Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu diện kiến phe ta

Tiểu thuyết gốc · 2893 chữ

Thành Ngôn thấy không thể moi thêm được gì từ tiểu tử kín miệng này nên chuyển sang chủ đề khác.

- Nếu như ngươi đã được Minh Kính trưởng lão đề cử, cộng với biểu hiện vô cùng xuất sắc, ta thay mặt mời ngươi gia nhập Dược Đường của Luyện Kim Công Hội, không biết ý của tiểu hữu như thế nào.

Bạch Vũ giả vờ nhíu mày suy tư một hồi.

- Tiểu tử mạo muội xin hỏi một chút, nếu ta gia nhập với các người thì sẽ có quyền lợi và hạn chế gì sao?

Và nếu không đồng ý gia nhập sẽ không bị vấn đề gì chứ?

Ba người trong phòng mắt lóe lên dị sắc, một tiểu tử Dược Sư cấp thấp không ngờ sau khi được trưởng lão của Luyện Kim Công Hội mời chào lại không trực tiếp đồng ý.

Thành Ngôn trưởng lão kiên nhẫn giải đáp.

- Ngươi cũng biết Dược Sư thông qua khảo hạch của chúng ta sẽ dễ dàng chiếm được vị trí hoặc lòng tin của các thế lực lớn hơn so với Dược Sư khác.

Bạch Vũ gật đầu.

- Tuy nhiên, những Dược Sư này cũng không nhận được bảo hộ từ một trong những thế lực lớn nhất Huyền Nguyên Tinh, chỉ khi nào là Dược Sư trực quyền Dược Đường ở các phân hội hoặc tổng bộ thì mới hưởng đặc quyền này.

Ngoài ra, khi trở thành người của Luyện Kim Công Hội, chúng ta sẽ trong phạm vi cho phép ủng hộ các hoạt động của người, miễn sao không xâm phạm đến quy định và lợi ích của hội.

Danh vọng của một người thuộc thế lực đỉnh cấp là điều mà vô số kẻ muốn có, ngươi hiểu được sao.

Bạch Vũ trầm ngâm một lúc.

- Tiểu tử hiểu được, tuy nhiên không biết khi gia nhập vào tổ chức của các vị, ta có được toàn quyền hành động cá nhân hay không?

- Tất nhiên là được, trên cơ sở Luyện Kim Công Hội không can thiệp đến vấn đề nội chính của các quốc gia, nhưng nếu ngươi có đủ giá trị, chúng ta vẫn sẽ thầm ủng hộ ngươi một cách tối đa.

Thành Ngôn ý vị thâm trường cười cười nhìn Bạch Vũ giải thích.

Bạch Vũ ánh mắt lướt nhanh một quang mang, nhưng không có biểu hiện gì khác thường.

- Như vậy khi gia nhập ta cần phải làm gì sao?

- Không cần làm gì nhiều, chỉ là khi Dược Đường có sự việc cần ngươi xuất thủ sẽ triệu tập, nếu ngươi muốn ở lại phân hội này cũng có thể.

Khoảng hơn mười phút sau, Bạch Vũ đẩy cánh cửa của gian phòng kín đi ra, khoác lên áo choàng và mũ trùm kín đầu lặng lẽ theo một lộ tuyến vắng người biến mất.

Hắn vừa mới đạt thành hợp tác nhận thức chung với một trong những thế lực cự đầu, dù chỉ là phân hội cấp quận thành nhưng việc này có ý nghĩa vô cùng quan trọng.

- Trước tiên phải về nghỉ ngơi, vài ngày sau lại đến An gia xử lý những việc còn lại.

Hắn không về Lan gia và thẳng hướng tiểu viện bên ngoài Thiên Lan Thành, căn cứ địa của Ảnh Lệ hội.

Bạch Vũ ở lại đây hai ngày.

Ngày thứ ba, Phong Lực từ An Huy trấn đã sắp xếp xong công việc ở đây chạy đến Thiên Lan Thành.

Quán trọ bên ngoài vẫn tấp nập đón khách nhân dừng chân, bên dưới lòng đất, một mật thất kiên cố, thân ảnh hai người Bạch Vũ và Phong Lực dưới ánh sáng Ma Pháp Đăng lập lòe như bóng ma không nhìn rõ mặt.

- Thủ lĩnh, chuyện kinh doanh của Ảnh Lệ hội ở An Huy trấn vô cùng phát đạt, chúng ta cơ hồ đã mở rộng nhân thủ khắp các làng trấn phía Tây Thiên Lan Thành.

- Ừm, rất tốt, bên phía Hắc Ngưu đoàn tình hình như thế nào rồi?

