Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải đề, tân thủ lĩnh Mặt Nạ hội

Tiểu thuyết gốc · 2814 chữ

Sáng sớm hôm sau, Bạch Vũ tỉnh dậy trước, hắn ngồi suy nghĩ, sau đó lấy ra mấy mảnh giấy cặm cụi viết viết gì đó.

Mặt trời đã xuất hiện, những giọt sương sớm đang dần tan đi.

Cả hai người không ai nói tiếng nào.

- Đạt Lệ.

- Bạch Vũ.

Bất ngờ cả hai cùng đồng thanh gọi tên đối phương.

- Nàng nói trước đi.

- Ngươi nói trước đi.

Sau đó lại tiếp tục đồng thanh nói, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sau đó nữ nhân giành nói trước.

- Vậy ta nói trước, chuyện phát sinh vừa qua chỉ là sự cố, có lẽ ta và ngươi đều đang có một chút hảo cảm về đối phương nhưng nó chỉ là cảm xúc thoáng qua sau khi quan hệ thân mật.

Ta phải trở về, lần sau nếu có cơ hôi gặp lại sẽ tùy duyên phận vậy, ngươi tu luyện cho tốt.

Bạch Vũ chăm chú lắng nghe, sau khi nói xong nàng đưa cho hắn một chiếc túi, trong đó có vài thứ.

- Ta hiểu, nhưng nàng chắc chắn sẽ không thoát khỏi ma trảo của ta.

Vừa nói hắn còn vừa nháy nháy mắt, vẻ mặt vô cùng đáng ghét khiến nàng muốn lao vào cào nát mặt hắn ra.

- Yên tâm, chúng ta sẽ sớm gặp lại, nàng cầm lấy, đưa mảnh giấy này cho Quận Chủ, nếu nàng ta có phản ứng hãy tiếp tục đưa mảnh còn lại, nếu có hỏi thì đừng nói tên ta, nàng chỉ cần nói có một vị cao nhân thần bí đưa cho nàng là được.

Bạch Vũ đưa cho Đạt Lệ hai tờ giấy có ghi mấy chữ lên đó, nàng cầm lấy đọc qua, ánh mắt lóe lên sự khác thường nhưng cũng không nói gì, nhanh chóng thu nó vào giới chỉ.

- Giờ nàng trở về Thiên Lan Thành, có đến An Huy trấn trước không?

- Không, ta sẽ đi đường vòng, tuy xa hơn nhưng sẽ tránh được tai mắt địch nhân.

- Được rồi, nàng nhớ bảo trọng.

Sau đó là một loạt câu dặn dò như là nhớ ăn uống đầy đủ, nhớ giữ dáng, nhớ chăm sóc da…làm nàng bực mình suýt thì xách kiếm chẻ hắn làm đôi.

Nhìn mỹ nhân đi xa, Bạch Vũ hít một hơi trấn định, tối hôm qua sau khi biết cơ bản về tình thế hiện nay của Thiên Lan Quận, hắn cũng hiểu vì sao trước đây Lâm lão nói bồi dưỡng hắn là có tư tâm, hẳn là muốn tìm kiếm người tài để giới thiệu cho Quận Chủ phụ tá nàng vượt qua khó khăn thậm chí lật ngược thế cờ.

Hắn suy nghĩ hồi lâu đã phân tích tổng thể và ghi lại một số điều vào hai mảnh giấy đưa cho Khách Đạt Lệ mang về.

- Cũng nên đi thôi.

Bạch Vũ trở về đoàn hội, giờ này đang có mấy người tụ tập ra vào, bước đến gần, cô nàng lễ tân liền nhanh mắt nhanh miệng gọi hắn.

- Ngươi đã trở lại rồi, nếu như hôm nay ngươi còn không về ta còn tính gọi người đi kiếm ngươi đấy, nhiệm vụ thế nào?

Bạch Vũ mỉm cười, đoàn hội này mặc dù việc ai nấy lo nhưng những lúc cần thiết cũng thể hiện tinh thần đoàn kết khá tốt.

Lấy ra cái túi nhỏ đựng năm viên tinh hạch đặt lên bàn.

- Hoàn thành, ghi nhận giúp ta, phần thưởng tạm thời cứ để đó, ta sẽ tiếp tục làm nhiệm vụ khác.

- Ồ, được, ngươi hoàn thành một mình sao, lợi hại.

- Cứ xem là vậy đi.

Bạch Vũ sau đó liền đi đến xem xét, rất nhanh hắn nhắm tới một nhiệm vụ săn giết yêu thú khác liền rời đi ngay.

Bạch Vũ không biết sau khi hắn rời đi không lâu, Bạch Điệp đoàn hội sau đó một trận bàn tán nghị luận xôn xao, mà nhân vật chính là hắn.

