Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mỹ đấu, tin tức bí cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2446 chữ

An Dĩ Liên theo sau hắn, nhìn bóng lưng to lớn kia thầm so sánh với đệ đệ của mình, người trước mắt nhỏ tuổi hơn nhưng lại cho nàng một cảm giác đáng tin vô cùng.

- Hy vọng hắn có thể giúp An gia vượt qua tử môn.

Bạch Vũ cũng không ở lại An gia mà ra khỏi ngay trong đêm.

Bởi vì đã khá muộn nên hầu hết các cửa hàng, nhà ở của dân cư đều đã đóng cửa.

Thỉnh thoảng chỉ có vài người qua lại.

Bạch Vũ cảm nhận yên tĩnh cùng gió lạnh lùa qua da thịt.

Hắn đi một vòng cho đầu óc thư thả, mấy nay đã suy nghĩ quá nhiều.

Thấm thoắt mà hắn đã ở thế giới này một thời gian không ngắn rồi.

Bạch Vũ đi đến thành Tây, đang tính đi đến căn cứ của Ảnh Lệ hội thì đột nhiên nghe thấy tiếng động trước mặt.

Phía trước lúc này đang có một đội Thủ Vệ Thành trang bị quân trang bao vây lấy một nhóm mấy người mặc áo choàng xanh xám.

Bạch Vũ sắc mặt cổ quái, sao lúc nào gặp mặt thì nàng cũng đang làm nhiệm vụ thế nhỉ.

Chỉ thấy phía đó xuất hiện một bóng hình nữ tử, chính là Khách Đạt Lệ.

Bạch Vũ liếc mắt nhìn mấy tên kia.

- Sặc, thành viên Ảnh Lệ hội.

Không ngờ mấy người bị vây lại chính là những thành viên trong hội mà hắn làm thủ lĩnh.

Bạch Vũ lấy ra áo choàng tương tự mặc vào, mũ trùm kín đầu đi tới.

Khách Đạt Lệ đang đứng bên ngoài quan sát liền cảm nhận được gì, quay đầu lại đã nhìn thấy một người đang đi đến, cảm giác được người này bất thường, nàng lên tiếng chặn lại.

- Các hạ là ai, nơi này Thủ Vệ Quân đang làm việc, phiền đi đường khác.

Bạch Vũ thấy đông người nên không tiện nhận thân quen, với lại hắn đang có ý trêu chọc nàng một chút nên cũng không truyền âm thông báo, sửa giọng trầm thấp nói.

- Ta chỉ đi ngang qua, làm phiền Thủ Vệ Quân nhường đường.

- Hả, ngươi không nhầm đấy chứ.

Khách Đạt Lệ kinh ngạc, không ngờ còn có người yêu cầu quái đản như vậy, bảo người đang làm công vụ tránh đường cho hắn đi.

Khách Đạt Lệ đặt tay lên kiếm, giọng nói có chút thiếu kiên nhẫn.

- Các hạ đang cản trở chúng ta đấy, nếu còn cố ý gây sự, ta sẽ không khách khí.

- Haha, ta cũng đang chính là chờ ngươi không khách khí đây.

Khách Đạt Lệ nhíu mày, rút ra trường kiếm, giọng trở nên lạnh lùng.

- Đã vậy thì đừng trách ta nặng tay.

Vừa dứt lời, Khách Đạt Lệ nhanh như gió lao tới chém ra một kiếm nhắm thẳng người áo choàng.

Bạch Vũ trong lòng máy động, hai chân nhẹ di chuyển, nghiêng người né đòn, một tay hắn lộ ra khỏi áo choàng, ngón tay giữa cong lại chuẩn xác búng vào sống kiếm của nàng một cái.

Coong.

Rung động từ trường kiếm truyền đến tay làm Khách Đạt Lệ phải dùng thêm sức để giữ lấy, trong lòng nghiêm nghị dị thường.

- Đối phương rất mạnh.

Theo đà nàng trượt một đoạn giữ khoảng cách với người áo choàng.

