Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khu vực rìa 1

Tiểu thuyết gốc · 1588 chữ

"Ba vị đồng môn này muốn tiến vào cổng thế giới phải nộp lệ phí! Không biết quy củ sao??"

"Cái gì cơ? Ta đi lại mấy lần mà chưa thấy tình trạng thế này bao giờ!"

"Vậy ngươi không biết gì sao? Chưởng môn đã hạ lệnh tăng cường phòng hộ cho phong ấn. Nên phải thêm nhân khẩu nên phải thu lệ phí thôi."

"Bao nhiêu?"

"Một lt mỗi người."

"Thật là chưa đi đến nơi đã hãm như vậy rồi." Ngọc Ánh mặt mày nhăn nhó.

"Muội tốt nhất là đừng nói linh tinh ở đây, tránh rước hoạ."

"Ta nói sai sao???"

"Thôi chúng ta nhanh chóng tiến vào trước đã."

Sau việc thú triều bất ngờ đột kích lần trước, môn phái đã phát hiện ra một số khu vực đã bị tổn hại. Việc này phải trải qua bí mật phá hoại từ rất lâu rồi. Chính vì vậy để đề phòng trước tiên phải chủ động trấn giữ các yếu điểm. Thế nên mới xuất hiện việc thu phí này.( Tuy nhiên chác chắn vẫn có một số kẻ chuộc lợi từ việc này.

"Hạo ca, huynh nói xem: nếu thật sự là như vậy liêu bây giờ chúng ta tiến vào có nguy hiểm gì không?"

"Tên A Bảo nhà ngươi nhát gan quá đấy!!!"

"A Bảo đề phòng hơn một chút cũng là không sai dù sao bây giờ là thời điểm khá là nhạy cảm. Tuy nhiên đệ cũng không cần quá lo dù sao chúng ta chỉ đi vòng ngoài thôi."

"Có gì ta sẽ bảo vệ ngươi."

"Dựa vào ngươi, tiểu cô nương vắt mũi chưa sạch á."

"Ngươi nói gì."

"Thôi chúng ta vào đi."

Ba người tiến vào một lỗ không gian. Một cảm giác có chút quay cuồng ập đến nhưng cái cảm giác này thì cũng không còn qua xa lạ gì với A Bảo. Cái xa lạ chính là khung cảnh hiện ra trước mặt hắn. Một khung cảnh nguyên sơ hùng vĩ. Thật sự quá chi là hoang dại mà. Nơi đây khác xa so với dược điền. Tuy cũng có nhưng cây cối cao lớn, trải dài vô tận nhưng dược điền là được con người quy hoạch. Còn nơi đây thì hoàn toàn hoang dã. Không cẩn thận thì sẽ bị Yêu thú công kích bất cứ lúc nào. Nhưng cũng chính cảm giác lại tạo cho những người mới như A Bảo một cảm giác phấn khích đến kì lạ.

"A Bảo, ta nhắc lại một lần nữa nhiệm vụ: Đó là tìm ba cây huyết nhân sâm trăm năm tuổi. CÒn lại tìm được gì thì là của người ấy."

"Được. Vậy để ta nới qua một chút về loại cây này. Theo ta đọc được thì loại huyết nhân sâm này rất ưa thích trú ngụ tại dưới tán cổ thụ. Điểm có thể nhận biết là trên lá của chúng cũng có những vân đỏ như mạch máu. Như vậy chúng ta nên chú ý dưới tán cây."

"Hai ngươi đặc biệt là Ngọc Ánh, chúng ta chỉ đi khu vực bên ngoài không được tiến sâu vào khu ngoại vi chỉ ở khu rìa. Nếu tiến sau rất dễ gặp Yêu thú cao giai."

"Vậy chúng ta cứ chia nhau ra tìm. Nếu gặp bất trắc thì kéo pháo tín hiệu của các ngươi. Ta sẽ tới ngay."

"Được vậy chúng ta xuất phát."

Khu vực rìa chủ yêu là sinh vật bình thương và Yêu thú cấp thấp sinh sống. Chủ yếu là Yêu thú cấp 1 thi thoảng sẽ có xuất hiện yêu thú cấp hai. Với thực lực của A Bảo thì có thể đánh ngang cơ với yêu thú cấp hai. Tuy nhiên muốn giết được nó thì lại là một chuyện hoàn toàn khác. Đương nhiên hắn vẫn chưa đủ tự tin để đi dây vào Yêu thú cấp 2 vì lỡ mà chúng đi bầy đàn thì hắn toi là cái chắc.

Khu vực rìa còn không được liệt vào phân chia của Yêu giới. Bởi nó quả thật chỉ dành cho những đệ tử vừa bắt đầu tu tiên thôi. Còn với những người lâu năm họ chỉ coi khu vực này như nơi cắm trại dừng chân thôi. Nói là thế nhưng khu vực này so với rừng rậm phàm giới vẫn hoang sơ và nhiều tài dược hơn hẳn. Đặc biệt là mọt người có nhiều kinh nghiệm trông dược liệu như A Bảo( Đến lúc thể hiện tài năng của anh rồi) Hắn dễ dàng có thể phân biệt được hương dược liệu trong không khí từ đó có thể tìm kiếm nơi phát ra. Vì vậy hắn cũng rất tự tin vào khả năng của mình.

