Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư huynh đệ

Tiểu thuyết gốc · 1469 chữ

Toà tháp thật sự hùng vĩ. 5 tầng chỉ vỏn vẹn có 5 tầng nhưng mỗi tầng lại cao đến 20 mét, nhìn xa không khác gì mấy so với một ngọn núi nhỏ cả. Đến gần mới phát hiện ra bên ngoài có một lớp lá chắn trong suốt. Nghe Đế lão nói lớp lá chắn này do một vị thái thượng trưởng lão mất trăm năm bày bố mới xong. Muốn vào thì bắt buộc phải có lệnh bài mới vào được. Chính vì vậy tấm lệnh bài A Bảo mói nhận được chính là vật bất li thân của cậu từ giờ. Bước và khuôn viên Dược tháp, đập ngay vào mắt A Bảo là một cánh cửa đồng to lớn có vẻ vô cùng cổ lão. Trên hai cánh cửa được chạm trổ một loại thảo dược nào đó mà không biết tên. Đế lão đẩy cổng ra.

"Trời a! Cái âm thanh trầm thấp của tiếng mở cổng kia thì không biết nó nặng bao nhiêu"

A Bảo giật mình khiếp sợ. Khiếp sợ hơn còn đợi cậu ở phía sau. Mở cửa ra một mùi dược khí thơm ngát toả ra. Kết cấu bên trong quả thực đơn giản. Từng ô từng ô thuốc được xếp vây quanh bước tường hình trụ. Ở chính giữa tầng một này và một quầy làm việc lớn. Có ánh sáng toả từ bên trên xuống. Hiển nhiên là làm theo phong cánh sửa trời. Ánh sáng giúp toàn dược tháp sáng lắm, không biết là có sử dụng loại thủ pháp nào không. Ánh sáng mang lại sự ấm áp, xua tan vi khuẩn cũng rất có ích cho việc bảo quản dược phẩm.

"Thật sự là quá khủng khiếp."

A Bảo vừa nhìn vừa cảm thán. Cũng hiển nhiên thôi, ai gặp cảnh tượng này mà chẳng choáng ngợp. Đặc biệt là với một đứa thôn quê như cậu: Nhà thì toàn một tầng, Cao nhất toàn thôn là nhà ông trưởng thôn cũng vẫn một tầng nhưng có thêm một gác xép thôi. Nói về thuốc thì càng thảm hơn, nhà cậu thuốc được người cha đặt trong mấy cái sọt.

Vẫn đang mải mê ngắm nhìn xung quanh thì có vài đệ tử đi tới. Tổng cộng có 5 người. Hai trai ba gái quả thực là không nhiều:

"Để ta giới thiệu: Đây là A Bảo, sau này nó sẽ là sư đệ của các ngươi"

"A! Như thế thì công việc sẽ được san sẻ cho đệ ấy rồi"- Một tên mập lên tiếng

"Tứ đệ nói năng cho cẩn thận."

"A Bảo xin ra mắt các vị sư huynh sư tỷ. Mong sau này mọi người chiếu có đệ nhiều hơn."

"Đương nhiên rồi, Dược phòng chúng ta là phòng đoàn kết nhất toàn cái tông môn này."-Một vị sư huynh cao gầy lên tiếng

"Còn không phải là vì chúng ta bị khổ sai nhiều quá nên không có thời gian để đánh nhau hay sao?"-Một vị sư tỷ xinh đẹp lên tiếng

"Lương nhi, ngươi là đang bóc phốt sư phụ à."

"Nói thế nào thì đây cũng là chuyện vui. Nhự vậy từ nay nam nữ bình đẳng, chúng ta cũng không sợ bị mấy nữ tỷ muội chèn ép nữa." Vị sư huynh cao gầy lên tiếng

"Ai chèn ép các ngươi"-Một vị sư tỷ vẻ mặt đanh đá lên tiếng

"Còn không phải sao?"

"Thôi! Các ngươi tự làm quen với nhau đi. A Phú ngươi dẫn A Bảo đi xem nơi làm việc và hướng dẫn qua cho nó."-Đế lão bất lực rời đi

Vị sư huynh mập gật đầu.

Bấy giờ, vị sư tỷ có vẻ cao lớn vẻ mặt nghiêm nghị mới bước lên. Nhìn vị sư tỷ này khiến A Bảo có phần ê sợ, nuốt nước bọt liên tục. Cả đám bỗng cười ồ lên.

"Thiên tỷ, ta nói chiêu này của tỷ quả thật là lợi hại nha. Chưa thất bại bao giờ. Sư đệ sau này ai bắt nạt đệ thì cứ gọi Thiên tỷ nha." tên gầy lên tiếng, miệng vẫn không ngừng được cười.

"Có phải họ cười mình không nhi?" A Bảo nghĩ thầm trong đầu.

