Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bát Hoang Quyền, Lâm lão chấn kinh

Tiểu thuyết gốc · 2080 chữ

Bát Hoang Quyền: tam tinh trung cấp Vũ kỹ Hỏa hệ, giải phóng sức mạnh được tập trung ở đôi tay, tạo nên uy lực bạo phát trong thời gian ngắn, đối thủ dính đòn sẽ chịu sát thương kèm trạng thái cháy bỏng.

Du Ảnh Bộ: tam tinh hạ cấp Bộ pháp Thủy hệ, thân pháp uyển chuyển như nước, lấy nhu khắc cương, tránh mạnh tìm yếu.

Mộc Diệp Lao Lung: tam tinh cao cấp Pháp kỹ Mộc hệ, sử dụng Mộc Nguyên lực chúc phúc và triệu hồi các nhánh cây tạo nên lồng giam kiên cố.

Hoành Thiên Tam Cước: tam tinh trung cấp Vũ kỹ Kim hệ, cường hóa đôi chân cứng như tinh thiết, thi triển liên bộ tam cước tạo ra sức mạnh sát thương đối thủ.

Địa Thổ Thuẫn: tam tinh hạ cấp Pháp kỹ Thổ hệ, tác động lên đại địa tạo nên một bức tường chắc chắn bằng đất, độ thành thục càng cao thổ thuẫn càng vững chắc.

Hô hấp Bạch Vũ dồn dập, năm Chiến kỹ với năm thuộc tính khác nhau, hiện tại hắn không biết phải chọn cái nào để tu luyện trước.

Cái nào nhìn qua cũng đều có vẻ lợi hại cả, đắn đo suy nghĩ một hồi, hắn quyết định chọn Bát Hoang Quyền.

Cái tên nghe rất oách và hắn cũng thích sử dụng quyền, có thể tưởng tượng cảnh hắn chiến đấu sau này, một quyền định giang sơn.

Hắc hắc.

- Chậc, bây giờ chưa chắc đã có thể tu luyện được Hỏa hệ Vũ kỹ này, cứ thử trước đã.

Hít sâu một hơi, ánh mắt hiện lên vẻ quyết tâm, Bạch Vũ lẳng lặng ngồi tiếp nhận thông tin về cách luyện Bát Hoang Quyền.

Khoảng một giờ sau, hắn mở to hai mắt, cất quyển trục sang một bên, đi đến bãi đất trống trước nhà gỗ bắt đầu thực hiện theo các hướng dẫn.

HÂY A!

Bạch Vũ hét to một tiếng, lòng bàn tay mở ra, năm ngón tay hơi chụp lại, làm ra động tác như đang tạo một quả cầu lửa, ba giây sau, hắn đớ người vì không có một chút khác thường nào xảy ra.

- Ủa, chết mẹ.

Vỗ trán cái bốp, hắn mới nhận ra mình vừa làm một việc dở hơi như thế nào, hắn chỉ vừa mới đột phá tối hôm trước, trong cơ thể Nguyên lực còn chưa được tích tụ và tinh luyện thì làm sao có thể tập trung được Nguyên lực vào cánh tay để mà giải phóng sức mạnh gì chứ.

Sau đó, hắn đành phải theo hướng dẫn lúc trước của Lâm lão, chuyên chú hấp thu Nguyên khí và tôi luyện Nguyên lực của mình.

ẦM!

Một tiếng vang trầm đục vang lên, gốc cây lớn rung lắc một hồi sau đó mới bình thường trở lại.

Phía dưới, một làn khói nhẹ bốc lên trên nắm tay phải của Bạch Vũ, đối diện hắn là thân cây to đang bị khoét một lỗ khá sâu với nhiều vết cháy đen.

Đã ba ngày kể từ khi hắn bắt đầu tu luyện Bát Hoang Quyền và hắn đã thành công nhập môn, đã có thể tung ra được một chút uy lực của tam tinh Vũ kỹ, tuy vậy mỗi giờ hắn cũng chỉ có thể tung ra tối đa ba đòn do sức chịu đựng của cơ thể và Nguyên lực có giới hạn.

Bạch Vũ hiện giờ đã biết thuộc tính đầu tiên của linh hồn mình, đó là Hỏa hệ, rất có thể sẽ còn các thuộc tính khác, chỉ không biết sẽ là bao nhiêu.

Đúng như giới thiệu, sát thương mà Bát Hoang Quyền gây ra cho đối phương có kèm theo trạng thái thiêu đốt, Hỏa Nguyên lực được dồn nén và bộc phát trong lúc ra đòn ma sát với không khí tạo nên nóng cháy.

