Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp Tục Thâm Nhập

Phiên bản Dịch · 1777 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

“Nơi man thú chôn cất?”

“Nghe mà anh muốn lạnh sống lưng này!”

Diệp Thần đột nhiên nổi da gà, việc này càng ngày càng tà môn mà.

Man thú không có trí tuệ, đây là điều mọi người đều biết, thế nhưng không ngờ lại có man thú sẽ đi giúp chôn cất thi cốt man thú khác, đây quả thực là chưa từng nghe qua!

“Móa! Cái địa phương quỷ quái này không nên ở lâu, đợi đến hửng đông đi ngay và luôn.” Diệp Thần lần đầu tiên cảm nhận được sơn cốc này lại quỷ dị đến vậy. Sau khi thu hồi thi thể man thú, lập tức chạy về căn lều bán nguyệt của mình.

. . .

Thời gian trôi như thoi đưa, mặc kệ bạn có ý thức hay không, nó sẽ không vì thế mà dừng lại.

Một ngày mới đã đến, Diệp Thần tỉnh giấc. Nhớ lại chuyện quỷ dị tối qua, Diệp Thần cảm thấy có phần không thoải mái, lập tức thu hồi lều rồi đi thẳng không ngó lại.

Sáng nay sương khói mờ mịt, đi lại trong rừng rậm nguyên thủy sẽ dễ bị lạc đường. Vấn đề này làm Diệp Thần chỉ hơi cau mày, bèn lấy ra món vũ khí đã chuẩn bị từ trước để đối phó sương mù.

Chính là trang bị công nghệ cao.

“Cái kính xuyên thấu này dùng đúng thật là hiệu quả khá tốt.” Đeo kính xuyên thấu lên, Diệp Thần không keo kiệt khen ngợi.

Kính xuyên thấu là trang bị chuyên dụng cho thời tiết sương mù, dù sương mù có dày đậm bao nhiêu, đều sẽ xuyên thấu qua, giúp cho tầm nhìn được mở rộng hơn.

Hôm nay Diệp Thần di chuyển với tốc độ rất nhanh, dưới sự bao phủ của sương mù không khác gì một bóng ma, chớp mắt cái đã biến mất không thấy.

Rắc, rắc . . .

Diệp Thần vừa lấy ra lương khô năng lượng cao cắn lên miếng, vang lên tiếng rắc không dứt bên tai.

“Chán vãi, đi vội vàng thành ra cũng quên luôn lấy đồ ăn thừa ngày hôm qua mang đi. Còn may là mình có chuẩn bị mấy thanh lương khô năng lượng cao này. Ừm ừm ~ khá được rồi!” Diệp Thần khá là ảo não với cái sự đãng trí của mình, ngay sau đó vẻ mặt đã thay đổi mà gật gù.

Kỳ thực ở thời đại này, bất cứ loại đồ ăn gì đều rất giàu năng lượng. Vì thế người thời đại này, ai cũng đều chỉ cần ăn 1 bữa sáng tối là đủ.

Kể cả là võ giả tu luyện võ đạo, hấp thu năng lượng xem như rất nhanh, cũng chịu không thấu mỗi ngày ba bữa cung cấp năng lượng cao đâu!

Một ngày 2 bữa đối với võ giả là thích hợp nhất!

Có sự trợ giúp của kính xuyên thấu, Diệp Thần cuối cùng đã an toàn rời khỏi khu vực sương mù dày đặc. Trong lúc cậu lướt mắt cũng phát hiện được không ít linh thực dược liệu, tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, Diệp Thần vẫn rất coi trọng. Linh thực 5 sao đã được hắn thu thập tới 6 cây rồi, gồm Thần Nguyên Hoa 500 năm, Ma Vân Đằng 500 năm, Địa Hổ Xạ Hương Thảo 600 năm, Huyết Linh Chi 1000 năm, cùng Khô Diệp Liên 800 năm.

Nhiệm vụ đã hoàn thành được 60%, còn kém 4 cây linh thực nữa là có thể hoàn thành.

