Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Lại Nham Linh Hầu

Tiểu thuyết gốc · 1149 chữ

Chương 49:Gặp Lại Nham Linh Hầu

………………………

Oanh! Ầm! Ầm!

Trương Long sau khi chết đi cũng chẳng ảnh hưởng nhiều tới cuộc chiến của Lăng Vân Thiên cùng với Trương Nguyên cả hai vẫn cứ giao phong vô số đánh cho cả Trương gia sân gần như thành một bình địa

“Đùa giỡn vậy là đủ rồi”Lăng Vân Thiên vừa dứt câu khí thế cả người lại tăng lên kinh khủng,tay đặt Thanh Liên Kiếm ra trước ngực miệng lẩm nhẩm những ký tự kì lạ

“Thanh Liên Kiếm Pháp thức thứ tư-Nhất Liên Diệt Thương Khung”,thân hình cũng hắn chớp lên sau đó liền xuất hiện sau lưng của Trương Nguyên hơn năm thước đầy bình thản nói:”Vĩnh Biệt”

Chỉ thấy lúc này từ chỗ vừa nãy của Lăng Vân Thiên có một đó hoa sen hơn ba mét hiện lên sau đó phân thành hơn 100 cánh hoa sen đầy sắc bén lao nhanh về phía Trương Nguyên

“Sao có thể,không,không,ta không thể chết”Trương Nguyên thấy cảnh tưởng trước mắt mặt đầy hoảng sợ cả cơ thể hắn đều run rẫy,hắn muốn bỏ chạy nhưng cơ thể hắn lúc này như bị khoá chặt lại không nhúc nhích được

Tuy như vậy nhưng những cánh hoa sen vẫn lao nhanh về phía Trương Nguyên,cuối cùng chém cơ thể hắn phân thành từng khúc không có nơi nào nguyên vẹn vô cùng đáng sợ

“Đây là sự trả giả cho việc giám đụng tới người của ta”Lăng Vân Thiên đầy băng lãnh trước cảnh tưởng trước mặt

Kẻ từ lúc hắn xuyên qua hắn cứ tưởng đây sẽ giống như trong truyện khác là một thế giới đầy nhiệt huyết,nhưng khi thực sự hoà mình vào rồi hắn mới ngộ ra rằng đầy là thế giới cá lớn nuốt cá bé

Ở nơi đây nếu như ngươi không có đủ sức mạnh thì chẳng ai thèm để ý tới ngươi cả.Vì nhưng lý do đó mới khiến cho Lăng Vân Thiên thay đổi thành như vậy

. . .

Lúc này một nơi vô dùng u tối ở dưới mặt đất,nơi đây không có ánh sáng mặt trời,không có tiếng nói,chỉ có toả ra từ nó là một mùi máu tanh cùng khí tức lạnh lẽo,mà nơi đây chính là ngục giam của Trương gia

“Ta phải cố lên,Thiên ca nhất định sẽ tới cứu ta ra”,Hàn Băng Sương đang cố găng động viên bản thân mình nhưng trên mặt lại toát ra vẻ lo lăng trái ngược với lời nói của nàng

Oanh!

Chợt tiếng động vang lên,lúc này cánh cửa phòng giam của Hàn Băng Sương bị một nam tử đã văng ra,ma người này không xa lạ gì chính là Lăng Vân Thiên

“Sương Nhi,muội không sao chứ? xin lỗi là ta tới trễ”Lăng Vân Thiên lúc này lo lắng lao nhanh về phía Hàn Băng Sường sau đó đi quanh người nàng mấy vòng liền để kiểm tra cơ thể nàng có bị thương ở đâu hay không

“Ca,muội không sao đâu,huynh đừng nó mà đi vòng vòng,muội choáng mặt quá”Hàn Băng Sương đầy trêu tức nói

“Vậy chúng ta rời khỏi nơi âm u này thôi”Langw Vân Thiên dìu Hàn Băng Sương đi ra khỏi địa lao,còn không quên ném lại một ngọn lửa rồi mới an tâm rời đi

