Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Sâm Oa Oa

Phiên bản Dịch · 1759 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Quanh quẩn trong đầu âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Diệp Thần biết Hắc Giáp Đế Ngạc đã thật sự chết ngắt rồi.

Nét cười trên mặt càng đậm hơn!

Khóe miệng cong lên một vòng cung sung sướng, bước về trước, nhìn thảm trạng của Hắc Giáp Đế Ngạc kia, thanh âm vang lên mấy phần tiếc hận: “Ài ~ nếu thân thể Hắc Giáp Đế Ngạc này mà không bị tổn hại đến vậy, thì giá trị sẽ cao hơn nhiều. Giờ thành cái bộ dạng này, giá trị ắt sẽ không quá lớn!”

Ngoài miệng tuy nói là tiếc hận, nhưng động tác tay lại không chậm. Tay dán lên thân thể Hắc Giáp Đế Ngạc, tâm niệm vừa động, lập tức thi thể đã biến mất, được gửi vào.

Lúc này, Diệp Thần mới có chút thời gian xả hơi.

Ngồi trên mặt một khối đá lớn, Diệp Thần suy ngẫm lại tình cảnh chiến đấu với Hắc Giáp Đế Ngạc.

Chính mình ỷ vào cường độ thân thể mà đối kháng, không rơi xuống hạ phong, ngược lại chiếm lấy lợi thế không nhỏ, rồi sau đó trong quá trình chiến đấu, bất ngờ nắm giữ dấu hiệu một tia quyền ý.

Tuy rằng chưa có thực sự nắm bắt được một tia này, nhưng trong cơ thể đã gieo mầm hạt giống. Diệp Thần tin tưởng, trong con đường tu hành về sau, hạt giống quyền ý nhất định sẽ nảy mầm.

Đến lúc đó rồi, Diệp Thần sẽ nương nhờ hạt giống quyền ý đó, vững bước tăng cường thực lực bản thân.

Hơn nữa hơn một ngày ở đây, tuy Diệp Thần chưa có đột phá cảnh giới, nhưng thực lực tăng lên lại là sự thật. Hiện giờ cho dù hắn có phải đối mặt với cao thủ võ đạo Tiên thiên cảnh đi chăng nữa, cũng không hề chi!

“U a! Nhoáng cái đã đến giữa trưa rồi, thời gian trôi thật nhanh!” Diệp Thần vô tình ngước đầu lên, ngắm nhìn mặt trời đã treo cao, biết đã đến giữa trưa rồi.

Òng ọc ~ ~ ~ Bỗng dưng, âm thanh thô bỉ vang lên qua bụng hắn.

“Ấp úng ---” Diệp Thần vuốt bụng, cái da mặt đáng lẽ ra phải dày như cái tường thành chứ, cớ sao giờ còn ngượng ngùng nữa.

Nhìn trái ngó phải, thở hắt một hơi: “May vãi, quanh đây không người, không chẳng biết ném mặt đi đằng nào cho vừa!”

Sau đó, không đề cập đến gì khác, bèn lấy ra mấy thanh lương khô nén năng lượng cao, lại gặm ăn lấy ăn để.

. . .

Diệp Thần, đã bổ sung năng lượng đầy đủ, không chút chùn chân tiếp tục cuộc hành trình.

Vượt qua con sông, mới xem như chân chính tiến vào sâu trong Hoang sơn.

Con sông này chính là biên giới bên ngoài cùng bên trong, hơn nữa đây còn là con sông nối liền qua toàn bộ Hoang sơn, man thú cư trú bên trong tự nhiên là đa dạng chủng loài.

Sau khi qua sông, Diệp Thần bôn ba một lúc, đã phát hiện bên cạnh một cây dây leo đã héo chết, là một gốc Linh thực 5 sao. Hơn nữa từ ngoại hình cùng hoa văn, cây Linh thực này hẳn đã đột phá giới hạn tiềm năm sinh mệnh cực hạn, vượt qua nấc thang dược linh ngàn năm.

Mở ra chức năng Quét.

