Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ấm ức

Tiểu thuyết gốc · 1866 chữ

Yêu giới tuy là một nơi vô cùng hung hiểm với hằng sa yêu thú. Nhưng cũng có tài nguyên phong phú, rất nhiều cảnh đẹp hoang sơ. Nên rất nhiều đệ tử chọn đến đây để lịch luyện để phiêu lưu ngắm cảnh hay tầm bảo. Mỗi người sẽ vì mục đích riêng của mình mà đến đây. Nhóm người của dược điền cũng thế, họ đến đây để hái thảo dược cũng như để xả hơi sau thời gian dài trồng dược luyện đan.

Hôm nay đúng như ngày hẹn, A Bảo sẽ cùng A Phú, ngũ sư tỷ theo một đoàn trinh sát đi hái thảo dược. Có thể nói từ khi A Bảo gia nhập dược điền cũng gần ba năm rưỡi nhưng hầu như không có nói chuyện nhiều với mọi người. Hầu như chỉ có chào hỏi xã giao bởi lẽ công việc và thời gian của mỗi người quả thật là quá bận rộn. Như vị ngũ sư tỷ này trừ thời gian được dạy bảo về các loại dược ra thì cũng không mấy khi gặp mặt. Chính vì vậy đây cũng là một cơ hội tốt để gắn kết tình cảm mọi người.

"Sư huynh, sư tỷ, ta đến rồi đây."

"A Bảo, ngươi đến muộn tí nữa là đoàn đi rồi đấy."

"Uk. Đến là tốt rồi."

"Vậy chúng ta lên đường thôi."

"A Phú, hành động của chúng ta hôm nay thế nào? Nói thử xem."

"Thực ra chúng ta chỉ là xin đi kèm. Theo chân đội trinh sát để thử nhặt dược liệu. Khu vực là khu rìa sát cạnh khu ngoại vi. Bình thường khá là nguy hiểm nhưng đợt thú triều trước khi vực này đã được các đệ tử ngoại môn thanh tẩy qua nên cũng không quá nguy hiểm đâu. Đội trinh sát sẽ kiểm tra lại một lần còn chúng ta có thể theo sau nhặt nhạnh. May mắn là ngươi có thể được bảo bối đó nha."

"Mà A Bảo này cầm lấy thanh kiếm này đi. Tuy chỉ là hạ phẩm bảo khí nhưng cũng có khả năng phòng thân."

"Đa tạ! Vậy ta xin nhận lòng tốt của huynh."

"Nhận cái gì chỉ là mượn thôi."

"Ừ thì mượn."

Thực ra hắn có bộ 49 tiểu đao nhưng ý tốt của A Phú thì việc gì phải từ chối. Vả lại che dấu thực lực cũng rất có lợi trong hành động. Có câu nghèo thì bị khinh còn giàu thì người ta ghét. Tốt nhất là cứ ẩn dấu tránh để người khác để ý. Đang trong dòng suy nghĩ ấy thì một âm thanh hùng tránh vang lên. Âm thanh được phát ra từ một đại tráng hán cao lớn, bờ vai rộng, khuôn mặt chữ điền rất có khí chất không động mà uy. Nhưng cái ánh mắt khinh bỉ ấy là sao:

"Mấy tên theo sau nghe cho rõ đây. Các ngươi theo sau đừng có mà gây rắc rối nếu không gặp hoạ tự chịu. Vả lại thứ các ngươi kiếm được phải chia cho chúng ta 6 phần."

Hàm ý khinh thường quá rõ ràng. Không có chút ý tứ sẽ thủ hộ mà mở miệng đòi nuốt 6 phần ở đâu ra cái đạo lí này.

"Sư huynh nếu không chúng ta tách đoàn."

"Sư đệ không hiểu. Khu vực ấy đã được môn phái nghiêm phong nghe nói là chuẩn bị xây căn cứ tạm thời ở đấy. Không có lệnh bài ở đấy thì cũng đừng hòng tiên vào. Vả lại đệ nghĩ xem, trong chiến đấu hiển nhiên sẽ có đệ tử chết trận. Chỉ cần kiếm được một hai người lấy túi pháp bảo thì kí được không ít."

