Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuồng Sát

Tiểu thuyết gốc · 2039 chữ

Con rồng nhỏ này vậy mà chính là một đại yêu hoàng của vạn năm trước, giờ đây chỉ còn lại linh hồn trôi nổi bên trong bí cảnh, Tất nhiên lão cũng phần nào đoán được Diệp Thu đã được Luân Hồi Chi Nhãn công nhận làm chủ nhân sẽ có thể nhìn ra quá khứ, hiện tại của hắn. Diệp Thu vừa nghe con rồng nhỏ trả lời, vừa xem bảng tin mà Luân Hồi Chi nhãn cung cấp cho hắn, Khuôn mặt hắn lúc thì mỉm cười, lúc thì trầm ngâm, lúc vui mừng, lúc lại giận dữ.

Cùng lúc đó ở sâu bên trong trung tâm đại lục phía Tây, cách xa nơi này hàng ngàn ức dặm. tại một ngôi chùa to lớn khổng lồ, đang bay lơ lửng giữa một tòa thành thị siêu khổng lồ của nhân tộc, bên trong một tòa cung điện nguy nga bằng vàng ròng, tòa đại điện này to lớn đến nỗi có hơn mấy vạn tăng nhân đang ngồi nghe giảng đạo. Trung tâm của tòa cung điện là một tượng phật bằng vàng to hơn trăm trượng vô cùng khổng lồ và uy nghiêm, pho tượng ngồi trên đài sen chín cánh, tỏa ra hào quang bảy màu chói lóa, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Dưới pho tượng, co một vị hòa thượng tuổi chừng trung niên, khuôn mặt vô cùng tuấn tú và lương thiện. Ngồi trên đài sen bảy cánh, hắn đang giảng đạo cho hơn vạn tăng nhân phía dưới, mỗi lời hắn nói ra giống như thanh âm của thần phật vừa trầm hùng vừa nhân từ lại vừa nhẹ nhàng dễ nghe.

Thình lình vị cả tòa cung diện rung chuyển dữ dội, hai mắt của pho tượng phật khổng lồ chợt hé mở ra, phát ra ánh sáng kinh người chiếu rọi cả khán phòng, làm cho tất cả mọi người đều phải nhắm nghiền mắt lại.

Rất nhanh rung động này dừng lại và pho tượng phật khổng lồ cũng nhắm mắt lại. Vị tăng nhân ngồi dưới cũng trầm ngâm một lúc rồi cho mọi người rời khỏi cung điện. Giờ đây trong cung điện chỉ còn vị hòa thượng trung niên đứng đối diện pho tượng phật. Hắn cung kính chấp tay quỳ bái, thanh âm cung kính từ từ phát ra từ vị tăng nhân.

- A di đà phật, thiên tôn có điều gì muốn dạy bảo.

Tượng phật uy nghi cũng từ từ hé môi trả lời:

- Có kẻ nào đó trong Thiên Linh đại lục thức tỉnh Luân Hồi Chi Nhãn.

- Thiên Tôn có muốn chúng ta xuất nhân lực đi tìm kiếm kẻ đó không.

Tăng nhân trung niên chấp tay hỏi, Pho tượng chìm vào im lặng hồi lâu rồi cũng trả lời:

- A di đà phật, vạn vật cứ thuận theo tự nhiên, là họa hay phúc đều là nhân là quả.

- A di đà phật, tạ thiên tôn chỉ bảo.

...

Trở lại Đại Việt bí cảnh, Diệp Thu cũng nghe xong lý lịch của con rồng nhỏ, hắn vuốt cằm trầm ngâm một hồi lâu. Quả nhiên những thông tin mà con rồng này kể đều trùng khớp với bảng thông tin mà hắn có được thông qua Luân Hồi chi nhãn. Có điều vẫn còn một số thứ không có trong bảng thông tin, như là kế hoạch tọa ra Phá Diệt Pháp Mục của đám người Thiên Thanh kiếm môn và tên Long Hoàng này.

- Theo lời ngươi kể, bí thuật này do khai sơn tổ sư của Thiên Thanh kiếm môn vô tình có được trong một lần du ngoạn phương bắc, vốn là nơi ở của Yêu Tộc.