Trong tay đã bốc lên ánh sáng xanh chậm rãi bao phủ toàn bộ thân kiếm.

Bạch Vũ nhìn thấy liền nhận ra, nàng dùng Thủy Nguyên lực ngưng thực tăng cường cho vũ khí của mình sao.

Hắn không nói tiếng nào, khóe miệng sau mũ trùm nhếch lên.

Hai người lại tiếp tục lao vào đối chiến, Bạch Vũ tất nhiên là không có ý định đánh thật với lão bà nhà mình.

Còn Khách Đạt Lệ cành đánh càng kinh hãi, từ nãy đến giờ nàng không động được vào góc áo của tên kia, còn bị hắn chiếm tiện nghi mấy lần vòng ra sau đụng chạm.

Hai người lúc này đã di chuyển ra xa chỗ Thủ Vệ Quân đang đứng rồi.

Bạch Vũ lại dùng tốc độ và phản ứng cực nhanh bắt lấy cánh tay của Khách Đạt Lệ, tay còn lại vung một cái.

Bốp.

Cảm xúc tê dại từ mông truyền đến làm Khách Đạt Lệ như phát cuồng gầm lên.

- Đi chết đi, tên biến thái.

Trường kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng xanh mãnh liệt, Bạch Vũ đã từng thấy qua, lúc nàng đấu với con Cổ Lực Viên đã từng dùng chiêu này.

Hắn không muốn làm ra động tĩnh lớn, chơi đùa cũng đã đủ rồi, liền vội vàng truyền âm cho nàng.

- Ấy ấy, lão bà, dừng tay, đừng dùng chiêu đó, ta tiếp không được.

Khách Đạt Lệ sững người, một hồi sau, Thủy Nguyên lực rút lại, đi đến trước mặt tên áo choàng.

Kiếm trong tay vẫn không bỏ xuống, chĩa thẳng vào hắn, Bạch Vũ cũng không né tránh, hắn cảm nhận được nàng không có ác ý.

Lưỡi kiếm lướt lên, mũ trùm rớt xuống lộ ra khuôn mặt hắn.

Khách Đạt Lệ vẫn bình tĩnh bước tới gần, đưa tay ra cầm tay hắn lên, Bạch Vũ còn đang nghĩ.

Không thể nào, chủ động nắm tay cơ à.

Thì bất ngờ, nàng đưa tay hắn lên ngang miệng, cắn một cái mạnh.

- A A A…nàng là yêu thú hóa hình sao.

- Hừ, trả cho ngươi đòn vừa rồi.

Bạch Vũ cười, bước tới một bước ôm lấy nàng, mỹ nhân lúc đầu còn nhẹ giãy giụa nhưng sau đó liền yên tĩnh.

Hai người lúc này đang trong một khu vực tối nên cũng không có ai để ý, vả lại Bạch Vũ từ đầu liền phân ra thần thức cảnh giác.

Khách Đạt Lệ được nam nhân ôm vào lòng chỉ cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái vô cùng, qua một lúc sau nàng nhăn mày, tên này tay chân bắt đầu không yên vị, một bàn tay đang lướt lên lướt xuống eo nhỏ và xoa xoa bờ mông nàng.

- Xấu xa.

Nàng đẩy hắn ra, mặt ửng đỏ mắng một tiếng.

- Tại sao ngươi lại ở đây.

Bạch Vũ hắc hắc cười, xem ra mỹ nhân sắp bị hắn chinh phục rồi, cố gắng thêm một chút nữa.

- Mấy người nàng chặn lại là người của ta.

- Người của ngươi? Mật thám?

- Đúng vậy.

Khách Đạt Lệ đảo mắt một hồi, sau đó nói.

- Nếu vậy ngươi nên chăm chú hơn vào việc tuyển người, mấy người chặn lại quả thật không tốt lắm, hành động rất dễ bị phát hiện, ta theo dõi mấy ngày thấy khả nghi, hôm nay liền bắt được.

Bạch Vũ nhíu mày, dạo gần đây hắn bận rộn tu luyện và việc thi đấu cho An gia, không có thời gian cho việc xây dựng Ảnh Lệ hội.

