Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diễn! Đột phá bất ngờ

Tiểu thuyết gốc · 1618 chữ

Sau khi kết thúc bữa tối, mỗi người tự tìm chỗ nghỉ ngơi cho riêng mình, nhận thấy Đặng Khắc đang tiến lại phía mình, Bạch Vũ ngưng mắt nhìn.

- Tiểu huynh đệ, thương thế không sao rồi chứ?

- Đã không sao rồi, huynh không cần phải lo lắng.

- Ở đây ta có một ít đan dược và dược thủy thị thương khá tốt, tiểu huynh đệ cầm lấy mà dùng.

Đặng Khắc lấy ra ba lọ nhỏ, đặt xuống đất trước mặt Bạch Vũ, cũng không đợi hắn nói gì, xoay người khoác tay rời đi.

- Đa tạ.

Bạch Vũ cảm thán, quả thực dị giới nguy hiểm, lòng người khó dò, nhưng không phải ai cũng là người xấu, có lẽ ba người này cũng vậy, có thể họ thật sự là Thủ Vệ Quân, nếu vậy, bọn họ lần này nhận nhiệm vụ đi khắc phục hậu quả thú triều cũng tính là Quận Chủ rất quan tâm đến cư dân trong lãnh địa.

Hắn nhớ lại những tin tức trước đó tìm hiểu được, Thiên Lan Quận là một trong lục đại Quận địa lớn nhất Đại Việt Đế Quốc.

Gần một trăm năm trước từng là một Quận địa phồn hoa hàng đầu, nhưng sau đó Đại Việt Đế Quốc xảy ra chiến loạn, Thiên Lan Quận gần như là chiến trường chính nên bị tàn phá nặng nề, suốt thời gian dài vẫn không thể khôi phục trở lại.

Cũng vì sự kiện này mà Đại Việt Đế Quốc từ vị trí thứ năm rớt xuống đứng cuối trong Cửu Đại Đế Quốc.

Hắn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ vẩn vơ.

Hiện tại hắn cần nhanh chóng nâng cao thực lực để ít nhất là có thể thoải mái hành tẩu, chứ chỉ vừa mới xuất đạo một ngày liền suýt phải bỏ mạng thì thật là không chịu được.

Bạch Vũ vận chuyển công pháp Diễn Thế Sinh Tâm Kinh bắt đầu tu luyện, trong lúc này, hắn minh tưởng nhớ lại trận chiến vừa rồi để rút kinh nghiệm và cùng với đó là tu luyện cả Thánh Đấu Chi Tâm, việc này chính là thói quen hắn luyện tập gần đây.

Lúc đó…

Bạch Vũ lách người nhanh chóng vận dụng Du Ảnh Bộ rút chạy vào rừng, phía sau truyền đến tiếng của tên mặt sẹo đuổi theo.

- Chạy đi đâu?

Lợi dụng cây cối, hắn mấy lần ngoặt hướng tránh khỏi công kích của địch nhân, nhưng vẫn chịu vài vết thương.

Xoẹt.

Bạch Vũ nghiêng đầu sang phải né đòn trí mạng, bất quá hắn vẫn bị dính một vết sượt qua vai, máu tươi tuôn ra, nhưng Bạch Vũ không hoảng loạn, hắn đã đủ thông tin để phán đoán tốc độ của đối phương.

Đột ngột xoay người, Du Ảnh Bộ vận chuyển cực hạn, thân ảnh Bạch Vũ giật ngược ra sau với tốc độ mà một Sĩ Cảnh trung giai không nên có.

Một cước nhắm thẳng chân trụ đối phương.

- Ặc.

Tên mặt sẹo mất đà ngã về phía trước, phía sau của hắn hở ra trước mặt của Bạch Vũ, chớp lấy cơ hội, một đòn Bát Hoang Quyền toàn lực nện thẳng xuống, Bạch Vũ quyết đoán nhắm thẳng vào phía sau lưng ngay vị trí trái tim địch nhân.

Ầm!

Vừa lúc đó chân hắn cũng đau nhói, tên mặt sẹo dù mất đà nhưng phản ứng cũng nhanh, tay phải cầm kiếm liền hạ trọng tâm vung mạnh ra sau với ý đồ phòng thủ, không để Bạch Vũ tiếp cận, bất quá hắn không ngờ Bạch Vũ lại dùng một bước di chuyển như rắn trườn tránh thoát được.

Tả thì chậm nhưng mọi việc chỉ diễn ra trong vài hô hấp, tên mặt sẹo vì quá khinh địch đã bị Bạch Vũ hạ sát nhanh chóng.

Không có thời gian nghỉ ngơi, Bạch Vũ liền nhặt lấy đoản kiếm chặt lấy một nhánh cây phủ lên thi thể, tiếp theo nhanh chóng ẩn mình vào thân cây to, sau đó đánh một đường vòng nhỏ trở lại hướng mà mình vừa từ đó chạy vào, suy nghĩ của hắn rất táo bạo, nếu đối phương còn người thực lực không quá cao, hắn sẽ phục kích họ, dù sao vừa xuất đạo bị nhắm giết cũng làm Bạch Vũ cực kỳ ức chế.

