Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô An Nhiên

Tiểu thuyết gốc · 1568 chữ

Chương 33

“Nàng yên lặng lại đi nào” nhìn vào mắt nàng một cái nhìn thật sâu và phai dẳng.

Ánh mắt nữ nhân lưu mang nhất động, long lanh sóng nước, khoé mắt bất giác đã treo ở đó giọt lệ, tựa như một viên ngọc sáng.

Nhẹ nhàng gạt đi giọt lệ, Diệp Thần vuốt ve khuôn mặt hơi gầy gò còn ở đó hương vị năm tháng.

Tô An Nhiên cảm nhận được sự dịu dàng của người đàn ông bên trên, tâm tình bất tri bất giác đã không ổn định, người này là ai? Tại sao lại nhẹ nhàng như thế với nàng? Cô cảm thấy giây phút này cô Tô An Nhiên đã ở một chốn an bình nhất rồi. Cuộc đời của cô quá nhiều biến cố, giây phút này giây phút bình yên sau những sóng gió.

“Trả lời ta nàng tên là gì” vén mái tóc có phần che mất khuôn mặt nữ nhân lên, hắn dùng giọng nhẹ nhàng hỏi.

“Tô An Nhiên” cô cũng không biết suy nghĩ như thế nào lại trả lời hắn.

“Làm thê tử của ta được không” vuốt ve khuông mặt cô Diệp Thần hỏi.

“Được nếu chàng giúp ta báo thù” ánh mắt cô phiến hồng, đôi mắt mông lung đi, âm giọng run rẩy.

“Được rồi chớ khóc, để ta yêu nàng rồi giúp nàng sau được không? ” câu hỏi cũng là lời thông báo, nói xong hắn nhẹ nhàng luận động.

“Aaa... “ vẻ mặt nữ nhân còn chứa sự đau đớn giày vò, không được cái khoái cảm kia.

“Nàng cứ thả lỏng đừng căng thẳng. “ Diệp Thần kề miệng đến sát tai mà thủ thỉ.

“Thiếp đau quá” nỗi đau phá thân và thương thế làm nàng không thể dâng lên khoái cảm, từng giọt nước mắt trượt dài trên khuôn mặt.

Diệp Thần mặt nghiêm lại, thần tình khó khăn, ánh mắt lưu chuyển, rút dương vật ra, vài giọt huyết sắc rơi ra khỏi nơi ấy, tạo nên một bông hồng huyết sắc trên ga giường trắng tuyết kia.

“Nàng di chuyển được không?” Diệp Thần nằm ngửa ra, dương vật đỉnh đỉnh đứng thẳng cao.

Nhìn dương vật dài và to, như thế nào lại cắm vào trong nàng, Tô An Nhiên có phần chậm chạp phản ứng.

“Nàng còn đau à?” bật người dậy mà nhìn cô gái.

“À không, ít đi rồi. Thiếp còn di chuyển được!” Tô An Nhiên cũng chống đỡ ngồi dậy.

“Được rồi cố sức một lát sẽ không còn đau đớn nữa” xoa xoa mái tóc nữ nhân hắn nói

“Giờ thì nằm lên như thế này” hắn chỉ dẫn cho Tô An Nhiên nằm lên người, kiểu 69.

“Nàng cứ vuốt nó đi hay làm như ăn kẹo ấy... a đúng đúng...giỏi lắm cứ như thế” Tô An Nhiên cứ thế mà theo lời Diệp Thần bú liếm lấy, cảm xúc không tệ, thỉnh thoảng lại chạm răng vào khiến hắn hơi giật giật. Nơi đây - dương vật là nơi nhạy cảm của hắn đó a.

Để cho cô gái bớt đi sự đau đớn do thương thế gây nên, hắn cũng dúi đầu vào u cốc để nhìn xem thương thế dưới này như thế nào. Tâm tình khó chịu, hắn muốn biết là tên nào lại hành hạ nơi này đến thảm như thế, nhìn cô không thể nào là cái loại có đam mê đặc thù, dù sao cũng là cái xử nữ, công pháp đặc thù đã cho hắn biết hắn không nói sai.

Vươn đầu lưỡi đi ra, hắn mơn trớn hai cánh môi, bàn tay đặt lên cặp mông thịt bị đánh đến sưng lên, dùng ngón tay mà vạch đám cỏ đen nhánh ra, chọt chọt đầu lưỡi vào bên trong. Nữ nhân không kịp đề phòng gục ngã ngay lập tức, thân thể bị thương, độ mẫn cảm vô cùng cao lại thêm sự kích thích làm sao một nữ nhân non nớt như cô có thể chống lại.

“Tiếp tục đừng buông thả” vỗ nhè nhẹ lên bờ mông, Diệp Thần lên tiếng nói

“Ưmmm”

Cả hai quần quật hơn 10 phút, Diệp Thần cũng muốn bắn sớm để trị thương cho cô gái nên nhanh chóng đè cô ra mà cắm vào.

Bị nam nhân mạnh mẽ cưỡng chế hành động, Tô An Nhiên cũng bất lực mà để hắn muốn làm gì thì làm.

Xả đạn xong, hắn vẫn cắm để bên trong, nằm sang một bên mà ôm cô gái vào lòng, xoa xoa bờ vai mảnh mai, cảm nhận những vết sẹo to lớn khiến hắn muốn biết cô gái này tại sao lại thê thảm.