Thông tin Linh thực ánh vào trong mắt.

- Tên giống loài: Bát Giác Trùng Văn Thảo (loại Linh thực).

- Cấp bậc: 5 sao ( 4 sao đột phá, sinh mệnh kéo dài).

- Dược linh: 1000 năm.

- Sử dụng: Chế dược luyện đan (Có thể luyện chế Tránh độc đan).

- Hiệu dụng: Giải độc, Củng cố nền tảng.

“Ngon! May mắn ta, lại một gốc Linh thực ngàn năm, hơn nữa hiệu dụng lại không tồi, không trúng độc, cũng có thể củng cố nền tảng, đúng là vật tốt.”

Diệp Thần rất là sung sướng, lại gặp tiếp một gốc Linh thực ngàn năm, đã nói lên số mệnh trời cho của bản thân. Nếu có số mệnh như người thường, dù thả trước mắt ngươi là Linh thực ngàn năm đi nữa, ngươi cũng chẳng biết!

Lập tức phát động Hái dược thuật, đem cả đất và rễ thu vào không gian trữ vật.

Có thể nói, không gian trữ vật hệ thống có thể thu vào sinh mệnh, nhưng sau khi thu vào đều sẽ lâm vào hôn mê. Thực vật cũng có sinh mệnh, tất nhiên là giống vậy, nhưng cũng sẽ không gây tổn thất tinh hoa.

Sau khi thu lấy Linh thực, Diệp Thần lướt mắt bốn phía. Hắn bây giờ, không chỉ phải thu thập Linh thực, mà còn phải thu thập mạch khoáng nữa, hắn không có quên cái nhiệm vụ phụ 3 là nhiệm vụ yêu cầu tìm kiếm mạch khoáng đâu.

Các mạch khoáng nói chung đều sẽ ẩn sâu dưới lòng đất hoặc trong lòng núi, sẽ không dễ dàng gì mà tìm ra chúng. Hơn nữa, Diệp Thần không có nghiên cứu gì với khoáng thạch, chuyện tìm kiếm sẽ càng thêm khó khăn!

“Đáng tiếc, nếu còn đủ điểm tích phân, vậy chỉ cần mua lấy một bộ Đào quặng thuật là ngon lành. Đến lúc đó, phát động Đào quặng thuật là mọi chuyện đơn giản hơn nhiều rồi.” Diệp Thần thở dài, đối với 1000 điểm tích phân mà bản thân tiêu xài thỏa thích kia mà ảo não.

“Quên đi, trước cứ để lại cái nhiệm vụ cuối rồi nói tiếp, chờ khi hoàn thành xong 2 nhiệm vụ đầu rồi sẽ có đủ điểm tích phân.”

Không cần thiết phải quan tâm nhiều thêm, mau chóng hoàn thành 2 nhiệm vụ trước mới là tất yếu.

Lại một đường thu thập, chung quy không có cô phụ sự kỳ vọng của hắn, 10 cây Linh thực 5 sao đã thu thập, nhiệm vụ phụ 2 cũng chỉ còn thiếu 2 cây linh thực 6 sao nữa.

. . .

“Đừng chạy!” Một tiếng quát nhẹ bỗng vang lên trong rừng cây.

Giờ đó là xế chiều, mặt trời treo trên bầu trời đã bắt đầu hạ xuống.

Dưới những tán cây, mồ hôi Diệp tuôn như mưa dưới cuộc truy đuổi gắt gao, nhìn vẻ mặt hắn, như thể không đuổi kịp quyết không bỏ qua vậy. Kiên định như vậy đó!

Vèo ~ Một âm thanh trong vắt lướt qua cỏ cây, chỉ để lại một dải tàn ảnh, tốc độ có thể thấy là cực nhanh.

Diệp Thần vội vàng tăng tốc rồi lại tăng tốc, hận không sinh nhiều thêm mấy cái chân. Nếu biết Diệp Thần đang đuổi theo cái gì, cũng khó mà trách hắn được.

Đó chính là một củ nhân sâm biết chạy trốn!