Còn với linh thực 6 sao, từ đó đến giờ, Diệp Thần cũng mới chỉ phát hiện được 1 gốc mà thôi.

Chính là một gốc Bích Ngọc Linh Lung Diệp!

Có thể nói, Linh thực dược liệu 1000 năm đã được xưng là tiểu Dược Vương, hơn nữa chỉ cần đến ngàn năm, mặc kệ là mấy sao đều sẽ được xưng là tiểu Dược Vương.

Khác biệt số sao, chỉ thể hiện tiềm lực sinh trưởng của Linh thực, cũng giống như một gốc Linh thực 1 sao, tiềm lực sinh trưởng cao nhất của nó cũng chỉ đạt đến 100 năm thôi.

Dược linh tới 100 năm, như vậy tiềm lực Linh thực liền hết, tình hình chung sẽ không thể tiếp tục sinh trưởng.

Tất nhiên đây chỉ là nói trong tình huống thông thường, nếu tự thân xuất hiện biến dị, không nói tiềm năng sinh mệnh sẽ tái hiện, nhảy lên 2 sao cũng không phải là không có khả năng.

Rốt cuộc, thế giới không thiếu gì những điều lạ kỳ!

Chênh lệch cấp bậc không phải là không thể vượt qua, cũng giống như người vậy, rồi sẽ có một ngày tạo nên thành tựu vượt bậc.

Mà nói trở lại, tiểu Dược Vương ngàn năm là không thể so sánh với nhau. Phàm là khi đạt tới dược linh ngàn năm, tự thân tiềm năng sinh mệnh đều sẽ vô cùng sung túc, phá tan cấp bậc giới hạn, quả thực dễ như trở bàn tay.

Nói cách khác, chỉ cần nguyện ý, Huyết Linh Chi lập tức có thể bước vào giai đoạn 6 sao.

Mà so sánh với Linh thực 6 sao Bích Ngọc Linh Lung Diệp mà Diệp Thần nhặt được, tuyệt đối là so không nổi với Huyết Linh Chi, bởi lẽ dù là Linh thực 6 sao, nhưng tự thân dược linh lại hoàn toàn kém cạnh người ta.

Cho nên mua xét giá trị vào cái đó, tuyệt đối là bị táng cho sml!

. . .

“Ôi thật là vui sướng cả một ngày, tôi hái linh dược giữa trời quang . . .” Tuy rằng không có nhảy chân sáo, nhưng trong miệng lại ngâm nga tiểu khúc, thể hiện rõ nét tâm trạng sung sướng của hắn ta.

“Một gốc tiểu Dược Vương ngàn năm, giá trị tuyệt đối là so được với ba năm gốc linh thực 4 sao, giá cả không sai đâu được.” Thì thầm khóe miệng giương lên theo độ cung càng lớn, sắp nứt rồi.

“Không biết có thể gặp thêm lần nữa không ta? Thiệt là mong chờ quá đi à!” Cái thằng này gặp được một gốc tiểu Dược Vương còn không biết đủ, lại còn ảo tưởng muốn gặp tiếp.

Thật sự là lòng tham không đáy!

Đi ra khỏi khu sương mù dày đặc, Diệp Thần tháo chiếc kính xuyên thấu ra, vẻ mặt sung sướng lặng yên tiêu biến, trở nên bình tĩnh lại. Tinh thần lực tản ra trong phạm vi 10 mét xung quanh lập tức phản ánh vào trong óc.

Trong Hoang sơn nguy hiểm trùng trùng, dù có là võ giả thực lực mạnh mẽ, cũng không dám lỗ mang xông vào lung tung, lỡ như chọc phải tồn tại không nên dây vào, vậy thật sự là khóc không ra nước mắt.

Đi được tầm 3-5 phút, Diệp Thần bắt gặp một con sông bắc ngang nước chảy xiết.

Con sông này cũng không quá rộng, hai bên bờ chỉ cách nhau có 5 mét, Diệp Thần lao tới một cái là hoàn toàn có thể nhảy qua.

Nhưng Diệp Thần lại không có làm vậy.