Con rồng nhỏ lúc này đã được thả ra, đăng nằm gác chân trên hòn đảo, tư thế vô cung thoải mái trả lời:

- Xem ra do cảnh giới và linh khí của ngươi còn thấp nên chưa thể nhìn ra được quá nhiều nhân quả trong luân hồi, có một số việc vẫn bị giới hạn. Tiểu U Lang ngươi yên tâm, theo như giao kèo thì hai chúng ta giờ đã là người cùng hội cùng thuyền rồi, sao bản tôn có thể nói dối ngươi. Tuy nhiên đây là do đám người Thiên Thanh kiếm môn nói lại cho bản tôn, tất nhiên ta cũng không cam đoan bọn chúng nói sự thật về nguồn gốc cách tạo ra Phá Diệt Pháp mục này. Nhưng xem ra cách làm đã đúng, ngươi xem chảng phải chúng ta đã tạo ra được rồi hay sao.

- Từ nay gọi ta là Diệp Thu, ta sẽ gọi ngươi là Lão Long. Nếu đúng vậy thì đám người Thiên Thanh kiếm môn quả thật độc ác, cứ mấy mươi năm lại đem tộc U Lang nuôi trồng đến khi khai mở ra U Minh linh nhãn. Rồi lại đem đám đệ tử của mình thành miếng mồi ngon để một con U Lang biến dị đột phá lên bậc ba. Xem ra ngươi ở đây vạn năm cũng đã ăn không biết bao nhiêu người tộc ta.

Diệp Thu nghiến răng, khuôn mặt lộ vẻ tức giận, ngón tay xuất ra một luồng lôi điện đánh thẳng vào con rồng nhỏ khiến nó đau đớn, lăn lóc kêu la đau đớn.

- Diệp tiểu tử, ngươi cũng phải nghĩ cho bản tôn chứ, ta vốn chỉ còn chút thần hồn, bị giam trong bí cảnh này vạn năm, đau đớn biết bao nhiêu ta muốn sống không được chết cũng không xong, ta còn hận đám người kia hơn ngươi gấp vạn lần ấy chứ.

Diệp Thu mặt không biến sắc, không bị lời lẽ của con rồng nhỏ làm cho cảm động, hắn vung một tay khác, một luồng lửa đỏ chói bắn ra đốt cho tên rồng kia cháy lên như ngọn đuốc.

- Ngươi tội sống có thể dung nhưng tội chết cũng khó tha, để ta đốt ngươi một lúc nữa xem như trả thù cho tộc nhân U lang tộc.

Tên long hoàng này cũng không phải dạng vừa, thân thể hắn vậy mà tỏa ra một làn lửa màu xanh nhạt, phát ra khí lạnh kinh người từ từ chống lại lửa đỏ của Diệp Thu. Thấy vậy Diệp Thu cũng không khách khí, hắn gia tăng linh lực và sức mạnh lên khiến cho ngọn lửa bốc mạnh và có xu thế hút lấy ngọn lửa màu xanh biếc kia.

Rồng nhỏ lúc đầu còn vui vẻ kháng cự, sau khi thấy lửa xanh của mình bị thu lấy thì hoảng hốt không thôi, miệng chửi bới rồi thu lại luồng dị hỏa của mình.

- Này tiểu Diệp, Lửa của ngươi là loại gi sao có thể hấp thu dị hỏa Sâm Bạch Hỏa Diễm của bản tôn. Dị hỏa của bản tôn là loại chí âm chí hàn được xếp vào thứ năm trong dị hỏa bảng. Tại sao ta chưa từng thấy loại dị hỏa của ngươi.

- Dị hỏa bảng của ngươi chỉ nằm ở Thiên Linh đại lục, dị hỏa của ta ở thiên ngoại làm sao dị hỏa của ngươi có thể so bì được. Nhanh xuất thêm dị hỏa ra đây, ta muốn hấp thu thêm một chút.

- Không được, ta chỉ còn một ít Sâm Bạch Hỏa Diễm thôi, nếu ngươi hút hết thì không thể tiếp tục sinh ra.

Nghe xong Diệp Thu cũng không ép con rồng nhỏ mà thu lại Phá Thương Khung hỏa của mình. Hắn im lặng rồi thình lình bắn ra một giọt nước thẳng vào mi tâm của con rồng nhỏ. Giọt nước thấm vào bên trong cơ thể, con rồng nhỏ cảm thấy sinh lực như trước được hồi phục, mọi đau đớn liền trôi qua, dị hỏa và linh lực trong người phút chốc được tăng lên trông thấy.

- Vô Cấu thủy, chỉ có loại dị thủy này mới co năng lực khủng khiếp như vậy thôi. cái tên yêu nghiệt này, ngươi là đại năng phương nào mà lại có những loại thần thông kinh khủng như thế.

- Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ cần ngoan ngoãn hợp tác với ta, đợi ta đạt tới Hóa Thần hậu kỳ, sẽ lập tức ban cho ngươi thân thể mới. Vô Cấu thủy này không phải miễn phí đâu, mỗi lần ngươi cung cấp Sâm Bạch Hỏa Diễm cho ta thì ta sẽ cho ngươi một ít Vô Cấu thủy để tu luyện.

- Này con sói kia ngươi cũng vừa phải thôi chứ, ta vốn chỉ còn chút thần hồn, muốn cô đọng linh lực xuất ra hỏa diễm cũng không phải dễ dàng gì. Dù gì ngươi cũng thành tâm vậy chúng ta giao dịch cứ mười giọt Vô Cấu thủy đổi lấy một lần gấp thụ hỏa diễm được không ?

- Lão long kia ngươi đang trú ngụ trong thân thân thể ta còn muốn trả giá, ngươi có tin ta lại dùng lôi điện giam cầm thần hồn của ngươi lần nữa không. ta vốn cũng không phải hạng lấy không của người khác, một giọt Vô Cấu thủy bằng một lần hấp thụ. Đừng nói ta không biết, mỗi lần hấp thu Vô Cấu thủy tinh thần lực của ngươi chắc chắn đại tăng, về lâu về dài còn có thể giúp ngươi đột phá.

...

Mấy ngày sau, Đại Việt bí cảnh rung động dữ dội, như gặp phải một trận động đất lớn. Tại trung tâm bí cảnh, thí luyện tháp phát ra ánh sáng chói lóa rồi từ từ thu nhỏ lại. Cấm chế pháp trận bao quanh cũng từ từ vỡ tan ra. Đám người đứng ở sân rộng trước thí luyện tháp cũng hoảng hốt không thôi. Ánh sang rất nhanh tiêu tan đi để lệ ra thân ảnh của một thiếu niên tuổi chừng mười ba tuổi, tóc dì bay múa, thân mang một bộ võ phục màu xanh nhạt, sau lưng đeo một thanh đao lớn, trên tay hắn thi có một chiếc tháp nhỏ bằng cái chai.

- Yêu thú nơi đây nghe lệnh, cấm chế pháp trận đã được ta phá bỏ, phàm là nhân tộc lập tức chém giết cho ta, không được để bất kỳ kẻ nào chạy thoát.

Thiếu niên mở miệng ra lệnh, vừa dứt lời, khí thế yêu lang từ trong thân thể toát ra kinh người. đây chính là huyết mạch yêu thần được thức tỉnh trấn áp hết thảy yêu thú xung quanh, một lời buông ra như thánh chỉ của yêu thần.

Đám yêu thú nghe thấy thanh âm như sấm của Diệp Thu thì vô thức trở nên cuồng bạo, nước dãi chảy thành dòng, giống như lâm vào trạng thái điên cuồng cùng nhau lao về đám người nhân tộc của Thiên Thanh kiếm môn. Phía bên kia, đám đệ tử nhân tộc cũng không rơi vào hoảng loạn, dù gì cũng chỉ là yêu thú bậc hai, bậc ba sơ kỳ, so với bọn chúng con ít hơn nhiều. Nhân tộc lập nên thế trận cũng khí thế như chẻ tre lao vào chém giết.

Diệp Thu hiên ngang rút thanh đại đao của mình ra, sát khí quanh người tăng mạnh, hai mắt hắn anh ra tia sáng tím nhạt, rất nhanh hắn lao vào cuộc chiến. Vung nhẹ thanh đao, một chiêu chém bay hai cái đầu của nhân tộc đệ tử. Một lúc sau nhân tộc dường như không chống đỡ nổi sự điên cuồng của yêu thú, tử thương càng lúc càng nặng, liền có bốn tên đệ tử trúc cơ bước lên phía trước chống đỡ công kích. Bốn kẻ này đều là trúc cơ kỳ tu sĩ, thực lực cực mạnh, chém giết đám yêu thú chết hơn phân nữa. Nhân tộc lại lấy lại thế thượng phong, liền muốn tiến lên truy sát. Nhưng khiến tất cả nhưng đứng hình lại, Diệp Thu với thanh đao đỏ máu từ từ bươc lên phía trước. Bốn tên đệ tử trúc cơ của Thiên Thanh kiếm môn khôn hẹn mà cùng hô lên một câu:

- Là ngươi

Bạn đang đọc Vạn Thế Yêu Đế sáng tác bởi hongquanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hongquanh
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.