Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế lực

Tiểu thuyết gốc · 1882 chữ

Quả thật chuyến đi này quá kích thích rồi tuy nhiên tài nguyên thu được cũng đủ làm người ta hài lòng. Điều khiến A Bảo cảm thấy không thoải mái là A Phú bị thương. Một cái khác chính là bọn họ lại đụng mặt với tên mảnh khảnh kia lần nữa. Tuy nhiên khác với lần trước là lần này hắn đi cùng một đám lớn đệ tử Thẩm Nguyệt tông.

"Sư huynh, chính là bọn chúng giết người của chúng ta." Tên mảnh khảnh bây giờ thể hiện rõ sự hèn mọn, ngoan như một con cún bên cạnh tên sư huynh của hắn.

Hiển nhiên tên sư huynh này không phải là tên bình thường rồi. Khí thế toả ra không khác gì huynh đệ họ Phạm.

"Lục Nhăng là bọn chúng sao?" Tên sư huynh vừa hắt cầm vừa dơ cây kiếm về phía bọn A Bảo, bộ dạng không khác gì đòi nợ cả.

Huynh đệ họ Phạm cũng không dễ bị ăn hiếp vậy. Chỉ thấy Phạm Hữu vung nhẹ cây đại đao tạo ra một làn gió nhẹ đẩy lùi khí thế của tên kia, cũng khiến không ít kẻ yếu kém sợ hãi lùi lại.

"Sao nào, các ngươi giết người khác thì được. Người khác thì không giết được các ngươi."

Hai bên đẩy lên cao trào, nhìn nhau toé lửa. Thấy động tĩnh không ít người của Trung Trần phái cũng tụ lại trợ uy. Gần như bất kì lúc nào cũng nổ ra đại chiến. Chính lúc này một luồng khí thế cực lớn, sát khí hùng hồn đè áp xuống đám người Trung Trần phái, khiến ý chí tụt dốc mạnh.

"Sao vậy Bạch Chỉ ngay cả tranh chấp của hậu bối ngươi cũng muốn tham dự. Thật đúng với phong cách hèn hạ của Thẩm Nguyệt tông các ngươi nha."

Nguy Phong trưởng lão cũng không phải ăn chay. Lập tức một luồng khí thế thuần hậu bức tan khí tức tà ác kia ra. . Khiến chúng đệ tử một phen thở nhẹ nhõm.

"Hai người các ngươi lại muốn gây lộn. Di tích lớp ngoài đã mở ra. Các người cũng nên tranh thủ thời gian về thông báo tông môn nhỉ?"

Đúng lúc này tưởng như mọi việc đã được dẹp xuống. Thế nhưng tên Lục Nhăng lại một lần nữa cất tiếng:

"Đám ngươi Trung Trần phái còn giết cả người Hắc Tụ lâu nữa."

Nghe vậy không ít ánh mắt nhìn về phía hắn. Hiển nhiên là trong thí luyện giết nhau không ít thế nhưng là không có bằng chứng. Tất nhiên sẽ không ai tự ý lục trữ vật môn phái khác. Lỡ khống có thì việc này cũng không yên đâu. NHưng thằng Lục Nhăng này cay cú quá rồi nên mới thốt ra.

"Lục Nhăng ngươi nói thì phải có bằng chứng." một đệ tử Trung Trần phái hét lớn

"Đương nhiên. Ta dám khẳng định trên người đám Phạm Hữu có không ít đồ của Hắc Tụ lâu đâu."

Đã chỉ đến đích danh rồi. Cho dù có hay không thì hai anh em họ Phạm cũng sẽ có tiếng xấu. Chiêu này quả thật là rất độc. Quan trọng hơn là đồ bọn họ lấy được từ chỗ đám người Thẩm Nguyệt tông chắc chắn là có nhiều đồ liên quan đấy. Mà điều này hiển nhiên tên Lục Nhăng kia biết rất rõ.

"Sao nào các ngươi không có gì để nói đúng không?"

"Đúng cái đầu ngươi ấy. Tiểu bối mà được nói xem vào ư???"