"Sư huynh, không ngờ huynh cũng có bộ mặt này."

"Chẳng qua đệ chưa trải qua mà thôi. Thậm chí có người sẽ ở trong này giết người đoạt bảo. Đệ sau này tốt nhất là phải đề phòng cho cẩn thận. Thôi nói ít thôi."

"Được. Ta nhớ rồi."

Lần này tiến vào Yêu giới quả thật rất khác. Cũng là khu vực rìa nhưng quang cảnh nơi đây thật sự khác là lắm. Thứ nhất chính là cái mùi máu tanh cộng thêm tang khí khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Đấy là đã trải qua gần một năm thời gian đã tiêu tán không ít nếu như vào lúc mới xảy ra không biết khủng bố nhường nào. Cũng may là được A Phú cho một viên tịnh khí đan nếu không hắn cũng không thể trụ nổi nơi này. Thứ hai là cây cối nơi đây. Cây cối nơi đây to lớn hơn lần trước hắn vào nhiều lắm. Hiển nhiên là càng vào trong thì cây cối càng lớn. Nhưng có lẽ sẽ không đổ nát như nơi đây đâu. Bởi trận chiến kia quá ác liệt rồi.

"Nếu như vậy hiển nhiên sẽ có nhiều yêu thú chết trận ở đây. Không biết chừng có thể kiếm chác không ít." A Bảo nghĩ thầm trong đầu. Không biết có phải vận may hay không mà dưới góc cây đổ hắn thấy một cái chân đen ngòm thò ra. Chắc chắn là yêu thú bị cây đè rồi. Hắn nhanh chóng kéo tay A Phú chỉ tới hướng đó. A Phú lại không trực tiếp lao tới mà lại giáo giác nhìn xung quanh xem có ai để ý.

"Có vẻ như không ai để ý chúng ta. Vậy chúng ta tơi đó."

Hai người vận sức đẩy lên thì thấy một con báo đen đã chết queo từ bao giờ. Mùi hôi thối sộc lên thì phải biết nhưng tiền có thối cũng có người nhặt. Nhìn sơ thì trên trán con báo đen có một vết dài máu trắng hiển nhiên là tiến hoá không ít lần. A Bảo bổ đầu moi ra một viên nội đan màu tím trong. Lúc này một âm thanh phát ra:

"Ái chà! Yêu thú cấp 4. Quả là đồ tốt nha. Hai tiểu đệ có thể bán lại cho sư huynh được không?"

A Bảo chồm dậy đinh phẩn bác nhưng đã bị cánh tay to lớn của A Phú chặn trước mặt.

"Sư huynh, vậy mời ngươi xem thử con hắc báo này đi."

Tên vô lại xem xét một chút rồi ném đến phía A Phú một túi linh thạch. Mở ra phải có cả trăm viên hạ phẩm lý. Một con số không ít nhưng so với hắc báo kia thì chỉ là một góc. Mang da báo bán cũng phải đến mấy trăm lt còn chưa kể đến nội đan cấp 4 của nó. Thật là ức hiếp người quá đáng. Quả thật là không nhịn được, A Bảo định văng mấy câu tục tĩu cho đỡ tức thì A Phú huynh đã nhanh chóng bịt mồm hắn lại.

Bấy giờ chỉ thấy sắc mặt tên vô lại này vẫn rất tươi tỉnh hiển nhiên là món hời đủ lớn. Hắn thấy A Bảo có vẻ giãy dũa kịch liệt thì khẽ toả ra khí tức. Luyện khí kì Tầng 8. Quả thật quá khủng bố nhẹ tay cũng đập chết hắn chục lần.

"Tiểu sư đệ này của ngươi có vẻ không phục nhỉ?"

"Không có! Khống có đâu sư huynh!"

"Ta bảo là có!"

"Đệ ấy không dám. Lt này chúng ta cũng không lấy. Coi như biếu tặng sư huynh con dã thú này làm quà gặp mặt ạ." A Phú khép nép nói.

