Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không chịu ngủ yên.

Tiểu thuyết gốc · 2079 chữ

Xung Động Nghịch Đảo (反転衝動, Hanten Shōdō?) bắt đầu chiếm lấy một phần tâm trí của Arcueid, mắt của cô ấy lóe lên ánh đỏ, rướn người gần tới cái cổ của Zu mà cắn.

Hai chiếc răng nanh găm sâu vào da thịt, bắt đầu hút từng dòng huyết dịch đỏ tươi vào miệng.

Zu thì hắn chẳng quan tâm lắm, trong lúc Arcueid đang hút máu hắn ngon lành thì hắn còn đang cân nhắc tối nay có nên chui ra ngoài để xem xét tình hình không. Nhỡ đâu đêm nay lại có trò vui thì sao?.

Chẳng hạn như việc Ciel đứng đâu đó trên đỉnh một tòa nhà hay chung cư nào đó, trên tay lăm lăm mấy thanh Hắc Kiện (một thanh kiếm với lưỡi được vật chất hóa bằng ma thuật) chăm chăm quan sát thị trấn thì sao?.

Bị Xung Động Nghịch Đảo kiểm soát, bản năng vốn có của Arcueid hút máu hắn không hề kiêng nể. Tất nhiên là hắn đã dùng một số thủ đoạn để khiến máu của hắn không gây mất kiểm soát bởi Xung Động Hấp Huyết cho Arcueid, cô nàng có thể hút máu hắn thoải mái... À... Thật ra cũng không thoải mái lắm vì hắn cứ thấy ngứa ngứa.

Nhưng mà không sao, loại dày vò này còn không chịu được thì sao trở thành cường giả.

Sau một lúc, Arcueid dần lấy lại được lý trí khi hút đủ máu từ hắn. Arcueid mặt đỏ như cà chua khi nhận ra bản thân đang hút máu hắn, đồng thời tự trách bản thân một chút vì không kiểm soát được Xung Động Hấp Huyết từ sự kiện tàn sát năm xưa.

- "Umm... Xin lỗi! Tôi không cố ý đâu... Là do bản năng của tôi..." Arcueid lập tức bật dậy, ngồi trên giường, và đang rất ngại sau khi hút máu hắn, biểu cảm có vài phần tự trách.

Cơ mà vụ này hắn cũng chẳng để tâm lắm. Máu của con người sẽ hồi phục thôi, chẳng qua sẽ có chút lâu. Nếu cô ấy biết dừng lại và hút máu hắn một cách vừa đủ thì chắc hắn sẽ không thành cái xác khô đâu.

- "Tôi không để ý đâu. Mà hỏi nhé? Máu của loài người tương đối ngon đối với Ma Cà Rồng [(Vampire), hay Hấp Huyết Quỷ (吸血鬼, Kyūketsuki?, Blood-Sucking Demon)] các cô à?". Hắn từng thử nếm máu của bản thân, nó có vị tanh... Chút mặn, pha chút ngọt, không cảm nhận kỹ thì sẽ không thấy loại vị này.

- "Tôi... Cũng không biết nữa, về cơ bản. Đây là bản năng vốn có của chúng tôi, di truyền từ Mặt Trăng Đỏ Brunestud (朱い月のブリュンスタッド, Akai Tsuki no Buryunsutaddo). Vì tôi mới uống máu hai lần.

Nếu tôi nhớ không nhầm, một lần là vào khoảng thế kỉ thứ 12 sau Công Nguyên, lúc đó Chân Tổ sa ngã rất nhiều. Khi đó, các Chân Tổ chỉ định tạo ra một Chân Tổ mới để thực hiện một số việc riêng của họ. Nên việc Chân Tổ Mạnh Nhất như tôi tồn tại là điều không cần thiết. Nhưng họ từ bỏ thì tôi lại từ hư không mà xuất hiện. Từ đó cái danh Chân Tổ Mạnh Nhất cũng ra đời.