Hắn hướng cây đại thụ trước mặt chắp tay lẩm bẩm vẻ mặt thành tâm xin lỗi.

Nếu cái cây có thể nói được đảm bảo sẽ chửi nát mặt hắn, ai mượn ngươi đến đánh ta rồi xin lỗi thế hả.

Ngày tiếp theo, tiến bộ của Bạch Vũ khi luyện Bát Hoang Quyền càng được thể hiện, hắn nhận ra yếu quyết chính là nằm ở sức chịu đựng của cánh tay để có thể dồn nén thật nhiều sức mạnh, đến lúc đó bộc phát sẽ càng thêm mạnh mẽ.

Một điểm quan trọng khác chính là tốc độ luân chuyển Nguyên lực phải thật nhanh để trong tích tắc điều động một lượng Nguyên lực to lớn đến cánh tay.

Ban đêm Bạch Vũ chăm chỉ hấp thu Nguyên khí, do cứ tiêu hết lại nạp, khả năng hấp thu và chứa đựng Nguyên khí của linh hồn hắn ngày càng tốt.

Bạch Vũ cảm nhận được lượng Nguyên khí hắn có đã tăng gấp rưỡi chỉ trong năm ngày gần đây.

Hiện tại hắn đã là Phàm Cảnh bát trọng sắp sửa đột phá cửu trọng, không biết nếu so sánh với những người cùng tuổi đã tu luyện được một đoạn thời gian khá dài thì sẽ có chênh lệch như thế nào.

Ban ngày, Bạch Vũ phân bổ thời gian của mình ra một cách khoa học để tập luyện.

Buổi sáng hắn sẽ thực hành và mài dũa Vũ kỹ, bởi vì lượng Nguyên lực dồi dào vừa được bổ sung và tăng cường suốt một đêm tu luyện, lúc này dùng đến sẽ hợp lý nhất.

Buổi chiều hắn tập luyện khả năng chịu tải của đôi tay bằng cách đứng tấn với mỗi cánh tay duỗi thẳng và phía dưới đều treo một tảng đá nặng chục cân.

Lặp đi lặp lại không biết nhàm chán.

Năm ngày sau, đây đã là ngày thứ mười một Lâm lão rời đi, nhưng chưa trở lại.

Hắn đang càng lúc càng thành thục Bát Hoang Quyền, bây giờ đã có thể thu phóng sức mạnh một cách tương đối dễ dàng.

Ngẫm lại hắn đến thế giới này đã một tháng, nhưng tiếp xúc với thế giới bên ngoài hầu như không có, chỉ có làm bạn với núi rừng.

Thời gian ở thế giới này cũng tương tự như Địa Cầu kiếp trước, không mấy khác biệt.

Bạch Vũ cũng khá lo lắng và sốt ruột, hắn có một số vấn đề cần được giải đáp.

- Haizz, Lâm lão đi lâu thế nhỉ, có khi nào quên mình ở đây luôn rồi không.

Suy nghĩ nhiều không được gì, hắn lại tiếp tục lao đầu vào luyện tập.

Sáng sớm hai ngày sau, trên tay Bạch Vũ lúc này là quyển trục Chiến kỹ Bộ pháp Du Ảnh Bộ, hôm nay hắn quyết định thử luyện Thủy hệ Vũ kỹ, xem xem rốt cuộc thì mình có phải là linh hồn đa thuộc tính hay không.

Bất chợt một bóng người từ phía trên vách đá nhảy xuống, sau đó Bạch Vũ liền thấy được bóng dáng quen thuộc đã nửa tháng không xuất hiện.

- Lâm lão, người đến rồi, ta còn tưởng người quên tiểu tử ta rồi chứ, hắc hắc.

- Hừ, quên tiểu tử ngươi thì sao chứ.

- Ặc, nói vậy, người là quên ta thật sao.

- Ha hả, đùa với ngươi một chút mà thôi.

Sau đó từ Lâm lão Bạch Vũ mới biết trong làng phát sinh chút chuyện nên Trưởng làng như hắn phải ở lại thêm một đoạn thời gian để xử lý.

Lâm lão cũng chỉ nói qua loa, không nói sâu là chuyện gì.

Bạch Vũ cũng không hỏi nhiều, hắn cũng không có vướng bận gì trong làng cả nên không quan tâm lắm.

Sau đó lại một màng khoe khoang diễn ra.

ẦM.

Một cây gỗ kích thước thân bằng bắp tay người lớn gãy nát, ngay chỗ gãy còn lưu lại các vết cháy đen, khói than bốc lên.