- Bọn họ chưa có liên hệ lại với chúng ta, mấy ngày qua thuộc hạ cũng đã ra sức lung lạc người của Hắc Ngưu đoàn, biết thêm một số tin tức.

Có vẻ như Bách Thú đoàn muốn triệu tập nhân mã thực hiện hành động gì đó trong thời gian sắp tới, lúc này bọn họ chỉ lo phát triển thành viên, việc kinh doanh ngầm làm rất kín, khó có thể moi móc thêm thông tin.

Bạch Vũ trầm ngâm, đêm đó tại Giao Nam trấn đã nghe lén được rằng Bách Thú đoàn đang âm thầm thâu đánh chiếm thâu tóm các thế lực bên trong Thiên Lan Quận.

Hoạt động bất thường gần đây chắc hẳn có liên quan đến việc này.

- Là bọn người Đế Đô muốn nắm giữ mạch kinh tế dong binh đoàn sao?

Hay là còn dụng ý gì khác nhỉ?

Dù thế nào cũng phải đề phòng, tốt nhất là phá đám bọn này, mục tiêu lâu dài của hắn và Linh Cơ Tuyết chính là nắm giữ khối sức mạnh từ các dong binh đoàn, trên cơ bản thì trước sau gì cũng sẽ phải đụng độ với bọn người kia.

- Tiếp tục điều tra thêm tin tức, nếu có thể, lựa chọn nhân thủ tin cậy lợi dụng đợt chiêu mộ này của Bách Thú đoàn gài người vào đó.

- Vâng, thủ lĩnh.

- Phương hướng tiếp theo ta cần chính là phát triển Ảnh Lệ hội ở Thiên Lan Thành trở thành một nhóm mật thám, thậm chí là ẩn sát đoàn.

Vài ngày nữa sẽ có người của Quận Chủ tiếp nhận chỉ huy, ngươi phối hợp với bọn họ tuyển thêm thành viên có thiên phú về hai mặt này.

Phong Lực ánh mắt mang theo kinh ngạc nhưng không hỏi nhiều, nhận lệnh rời đi.

Từ lúc đại diện An gia tham dự cuộc thi kết thúc cũng đã qua ba ngày.

- Chắc hẳn bọn họ đã xong việc quay lại hưởng đặc quyền từ gia tộc thành viên, cũng đến lúc thực hiện bước tiếp theo.

Hắn đã giúp An gia vượt qua một ải vô cùng khó khăn, hiện tại đôi bên coi như đã chính thức hợp tác, nhưng giống như An Thái lão đã nói, muốn đạt đến mức độ minh hữu khăng khít thì việc cứu chữa cho An Mạnh Hào cùng Đại tiểu thư An gia là rất quan trọng.

Đây cũng là việc phải làm, đã xác định lôi kéo An gia về cùng chiến tuyến thì việc này trăm lợi vô hại, An gia càng mạnh, phe phái Quận Chủ càng có sức trở mình.

Hắn đành bỏ công sức thêm vài chuyến vậy.

Bạch Vũ một đường thẳng tiến Phủ Thành Chủ.

Qua vài chỗ canh gác liền có mặt liền ở hành lang mấy lần đi qua.

Lần này hắn đến vào lúc sáng sớm, lại có thủ vệ đi trước thông báo, chắc hẳn không thể nào lại có một màn lão bản mỹ nhân tắm rửa nữa đâu nhỉ?

Bạch Vũ thầm yy tưởng tượng.

Đẩy cửa bước vào phòng nghị sự đã thấy ở đây đang có mấy người.

Ngồi ghế chủ toạ quen thuộc vẫn là Linh Cơ Tuyết, lúc này nàng đang mặc một bộ váy dài lam sắc kết hợp với trang sức ánh bạc đơn giản mà lại toát lên vẻ đẹp cuốn hút.

Khuôn mặt vẫn là ngang dặm xa cách, lãnh diễm sương băng như mọi khi.

Bên phải là một lão nhân tướng mạo đã ngoài bảy mươi, nhìn sắc khí không được tốt lắm.

Bên trái là một trung niên nam tử khuôn mặt vuông vức, mày rậm trán cao toát ra vẻ cương trực.

Kế bên trung niên nam tử là một thanh niên tầm khoảng hai tám hai chín tuổi.

Bạch Vũ nhìn người này rất quen.

- Gương mặt này ta thấy ở đâu rồi nhỉ?

Trong lúc hắn đánh giá mấy người này thị bọn họ cũng đánh giá hắn.

Lão giả không nói gì, sắc mặt bình tĩnh, trung niên nhân nhíu mày nhưng cũng im lặng.

Người thanh niên nghi hoặc, sau đó cả ba đều nhìn về phía Quận Chủ.

