Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp mặt

Tiểu thuyết gốc · 3245 chữ

Bạch Vũ ra khỏi động phủ.

Thần thức tỏa ra, hắn như một trạm vệ tinh khuếch đại tín hiệu dò tìm, linh hồn như đang dùng tốc độ cực nhanh lướt qua tất cả các sự vật trong một khoảng rộng lớn.

- Hừm, hiện tại có thể quan sát rộng gấp đôi so với còn là Kỳ Cảnh.

Ngước mắt lên trời nhìn thấy vầng thái dương đang tỏa ra ánh nắng nhưng lại bị sương mờ của Yên Vụ thung lũng che phủ, hắn lẩm bẩm.

- Nhìn thấy ánh mặt trời thật tốt.

Hắn không biết thực tại đã trôi qua bao nhiêu lâu, nhưng bên trong không gian kia, hắn đã trôi vô định hơn hai trăm năm.

Quãng thời gian một mình một cõi, không có ánh sáng từ mặt trời, chỉ có những vụ nổ và vẫn thạch làm bạn, trải nghiệm như vậy chắc chắn nếu là người khác hẳn đã bị điên, nhưng chẳng hiểu tại sao Bạch Vũ nhìn hoài không chán.

- Càng lúc càng nhiều bí ẩn, cơ thể của ta, linh hồn của ta, cả công pháp đang tu luyện, nhất định có một ngày ta sẽ tìm được giải đáp.

Lúc này Hắc Nhị cũng từ xa đi đến.

Bạch Vũ nhìn thấy liền kinh ngạc hài lòng.

- Ồ, ngươi đã đột phá, tốt lắm, thần tuấn hơn trước rồi, trở về thôi.

Bạch Vũ liền lên đường vội trở về, hy vọng vẫn còn kịp thời gian báo danh dự thi, nếu không thì công cốc hết.

Ra khỏi Yên Vụ thung lũng.

Hắn nhảy lên lưng Hắc Nhị, nó chồm hai chân trước lên, hí vang một tiếng, sau đó cả người và ngựa như cơn lốc dùng tốc độ cao trở về Thiên Lan Thành.

An gia.

Cách thời hạn báo danh một ngày.

Đại sảnh lúc này lại tập hợp đông đủ.

An Thành lúc này vô cùng gấp gáp, liên tục nhìn lấy nữ nhi nhà mình, còn An Dĩ Liên cũng đã không còn bình tĩnh được nữa, trong lòng thầm mắng.

- Tiểu tử khốn nạn kia không ngờ đến giờ vẫn chưa thấy đâu, ngọc phù liên lạc cũng không có tín hiệu, thật là tức chết.

Trước lúc rời đi nàng đã có dặn dò hắn về thời gian báo danh, lúc đó hắn còn gật đầu đồng ý bảo đã rõ, sẽ đến trước cùng mình.

Hiện tại ngày mai báo danh rồi, hôm nay gia tộc sẽ chốt lại người dự thi, thế mà tên này lại chẳng thấy tăm hơi.

Nàng trong lòng phiền muộn, nhìn hai người do Đại và Nhị trưởng lão tìm được.

Dù đều là tinh anh đạt dù đã có thể luyện chế dược phương nhị tinh trung cấp nhưng tỷ lệ vào ba vị trí đầu chưa chắc đã được đảm bảo.

Trong lòng nàng có niềm tin và trực giác mách bảo, nếu tiểu tử kia tham gia, nhất định sẽ có thể cứu vớt An gia.

Đại sảnh vẫn như thường lệ, trên ghế chủ tọa bên trái là nam tử trung niên sắc khí nhợt nhạt, cả người như mất hồn ngồi tựa lưng nhắm mắt không nói tiếng nào.

Bên phải là An Thái lão bà.

Lúc này phía sau Đại trưởng lão là một thiếu niên mười tám tuổi mặc lam sắc trường bào, trên ngực có gắn một huy hiệu Dược Sư nhị tinh hạ cấp.

Khuôn mặt thon nhỏ, tóc dài xõa sau lưng, nhìn qua có chút âm nhu, nếu không thấy thứ lồi ra chỗ cổ họng hắn thì còn tưởng đây là một thiếu nữ nào đó.