Dưới tác dụng của tinh thần lực, hắn đứng bên bờ nhưng vẫn có thể rõ ràng mọi thứ dưới nước. Ẩn dấu trong chỗ tối lòng sông có một luồng sát khí, đợi khi có sinh vật định qua sống chắc chắn sẽ chết oan chết uổng!

Nhặt lên một nhánh cây trên đất rồi ném thẳng vào giữa dòng.

Tõm ~ mặt nước rung động thành gợn sóng, nhưng giữa dòng nước chảy xiết đã tan biến ngay lập tức.

Nhưng trong nháy mắt khi nhánh cây rơi vào trong nước, lòng sông chợt hiện lên một bóng đen khổng lồ ngày một to ra dưới đáy sông.

Gào!

Cái miệng thật lớn phập một phát lên nhánh cây, cái thứ đột nhiên nhảy ra này không đủ để dọa Diệp Thần. Nhờ tinh thần lực tỏa ra, hắn sớm đã rõ ràng.

“Hắc Giáp Đế Ngạc (Ngạc = Cá sấu)~” Nhỏ giọng xác định, ngay sau đó âm thầm mở ra Quét, nháy mắt đã hiểu rõ trong lòng.

- Tên loài: Hắc Giáp Đế Ngạc.

- Cấp bậc: Cấp 7.

- Bản mạng kỹ: Băng Nha Giảo Sát, Hàn Chùy Kích.

Mới liếc nhìn cái, Diệp Thần lập tức sửng sốt, Hắc Giáp Đế Ngạc này không ngờ lại có tới hai Bản mạng kỹ, đây vẫn là lần đầu tiên cậu nhìn thấy,

Mà giờ phút này, Hắc Giáp Đế Ngạc nhổ nhánh cây trong miệng ra, một đôi đồng tử lập lòe ánh hung tàn lạnh lẽo. Nó nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, trông nó kìa ,hình như cá sấu không có ý nghĩ buông tha Diệp Thần đâu.

Ha!

Diệp Thần khóe miệng khẽ nhếch lên, ha tiếng nhẹ: “Nhà ngươi nhìn cái gì hả, lại xem tiếp hả! Lại xem liền đánh cho mày răng rơi đầy đất.”

Hắc Giáp Đế Ngạc dường như bị hành động khiêu khích của Diệp Thần gây chú ý, lập tức rống giận bò lên trên bờ, hướng Diệp Thần gầm rú không ngừng.

Ngao!

Như thể đang nói: Cái thằng nhóc con kia, dám khiêu khích bổn đại gia, muốn chết! Không đem ngươi ăn tươi nuốt sống, bổn đại gia liền sửa họ.

Ngao!

Hơi thở tanh hơi đột ngột tràn ngập, Hắc Giáp Đế Ngạc không chút do dự nhằm tới Diệp Thần.

Đừng tưởng rằng cá sấu rời nước, như lão hổ rút răng nên không có gì đáng sợ hãi mà lầm, ngươi cứ nghĩ vậy đi rồi thành đống phân cũng xứng lắm.

Hắc Giáp Đế Ngạc là tồn tại thế nào?

Đó chính là man thú đó! Hơn nữa còn là một man thú cấp 7 nữa. Đừng nói là ở trong nước, có ở trên đất bằng, người ta đều không để bụng đâu. Trông 4 cái chân nhỏ nhắn đó thôi chứ nó có khác quái gì 4 cái bánh xe đâu.

Tốc độ siêu nhanh, so với Hắc Văn Vân Báo trước đấy, Hắc Giáp Đế Ngạc còn phải luyện dài. Nhưng không thể so cùng là thế, nó còn nhanh hơn chán mấy con ‘cá sấu biết khóc’ nhiều.

Vì thế, hai bên cách nhau có 5 bước, chớp một cái đã bị Hắc Giáp Đế Ngạc san bằng.

“Lozz, sao Hắc Giáp Đế Ngạc còn biến thành nhà vô địch chạy bộ rồi?”

Bạn đang đọc Vạn Năng Hệ Thống Của Tôi (Dịch) của Thiểm Điện Ma Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.