- Thật, ngươi nói tiểu tử Tiểu Hắc kia một mình hoàn thành nhiệm vụ săn giết yêu thú vượt cấp.

- Xác định, ta vừa mới nghe ngóng từ Mộc Nghi xong.

- Không ngờ ngoài vận khí, thực lực của tiểu tử tân binh này lại còn rất tốt, lần sau sẽ cân nhắc tổ đội với hắn.

- Ta cũng có ý đó.

Ngày qua ngày, ban ngày chiến đấu, săn giết yêu thú, đến đêm lại tìm nơi an toàn tĩnh tọa tu luyện, Bạch Vũ tiến bộ nhanh chóng, càng ngày càng hoàn thiện khả năng sát phạt và sinh tồn của mình.

Sáng nay hắn vừa đột phá Sĩ Cảnh viên mãn, tốc độ tu luyện vô cùng nhanh chóng, hắn dùng thời gian gần sáu tháng để bắt kịp tiến độ tu luyện hơn hai năm của những người khác.

Nếu như Khách Đạt Lệ biết được điều này, không chỉ đơn giản là kinh ngạc mà là sẽ giải phẫu hắn ra nghiên cứu luôn, quá kinh khủng.

Kiểm kê lại thì trong người hắn đang có một viên Uẩn Nguyên đan nhị tinh trung cấp, đây là đan dược có thể luyện hóa nó để gia tăng tu vi, mở rộng khả năng chứa đựng Nguyên lực của linh hồn.

Viên đan dược này phẩm chất không cao, tác dụng không nhiều, Bạch Vũ tính thời điểm đột phá Kỳ Cảnh sẽ sử dụng, hiện tại chỉ vừa mới đột phá tiểu cảnh giới, còn một đoạn thời gian nữa mới chạm đến việc này.

Lúc trước quan sát Khách Đạt Lệ cùng Cổ Lực Viên giao chiến, Thánh Đấu Chi Tâm được lợi lớn, nhưng khi minh tưởng để tu luyện Diễn Thế Sinh Tâm Kinh thì lại không có hiệu quả, hắn kết luận chỉ những gì mình thực tế trải qua được suy diễn lại thì mới làm cho Diễn Thế Sinh Tâm Kinh có biến hóa, không chắc nhưng bây giờ chỉ có thể nghĩ như vậy.

- Hôm nay đã là ngày thứ tư rồi, không biết cô nàng kia đã trở về an toàn và gặp Quận Chủ chưa nhỉ?

Haizzz, không có đáp án, hắn thở dài bỏ qua, lại tiếp tục, hắn đang làm một nhiệm vụ Lam sắc thu thập trứng của Tứ Dực Điểu, bọn này tu vi thấp kém, đa số chỉ là Sĩ Cảnh sơ giai, làm tổ trên cành cây cao nhưng lại đông đúc và thù dai, hôm nay hắn đã bị bọn này mổ vào người không biết bao nhiêu lần.

- Quận Chủ, Đạt Lệ tướng quân đã trở về.

Trong gian phòng tương đối sáng sủa do thiết kế lấy ánh sáng mặt trời, hai thân ảnh nữ tử một người thì xinh đẹp lãnh diễm, một người khác xinh đẹp hiên ngang.

Nữ tử lãnh diễm ánh mắt sắc bén lạnh lùng lên tiếng.

- Không ngờ được hắn lại là kẻ phản bội, nhiệm vụ lần này thất bại, địch nhân đã biết hành động của chúng ta, sau này sẽ khó khăn hơn rất nhiều.

- Chuyện này là lỗi của ta, Quận Chủ xin cứ trách phạt.

- Được rồi, không phải lỗi của ngươi, Đạt Lệ, ngươi không có vấn đề gì chứ, nhìn ngươi có vẻ khác thì phải?

- Nà–nào có chứ, ta vẫn vậy thôi, chỉ là hành tẩu đường dài hơi mệt mỏi.

Linh Cơ Tuyết vẫn chăm chú nhìn nàng, Khách Đạt Lệ chột dạ, trước đó nàng còn làm chuyện hoang đường với nam nhân kia, người sau đó liên tục nói xấu cấp trên đang đứng trước mặt nàng bây giờ làm nàng mất tự nhiên, nhưng nhanh chóng tìm ra cách dời đi sự chú ý của nàng ta.

- Quận Chủ, lần này thất bại nhưng ta lại có một việc quan trọng khác cần báo.

Khách Đạt Lệ đưa mảnh giấy mà Bạch Vũ căn dặn cho Linh Cơ Tuyết, sau đó quan sát biểu hiện của nàng.

Linh Cơ Tuyết nhận lấy mảnh giấy, đập vào mắt là ba dòng chữ, làm nàng chấn động.