Đậu xanh nó tuyệt đối là thành tinh mà!

“Chết tiệt! Đứng lại cho ta!”

Diệp Thần hung dữ gào về trước, nhưng củ nhân sâm oa oa đó đang chạy nhanh như ma đuổi đằng trước nào có để tâm tới hắn làm gì, còn đang lo chạy không nhanh kìa.

“Má nó, đừng để ta tóm được ngươi, không ngươi sẽ rất thảm đó.” Tuy rằng đang thở hồng hộc, rất muốn dừng lại nghỉ một hơi, nhưng thật vất vả mới gặp được một thứ quái lạ đến vậy, nói thế nào cũng phải bắt lại mà nghiên cứu cho đã một phen.

Vì thế, Diệp Thần cắn răng đột nhiên đề khí tiếp tục tăng tốc rượt theo.

Chạy trong rừng sâu thế này thật sự rất nguy hiểm, nhưng Diệp Thần không có định buông bỏ, thế nào cũng phải bắt lấy nó, cũng chẳng quản có bị man thú chú ý hay không.

Cứ tiếp tục như vậy, nó không mệt, nhưng mình bị kéo cho gãy giò mất. Diệp Thần vội vàng với trong lòng: “Tiểu Linh mau ra hỗ trợ nghĩ biện pháp cái, làm sao để bắt được cái vật nhỏ phía trước?”

“Wow, ca ca, em không nghĩ tới anh lại bắt gặp được một con Nhân sâm oa oa, vận khí tốt vậy anh!” Diệp Linh không thể không thán phục, ca ca nhà mình may mắn ghê.

“Không nói nhảm nữa, mau mau nghĩ cách đi, không nó chuồn mất.” Diệp Thần gấp gáp thúc giục.

“Được rồi, ca ca muốn bắt được Nhân sâm oa oa rất là đơn giản, mua lấy Dây trói bảo là được rồi.”

Diệp Thần cạn lời, trợn trắng mắt, tức giận nói: “Anh giờ mà có tích phân, đã chẳng liều cái mạng già này mà đuổi theo, sớm đã dùng rồi.”

“Vậy hết cách rồi, chỉ có thể dựa vào sức chịu đựng của ca ca thôi!” Diệp Linh buông tay tỏ vẻ hết cách.

“Quên đi, anh thà đuổi theo còn tốt hơn.” Nói xong, không phân tâm nữa, ánh mắt không dời tập trung vào Nhân sâm oa oa phía trước, đôi chân không giảm tốc tiếp tục bám sát theo.

Như vậy trong chốc lát, Diệp Thần đã đuổi vào tận sâu trong, lập tức chạy theo Nhân sâm oa oa vào tận trong một cái hang động.

Hô hô ~ ~ Thở nhọc từng hơi, tay chống đầu gối, nhìn Nhân sâm oa oa không chạy phía trước nữa, Diệp Thần hả hê.

“Khà khà ~ bé con, chạy nhanh lắm mà! Sao không chạy tiếp đi nào!” Diệp Thần thật sự quá mệt mỏi rồi, đặt mông ngồi xuống đất.

Nhưng dù có mệt, lòng hắn lại tràn đầy niềm sung sướng. Tuy còn chưa có thật sự bắt cái vật nhỏ này lại, nhưng hắn cũng không ngại thể hiện chút.

Ô ô ~ Nhân sâm oa oa nháy con mắt to của mình, rưng rưng nhìn Diệp Thần, trong mắt không ngờ lại toát ra ánh nhìn xin tha.

“Bé con à, anh sẽ không gây hại đến bé đâu. Yên tâm đi, anh sẽ không gây thương tổn đâu.” Diệp Thần lúc này mới thấy rõ hình thể Nhân sâm oa oa này. Đúng thực là một củ nhân sâm thành tinh mà!

Ô ô ~ ~ Nhân sâm oa oa tuy rằng đã mở ra linh trí, nhưng trí tuệ rõ ràng vẫn còn rất thấp. Lúc này, nó có vẻ do dự, hẳn là xao động rồi đó.

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.