Khi đó, tôi giống như một kẻ hành quyết, một công cụ được dạy bảo vô số kỹ thuật truy lùng Chân Tổ sa ngã, nhằm tiêu diệt bọn chúng. Tôi không hề biết về Xung Động Hấp Huyết cũng như Xung Động Nghịch Đảo. Vậy nên Michael Roa Valdamjong, một linh mục từ Giáo Hội Thánh Đường (聖堂教会, Seidō kyōkai?, The Holy Church) tìm kiếm sự bất tử nên tên đó muốn trở thành một Tử Tông. Hắn đã dễ dàng lừa một Chân Tổ không hề biết về bản năng của mình như tôi và tôi đã phát điên do bị bản năng từ Xung Động Nghịch Đảo chiếm hữu, trở nên điên loạn và tàn sát tất cả những Chân Tổ đã "chăm sóc" tôi từ nhỏ. Khiến toàn bộ lượng Chân Tổ năm đó bay màu, giờ số lượng Chân Tổ chắc chỉ còn đếm trên đầu ngón tay.

Từ đó, Roa trở thành kẻ địch lớn nhất của tôi. Hắn khi đó lợi dụng lúc tôi điên loạn, cũng đã cướp lấy một phần sức mạnh của tôi, theo lẽ đương nhiên. Hắn đã trở thành người mạnh nhất trong đám Tử Tông. Tôi sau đó dùng chút lý trí cuối cùng để tự xích bản thân lại trong Thiên Niên Thành Brunestud. Thành ra bây giờ tôi luôn phải dùng khoảng 70% sức mạnh của bản thân để kiểm soát cái vấn đề thèm khát máu của Xung Động Hấp Huyết này.

Tên đó cực kỳ khó giết, dù tôi cùng Cơ Quan Mai Táng (埋葬機関, Maisō Kikan?, Burial Agency) đã phá hủy cơ thể thật của hắn, nhưng bằng một cách nào đó, hắn vẫn liên tục tái sinh vào cơ thể vật chủ khác trước khi chết nên hắn chẳng thể nào chết hoàn toàn.

Lần thứ hai chính là lần này đây..." Arcueid say xưa kể lại quá khứ của bản thân cho hắn nghe, không hề kiêng nể hay dấu giếm. Dù sao cô ấy cũng rất mở lòng đối với người quen mà.

- "Chà... Vậy tên Roa kia có khi nào cũng chính là con Ma Cà Rồng đang lộng hành gần đây không? Theo như cô nói, Tử Đồ cần máu để duy trì sự sống mà." Zu hỏi, hắn cũng tỏ ra bất ngờ chút để câu chuyện thêm phần kịch tính.

- "Tôi đoán là vậy. Dù tôi có thể cảm nhận hắn, nhưng bản thân năng lực che dấu của hắn tương đối tốt nên chỉ khi hắn lộ diện năng lực hoặc trong một số trường hợp đặc biệt, tôi mới cảm nhận được hắn." Arcueid trả lời, thở dài rồi lại nằm xuống. Trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào sau khi kể hết quá khứ cho hắn đồng thời cũng có chút thoải mái khi tên này cho cô uống máu hắn...

Mà khoan... Hình như có gì đó sai sai...

Arcueid sau đó mới nhận ra, khi cô hút máu tên này. Bản thân Arcueid không hề bị Xung Động Nghịch Đảo làm cho mất đi lý trí nữa. Thậm chí Xung Động Hấp Huyết cũng giảm đi phần nào ham muốn sau khi được uống máu...

- "Này...! Cậu có thực sự là con người không vậy? Tại sao tôi hút máu của cậu mà không trở nên điên loạn và mất lý trí?" Arcueid ánh mắt hoài nghi, nhìn chằm chằm vào hắn. Hoài nghi liệu tên này có phải một Hỗn Huyết (混血, Konketsu?) không?.

- "Ai mà biết được chứ? Nhưng có điểm chắc chắn là tôi là con người thuần huyết 100% nhé." Hắn trả lời chắc nịch.