Nếu thật như Khách Đạt Lệ nói, vậy thì chưa cần tìm đến tin tức cơ mật gì, mấy người này đã lộ ra thông tin làm bứt dây động rừng rồi.

- Nàng tìm cớ thả họ đi, ta có việc, lần sau sẽ đến thăm nàng.

- Tu vi của ngươi…

- Hóa Cảnh sơ giai.

- Ngươi chưa đánh hết sức.

Bạch Vũ nhìn thẳng mắt nàng, chỉ thấy bên trong ánh mắt là vô hạn mong chờ cùng tinh quang lấp lánh như một người vợ tự hào vì chồng.

- Đúng vậy, nếu đánh hết sức nàng sẽ thua ngay từ khi bắt đầu.

- Ừm, ngươi bảo trọng.

Khách Đạt Lệ nói xong liền vội quay đầu đi, che giấu khuôn mặt đỏ ửng.

Bạch Vũ cười thầm.

- Mấy ngày nay xem ra phải dành thời gian cho Ảnh Lệ hội một chút rồi.

Từ đây đến ngày tổng đấu còn có ba ngày nữa.

Hắn xoay người rời đi.

Bên trong căn cứ của Ảnh Lệ hội Thiên Lan Thành.

Tề Bá đã theo gợi ý của Bạch Vũ, tạo nên một mật thất căn cứ vô cùng có vị đạo của hoạt động thế giới ngầm.

Hôm qua sau khi trải qua chuyện kia, Bạch Vũ quyết định ba ngày tới sẽ ở lại đây, trước hết cần nắm tình hình hoạt động, thứ hai sẽ liên hệ Phong Lực xử lý các vấn đề quan trọng.

- Thủ lĩnh, tất cả tin tức thu thập và hoạt động của chúng ta đều được ghi chép ở đây, mời người xem qua.

Tề Bá cung kính đưa tới trước mặt Bạch Vũ một xấp tài liệu, sau đó đứng qua một bên.

Bạch Vũ đọc qua một lượt.

Trong mớ tin tức vừa xem, có hai tin tức làm hắn chú ý.

Trong đó một là Bách Thú đoàn đang ra sức chiêu mộ số lượng lớn thành viên.

- Bọn này đang làm gì thế nhỉ, thời gian kéo dài việc đàm phán hợp tác với Hắc Ngưu đoàn đã gần hết, có nên chuyển hướng tấn công thẳng vào Bách Thú luôn không đây?

Bạch Vũ lẩm bẩm.

Tin thứ hai chính là lời đồn từ các mạo hiểm giả từ khắp nơi.

Gần đây rộ lên thông tin những mạo hiểm giả bàn tán về việc một bí cảnh có dấu hiệu khai mở.

Bí cảnh là từ dùng để chỉ những nơi thần bí trên Huyền Nguyên Tinh, những bí cảnh đa phần được hình thành và xuất hiện cách đây rất nhiều niên đại.

Có cái thậm chí còn là của thời viễn cổ hồng hoang cực kỳ xa xưa.

Việc một bí cảnh xuất hiện và khai mở không phải chuyện hiếm lạ, tuy nhiên cũng không hề đại trà, ví dụ như trong Thiên Lan Quận, lần gần nhất có bí cảnh xuất hiện cũng đã qua hơn ba mươi mấy năm.

Bí cảnh mở ra đi kèm là hung hiểm và cơ duyên to lớn.

Mỗi lần như vậy, sẽ có vô số người liều mạng mà tranh đoạt, thành công sẽ một bước lên trời, ít nhất thì cũng sẽ thay đổi lớn, còn nếu thất bại, nhẹ thì bị trọng thương trở ra, nặng thì mất mạng đương trường.

Nhưng không vì thế mà sức hút của bí cảnh bị giảm xuống thậm chí còn tăng thêm.

Bí cảnh được đồn đại lần này có thể khai mở ở phía Đông Thiên Lan Quận, tiếp giáp với Điện Kinh Quận, một đại quận khác của Đại Việt Đế Quốc.

