Tật xấu không đổi.

Nhất định nhân phẩm có vấn đề.

“Sầm Hải Tâm……” Trong giọng nói của giáo sư Cố tràn ngập tức giận, cảm thấy Sầm Hải Tâm làm ông ta mất hết mặt mũi.

Tư Như mặt vô cảm.

Lại là như thế này.

Cũng chỉ tin tưởng người khác.

Người khác tùy tiện nói một lời ông ta liền tin.

Sầm Hải Tâm này thật sự là con gái ruột của ông ta sao?

Mắt lơ đãng nhìn đến Cố Duy Hi tái nhợt gầy yếu đứng trong đám người, bên cạnh cô ta là hộ hoa sứ giả Cố Duy Quân không bao giờ rời khỏi.

Tư Như cong môi gợi lên một nụ cười lạnh lùng.

Rất tốt.

Cô ở đây bị gây khó dễ, hai người kia lại có thể bất động thanh sắc đứng xem kịch.

Trong mắt dạt dào hứng thú.

Rõ ràng xem đến rất vui vẻ nha.

Nhìn cô bị người ta gây khó dễ liền vui vẻ như vậy?

Vui vẻ đến thần thái phấn khởi, ngay cả bệnh nan y cũng không sao cả?

Nếu như vậy, để các người bước lên đây đi.

Nhìn không thì có ý nghĩa gì.

Tham gia vào trong đó, tự mình trải nghiệm ánh mắt chú ý của người khác không phải càng tốt hay sao.

Vạn người chú mục nha.

Cám ơn tôi đi.

Bởi tôi cho các người một phen trải nghiệm đãi ngộ của siêu sao.

Ha ha

Bạn đang đọc Vật Hy Sinh Không Bi Thương của Du 7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kookies_n_Cream
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.