Phía sau Nhị trưởng lão cũng là một thanh niên cũng chỉ khoảng mười chín, khuôn mặt góc cạnh, một mái đầu màu đỏ cắt ngắn dựng đứng như ngọn lửa.

Thần thái tự tin như sắp vô địch đến nơi dù cuộc thi chưa bắt đầu.

Nhìn qua là biết một tên ngạo mạn.

Bất quá lúc này hai người là niềm hy vọng của An gia, nên dù cho có chênh lệch về tuổi tác và đẳng cấp Dược sư thì mấy người An gia cũng cố nặn ra vẻ tươi cười với họ.

Đại trưởng lão giới thiệu người của hắn, thiếu niên này là thiên tài của một tiểu gia tộc phụ thuộc An gia, cũng là một gia tộc luyện dược số một số hai của Lạc Bình trấn, một trong tứ đại trấn của Thiên Lan Quận.

Mười tám tuổi đạt đến Dược Sư nhị tinh hạ cấp, đến nay đã qua hơn bốn tháng, tỷ lệ luyện chế được dược phương nhị tinh trung cấp đã đạt đến hơn bảy mươi phần trăm.

Nhị trưởng lão cũng gấp gáp giới thiệu người mà hắn tìm được, thanh niên tóc đỏ vênh mặt tự đắc lên tiếng.

- Các vị, ta là Lưu Các đến từ gia tộc luyện dược Lưu gia ở Điện Kinh quận, yên tâm lần này ta sẽ giúp An gia các vị vượt qua khó khăn này.

Mấy ngày trước, ta đã đột phá Dược Sư nhị tinh trung cấp, haha.

- Thật sao?

- Quá tốt, khả năng chiến thắng của chúng ta lại được đảm bảo.

Những tộc nhân của An gia như ruộng hạn gặp mưa rào, cả An Thái lão bà phía trên chủ tọa sắc mặt lúc này cũng giãn ra không ít.

Tuy nói có khả năng cuộc thi năm nay sẽ xuất hiện nhiều biến số do các tộc kia giở trò, nhưng có một Dược Sư nhị tinh trung cấp dự thi đã là tốt nhất trong vòng hơn chục năm qua của An gia rồi.

An Dĩ Liên cũng bất ngờ, không nghĩ đến người do Nhị trưởng lão tiến cử lại đã đột phá kịp thời, trong lòng dù mong chờ Bạch Vũ đến nhưng vì lợi ích chung của gia tộc, nàng cũng thở ra một hơi.

Đại trưởng lão cười nói.

- Rất tốt, hy vọng lần này chúng ta sẽ trở lại, một năm được Luyện Kim Công Hội bảo vệ cũng như kinh doanh và tận dụng tài nguyên sẽ có thể cho chúng ta cơ hội thở dốc và làm ra lựa chọn tốt hơn.

An gia bọn họ cũng đã bàn tính rất nhiều về việc đầu nhập một phe thế lực để có thể thoát khỏi tình cảnh như bây giờ, nhưng gia chủ thần trí lại không minh mẫn, An Thái lão mẫu thân của tộc trưởng thì lại không muốn gia tộc lệ thuộc bất cứ ai, vì thế cứ kéo dài mãi đến bây giờ.

Đúng lúc này, ngọc phù trong người An Dĩ Liên phát ra tín hiệu.

Nàng siết chặt tay dùng Nguyên lực truyền vào, một giọng nam tử truyền ra.

- An tiểu thư, ta đang ở ngoài cổng An gia, hy vọng là đến kịp lúc.

An Dĩ Liên hít một hơi bình tĩnh, trả lời.

- Được, đợi ta một chút.

Những người trong gia tộc lúc này đều đang quay đầu nhìn về phía phụ tử hai người, Nhị trưởng lão lên tiếng.

- An Dĩ Liên, người mà ngươi chờ đợi tới rồi sao?

- Đúng vậy, Nhị trưởng lão.

- Được, gọi hắn vào đây.