- Bạch Vũ, ngươi ngồi đi.

Linh Cơ Tuyết nhàn nhạt lên tiếng, sau đó liếc nhìn toàn bộ, lại lần nữa nói.

- Giới thiệu với chư vị đây là Bạch Vũ, hiện tại đang là ký sự quan cho ta.

Bốn người nghe được mắt đều lóe lên dị sắc.

Ba người kia là kinh ngạc vì Quận Chủ nổi tiếng lãnh diễm khó gần lại nhận một thanh niên trẻ tuổi làm ký sự quan, chức vụ mà sẽ luôn luôn theo gần và tên này lại có thể xuất hiện ở nơi này cùng với bọn họ.

Còn Bạch Vũ thì lại khác, hắn tiếu ý bởi vì Linh Cơ Tuyết không giới thiệu hắn là cái gì mà quân sư bí mật gì đó như lúc trước nói, mà lại cho hắn một chức vụ mới.

- Quả nhiên là đủ bí mật nha, ký sự quan là thư ký à?

Đây chẳng phải tình tiết mỹ nữ tổng tài giấu diếm ngoại thế thu lưu tiểu bạch kiểm làm thư ký riêng sao.

Hắc hắc, ta thích.

Bạch Vũ ác ý nghĩ thầm.

- Xin chào các vị, ta mới nhận chức vụ không lâu, mong được chỉ giáo.

Hắn cũng không phải là người không biết điều, có người khác ở đây hắn sẽ giữ thể diện cho Quận Chủ đại nhân, có vậy mới sống yên ổn được.

Ba người kia cũng lần lượt giới thiệu xem như là chào hỏi.

Bạch Vũ lúc này cũng đã biết ba người là ai.

Lão giả chính là Trần Đại Kiêm, gia chủ Trần gia, thế lực gia tộc lớn nhất ủng hộ Quận Chủ và cũng là cường giả số một bên phe này.

Người đàn ông trung niên tên là Cao Cường, một tán tu chịu ân huệ của Quận Chủ đời trước trung thành phò tá Linh Cơ Tuyết, một thân bản lĩnh cũng rất cao, hiện tại là quân đoàn trưởng Tử Huyền quân đoàn.

Thanh niên còn lại chính là huynh trưởng của lão bà nhà hắn, Khách Đạt Long, quân đoàn trưởng Nguyệt Dạ quân đoàn.

Giờ thì Bạch Vũ đã hiểu tại sao nhìn mặt hắn rất quen, thì ra là giồng với Khách Đạt Lệ.

Gặp mặt anh vợ nhưng không thể biểu hiện gì, Bạch Vũ âm thầm tính toán lần sau sẽ tặng quà ra mắt lấy lòng mới được.

Màn dạo đầu cũng đã xong.

Cả năm người tập trung chủ đề chính.

- Quận Chủ, như đã báo cáo, rất có thể hành động lần này của Bách Thú đoàn chính là nhắm vào mục đích bành trướng ảnh hưởng nhằm thâu tóm các lợi ích kinh tế trong Thiên Lan Quận với ý đồ bóp nghẹt chúng ta.

Trần lão giọng nói già nua nhưng hữu lực tiếp tục trình bày.

Linh Cơ Tuyết trầm tư, mắt đẹp hướng về phía Bạch Vũ, thấy hắn cũng đang chăm chú nhìn nàng lại còn mỉm cười, nàng hừ thầm một tiếng.

- Bạch Vũ, việc này ngươi thấy thế nào?

Trực giác cho nàng biết tên này hẳn có thể nắm được điều gì đó.

- Bẩm báo Quận Chủ, ta cũng không dám khẳng định, nhưng khả năng rất cao đúng như Trần lão phân tích, ta tình cờ có được một thông tin, Hắc Ngưu đoàn thành viên Bách Thú đoàn đã lên kế hoạch đánh chiếm các thế lực ở An Huy trấn.

Hân vừa nói xong liền cảm nhận được những đạo ánh mắt chăm chú quan sát mình, Bạch Vũ vẫn thản nhiên cười cười.

- Nếu như vậy, có cách nào xử lý vấn đề này không?

Linh Cơ Tuyết hỏi một câu không hướng đến bất kỳ ai, nhưng mọi người đều hiểu là đang hỏi tên ký sự quan mới đến kia.

Không ngờ một thanh niên thoạt nhìn trẻ tuổi lại được Quận Chủ trọng dụng đến vậy.

Bạch Vũ nhún vai, cô nàng này là đang cho hắn cơ hội thể hiện với thuộc hạ cũ sao, cũng tốt, dù sao người có năng lực mới là người được kính trọng.

