Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúc Cơ Sơ Kỳ Canh Mười

Tiểu thuyết gốc · 1065 chữ

Nhưng rất nhanh quyền ấn của Lăng Vân Thiên bị đánh nát đi, mà đạo trảm kích của Thẩm Chu lại liên túc áp sát lấy hắn

Chỉ thấy trên tay hắn hiện lên một chiếc chuống hoàng kim đầy cổ xưa văng ra. Chiếc chuông cứ thế dần dần hoá lớn lên mà ngăn lại đạo trame kích

Tuy nhiên là kịp thời ngăn lại nhưng lúc này sắc mặt của Lăng Vân Thiên cũng hơi trắng bệch đi khí tức dần suy yếu cuối cùng rời khỏi trạng thái Ma Hoá

“Bí bảo sao? Để ta xem ngươi ngăn được mấy đạo kiếm ý của ta” Thẩm Chu liền vung lên vô số đạo kiếm ý như thiên la địa võng mà đánh về phía Lăng Vân Thiên

“Vân Thiên nguyên thuật - Lôi Hoả Chiến Giáp. Thánh Lân nguyên thuật - Thánh Lân Chi Nộ”

Trên người Lăng Vân Thiên dần dần hiện lên một bộ lôi hoả đan xen nhau mà tạo thành chiến giáp. Sau đó cả người linh khí còn sót lại hoá thành một đầu kim sắc Kỳ Lân, cả người hắn liền như lưu quang lao về hương vô số kiếm ý bắn tới

“Phá!”

Đầu kim sắc Kỳ Lân cứ thế đánh nát vô số đạo kiếm khí sao đó liền lấy thế tiến không lùi mà đánh tới người Thẩm Chu

“Ám Nguyệt Kiếm Pháp - Nguyệt Quang Tru Diệt”

Thẩm Chủ chỉa kiếm ra liền bắn ra một đạo hắc quang đánh về phía Lăng Vân Thiên, hai màu kim hắc cứ thế dần dần tranh chấp lấy cuối cùng liền phát ra một vụ nổ

Oanh!

Cuồng Phong cứ thế được nhấc lên thổi lùi Thẩm Chủ ra một phương hướng mà lùi về liên tục mãi một hồi mới giữ vừng mà bay trên không, đôi mắt hắn liên tục hướng vụ nổ cuối cùng không cảm nhận được khí tức của Lăng Vân Thiên mà đạo:” Chạy ngược lại là nhanh thật.”

Mà ở một hang động gần Sa Đoạ Chi Đô, Lăng Vân Thiên lúc này trên thân thương thế chằng chịt bước đi loạn choạng cuối cùng ngồi gục xuống

Cũng may mắn là lúc vụ nổ nãy hắn lại kịp tế ra Thánh Lân Chung gánh bớt bản thân một tí công kích mới miễn cưỡng giữ được cái mạng này, nếu không kịp e là giờ hắn đã có thể mất mạng

“Cảnh giới càng cao càng khó khiêu chiến sao?”

Lăng Vân Thiên lúc này mới cảm nhận được cảm giác bất lực của tu vi áp chế mang lại

Tiếp đó hắn cứ ngồi như thế hơn nửa ngày bản thân mới cử động lại được mà lấy ra ba viên nhị phẩm Liệu Thương Đan mà bỏ vô miệng

Sau đó liền mượn nhờ dược lực mà bắt đầu tu luyện trị thương cho bản thân mình

Thời gian xứ thế cũng trôi qua nhanh chóng chớp mắt đã tới một tháng sau. Lăng Vân Thiên lúc này cũng dần dần mở mắt ra, mà thương thế trên người hắn lúc này cũng đã khỏi hơn chín phần

“Trải qua hơn 1 tháng này ta cũng đạt đến bình cảnh của Luyện Khí Kỳ vậy liền đột phá thoi.” Lăng Vân Thiên trải qua sơ sơ cảm nhận được cơ thể như bị mấy đạo xiềng xích khoá lại vậy

Mà trên tay hắn cũng hiện ra viên Trúc Cơ Đan lấy được từ Thiên Kiêu Chi Chiến lần trước mà bỏ vào miệng

Rất nhanh hắn liền cảm nhận được dược lực chảy xuôi trong cơ thể mình liền bắt đầu vận chuyển lên công pháp của bản thân mà dẫn dắt dược lực bắt đầu xung kích xiềng xích của đại cảnh giới

Răng rắc!

Chỉ thấy bình cảnh cuối cùng bị đánh phá mà khí tức của Lăng Vân Thiên cũng tăng lên liên tục, cả người hắn lúc này lại như một lần thoát thai hoán cốt vậy

Chợt tinh thần lực của hắn cảm nhận được không ổn, sau đó tâm niệm khẽ động cả người liền biến mất mà xuất hiện bên trên hang động nhìn lên bầu trời

Chỉ thấy bên trên lúc này mây vân đang che kín cả bầu trời

“Thiên kiếp, vật đại bổ nha”

Cả người Lăng Vân Thiên cứ thế bay lên sau đó liền đứng sừng sững mà chờ đợi lôi đình đánh xuống

Ầm ầm ầm

Chỉ thấy rất nhanh vô số đạo lôi kiếp liền đánh xuống người hắn. Mà mỗi đạo lôi kiếp đánh trúng hắn đều cảm nhận được lực lượng của bản thân lại tăng lên biên độ nhỏ, ngay cả Thiên lôi trong cơ thể cũng được tăng cường

Cuối cùng dần dà Thiên kiếp cũng tán đi. Mà Lăng Vân Thiên khí thế lại kéo lên, vì lúc này đây hắn mới chính thức đạt tới Trúc Cơ Sơ Kỳ tu sĩ

“Nhanh như vậy mà đã đạt tới Trúc Cơ rồi sao?”

Trên một âm thanh vang lên bên tay Lăng Vân Thiên, hắn cũng biến là ai rồi sau đó liền quay về hang động

Tiếp theo tâm thức của hắn liền đầu nhập vào trong người chỉ thấy hắn lại xuất hiện ở một không gian tối, mà trước mặt hắn lại là một thân ảnh to lớn, trên thân khí tức hung ác liên tục toả ra

“Hắc Ảnh lần này ông xuất hiện lại là có việc gì”

“Tiểu tử đừng có gọi bừa tên ta, nhớ cho kĩ danh hào của ta là Hắc Nguyệt Đại Đế”

“Đại Đế gì mà giờ lại bị giam thế này” Lăng Vân Thiên đầy chê bài mà nói

“Tiểu Tử ngươi bày khuôn mặt đó ra cho ai coi, nêu như ta còn thời đỉnh phong thì cái hạ cấp thế giới này của ngươi một hơi thở là ta có thể thổi bay”

“Hạ Cấp Thế Giới?” Lăng Vân Thiên nghe tới chỉ chú ý duy nhất vấn đề này

“Ta quên các người làm gì đạt tới mức độ đó mà hiểu thấu được ý này.”

“Này này lão ít nhất cũng phải nói rõ ra chứ.” Lăng Vân Thiên nghe tới đây liền sốt sắng mà muốn tìm hiểu thêm

“Cũng được thôi vậy để lão phu kể cho ngươi nghe.”

Bạn đang đọc Vạn Thiên Thế Giới Chi Chủ sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.