“Khoan tìm trợ giúp từ yêu tộc.

Nội bộ tất cần phải thanh trừ.

Sức mạnh lớn nhất chính là từ bên trong.”

- Đây là…

- Ta vô tình gặp được một cao nhân, không biết vì sao hắn đưa ta cái này bảo mang về cho người, ta đã đọc qua không vấn đề gì liền mang về đây.

Linh Cơ Tuyết hít sâu một hơi, đến bảo tọa ngồi lặng im suy ngẫm, sắc mặt không ngừng biến đổi.

- Còn có…

- Có, hắn đã đoán trước, đây là mảnh giấy cuối cùng, Quận Chủ, người tự mình xem đi, thông tin trong này ta chưa hề đọc qua.

Khách Đạt Lệ lúc này đã không thể nói là giữ được bình tĩnh, không ngờ ba câu vắn tắt của Bạch Vũ lại khiến Quận Chủ biểu hiện như vậy, nàng cũng rất thông minh, đọc qua có thể đoán được vấn đề ít nhiều, nhưng nàng là dạng nữ tướng chuyên về chiến trường, bảo nàng bày mưu tính kế hay phát triển kinh doanh gì đó thì thua rồi.

Khách Đạt Lệ lấy lý do nghỉ ngơi hồi phục liền rời đi, Linh Cơ Tuyết lúc này chỉ còn một mình, chưa vội đọc thông tin từ tờ giấy thứ hai, chỉ nghiền ngẫm ba câu của tờ giấy đầu tiên.

- Khoan tìm trợ giúp từ yêu tộc, nếu vậy áp lực từ hai bên sẽ khiến chúng ta không chịu nổi.

Nội bộ tất cần phải thanh trừ, ta đương nhiên biết điều đó, nhưng làm thế nào để thuận tiện nhất đây.

Sức mạnh lớn nhất chính là từ bên trong, câu này lại càng không hiểu.

Nàng mở mắt, quyết định xem tiếp tờ giấy thứ hai, không ngờ vừa vào câu đầu liền hết sức chói tai.

“Nè ta nói cô đừng lúc nào cũng tỏ ra lạnh lùng chán ngắt như vậy.

Khoan tìm trợ giúp từ yêu tộc không phải là sẽ không tìm, nhưng việc này cứ đợi một thời gian, thú triều vừa xong cứ để Đế Đô thấy tình hình căng thẳng giữa Thiên Lan Quận và yêu thú chưa được giải quyết, bọn họ sẽ không đẩy thêm áp lực xuống nữa.

Còn về phía lựa chọn hợp tác, thì chọn Hỏa Hồ tộc.”

Bỏ qua câu đầu tiên, Linh Cơ Tuyết đọc xong những nội dung tiếp theo ánh mắt liền thay đổi, dần dần trở nên sáng ngời.

Đúng vậy, mỗi lần thú triều hay yêu thú xung đột với Thiên Lan Quận, Đế Đô một thời gian dài sau đó sẽ ít gây áp lực hơn, cứ để tình hình căng thẳng như vậy che mắt bọn hắn một thời gian tranh thủ phát triển, ngoài ra còn có thể báo cáo giả thương vong và khó khăn nữa.

Nhưng còn tại sao lại chọn Hỏa Hồ tộc nhỉ?

Nàng làm sao biết được đây là tư tâm của tên nào đó, khi nghe Đạt Lệ kể rằng Thiên Lan Thành đề nghị hợp tác với thú Vương Hồ tộc phân nhánh Phong Hồ thì Bạch Vũ liền sửa đổi, bảo phải hợp tác với Hỏa Hồ tộc, còn vì sao ư, tất nhiên là vì Hồ Hồng Ảnh rồi.

Vấn đề thứ hai cũng được giải đáp.

“Dùng kinh tế và vũ lực để thanh trừ nội bộ, trước dùng lợi ích kinh tế trói buộc, sau đó dùng vũ lực mạnh và nhanh gọn giải quyết các thế lực phản đối”.

“Sức mạnh lớn nhất chính là từ bên trong, ở Thiên Lan Quận này thứ gì có thể tập trung nhiều tài nguyên về nhất, đó là Dong Binh Đoàn. Nắm trong tay tất cả Dong Binh Đoàn trong Thiên Lan Quận, sẽ có một đội quân vừa có kinh nghiệm chiến đấu khi cần chiến tranh, vừa có một đội quân thám hiểm giả mang về tài nguyên khổng lồ từ sâm lâm. Đây cũng chính cái gọi là kinh tế”.

Hô hấp dồn dập, Linh Cơ Tuyết bật người dậy đi ra ngoài, nàng muốn gọi lại Khách Đạt Lệ để hỏi về người đã đưa những thứ này cho nàng, nhưng Khách Đạt Lệ đã đi mất từ lâu.