Nguy Phong trưởng lão kịp thời giải vây, cũng phóng ra một đòn công kích doạ bay Lục Nhăng.

"Nguy Phong huynh nói như thế là không đúng. Nếu đã không làm chi bằng cứ lôi ra kiểm tra."

"Kiểm tra!!!! Với cái tư cách chó má của các ngươi cũng xứng. Nói đến kiểm tra các ngươi có dám đổ đổ mình ra không? Nếu không dám thì ngậm mồm chó các ngươi lại!!"

A Khẩu!! Trưởng lão Thẩm Nguyệt tông không biết nói gì tiếp theo nữa. Cũng may lúc này trưởng lão Hác Tụ lâu lên tiếng giải vây:

"Ba tông đều có tổn thất không nhỏ. Mọi chuyện diễn ra đều có số phận cả rồi. Chúng ta cũng không nên truy cứu thêm nữa."

"Theo như lời của tiên tử căn dặn."

Đến đây mọi người có ai thắc mắc là tại sao mỗi lần căng thẳng giữa hai môn phái, Hắc Tụ lâu luôn đứng ở giũa can ngăn không? Tại sao lại không để cho hai tông môn cấu xé nhau như vậy không phải Hắc Tụ lâu sẽ ngư ông đắc lợi sao??? Diều này phải kể đến quan hệ giữa ba thế lực này.

Trước hết nói đến Quang Vinh đại lục trước. Đây là đại lực nhỏ nhất trong tam cái đại lục. Đại lục này được phân chia làm mười cái tỉnh lớn. Trong số đó là Văn Lang là một tỉnh cỡ trung, nằm khu vực giáp biển cách xa trung tâm đại lục. Trên Văn Lang lại có năm môn phái lớn trong đó có hai gia tộc tu tiên và ba thế lực ngoại. Có thể coi Hắc Tụ lâu là trung tâm ở giữa bốn thế lực còn lại. Đặc biệt là đối với Trung Trần Phái và Thẩm Nguyệt tông thì càng trong yếu một chút. Ba thế lực này như hình tam giác vậy luôn nghi kị nhau cũng luôn phối hợp với nhau. Bởi lẽ hai gia tộc kia lâu đời cộng thêm có thế lực bên ngoài phụ giúp nên nếu không cẩn thận thì sẽ bị hai gia tộc thôn phệ.

Lại nói tại sao Hắc Tụ lâu lại là người trung gian giảm hoà. Khác với tông môn, lực lượng đều do tự thân đào tạo. Lực lượng trung kiên đều lấy từ trong đệ tử. Hắc Tụ lâu lại được coi là một dạng doanh nghiệp. Dựa vào lợi ích để tồn tại. Phần lớn lực lượng đều do họ đào tạo nhưng một phần không nhỏ cũng là thu nhận đệ tử các tông môn, gia tộc. Làm gì có hoàn toàn đệ tử chịu ở lại tông môn. Phần lớn rời đi đều vào Hắc Tụ lâu. Đương nhiên trong đó còn có nhiều dây nối với nhau. Tóm lại là Hắc Tụ lâu có quan hệ thân thiết với các thế lực còn lại nên mới là người trung gian.

Quay trở lại mạch truyện, sau khi rời khỏi di tích. A Bảo được hai anh em họ Phạm rủ đi đến chợ đen chơi. Một phần là để ăn mừng cho chuyến đi này. Một phần là để giải quyết nguy hiểm tiêm tàng. Đó chính là đồ vật từ các môn phái khác.

Chợ đen không có tên chính thức của nó bởi nó không được công nhận một cách hợp pháp. Nơi đây được cách tu sĩ tạo ra nhằm trao đổi vật phẩm với nhau. Nhưng dần già lại bị tha hoá, tạo thành nơi để tiêu thụ những vật phẩm cấm hoặc như bọn người A Bảo là để tiêu thụ đồ đã dính máu. Khu chợ này có lối vào nằm sâu trong một ngõ tối tại Hắc Thiên thành. Đúng vậy nghe tên có vẻ quen thuộc nhỉ. Chữ Hắc ấy chính là hắc trong Hắc tụ lâu. Hắc Thiên thành là trung tâm giao lưu của Văn Lang cũng có thể coi như là đại bản doanh của Hắc Tụ lâu. Đương nhiên chợ đen cũng ngấm nhầm được sự đồng ý của chủ thành và Hắc Tụ lâu nên mới có thể tồn tại.

