Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức và dị động, đụng độ giữa đường

Tiểu thuyết gốc · 2815 chữ

- Mẫu thân, hắn chính là người mà ta nói lúc trước.

Lan Mỹ Anh vờ tỏ ra ngạc nhiên nhưng trước đó nàng đã đoán ra được.

- Ồ, đây chính là người có thể dùng tu vi Kỳ Cảnh sơ giai vượt cấp đánh giết quái vật mà ngay cả Hóa Cảnh sơ giai cũng không đánh lại.

Bạch Vũ đôi chân mày trọc lóc nhíu nhíu, lúc nãy Lan Diệp bảo mẫu thân nàng có nghe qua hắn, chỉ tưởng rằng nàng nhắc tên hay gì đó đại khái thôi, nào ngờ nàng kể hết với mẫu thân mình như thế.

Thấy Bạch Vũ im lặng, cả hai mẫu nữ đều biết hắn không muốn bị người khác để lộ thông tin khi chưa được phép.

Lan Diệp vừa mới rồi còn đang định tính sổ với hắn thì giờ đã như con mèo nhỏ, ánh mắt long lanh như muốn xin lỗi.

Còn Lan Mỹ Anh thì hiểu rõ tính tình nữ nhi, nhìn phát nhận ra ngay cô nàng này bị tên nhóc kia hút mất hồn rồi nên đành mở miệng giải vây.

- Là do ta bảo Diệp Nhi kể chi tiết, việc này quá mức nghiêm trọng, lần này ta gọi nàng về cũng là vì chuyện đó.

Nếu tiểu tử ngươi cũng có dính đến thì cùng nghe luôn một thể, ta nghe nói Diệp Nhi bị bất tỉnh một đoạn thời gian, tỉnh dậy thì ngươi đã xử xong con quái vật, có thể hay không kể lại chi tiết việc này một lần nữa.

Bạch Vũ gật gật đầu nói.

- Đa tạ Lan gia chủ, đã vậy ta sẽ kể lại chi tiết mọi chuyện.

Hắn cũng rất muốn biết Lan Mỹ Anh đã tìm kiếm được thông tin gì về cái thứ quái dị gớm ghiếc kia.

Sau đó hắn kể lại sự việc lần trước.

Lan Mỹ Anh và Lan Diệp sau khi nghe xong liền liếc nhìn nhau, trong mắt hai người là vẻ ngưng trọng.

Lan Mỹ Anh mày liễu nhíu lại cực sâu.

Phần đầu nàng đã nghe qua nữ nhi kể lại, bất quá đoạn sau lúc Lan Diệp bất tỉnh thì độ quái dị cũng không hề thua kém.

- Thứ quái dị thoát ra khỏi cơ thể Hổ Hầu, sau đó hút cạn Huyết trì rồi biến thành một quái vật ghê tởm nhiều mắt miệng, 6 cánh tay, có đuôi, hai chân ngựa sao?

- Chính xác là như vậy, Lan gia chủ, không biết người đã tìm được những thông tin gì về việc này?

Lan Mỹ Anh đè nén nghi hoặc và sự tò mò, nàng vô cùng hứng thú với những thứ kỳ lạ trên thế gian này, chậm rãi nói cho hai người Bạch Vũ và Lan Diệp tin tức mình tìm hiểu được.

- Gần đây, sau khi nghe được chuyện từ Diệp Nhi, ta đã nghiên cứu rất nhiều cổ tịch có liên quan đến chuyện đó.

Có phát hiện một vài thông tin.

Trong cổ tịch có viết, từ thời viễn cổ, đã xuất hiện những tồn tại tà ác thuộc một chủng tộc cực kỳ tà ác.

Chúng huyết tẩy vô số sinh mệnh để thực hiện nghi thức nào đó, sử dụng máu huyết của nạn nhân bổ sung và tăng lên sức mạnh cho chúng.

Chủng tộc này không được nhắc tên chi tiết, chỉ được nhắc đến với các cổ tự có nghĩa là Ác Thần, Hủy Diệt, Cấm Kỵ.

Mỗi khi chủng tộc này xuất hiện, Huyền Nguyên Tinh sẽ xảy ra loạn động kinh khủng.

Rất nhiều sự việc làm thay đổi lịch sử đều có liên quan đến bọn chúng.

Không ngờ bây giờ lại có tung tích, việc này rất hệ trọng, nên ta muốn gọi Diệp Nhi về để nàng phải gia tăng tu vi và chiến lực bảo mệnh, tạm thời giác bỏ nhiệm vụ bên trong Nguyệt Dạ quân đoàn.