Khi bí cảnh sắp mở, sẽ có dấu hiệu báo trước mấy tháng, thậm chí là vài năm.

Rất nhiều đoàn thám hiểm trở về đều nói, một cột sáng ba màu bạc, đỏ và vàng đột nhiên xuất hiện giữa Thạch Sơn Lĩnh - một nơi chỉ toàn đá cuội xám xịt.

- Thật tò mò, không biết bí cảnh như thế nào và bên trong nó sẽ có gì xuất hiện đây, bất quá vẫn còn chưa đến lúc.

Tạm gác chuyện bí cảnh sau đầu, Bạch Vũ chuyên chú nhìn xem các hoạt động gần đây của Ảnh Lệ hội.

An Huy trấn.

Ảnh Lệ hội hiện tại có thể nói là tổ chức thu được lợi nhuận vô cùng lớn từ mô hình kinh doanh mới, rất nhiều thương gia và gia tộc tìm đến mời hợp tác.

Phong Lực bận bịu chuẩn bị rất nhiều thứ.

Cả hai người Thiết Hùng và Thiết Lang cũng đã tụ tập hỗ trợ, hai anh em đều cảm thấy ngày trước bị đánh bởi thủ lĩnh sau đó nhập bọn vào đây chính là thiên ý.

Tinh Kim cuồn cuộn đổ vào không dứt, không cần phải làm mấy việc mờ ám làm gì.

Phong Lực đang nhìn xem mớ tin tức mà các thành viên thu thập được, phân loại ra các tin tức chính yếu sẽ truyền đến cho thủ lĩnh.

Đột nhiên ngọc phù trong người hắn phát ra tín hiệu, Phong Lực giật thót, cái này là của thủ lĩnh giao lại cho hắn, nhớ lại cảnh tượng trong mơ mấy ngày trước, Phong Lực đổ mồ hôi trán.

Vội vàng truyền vào Nguyên lực xem tin tức vừa được gửi đến.

Phong Lực xem xong liền thở ra, tuy nhiên vẫn không bớt nghiêm trọng.

Quả nhiên thủ lĩnh vẫn là chú trọng vào tình báo và khả năng nắm giữ tin tức.

Theo tin tức mới được nhận thì thủ lĩnh yêu cầu Ảnh Lệ hội tập trung phát triển ở Thiên Lan Thành, Phong Lực phải dần chuyển sang bên đó.

Thu lại đống tài liệu, Phong Lực ra ngoài, dặn dò các thành viên cùng báo cho Thiết Hùng, Thiết Lang.

Bạch Vũ đã ở lại căn cứ này hai ngày, tập trung và thanh lọc một số thành viên.

Phong Lực đã truyền tin lại nói trong vòng một tuần nữa sẽ sắp xếp xong việc ở An Huy trấn và chuyển đến Thiên Lan Thành.

Hắn thở ra một hơi, công việc phát triển thế lực đúng là cần rất nhiều thủ đoạn và tinh lực.

- Không biết cô nàng Linh Cơ Tuyết kia làm thế nào mà vừa quản lý cả Quận địa cũng như tu luyện đạt đến mức đó ở độ tuổi hai mươi hai nhỉ?

Lần gặp lại trong Phủ Thành Chủ gần hai tháng trước, hắn vẫn không nhìn ra được tu vi của Linh Cơ Tuyết, lúc đó hắn đã có thể dò xét Huyền Cảnh trung giai nên suy đoán ít nhất thì nàng ta cũng đã là Huyền Cảnh đỉnh phong trở lên.

- Thật lợi hại.

Ngày mai là ngày bắt đầu vòng tổng đấu, hôm nay hắn sẽ nghỉ ngơi điều tức, mấy ngày qua sử dụng Địa Hồn Nhũ Tâm, linh hồn đã hắn đã trở lại hoàn hảo vô khuyết.

- Bước thứ hai để kéo An gia về cùng chiến tuyến chuẩn bị bắt đầu.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.