Chủ nhân của hai mảnh giấy làm Quận Chủ đại nhân thất thố lúc này đang đối mặt với hai tên cướp.

- Hê hê tiểu tử, một mình vào rừng làm gì, bắt chim à?

Một tên cướp vẻ mặt hèn mọn nhìn thấy Bạch Vũ đi ra với cả người dính đầy phân Tứ Dực Điểu liền cười nói.

Tên còn lại cũng đe dọa.

- Để lại tất cả đồ vật bọn ta cho ngươi sống.

Bạch Vũ nheo mắt nhìn, hai tên này chỉ có tu vi Sĩ Cảnh sơ giai, chỉ là một đám lâu la, thấy hắn nhỏ tuổi mà khinh chặn cướp đây mà.

Đang bực tức vì những con Tứ Dực Điểu chết tiệt kia, Bạch Vũ không nói lời nào, thân hình nhanh như rắn trườn xuất hiện trước mặt hai tên cướp, chân phải quét ngang, một tên trong đó dính đòn bay xa, tên còn lại bị hắn túm lấy cổ giơ lên cao giải quyết nhanh gọn.

- Ng…ngươi, chúng ta là người của Mặt Nạ hội, nếu dám giết bọn ta, ngươi sẽ phải trả giá.

Tên cướp bị nắm cổ sợ xanh mặt nhưng vẫn buông lời uy hiếp.

- Mặt Nạ hội, bọn ngươi thực lực thế nào.

- Hừ, Thủ lĩnh của bọn ta là Kỳ Cảnh đỉnh phong, ngoài ra còn có mười người khác tu vi đều là Sĩ Cảnh trung giai đến Kỳ Cảnh trung giai, dù ngươi có mạnh cũng không thể chống lại chúng ta.

- Ai nói, dẫn ta đến gặp thủ lĩnh ngươi.

Bạch Vũ sau khi biết hai tên này thuộc Mặt Nạ hội và thủ lĩnh của bọn hắn chỉ có tu vi Kỳ Cảnh đỉnh phong liền nảy ra một ý tưởng.

Hiện tại hắn đã là Sĩ Cảnh viên mãn, hắn có tự tin đập chết tu sĩ Kỳ Cảnh đỉnh phong, đủ sức đánh với Kỳ Cảnh viên mãn, nếu gặp phải Hóa Cảnh sơ giai bình thường cũng có thể đào thoát bảo mệnh, trong giới chỉ của hắn còn có một số đồ khác Lâm lão và Khách Đạt Lệ cho.

Và thế là ngoài chiến lợi phẩm là số trứng yêu thú Tứ Dực Điểu, Bạch Vũ còn dắt theo một tên cướp đường trở về An Huy trấn.

Ngoại ô phía Nam An Huy trấn, trong một kiến trúc cổ, xung quanh bao phủ bởi tán cây rậm rạp.

- Báo cáo, thủ lĩnh, có người đang ở sảnh trước nói muốn gặp ngài.

- Hả là ai? Bọn họ có mấy người?

- Chỉ có một người, thoạt nhìn chưa tới mười tám tuổi.

- Tiểu tử này chán sống rồi sao, mau thả người của bọn ta ra.

- Ngươi là thủ lĩnh của Mặt Nạ hội.

- Đúng vậy, thì sao?

Giữa vòng vây của hơn mười tên đạo tặc, Bạch Vũ triển khai Du Ảnh Bộ, tốc độ cực nhanh xuất hiện trước người tên thủ lĩnh, chỉ cách có một cánh tay.

Bát Hoang Quyền.

Không nói một lời, một đòn Bát Hoang Quyền tông thẳng vào ngực gã.

Ầm.

Khói bụi tan đi, những tên đàn em ngơ ngác, lúc này mới kịp quay về phía phát ra tiếng động nhìn thấy thủ lĩnh nhà mình nằm chỏng vó sùi bọt mép.

- Ma, ma quỷ, ngươi là ma quỷ.

Một lúc sau, Bạch Vũ ngồi lên chiếc ghế trung ương nơi tên thủ lĩnh của Mặt Nạ hội vẫn thường ngồi, bên dưới là hai hàng tiểu đệ xếp hàng, chỉ khoảng mười người.

- Thủ…thủ lĩnh, ngài có gì chỉ bảo.

Tên cướp chặn đường Bạch Vũ lúc trước run như cầy sấy lên tiếng hỏi Bạch Vũ, không ngờ thằng cha thoạt nhìn chưa quá mười tám này lại một quyền đập bay thủ lĩnh trước đó, hiện tại còn là tân thủ lĩnh nữa chứ.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 524

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.