Nhị trưởng lão lúc này tuy mặt mày vẫn còn tái xanh nhưng biểu hiện có phần vui vẻ, hẳn là vì người của hắn là có khả năng nhất cho An gia lúc này.

An Dĩ Liên cùng phụ thân An Thành ra cổng đón Bạch Vũ.

Lúc này Bạch Vũ cũng đã gặp An Trường An, tên này như một thằng ngố không biết nghĩ, khi Bạch Vũ thấy hắn, tên kia đang cầm trong tay một chiếc đùi lợn gặm cắn nhai nhai trông ngon miệng vô cùng.

Bạch Vũ cũng đã lâu không ăn uống nhìn cảnh này không nhịn được mà lao tới “chặn cướp”.

Dĩ nhiên là An Trường An cũng biết tên này là người mà tỷ tỷ nhà mình đã nhìn trúng để đại diện An gia thi thố, nên phải nể mặt.

Và thế là khi An Dĩ Liên và An Thành đi ra thì thấy đệ đệ, nhi tử không nên thân nhà mình đang giành giật đùi lợn với một tên thanh niên đầu đinh.

- Này, hai người đang làm trò gì thế hả?

Bạch Vũ và An Trường An ngước mặt lên, sau khi thấy người tới, An Trường An liền cười hề hề vô tri chạy lại phía sau tỷ tỷ báo cáo.

- Tỷ tỷ, ta vừa phát hiện ra người tỷ tìm kiếm nên dùng mỹ thực dụ dỗ kéo dài thời gian cho ngươi ra bắt lại.

Ba người có mặt trợn mắt, như thế mà tên này cũng nói được à.

Bạch Vũ ho khan một tiếng sau đó chỉnh trang lại y phục, mở miệng.

- An tiểu thư, đã lâu không gặp, vị này là…

An Dĩ Liên liền giới thiệu phụ thân mình, Bạch Vũ gật đầu, tiếp theo hắn cùng hai người tiến về đại sảnh An gia.

An Trường An không tham gia, hắn có đi theo cũng không có tích sự gì nên lại chạy đi lêu lỏng.

Đại sảnh lúc này mọi người đều đang hướng mắt về cửa ra, chỉ thấy ba người đang tiến vào, hai người đi trước thì không nói, người mà bọn họ chú ý chính là thanh niên trẻ tuổi phía sau.

Bạch Vũ lúc này cũng đã có thể gọi là một tuấn nam, đầu tóc ngắn do chưa mọc ra hết, khuôn mặt góc cạnh sắc nét, đôi mắt hữu thần lấp lánh như sao trời trong đêm.

Thể hình cao lớn đầy sức sống.

Trong lúc những người này đang quan sát Bạch Vũ, hắn cũng thầm đánh giá họ.

Quả nhiên như tin tức, đa phần cao tầng An gia đều đã bị thương ở linh hồn do phản phệ bởi cùng nhau vượt cấp luyện dược thất bại.

Người ngồi chủ tọa bên trái kia hẳn là An gia chủ, lúc này trông như đang ngủ.

Bạch Vũ nhíu mày, tình trạng của An gia chủ nặng đến vậy sao?

Hắn cũng chú ý đến hai người trẻ tuổi đang đứng gần vị trí chủ tọa.

- Hai người này là đại diện mà An gia tìm được đây sao.

Tên tóc đỏ kia mặt mũi cũng được nhưng quá cao ngạo, từ nãy đến giờ cũng liếc nhìn hắn một cái rồi lại làm như mình là số một, ngẩng mặt lên trời.

Còn thanh niên âm nhu bên trái thì lại có vẻ thân thiện hơn đôi chút, nhưng Bạch Vũ trong lòng lại nghiêm nghị lạ thường.

Lão bà phía trên chủ tọa bên phải lúc này đã lên tiếng.

- Hoan nghênh tiểu hữu đã vì An gia mà đến đây, ngươi có thể giới thiệu một chút về mình cũng như trình độ luyện dược được không?

Giọng nói tuy già nua nhưng lại rất hữu lực.

Bạch Vũ kinh nghi, quả không hổ danh là một đại gia tộc, dù gì chỉ mấy năm trước, An gia cũng là một trong những gia tộc lớn của Thiên Lan Thành.