Tại sao lại để lại ngọn lửa thì chỉ là để phi tan tất cả mà thôi,trước khi tới địa lao trên đường hắn đã tàn sát tất cả người còn lại của Trương gia kể cả Trương Hổ,cũng không phải nói hắn là giết người cuồng ma gì mà la hắn hiểu một đạo lý diệt cỏ tận góc

Hôm sau,lúc này cả toà thành lâm vào một bầu không khí đầu hỗn loạn do một sự việc tạo nên.Chỉ trong vòng một đêm cả Trương gia đều bị diệt sạch còn bị thiêu cháy hết không chừa lại bất cứ thứ gì

Từ đó vô số lời đồn đại nổi lên trong đó bao gồm nào là Trương gia bị trời phạt,hay là Trương gia đắc tội một vị cường giả nào đó cuối cùng bị người ra diệt tộc

Mà hiện tại người gây nên sự việc đó Lăng Vân Thiên lại đang bình thản tản bộ trên đường đi dạo xung quanh,khi nghe tới tin tức Trương gia bị diệt thì cũng thờ ơ như người gây nên không phải hắn vậy

Phiu!

Lăng Vân Thiên đang tản bộ chợt cảm nhận được nguy hiểm từ sau lưng liền quay người lại giơ hai tay đỡ trước ngực,lúc này chỉ thấy một cây côn lao tới nhanh tới người hắn trước mặt

Cả thân hình hắn theo lực đạo mà lùi về sau hơn 10 bước mới dừng lại rồi hất bay cây công lên trời,nhưng chưa xong một thân ảnh nam tử xuất hiện kế bên cây côn bắt lấy,nhanh chóng xoay người rồi lại tiếp tục công kích về phỉa Lăng Vân Thiên

Lăng Vân Thiên khi thấy thân ảnh người nam tử hai mắt hiện lên vẻ bất ngờ sau đó miệng không tự chủ thốt ra:”Nham Linh Hầu”

Không sai,người nam tử này không ai khác là Nham Linh Hầu ở Nham Thành,vừa là đối thủ cũ và cũng vừa là bằng hữu từng kề vai chiến đấu của Lăng Vân Thiên

“Lăng Vân Thiên,trước khi nhận thân thì đỡ một kích này của ta đi,Đả Nham Côn”Nham Linh Hầu không quá để ý tới việc bị hắn nhận ra,mà chuyền chú tăng cường lực đạo vào đánh hắn

“Đã vậy thì ta đánh ngươi phục rồi lại hàn huyên sau,Lôi Hổ Quyền”Lăng Vân Thiên cùng không chịu thua kém,trên tay tử lôi ngưng tụ thành hư ảnh hổ gầm lên

Ầm!

Từ nơi hai người qua chạm tạo vụ nổ khuếch tán ra xung quanh,chỉ thấy Lăng Vân Thiên vẫn đứng yên cả người không một vết chày xước,còn về phía Nham Linh Hầu cả người đầy chật vật vết chày xước khắp toàn thân

“Không ngờ tới lão tử lấy được cơ duyên tấn cấp Thiên cảnh mà vẫn không phải đối thủ của ngươi”Nham Linh Hầu lời nói đầy sự không cam lòng nói,phải biết lúc đầu hắn lấy được cơ duyên đột phá bước vào Thiên cảnh tưởng đã rút ngắn được khoảng cách giữa hắn vào Lăng Vân Thiên

Nhưng khi va chạm rồi mới khiến hắn tuyệt vọng không ngờ tới dù tu vi đã là Thiên cảnh nhưng ngay cả tư cách trở thành đối thủ cũng không xứng

“Ngươi cũng tiến bộ nhiều rồi”Lăng Vân Thiên không tự mãng mà nói,sau đó liền bước lại khoát vai Nham Linh Hầu sau đó hàn huyên trên đường về nhà trọ

ps:xin lỗi các vị đạo hữu rất nhiều không ngờ vậy mà công việc đột xuất tận 3 ngày trời

Bạn đang đọc Vạn Thiên Thế Giới Chi Chủ sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.