Bạch Vũ và Lan Diệp nhìn nhau.

Trong mắt hai người đều là khiếp sợ, lớp trẻ mới trải sự đời như hai người khi được nghe nhắc đến các tồn tại tà ác gieo rắc kinh hoàng cho toàn bộ Huyền Nguyên Tinh đều khó có thể giữ vững tâm trí.

Bạch Vũ bình tĩnh lại rất nhanh, điều chỉnh hô hấp, chắp tay nói với Lan Mỹ Anh.

- Cảm tạ Lan gia chủ tin tưởng nói ra việc này với tiểu tử.

Lan Mỹ Anh ánh mắt vô cùng thưởng thức, tên nhóc này không những là thiên tài chiến đấu lại còn có tâm cảnh so với tiểu nữ nhi của mình mạnh hơn nhiều, không ngờ mới đó đã lấy lại sự thanh tĩnh nhanh như vậy, trong khi cô nàng kia còn mơ mơ màng màng.

- Được rồi, đừng cứ gọi là ta là gia chủ mãi như vậy, gọi Lan bá mẫu đi.

- Vâng…Lan bá mẫu, ta vừa mới đến Thiên Lan Thành, chưa có chỗ trú ẩn nên dự tính làm phiền Lan gia một đoạn thời gian, khi nào tìm được chỗ ta sẽ rời đi.

Lúc này Lan Diệp đã trở lại, nghe vậy vội nói.

- Ngươi cứ ở đây luôn cũng được, không cần rời đi, ta và mẫu thân không ngại đâu.

Lan Mỹ Anh phì cười, hết cách với nữ nhi nhà mình rồi, không ngờ bây giờ còn chủ động mời nam nhân ở lại chung nhà nữa chứ.

- Được rồi, Bạch Vũ, ngươi cứ ở lại đây đừng khách sáo, dù sao trang viện to lớn này cũng rất ít nam nhân, dương khí thiếu thốn, có thiếu niên như ngươi vào ở cũng tốt, ta đi trước, hai người nói chuyện tự nhiện.

Trước khi đi nàng còn nháy mắt với nữ nhi cười thần bí làm Lan Diệp đỏ mặt.

Bạch Vũ cười khổ gãi đầu, thôi tạm thời cứ như vậy, khi nào cứ điểm của Ảnh Lệ hội ở Thiên Lan Thành hoàn tất sẽ dọn ra ở đó.

- Này, ngươi làm gì ngơ ra thế, ta nên gọi ngươi là Tiểu Hắc hay Bạch Vũ đây?

Lan Diệp lúc này đã trở lại là một cô nàng lắm chuyện, giọng điệu chất vấn.

Bạch Vũ nhếch môi cười cười.

- Ta tên thật là Bạch Vũ, Tiểu Hắc chỉ là bí danh lúc ra bên ngoài hành tẩu mà thôi.

- Hừ, vậy còn làng Vân An là thế nào?

- Thì ta ở đó chứ còn thế nào, Lai La trấn thuận miệng nói chơi vậy thôi.

Sau đó cả hai người vừa đi vừa nói chuyện, Lan Diệp liên tục moi móc thông tin làm Bạch Vũ ứng phó đến sứt đầu mẻ trán, may mắn cuối cùng cũng đã đến chỗ cho hắn nghỉ ngơi, cô nàng mới tạm tha mà rời đi.

Nơi ở của Bạch Vũ là một tiểu viện nhỏ nằm ở khu Đông của đại viện Lan gia.

Nói tiểu viện vậy thôi chứ thật ra tổng thể nó còn to hơn cả tòa khách sạn lớn nhất ở An Huy trấn nữa.

Phòng ốc sạch sẽ, đầy đủ bàn ghế, hẳn là có người thường xuyên quét dọn.

Bạch Vũ hành lý đơn giản, chẳng mang theo thứ gì bên ngoài, toàn bộ đều cất bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật.

Một cái của Lâm lão cho từ trước, một cái lấy được từ La Hầu.

Hắn quan sát chỗ ở một hồi, xung quanh nơi này cũng có những cột trụ lúc ban đầu Bạch Vũ đi vào đây đã thấy.

Hắn suy đoán những thứ này có liên quan đến trận pháp nào đó, dù sao thì Lan gia chính là một gia tộc Trận Sư nổi tiếng Thiên Lan Thành.

Không có việc gì làm, Bạch Vũ an tọa tĩnh tu, mới đến nên hắn không thể bày ra quá nhiều việc như luyện dược hay tập luyện Hỏa Nguyên lực được.