- Chẳng phải trước đó Thủ Vệ Quân đã từng kiểm tra các dong binh đoàn sao?

Tiếp tục làm thêm mấy lần như vậy nữa, tạo khó khăn hết mức có thể nhắm vào việc tuyển mộ thành viên của Bách Thú đoàn.

- Nhưng như vậy sẽ dẫn đến nguy cơ bọn chúng phản kháng thì sao, lực lượng của bọn chúng dù không chính quy nhưng chất lượng lại vượt trội chúng ta.

Người nói lúc này chính là nam tử Cao Cường.

- Cao Cường tướng quân yên tâm, ta đã có đối sách cho việc này nhưng xin giữ trình bày riêng với Quận Chủ.

Bạch Vũ cười nói.

Cao Cường gật đầu, cũng không nói gì thêm.

Tiếp theo Khách Đạt Long báo cáo.

- Quận Chủ, Thủ Vệ Quân báo lại tin tức cuộc thi Dược Sư do liên minh các gia tộc luyện dược đã kết thúc.

An gia không ngờ vượt qua tử môn, không những thế đại diện của bọn họ còn đạt được cả thành tích quán quân.

Theo báo lại thì đây là một thanh niên tên Hắc, chỉ khoảng mười tám tuổi.

Nhưng trình độ luyện dược vô cùng cao siêu, cả hai thành phẩm trong phần thi cuối đều đã tiệm cận tam tinh hạ cấp.

Áp đảo cả người của Diễm gia.

Linh Cơ Tuyết, Trần Đại Kiêm nghe xong vẻ mặt liền thay đổi.

Người trước là ngạc nhiên quá tưởng tượng, còn người sau thì lấy làm kinh nghi.

- Quận Chủ, tình hình này có chút vượt quá dự tính ban đầu của chúng ta rồi.

Trần lão thở dài nói một câu, hiển nhiên vẫn chưa biết rõ tình huống.

Trước đó bọn họ cũng đã cử người nhắm vào An gia, chờ đợi cuộc thi này kết thúc, khi mà An gia đã không còn đường lui sẽ ném cành ô liu ra cứu vớt dù cho có gặp phản ứng của các phương thế lực chống đối.

Nhưng hiện tại An gia tự mình vượt qua cửa tử, một lần nữa có Luyện Kim Công Hội bảo hộ, với sự bảo thủ của gia tộc này, sẽ rất khó có thể ngã về phe mình, dù rằng vẫn đứng thế trung lập, nhưng sau đó rất có thể sẽ bị phe Đế Đô bắt mất.

- Việc này ta đã rõ, các người không cần phải lo lắng, An gia ta đã có sắp xếp, sẽ thông báo cụ thể sau.

Còn có việc nào khác không?

Ba người Trần Đại Kiêm, Cao Cường và Khách Đạt Long đều lắc đầu, sau đó được Quận Chủ đại nhân khách sáo một câu mời trở về.

Trước khi rời khỏi, ai nấy đều liếc nhìn thanh niên ký sự quan một lần, Trần lão ý vị thâm trường, đi ngang còn vỗ vai hắn một cái.

Trong phòng chỉ còn lại Bạch Vũ.

Lúc này Linh Cơ Tuyết ánh mắt tử sắc ánh lên hoa văn yêu mị chăm chú nhìn làm hắn chột dạ nhớ lại chuyện lần trước thấy nàng trần truồng tắm rửa.

- E hèm, Quận Chủ đại nhân có gì phân phó thuộc hạ sao?

- Hôm nay ngươi biểu hiện rất tốt, ký sự quan các hạ.

- Haha, như vậy ta có thể xin đổi thành chức thư ký được không?

- Thư ký? Đấy là gì?

- Ha hả, không có gì, chỉ là một câu nói đùa, Quận Chủ đại nhân không cần chú ý.

Linh Cơ Tuyết ánh mắt sắc lạnh, mỗi lần gặp tên này đều luôn bị hắn không coi như thượng cấp mà đùa giỡn, mặc dù mở miệng đều gọi nàng một tiếng Quận Chủ, ngậm miệng một tiếng đại nhân nhưng nàng nào cảm nhận được mình đứng thế cao hơn hắn đâu chứ.

Hai bàn tay trắng như tuyết siết chặt thành ghế.

- Chuyện An gia, là do ngươi làm sao?

- Chẳng phải ta đã nói trước đó rồi sao?

Bạch Vũ hỏi lại.

Linh Cơ Tuyết im lặng, quả thật hắn đã nói trước đó nhưng vì tin tức mà Khách Đạt Long báo lại làm nàng khó có thể tin được mà thôi.

- Ngươi thật sự chưa đủ mười tám?

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 285

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.