"Thôi không đùa nữa. A Bảo đúng không? Từ nay đệ sẽ là Lục đệ của Dược phòng chúng ta. Để ta giới thiệu một chút:

Ta là Thiên My- đại sư tỷ của Dược phòng. Cú gọi ta là Thiên tỷ" Sư tỷ cao lớn lên tiếng

"Ta là Trần Tú. Nhị đệ tử của Đế lão. Gọi ta là Tú ca" Sư huynh cao gầy lên tiếng.

"Ta là Tô Linh. Tam đệ tử của Đế lão." Vi sư tỷ đanh đá lên tiếng tuy nhiên cũng không thể phủ định là vị tam sư tỷ này rất đẹp nha.

"Ta là A Phú"- Vị sư huynh béo lên tiếng

"Còn ta là Uyển Mai. Cứ gọi ta là Uyển nhi cũng được dù sao thì ta cũng hỏ hơn ngươi"- Một vị sư tỷ bẽn lẽn nói.

"Ngươi thấy thế nào hả A Bảo?"- Đại sư tỷ Thiên My hỏi

"Ta nghe nói trong tông môn có cả vạn đệ tử, tại sao Dược phòng chúng ta lại chỉ có mấy người thôi vậy ạ?"

Có vẻ như là hỏi đúng trọng điểm luôn rồi. Thấy mặt ai cũng có vẻ nặng nề ngưng trọng.

"Còn không phải tại bọn khốn kiếp đan phòng sao. Có bao nhiêu người gia nhập bọn chúng cũng lấy hết. Nghĩ mà tức á"

"Thôi mà sư tỷ cũng không phải tại họ. Có mấy ai lại muốn từ bỏ đan sư để đi trồng dược liệu như chúng ta chứ!"- Uyển nhi can ngăn. A Bảo cũng không biết nên nói gì trong tình huống này.

"Nhưng mà Lục đệ, nói cho đệ biết đệ cũng đừng coi thường dược phòng chúng ta. Chúng ta cũng biết luyện đan thậm chí còn cao hơn bọn đan phòng. Chỉ biết rõ dược liệu thì mới biết rõ cách dùng của nó". Nhị sư huynh Trần Tú nói

"Mấy năm rồi ngươi vẫn đang dừng ở luyện đan sư hạ đẳng đấy! Ở đấy mà hơn khối người"- Tam sư tỷ- Tô Linh ngắt lời

"Ngươi!!!!!"

"Ta không thấy tự ti về điều này. Ta vốn còn không đủ tư cách gia nhập tông môn. Đây là cơ hội mà Đế lão cho ta, ta nhất định sẽ trân trọng nó. Không phụ sự kì vọng của mọi người."

"Tốt! Đây chính là tinh thần của dược phòng chúng ta. Có một ngày chúng ta sẽ quật khởi cái bọn đan phòng kia."

"Luyện đan sư là gì vậy hả đại sư tỷ?"

"Đệ mới bước vào con đường này nên có nhiều điều chưa rõ. Trong thế giới tu tiên, có ba thứ quan trọng: Đó là Tư chất, Bảo vật và đan dược. Người cùng tư chất nhưng có đan dược phụ trợ thì tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn. Thậm chí có những loại đan dược cấp cao còn có thể thoát thai hoán cốt, thay đổi tư chất của đệ."

"Loại bồi nguyên đan trong môn phái đang dùng cũng là một loại như thế. Nó sẽ giúp nuôi dưỡng các vận mạch khiến mạch ngày càng cứng cáp ngày càng thông suốt." Nhi sư huynh lên giọng.

A Phú vỗ vai A Bảo:"Ngươi nhớ mỗi ngày phải dùng đều một viên. Đệ tử ngoại môn mỗi tháng chỉ được có mười viên thôi đó. Vả lại đan này do Đế lão luyện phẩm chất cũng cao hơn nhiều"

Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của A Bảo có vẻ như tiếp thu nhiều cái mới quá rồi. Đại sư tỉ liền ném cho A Bảo hai quyển sách"

-Bách dược thiên

-Luyện đan sơ đẳng

"Luyện đan sơ đẳng có cả cách dùng đan. Nhớ đọc kĩ nha!"

"Đa tạ sư tỷ."

"Ra ngoài tốt nhất đừng để lộ lệnh bài của ngươi. Nếu không sẽ bị bọn đan phòng để ý. Không tốt chút nào đâu."-Đai sư tỷ nhắc nhở

"Thôi A Phú đưa Lục đệ đi tham quan tiện thể chỉ dạy cho đệ ấy. Lục đệ cần gì cứ hỏi bất cứ ai "

Cả đám đều gật đầu. Có vẻ như phúc phần của A Bảo bắt đầu rồi. Người ta thường nói muốn đi xa thì phải có bạn bè. Nhưng tôi thấy đi đông chưa chắc đã không nhanh. Thế nhưng cái thế giới này chỉ có lừa lọc dẫm đạp lên nhau thì mới có thể bước tiếp. Mọi chuyện có thật sự tốt đẹp hay không. Không ai biết !! Hãy để thời gian chứng minh tất cả.

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.