Vù vù vù…

Hắn chỉ vừa mới vận công pháp để tu luyện Nguyên lực thì đột nhiên dị động phát sinh.

Từng luồng Nguyên khí ùn ùn kéo về bao lấy xung quanh thân thể Bạch Vũ.

Không khí như gợn sóng mắt thường có thể nhìn thấy được.

Bạch Vũ bị dị động làm cho mở mắt, lần này hắn đã kịp nhìn thấy ánh sáng phát ra từ mảnh tinh thạch đeo trước ngực.

- Chuyện gì xảy ra thế nhỉ? Cảm giác Nguyên khí được hấp thu rất dễ dàng, cứ thi nhau mà tới.

Còn mảnh ngọc này lần trước phản ứng với Địa Hồn Nhũ Tâm, lần này lại là gì nữa đây.

Hắn ngừng hấp thu Nguyên khí, lúc này mảnh tinh thạch cũng đã ngừng phát sáng.

- Nó phản ứng với Nguyên khí, do ta tu luyện phát sinh dị động sao?

Hắn không dám làm liều nữa sợ ảnh hưởng gì đến Lan gia nên chỉ an tĩnh tu luyện linh hồn và câu thông với tiểu Hỏa Hồ mà thôi.

Cùng lúc đó bên trong chủ viện Lan gia, Lan Mỹ Anh đang ngồi xem cổ tịch thì đột nhiên xoay đầu về hướng tiểu viện của Bạch Vũ đang ở.

Nghi hoặc lẩm bẩm.

- Hóa Nguyên trận bị tác động? Chỗ đó…hình như đã sắp xếp cho Bạch Vũ ở, tiểu tử này…không ngờ…còn kinh khủng hơn ta tưởng tượng.

Lan gia tuy nhìn bề ngoài không mấy an toàn, chẳng có người canh gác.

Nhưng thật ra nơi này là một trong những nơi an toàn nhất của Thiên Lan Thành, thậm chí ngang ngửa Phủ Thành Chủ.

Cả đại viện được bao phủ bởi một đại trận phòng hộ, bên trong thì có vô số trận pháp nhỏ nằm riêng lẻ ở mỗi khu nhưng khi kết hợp sẽ thành một trận pháp trói chân và tấn công bất cứ kẻ nào dám động đến Lan gia.

Tất cả những trận pháp này đều được chính tay Lan Mỹ Anh cùng tộc nhân Lan gia bố trí, bởi vậy, chỉ cần có dị động thì nàng sẽ cảm nhận được ngay.

Vừa rồi chính là Hóa Nguyên trận bị tác động, trận pháp này bình thường sẽ âm thầm thu giữ tích trữ Nguyên khí, làm cho Lan gia có mật độ Nguyên khí rất cao, tu sĩ tu luyện ở đây tu luyện sẽ nhẹ nhàng hơn không ít.

Nhưng lúc này, lượng Nguyên khí mà Hóa Nguyên trận tích trữ vừa vơi đi bớt một phần chỉ trong một khoản thời gian rất ngắn.

Nên có thể thấy, có người đang tu luyện hấp thu Nguyên khí phát sinh ra dị động và người đó chỉ có thể là nhân vật mới đến hôm nay, Bạch Vũ.

- Không biết sẽ là phúc hay là họa cho Lan gia đây, Diệp Nhi a, mẫu thân tin tưởng và ủng hộ ngươi hết lòng, nhưng hắn là long phượng trong loài người, không giữ được.

Lan Mỹ Anh nhỏ giọng thầm thì, sau đó lại tiếp tục chuyên tâm nghiên cứu cổ tịch.

Một ngày sau, thân ảnh Bạch Vũ xuất hiện trên đường phố Thiên Lan Thành.

Lần đầu tiên hắn đến một đại thành như vậy, người qua kẻ lại, hắn muốn quan sát một chút nên sáng sớm nay vừa thức dậy liền nói muốn ra ngoài.

Ban đầu cô nàng Lan Diệp đòi làm người dẫn đường cho hắn, nhưng sau đó bị mẫu thân nàng bắt lại đi tập huấn gì đó trong tiếng khóc la van nài “vô cùng thảm thiết”.

Cuối cùng cũng chỉ có một mình hắn mà thôi.

Trước khi rời khỏi An Huy trấn, Bạch Vũ có dặn dò Phong Lực cử người đến bí mật tìm kiếm nơi thích hợp để xây dựng cứ điểm của Ảnh Lệ hội ở đây.

Hắn còn để lại một ngọc phù truyền tin, chỉ cần có người của Ảnh Lệ hội trong phạm vi, hắn sẽ liên lạc được.