"Ta đã đưa còn đòi lại sao? Ngươi nghĩ ta là loại người gì. Nhưng nghĩ các ngươi đã giúp ta một việc tốt ta cũng không so đo. Tấm lệnh bài tặng các ngươi. Trong trinh sát lần này cũng sex không ai bắt nạt các ngươi nữa."

"Đa tạ! Đa tạ sư huynh."

Tên vô lại nhìn sang A Bảo. A Bảo biết mình cũng không có khả năng đối cứng với nhân vật này đành nhẫn nhịn quỳ gối xuống, cắn răng nói ra:

"Đa tạ sư huynh ban lt."

"Được lắm! Các ngươi nhớ kĩ tên ta là Húc Dương. Ai bắt nạt cứ nói tên ta ra là được."

Nói rồi hắn nhanh như cắt rời đi. Bấy giờ, A Bảo mới có thời gian nhìn sang A Phú. Khác với vẻ mặt nổi đầy gân xanh, hai mắt đỏ ngầu của A Bảo thì vẻ mặt A Phú vẫn bình thản thậm chí có chút cười cợt.

"Cảm ơn huynh."

Một câu nói ngắn gọn của A Bảo vẫn mang theo một chút ấm ức khó lòng kìm nén. Thế nhưng hắn biết A Phú làm như vậy là tốt lắm rồi. Một kẻ tam tầng một kẻ ngũ tầng chỉ cần hắn vẩy tay là chết ngay. Vả lại có chết thì hai tên tiểu tốt thì ai để ý mà lại ở trong vực yêu giới chết do yêu thú thì ai nói được gì.

"Đệ phải quen dần đi. Thế giới tu tiên này khốc liệt như thế đấy. Mà theo một cách nào đấy có tấm lệnh bài này những vật sau chúng ta thu được cũng không phải trả 6 phần. Cầm lấy."

Túi linh thạch của tên vô lại kia được ném cho A Bảo.

"A Phú, thế này không được."

"Công đệ tìm thấy nó mà. Coi như là chiến lợi phẩm đầu đi."

Các đh có để ý thấy thiếu ngũ sư tỷ không?? Hiện tại cách đó không xa, thấy ngũ sư tỷ bị mấy tên vô lại vây quanh. Hai tên áo tím- tương đương nội môn, ba tên áo xanh- ngoại môn.

"Vị tiểu cô nương này khá là xinh đẹp nha. Không biết của tháp nào?"

"Ta biết cô ta ở dược điền."

"Thế thì tốt rồi. Nơi đấy thì dạy được gì để ta dạy cho muội vài chiêu nhá."

Ngũ sư tỷ không nói gì chỉ thấy cô ấy khẽ gọi ra một thanh phi kiếm xanh lam có chút lạnh lẽo. Lẽ nào định cho tên vô lại một kiếm tuyệt hậu. Thế nhưng là đệ tử nội môn sẽ được ghi trong danh sách mất một người sẽ có kiểm tra cái chết. Mà với cấp độ của cô ấy chưa chắc gây ra tổn hại gì.

"Mấy vị sư huynh, xin dừng tay."

"Mẹ kiếp! Đứa nào dám phá đám ông! Hai con chuột nhắt cút ngay khỏi mắt ta nếu không đừng trách."

"Xin các sư huynh nể mặt Húc Dương sư huynh, tha cho muội ấy một lần."

"Là Húc Dương đó đại ca."

"Ở đây chúng ta có chút lt mong mấy sư huynh nhận cho."

"Mấy viên lt lẻ này, ngươi coi thường chúng ta."

"Xin mấy vị sư huynh bỏ qua cho. Coi như nể tình Húc Dương sư huynh."

"Bớt lấy tên Húc Dương ra hù chúng ta đi."

"Nhưng mấy người chúng ta cũng không thể đắc tội với hắn được đâu."

"Chẳng phải giết hết chúng nó đi là sẽ không ai biết gì được sao!!!"

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.