Sau đó, đồng bạn của tên mặt sẹo đuổi tới, Bạch Vũ lặng lẽ quan sát ngưng thần lắng nghe, xác định đã không còn người nào khác liền dùng một hòn đá nhỏ đánh lạc hướng, trả giá bằng một nhát đâm gần như phá vỡ xương sườn của hắn để kết liễu đối phương.

“Ừm, suýt chút nữa thì mất đi chân phải, tình huống này về sau cần phải xác định vũ khí hoặc đòn tấn công của đối phương có khả năng sẽ xuất ra từ phía nào để di chuyển tìm hướng an toàn tung đòn kết liễu”.

“Còn lúc này thì ta đã quá sơ suất, đáng lẽ không được có kết luận và hành động vội vàng như vậy hoặc nên quyết định chạy trốn sâu vào rừng có khi còn tốt hơn”.

Thánh Đấu Chi Tâm được Bạch Vũ khai mở, trong đầu hắn lúc này đang diễn đi diễn lại hình ảnh chiến đấu ban chiều, không ngừng suy tính các phương án, chỗ nào nguy hiểm liền cần phải rút kinh nghiệm, chỗ nào chưa được thì cần phải tập luyện thêm.

Từng dòng suy nghĩ linh hoạt hơn, đấu pháp được suy diễn ra được khắc sâu vào linh hồn hắn, Thánh Đấu Chi Tâm có dấu hiệu đột phá.

BÙM!

Một tiếng nổ vang, nhưng ba người cách đó không xa không có ai phản ứng, bởi vì tiếng nổ này phát ra từ trong đầu Bạch Vũ.

Lúc này hắn đang ở vào trạng thái huyền diệu, công pháp Diễn Thế Sinh Tâm Kinh tu luyện mấy ngày nay không có gì đặc biệt liền vận chuyển một cách điên cuồng, Nguyên khí quanh người Bạch Vũ như quặn quẹo, nén lại thành từng luồng khí truyền vào cơ thể hắn.

Mảnh đá nhỏ hắn đeo trước cổ cũng phát sáng, lần này ánh sáng nó phát ra kéo dài đến hai hô hấp mới bắt đầu lặng lẽ biến mất, bất quá từ đầu đến cuối đều bị y phục và áo choàng của Bạch Vũ che chắn nên không một ai phát hiện.

- Suy luận. Suy diễn. Diễn!

Bạch Vũ mơ màng lẩm bẩm.

Đột nhiên hắn mở mắt.

Vù vù.

Nguyên lực tăng lên nhanh chóng, hắn đã đột phá một tiểu cảnh, hiện tại đã trở thành Sĩ Cảnh đỉnh phong.

Sau đó, cả người hắn run rẩy, không phải bị bệnh, không phải vì bị thương, mà vì hắn đang nén lại sự vui mừng.

Cuối cùng sau mấy ngày tìm hiểu Diễn Thế Sinh Tâm Kinh, hắn đã tìm ra được điểm mấu chốt để tu luyện công pháp này một cách hiệu quả nhất, ít nhất là bước đầu.

Diễn Thế Sinh Tâm Kinh, công pháp tứ tinh trung cấp, nhìn qua rất bình thường, giới thiệu không nhiều, chỉ có một dòng ghi chú thì lại làm nản lòng vô số tu sĩ.

Bất quá Bạch Vũ không thuộc số nhiều đó, không hiểu vì lý do gì hắn có hứng thú vô cùng nồng đậm với công pháp này nên quyết định tu luyện.

Công pháp này không phân chia tầng như những Công pháp hay Chiến kỹ thông thường, một khi lĩnh ngộ hay đạt đến một tầng nào đó thì sẽ có những biến đổi.

Ngoài khẩu quyết tu luyện chỉ còn lại bốn dòng đề tự ngắn gọn làm Bạch Vũ đọc hoài không hiểu, đó là.

Diễn Trình Tự Cảnh.

Thế Trình Tự Thiên.

Sinh Trình Tự Địa.

Tâm Trình Tự Mệnh.

Bây giờ hắn đã ngộ ra, không phải Công pháp không chia tầng, mà hẳn là mỗi câu đề tự này sẽ là khai mở một điểm đặc biệt của Công pháp, giống như hiện giờ, sau khi lĩnh ngộ được Diễn, hắn đã được phần thưởng là lần lột phá này, vốn dĩ theo tốc độ phải mất khoảng một tuần nữa mới có thể đột phá.

- Haha, thoải mái, không ngờ trong cái rủi lại có cái may, cảm tạ nữ thần may mắn vẫn không bỏ rơi tín đồ của ngài.

Lần này sau khi vận đen được giải quyết liền có may mắn kéo đến, Thánh Đấu Chi Tâm đã có dấu hiệu đột phá mức độ thành thục mới, Công pháp tu luyện cũng có phát hiện đặc biệt, tu vi tăng lên được một cảnh giới nhỏ.

Bạch Vũ lại tràn đầy tự tin trở lại, mang Kỳ Cảnh sơ giai đến đây, lần này ta sẽ solo thẳng mặt.

—-

Cuối tuần nghỉ ngơi một chút nên ra chương ít.

Chúc mọi người buổi tối tốt lành <3.

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 16
Lượt đọc 401

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.