Lão bà nhìn có vẻ gần đất xa trời này ít nhất phải có tu vi Huyền Cảnh viên mãn, thậm chí là Hư Cảnh cường giả.

Hắn lướt qua một lượt, sau đó bình tĩnh giới thiệu bản thân.

- Gặp qua An gia các vị, tại hạ tên một chữ Hắc, là một tán tu đến từ An Huy trấn, vận khí tốt gặp được một vị cao nhân thu làm môn hạ luyện dược, may mắn hiện tại đã có tỷ lệ nhất định luyện chế được dược phương nhị tinh trung cấp.

- Ồ, nói vậy ngươi đã là Dược Sư nhị tinh sao?

Lão bà tiếp tục hỏi.

- Vẫn chưa, tiểu tử chỉ mới thông qua chứng nhận Dược Sư nhất tinh cao cấp của Luyện Kim Công Hội.

Tộc nhân An gia lúc này khi nghe xong liền không quá vui mừng đặt nặng vào người vừa đến.

Bởi lẽ có thể luyện chế dược phương nhị tinh trung cấp là một chuyện, nhưng nếu là Dược Sư nhị tinh do Luyện Kim Công Hội chứng nhận sẽ tốt hơn, bởi vì cuộc thi này chính là một bản sao của đại hội Dược Sư do chính công hội tổ chức mỗi năm năm một lần.

Không phải chỉ có mỗi việc luyện dược, mà còn thi mấy vòng khác nữa.

An Thành nghi hoặc nhìn lấy An Dĩ Liên, nàng mới nhẹ giọng nói thầm với phụ thân.

An Thành nghe xong liền nhíu mày, vẽ mặt bất đắc dĩ, lúc trước nữ nhi chưa từng nhắc đến đẳng cấp của người trước mặt, chỉ nói hắn là thiên tài mình tìm được, rất có hy vọng trợ giúp An gia.

Đến nay mới biết, thì ra còn chưa thông qua khảo hạch Dược Sư nhị tinh.

Đại trưởng lão râu rậm lên tiếng.

- Như vậy cũng không sao, chúng ta có thêm một người là có thêm hy vọng không phải sao.

Thanh niên đứng phía sau hắn cũng không có thái độ gì, chỉ chăm chú nhìn lấy Bạch Vũ.

Nhị trưởng lão cũng không nói gì, còn trên thanh niên tóc đỏ chỉ hừ một tiếng, sau đó cao ngạo như tiền bối không thèm liếc nhìn Bạch Vũ.

Tam trưởng lão cùng ba vị trưởng lão khác cũng thay phiên nhau hỏi thăm một số tin tức từ Bạch Vũ, dù sao thì người được giới thiệu trực tiếp từ trưởng lão dòng chính và phân gia có khác biệt đôi chút, bọn họ cần thận trọng xác minh.

An Dĩ Liên có chút bất mãn nhưng cũng biết quy định về việc này nên không nói gì.

Bạch Vũ càng là không quan tâm, hắn đã chuẩn bị thân thế khá kỹ, bao nhiêu câu hỏi đều có thể tiếp trả.

- Tốt rồi, tiểu hữu còn có chuyện gì muốn hỏi chúng ta sao?

An Thái lão bà sau khi thấy mọi người đã cơ bản nắm được thông tin của thanh niên tên Hắc này thì mở miệng hỏi hắn một câu.

- Ta đáp ứng lời mời của An tiểu thư đây là vì muốn xong việc sẽ làm một giao dịch hợp tác với An gia.

- Hả, giao dịch hợp tác, nó như thế nào?

- Hiện tại không phải còn quá sớm để nói sao?

An Thái lão bà ánh mắt híp lại nguy hiểm, một cổ linh hồn lực cuồn cuộn tuôn ra, mọi người trong đại sảnh đều tĩnh lặng.

An gia tất cả mọi người đều nhìn lấy Bạch Vũ như một tên hậu bối ngông cuồng, dù bọn họ xuống dốc nhưng cũng không dễ để tiểu bối xem thường.