Phương pháp liên lạc thông tin ở thế giới này khá đa dạng.

Đối với thường dân, họ sẽ sử dụng thư tay.

Các gia đình khá giả và giàu có thì có thể sử dụng ma pháp truyền tấn để liên lạc.

Đây cũng là một trong những phát minh lưu truyền sử sách của những Khí Sư thời trung cổ.

Cách thức hoạt động giống như điện thoại ở Địa Cầu.

Bên gửi và bên nghe đều có một bảo vật được chế tạo từ Âm Thạch, khắc thêm trận văn để thu thập tín hiệu.

Tín hiệu từ người gửi sẽ được trận văn chuyển để các truyền tấn đài, tương tự các cột trụ thu sóng ở kiếp trước, rồi sau đó sẽ được phát ra ở phía người nhận.

Phương pháp này được sử dụng rộng rãi, bất quá nó cũng có bất tiện, việc xây dựng truyền tấn đài khá phức tạp và phải cung cấp đủ Nguyên khí để gia trì, thường sẽ dùng những khối Hắc Tinh Kim thô để rút Nguyên khí.

Lan gia chính là gia tộc kinh doanh mảng này, khắc trận văn, xây dựng trận pháp cho các truyền tấn đài.

Đối với tu sĩ thì có hai phương thức liên lạc thuận tiện hơn.

Thứ nhất là dùng ngọc phù có khắc trận văn, cũng được làm từ Âm Thạch nhưng sử dụng chính là Nguyên lực của tu sĩ, thứ này có thể được mang theo bên người, khi cần liền có thể sử dụng.

Nhược điểm là đôi bên cần phải ở trong một phạm vi nhất định mới có thể liên lạc, việc chế tác và đẳng cấp trận văn càng cao thì phạm vi càng rộng.

Thứ hai chính là sử dụng thần thức và linh hồn lực để liên lạc, thường gọi là truyền âm.

Thần thức của tu sĩ đủ mạnh sẽ có thể bao phủ một phạm vi rộng lớn.

Thông tin sẽ được truyền thẳng đến người nhận, tính bí mật cao, nhưng không phải tuyệt đối.

Nếu như có ai am hiểu thủ pháp nghe lén truyền âm thì có thể biết được nội dung, đa phần những người này thường có cường độ linh hồn mạnh hơn đối phương rất nhiều mới làm được.

Bạch Vũ lấy ra ngọc phù truyền tin, truyền vào Nguyên lực, bắt đầu dò xét tín hiệu.

Không bao lâu sao, hắn liền nhận được tín hiệu, người của Ảnh Lệ hội đã đến Thiên Lan Thành một ngày trước, đang ở ngoại thành tìm kiếm nơi thích hợp để lập căn cứ.

Bạch Vũ biết không thể vội được, hắn cũng đi khắp nơi xem xét, một phần thu thập thông tin, một phần tìm kiếm chỗ tốt.

Rầm rập rầm rập…

- Tránh đường, tránh đường.

Bạch Vũ đang đi qua một khu vực có các cửa hàng giao dịch vật phẩm từ yêu thú thì bỗng nhiên phía trước có tiếng bước chân của tọa kỵ và tiếng la hét nhường đường.

Một tên thanh niên ăn mặc hào hoa cưỡi trên mình một con Song Giác Mã to lớn đang phi nước đại giữa đường phố.

Người người nhao nhao tránh né, không ít tu sĩ và dong binh bất mãn nhưng cũng không ai nói gì.

Trước mặt Bạch Vũ lúc này không may lại có một bé con từ đâu chạy ra nhặt lấy món đồ chơi nhỏ mình làm rớt.

- Này này, các ngươi muốn chết sao, mau tránh ra.

Bạch Vũ vuốt mặt, lại tình huống gì thế này, lão thiên sao cứ thích dồn ta vào những tình huống cẩu huyết chỉ nên xuất hiện trên phim chưởng vậy nhỉ.

Vừa nghĩ hắn vừa lao tới trước, bởi vì tốc độ của Song Giác Mã rất nhanh, mắt thấy đã sắp đâm phải bé con rồi.

Ầm.

Một tiếng trầm đục nặng nề vang lên, Bạch Vũ ôm trong mình bé con lăn sang một bên.

Còn con Song Giác Mã và tên thanh niên đang dùng tư thế vồ ếch từ trên không đáp xuống.

Bạch.

- Ặc, thằng khốn, dám cản đường bổn thiếu gia, ngươi chết chắc.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 305

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.