Tiến vào ngõ sâu, không gian ngày càng trở nên u tối. Không biết đã đi bao lâu, quẹo mấy lần, A Bảo cuối cùng cũng thấy một ánh đèn đỏ lay lắt ở cuối con đường. Bên cạnh có hai tráng hán như hai vị thần giữ cửa vậy.

"Thẻ bài!" Một trong hai tên giữ của lên tiếng.

Chỉ thấy Phạm Tả giơ lên một lệnh bài màu đen. Sau khí xác nhận qua thì hai tên tráng hán mới tách ra hai bên để lỗ một cánh của lớn đằng sau. Cánh của cổ kính, khắc những hoạ tiết kì lạ và không biết làm bằng chất liệu gì. Chỉ biết rằng nó rất nặng bởi lẽ cái tiếng ken két nặng nề khi hai tên tráng hán đẩy của ra cũng khiến nhiều người sởn gai ốc. Trước khi tiến vào, mỗi người đều được phát cho một mặt nạ đen. Tất nhiên là không miễn phí rồi.

A Bảo bước vào khu chợ thì khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Nơi đây quả thật quá chi là nhộn nhịp rồi. Dòng người hối hả, tiếng buôn bán rộn ràng. Có khác ở chỗ thì cũng chỉ có cái mặt nạ và mặt hàng. Mặt hàng ở đây, vàng đất lẫn lộn. Người biết nhìn hàng thì có thể kiếm chác không ít còn người khù khờ ngu ngơ như A Bảo thì có khi bị lừa còn đúng cái nịt.

Nhìn qua cách người ta tranh luận cũng khiến A Bảo được mở mang con mắt. Nhiều vị có khí tức trúc cơ- tương đương với trưởng lão của môn phái mà lại đang cãi tay đôi với tên Luyện khí kì nhỏ nhôi. Ở ngoài kia thì chắc một táp chết luôn rồi. A BẢo tò mò hỏi:

"Phạm Hữu huynh, nơi đây đúng là chợ đen sao?"

"Đúng vậy! Có chút kinh ngạc phải không? Chủ nhân nơi này là một vị Kết đan kì nên mới có thể trấn tĩnh nơi này như vậy. Ở đây còn nghiêm cấm đánh nhau nên tu vi thấp cũng không cần quá lo lắng. Chỉ cần ở trong nơi này thì sẽ không có chuyện gì."

"Thế nhưng ra ngoài thì không ai lường trước được. Tốt nhất là các ngươi nên khiêm tốn, kiệm lời lại. Làm xong việc lập tức rời đi." Phạm Tả vẫn lạnh lùng lên tiếng.

Cứ như thế A Bảo theo sau hai người đến một tiểu điếm nhỏ. Không ăn cơm uống trà mà lập tức đi ra hậu viện. Hậu viện rộng lớn hơn nhiều, bảng hiệu cũng khác nữa: "Bách Hắc Bảo". có chữ "hắc" tượng trưng cho địa vị của nó. Có chữ Hắc đều là những của hàng uy tín lâu năm, được chính Hắc Tụ lâu bảo kê. Đương nhiên đồ mắc hơn một chút nhưng lại chắc chắn về chất lượng. A Bảo cũng không có đồ gì, chỉ có cây hạ phẩm pháp kiếm đổi được 200lt tuy hơi ít nhưng giữ lại cũng không dám dùng.

Cũng tại nơi đây, hắn được Phạm Tả dẫn đi làm lệnh bài. Như vậy sau này có đồ gì bán cũng thuận tiên hơn đôi chút. Sau đó hắn được mở mang tầm mắt thêm mấy của hàng có chữ "Hắc" nữa. Tại đây hăn còn phát hiện ra được một Công Hắc hội. Nơi có thể thuê người làm việc cho mình nữa kìa.

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.