“An Nhiên nàng còn thức sao” tay đặt lên tóc nàng, tóc nàng rất đẹp, óng ả và mượt mà, đây là điều mà hắn thấy kì lạ ở cô.

“Còn tại. Có chuyện gì sao tư.. tướng công” lần đầu cô xưng hô như thế nên có chút ngượng.

“Nàng nói đi tại sao thành ra cái dạng này khắp người đều có vết thương” Diệp Thần xoa xoa bờ vai mảnh khảnh đó, giọng êm dịu hỏi.

Cả người run lên, Tô An Nhiên không tự chủ rớt nước mắt, khoảng thời gian đó thật như một chốn địa ngục nhân gian. Nơi con người chỉ xem là công cụ.

“Thiếp bị người ta...” Tô An Nhiên kể lại quá khứ của bản thân. Vốn là thiên kim tiểu thư, con nhà đài các, nhưng rồi sóng gió cuộc đời lại ập xuống, Triều Đình nhà Mạc sụp đổ mà nhà cô ba đời theo vua vì thế mà luyên luỵ, cả nhà cô nội ngoại hai bên có thể nói là toàn diệt. Mà đám ‘dã thú' đã gây ra sự việc thương tâm này chính là bọn chúng, Chu Tộc, tự xưng là Đế của tất cả các quốc gia nơi vùng đất Nam Quang này, là vua của mãnh đất này mà chinh chiến xâm lược cưới bóc nô dịch. Ngạo Lai quốc cũng là một trong số các nước ngoài kia bị thảm trạng vô cùng khủng khiếp. Một lần chạy trốn mà Tô An Nhiên vô tình chui vào nơi đóng quân của một nữ tướng quân. Ban đầu cứ tưởng chừng là rơi vào tay bọn sói khiến cô tuyệt vọng vô bờ. Nhưng kì lạ là nữ tướng quân ấy lại không như bọn lang sói ngoài kia nam giết chết, nữ dâm ngược cho đến chết, mà ngược lại đối tốt với cô vô cùng, suốt hai ngày ở đó khiến cô cảm nhân được cái cảm giác của trước đây. Nhưng chuyện kinh hoàng ấy bắt đầu từ đêm định mệnh kia, như bao ngày cô Tô An Nhiên vẫn tắm rữa ở phòng riêng, chuyện xảy ra rất bình thường thì “kẻo kẹt” âm thanh mở cửa rồi đóng lại.

Tô An Nhiên có dự cảm bất an nên nhanh chóng mặc lại quần áo thế nhưng mọi chuyện đã quá muộn.

“An Nhiên muội muội, nàng muốn đi đâu à” nữ tướng quân say mèm mà lắc lư đi đến chỗ Tô An Nhiên.

“Dư tướng quân, đêm hôm khuya khoắt không biết đến chỗ tiểu nữ vào lúc này chẳng hay có sự tình” Tô An Nhiên hỏi, động tác mặc lại y phục cũng không gián đoạn.

“Đúng, ta đến đây vì nàng mà, kìa sao nàng lại mặc lại y phục chứ, cởi ra để ta còn ngắm nhìn thân thể mĩ miều này chứ” Nữ tướng quân vươn tay ra mà kéo Tô An Nhiên về phía cô ả.

“Dư tướng quân, ngài đây là say rượu rồi mau về phòng đi thôi, tiểu nữ cũng không làm phiền tướng quân nữa” Tô An Nhiên vùng vẫy thoát ra song thủ

“Hừ tiện tỳ...bốp (Nữ tướng quân kéo Tô An Nhiên trở lại rồi đặt lên khuôn mặt hoạ thuỷ kia một bàn tay) ... Bổn tướng quân chính là muốn đêm nay sùng hạnh ngươi. Ngươi còn muốn đuổi ta” nâng cằm Tô An Nhiên lên cô ả nhìn khuôn mặt đã đỏ hồng vết đánh.

“Dư tướng quân, ngài có phải là say quá hồ đồ hay không. Ta với ngài cùng là nữ nhân, ngài đừng nhục nhã ta như thế” Tô An Nhiên vẫn ngây thơ chưa biết lessbians cái loại này ham mê.

“Là nữ thì sao, ta không có cái kia của bọn thối nam nhân ngoài kia là không làm thoả mãn ngươi phải không” Dư tướng quân cường điệu bế Tô An Nhiên vào phòng ngủ, bên cạnh phòng tắm. Đặt cô lên giường, cô ả bắt đầu cởi quần áo. Từng mảng da thịt trắng nõn, cặp ngọc thỏ ngạo nhân, hay điểm hồng treo trên hai bầu tuyết lê. Kiều đồn vểnh lên đầy đặn, khe mông sâu hút tạo nên hay bờ mông tròn trĩnh, vòng hai nhỏ nhắn nhưng lại cơ bắp răn chắc, uy lực tướng quân cũng chẳng phải rẻ rách.

“Không...ưm...ưm” Tô An Nhiên vẫn cố chống cự nhưng một khuê nữ và một nữ tướng thật là hai hình ảnh đối lập hoàn toàn.

“Haha nàng rất đẹp, ta rất thích, nào đêm nay để bổn tướng quân chăm sóc nàng, nữ nhân”

Bạn đang đọc Vạn Nữ Đều Gọi Ta Một Tiếng Lão Công sáng tác bởi whiteroger
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whiteroger
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 380

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.