Quả thật là hắn cũng có tí vốn để tự tin. Đi sâu vào trong rừng không lâu thì hắn đã ngửi thấy một mùi hương thơm nhè nhẹ.

"Đó là Thuỷ linh thảo"

Thuỷ linh thảo thuộc loại cỏ, Lá cây có vẻ nhạt màu thậm chí trên trăm tuổi thì lá cây bắt đầu trong suốt. Khu vực bọn chúng sinh sống là gần nguồn nước sạch. A Bảo may mắn thấy được bốn cây mười năm. Tính theo giá thị trường thì 5 cây Mười năm là được một lt rồi. Tuy không nhiều nhưng hắn cũng cẩm thấy rất vui vì dù sao cũng là không làm mà có ăn mà.

"Như vậy gần đây có nguồn nước. Ra đó uống tí nước mới được." A Bảo nghĩ trong đầu

Nhanh chóng hắn lần ra một khe suối khá là lớn. Nước suối trong vắt, mát lạnh làm tỉnh cả người hắn. Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống nghỉ ngơi trong khi hai đồng chí còn lại vẫn miệt mài tìm kiếm. Hắn khẽ đưa mắt theo chiếc lá khẽ trôi trên dòng sông( Đoạn này mà làm tí đồ nướng thì quá là tuyệt). Mà ở suối thì chỉ có cá thôi mà lại là một con linh ngư cá. Linh ngư cá cũng được coi như là yêu thú cấp 1, ăn vào có thể bổ sung thể lực nạp thêm một chút linh khí. Đặc biệt là vị cá này béo ngậy rất là ngon. Nghĩ đến đây thôi là A Bảo xoắn quần nhảy xuống nước vùng vẫy với nó.

Hắn không biết rằng ở xa xa có một con vật khổng lồ đang chằm chằm nhìn hắn. Hiển nhiên khu vực này là của nó rồi và hiển nhiên nữa là nó đang lao lại tấn công A Bảo. A Bảo nhanh chóng nghe được tiếng bước chân uỳnh uỵch phía sau. Hắn nhanh chóng quay người thì thấy thân hình vạm vỡ của con gấu. Nhanh chân, hắn nhảy ra sau và hướng vào bờ. Dù sao trong dòng suối cũng ảnh hưởng ít nhiều tới tốc độ hắn di chuyển. Vả lại trên bờ có cây cối có thể yểm trợ cho hắn. Hắn nhanh chóng nhảy lên một cây gần đó. Con gấu cũng không buông tha lập tức lao lại cái cây ý là muốn húc đổ. Húc đổ thì kệ ngươi, ta sang cây khác. Thế nhưng không hiểu tại sao mà con gấu này bám dai quá mãi không buông tha. Vậy thì hắn đành phải tiếp chiến thôi.

A Bảo lấy con dao đâm vào phía con gấu nhưng không ăn thua. Đầu dao đã bị bẻ cong. Có vẻ da con gấu này cứng quá. Nhìn kĩ thì nó cúng không phải là một con gấu nâu bình thường. Trên vùng lưng nó có một vệt dài xám ở giữa thêm lực công kích mạnh mẽ. Đoán chắc nó cũng là yêu thú cấp 1. Thế nhưng da con gấu cứng quá ,à A Bảo nào có món pháp bảo tấn công nào. Với con dao thường thì chỉ có tìm ra điểm yếu và đâm một nhát thôi. Nhưng quan sát từ nãy đến giờ, đâm mấy lần rồi à không có được. Hiển nhiên là bộ da này không phải nơi hắn động tới. Vậy thì tìm nơi không có da. Chắc chắn là đầu rồi. Nhưng cũng không thể cứ thế lao lại lỡ như bị đớp cho phát thì thôi mất cánh tay. Nhưng điều này thì không làm khó được A Bảo. Hắn có bùa nở mà. Cứ đáp thẳng vào miệng con gấu là xong. Nói thì dễ mà làm thì cũng dễ thât. Con gấu này trong lúc đuổi theo liên tục gào thét nên A Bảo có thừa cơ hội để ra tay. Thế nhưng lần đầu cậu ném xịt ạ. Thế mà con gấu vẫn cứ lao đến không biết có vấn đề gì về đầu óc không. May mắn là lần hai cậu ném trúng và nhẹ nhàng xin mất cái đầu con gấu.

Tuy nhiên cậu cũng không có nhiều thời gian bởi mùi máu tanh sẽ nhanh chóng dẫn dụ thêm nhiều Yêu thú khác đến. Theo vết nổ từ đâu cậu nhanh chóng rạch xuống phần bụng. Trước hết hắn tìm nội đan nhưng không có hiển nhiên là do cấp độ quá thấp. Sau đó thì hắn nhanh chóng rạch lấy bộ da gấu rồi rời đi.

"Phát tài rồi! Bộ da này chí ít cũng đáng giá mấy chục lt"

Hành động này có phải báo với cơ quan bảo vệ động vật không nhỉ??????

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.