Bạch Vũ nhíu mày, cổ linh hồn lực từ lão bà phía trên đang tập trung về phía hắn, áp lực đè nén lên thân thể hắn là rất lớn.

Linh hồn lực từ bên trong cơ thể tuôn ra, lặng yên đối kháng.

Nhìn Bạch Vũ nhẹ nhàng thong dong, An Thái lão bà mặt ngoài không đổi sắc nhưng trong lòng kinh nghi.

Tiểu tử này cũng thật lợi hại, cường độ linh hồn rất cao.

Trong tu tập linh hồn có một câu: Người có linh hồn lực mạnh chưa chắc đã là Dược Sư, nhưng Dược Sư chắc chắn có linh hồn lực mạnh hơn người thường.

Mà tên này lại là Dược Sư, đúng là khả năng rất lớn không chỉ nhất tinh cao cấp, An gia lại có thêm một đảm bảo.

Các trưởng lão mỗi người cũng như có điều suy nghĩ, Đại và Nhị trưởng lão híp ánh mắt chăm chú nhìn xem.

Rất nhanh, An Thái lão đã thu hồi linh hồn lực của mình, hài lòng mỉm cười.

- Rất tốt, ta mong chờ đến lúc đó sẽ cùng tiểu hữu giao dịch, bất quá mong rằng tiểu hữu không đưa ra điều kiện chạm đến mấu chốt của An gia.

- Đa tạ tiền bối lưu thủ, ta cũng rất mong chờ có thể giúp An gia vượt qua nghịch cảnh.

Sau đó Bạch Vũ và hai người kia được sắp xếp ở ba căn phòng riêng biệt chờ đến ngày dự thi.

Bọn họ được cho phép có thể thoải mái sử dụng các dược vật, dược tài của An gia trong thời gian này để luyện dược.

Bạch Vũ cũng không khách khí, vừa về phòng là yêu cầu một đống tài nguyên, hắn sẽ luyện một ít đan dược phòng thân.

An Dĩ Liên sau khi nhận lấy tờ giấy ghi danh sách thì liền ngơ ra, tên này cũng biết cơ hội quá chứ nhỉ, nhưng nàng cũng không nói gì, dù sao, nếu lần này thất bại thì mớ tài nguyên đó có là gì so với cơ nghiệp của gia tộc chứ.

Ban đêm.

Trong phòng kín, Bạch Vũ cũng không bắt đầu luyện dược ngay, hắn đang nhớ lại khoảnh khắc lúc ban ngày, An Thái lão bà dùng linh hồn lực gây áp lực cho hắn.

Dược Sư và các chức nghiệp sử dụng linh hồn tuy Nguyên lực có thể không bằng tu sĩ bình thường, nhưng lại có một thủ đoạn công kích không kém phần nguy hiểm, đó là linh hồn công kích.

Linh hồn công kích rất khó phòng bị, thủ đoạn vô cùng khó nắm bắt và quỷ dị, nếu tu tập được thì là một thủ đoạn công kích hữu dụng bất ngờ.

Tuy nhiên, mọi thứ đều có hai mặt, dù là công kích bất ngờ và khó phòng bị, nhưng nếu bị đối phương phản đòn thì rất có thể linh hồn sẽ trọng thương.

Nhẹ thì tu vi thụt lùi, nặng thì giống như gia chủ An gia hiện tại hoặc mất mạng luôn cũng không chừng.

Bạch Vũ hiện tại không có Hồn kỹ nào để tu luyện cả, chỉ có thể lục tìm mớ tri thức trong Dược Khí Thư tìm xem có thông tin nào về tu luyện linh hồn lực không.

Rất may mắn, sau hai giờ tìm kiếm, hắn cũng tìm ra được một khẩu quyết để tu tập tăng cường linh hồn lực cũng như thần thức, mặc dù không thể công kích nhưng để trinh sát và phòng ngự người khác tấn công bất ngờ là vô cùng tốt.

- Dưỡng Hồn Quyết.

Bạch Vũ thầm đọc tên khẩu quyết này, sau đó bắt đầu tĩnh tọa, linh hồn và thần thức dần theo khẩu quyết hòa tan ra xung quanh.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 256

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.