Lâm lão như tượng đứng nhìn, Bạch Vũ nhìn thấy biểu hiện của Lâm lão cũng không biết thế là thế nào, đành ngu ngơ hỏi một câu.

- Lâm lão, ta đánh ra Bát Hoang Quyền như thế ổn chứ.

- Ổn cái đầu ngươi, tiểu tử, ngươi...ngươi tu luyện Bát Hoang Quyền mới bao lâu.

- Đã nửa tháng rồi, ta phải mất nửa tháng mới có thể sử dụng nó được như thế đấy.

Lâm lão vẻ mặt quái dị nhìn lấy Bạch Vũ, tiểu tử này không biết rằng một tên nhóc còn chưa phải là tu sĩ chính thức lại có thể luyện được tam tinh Vũ kỹ chỉ trong nửa tháng là chuyện người si nói mộng sao.

Ban đầu tiện tay ném năm quyển trục Chiến kỹ cho hắn, Lâm lão một phần do gấp rút trở về làng, một phần cũng là xem xét tìm may mắn trông mong vào linh hồn vô sắc của Bạch Vũ.

Theo hắn nghĩ, tiểu tử này muốn nhập môn được tam tinh Chiến kỹ thì ít nhất cũng mất hai mươi ngày, mình hiện tại quay về còn có thể giải đáp các thắc mắc cho hắn.

Ấy vậy mà tên nhóc trước mặt lại làm được, đã vậy còn thành thạo nữa, để thi triển thành thạo với uy lực như vừa rồi chỉ trong nửa tháng bằng vào Phàm Cảnh cửu trọng là điều cực kỳ khó khăn.

Thật khó tin, nhưng điều khó tin này đang diễn ra trước mắt.

Thu liễm cảm xúc, Lâm lão bình tĩnh hỏi Bạch Vũ.

- Thuật lại quá trình tu luyện Bát Hoang Quyền cho ta nghe nào.

Bạch Vũ theo lời Lâm lão liền kể lại một lần, sau đó còn nói thêm những yếu pháp mà mình lĩnh ngộ được để vận dụng vào việc tu luyện.

Lâm lão càng nghe, ánh mắt lại càng lóe ra tinh quang, mặc dù những yếu pháp mà Bạch Vũ nói tưởng chừng vô cùng đơn giản, lược bỏ cũng không có vấn đề gì, nhưng ngẫm nghĩ kỹ thì nó lại có tác dụng tuyệt vời.

Thiên tài! Cuối đời ta lại tìm được một tên nhóc thiên tài để chỉ dạy.

Lâm lão cảm thán, mắt nhìn Bạch Vũ ngày càng nóng bỏng, Bạch Vũ bị ánh mắt hắn làm cho hoảng sợ vội lấy tay che ngực và phía dưới bộ dáng run rẩy làm Lâm lão tức đến trừng mắt thổi râu.

Lâm lão tiếp tục.

- Một việc nữa cần quan tâm, đó là linh hồn của tiểu tử ngươi hiện giờ đã có Hỏa thuộc tính, liệu rằng ngươi có thể còn những thuộc tính nào khác ngoài Hỏa không, đây là bước rất quan trọng để xác định, ừm, tạm gọi là linh hồn biến dị của ngươi đi.

Bạch Vũ hết hồn, nghe đến linh hồn biến dị, nhịp tim hắn đập mạnh, phải chăng do linh hồn hắn từ thế giới khác thế chỗ vào linh hồn Tiểu Hắc nên mới sinh ra biến dị như thế này.

Tạm thời suy nghĩ cũng không được gì, Bạch Vũ giơ quyển trục trong tay lên.

- Không phải thử thì biết sao, ta đang tính toán sẽ bắt đầu tu luyện thử Thủy hệ Bộ pháp Du Ảnh Bộ này.

Lâm lão gật gù.

- Ừm, tốt lắm, ngươi bắt đầu đi, nếu ngươi thành công tu luyện Du Ảnh Bộ, sẽ đến bước tiếp theo của lần tu luyện này, ở cảnh giới này việc nắm trong tay hai Vũ kỹ tam tinh thì ngươi đã dư xài rồi.

Bạch Vũ mong đợi không biết bước tiếp theo Lâm lão nói sẽ là gì, bất quá, tâm trí trước mắt nên tập trung vào Bộ pháp trong tay này, liệu rằng hắn có nắm giữ Nguyên lực thuộc tính Thủy hay không.

----

Hôm nay có việc bận nên ra ít chương, cuối tuần sẽ đẩy nhanh tiến độ một chút.

Mọi người cùng đón xem nhé.

—-------------------------------------

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 28
Lượt đọc 638

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.