- "Hừ, được! Tôi tạm tin cậu." Arcueid biết tên này đang che dấu gì đó, bản năng của cô mách bảo cô như vậy. Nhưng mà cô nhìn mãi thì tên này cứ có cảm giác thiện cảm được tạo ra từ hai bên có hơi thấp... Và nhìn thật sự muốn đập a...

Sau đó trong ánh mắt Arcueid xuất hiện một tia tham lam... Chà... Cô có thể đề nghị hắn cho bản thân cô ấy hút máu mỗi khi Xung Động Hấp Huyết tác oai tác quái được không nhỉ?.

Chưa đợi Arcueid hỏi thì hắn trả lời luôn cho đỡ tốn thời gian.

- "Rồi rồi, tôi thấy rồi. Được! Chỉ cần cô có chừng mực là được, không thì tôi thành xác khô mất." Hắn đập vào mặt bản thân... Chưa chi đã thành bình máu di động cho người ta thoả mãn thế này liền không hợp lý a, nhưng mà hắn đối với chối từ đề nghị của Arcueid liền không cam tâm a, đành trở thành bình máu di động vậy.

Arcueid nghe xong thì tương đối phấn khích, giờ thì cô có thể bung gần như toàn bộ sức mạnh rồi, nếu có bị Xung Động Hấp Huyết ảnh hưởng thì liền có ngay bình máu di động bên cạnh. Vừa có hỗ trợ từ năng lực và máu của Zu, thật là tiện cả đôi đường nha.

- "Cảm ơn cậu." Arcueid cười mỉm nhìn hắn, không quên khách sáo một tiếng.

Hắn cũng lười trả lời, đảo mắt xung quanh tỏ vẻ bất lực gì đó.

- "Cậu phải bảo vệ tôi đấy nhé! Sức mạnh của tôi hiện tại đang rất yếu, nếu bị tấn công thì tôi sẽ chết mất".

- "Được rồi, tôi sẽ cố gắng. Bất quá tôi chẳng phải là loại hình sát thủ hay người có kỹ năng gì nên đừng hi vọng quá nhiều, cùng lắm là làm khiên thịt được thôi". Hắn trả lời bất mãn, đã giúp thì sẽ giúp tới cùng rồi.

Rồi lăn ra giả vờ ngủ. Tí nữa hắn sẽ phi ra bên ngoài thám thính tình hình, trước đó hắn có suy nghĩ muốn đi ngủ. Nhưng mà thông tin vẫn quan trọng hơn chứ nhỉ.

Arcueid nhìn hắn ngủ, có vài phần "trìu mến?", Rồi cô ấy cuối cùng nhắm mắt lại, ngủ thiếp đi.

Khoảng 15 phút sau, thời gian đã điểm 23h15 phút. Hắn đoán rằng Arcueid đã chìm sâu vào giấc ngủ rồi nên nhẹ nhàng xuống giường, mở cửa rồi đóng cửa.

Trong lòng suy nghĩ như đang trốn vợ vậy. Mà cả hai hiện tại làm gì có mối quan hệ phức tạp như thế?

Còn vụ an toàn của cô nàng Ma Cà Rồng này thì chắc đêm nay cô ấy sẽ an toàn thôi... Hoặc không. Hắn chịu, theo kịch bản thì sẽ có kẻ địch tìm thấy cô ấy trong tối ngày mai. Hôm nay có lẽ an toàn, hoặc bản thân hắn nghĩ vậy.

Cuối cùng hắn vác ra Huyết Liêm rồi vứt vào góc phòng, Huyết Liêm làm từ máu huyết của hắn. Có vài phần linh tính, chắc là sẽ thám thính được gì đó nếu có nguy hiểm xuất hiện, Zu sau đó mới yên tâm rời đi.

Hắn ra khỏi khách sạn, nhìn bầu trời đêm tối mù mịt. Thở dài một hơi, khoác áo khoác vào rồi hắn bắt đầu đi bộ trên con đường dài phía trước.

Vì phong ấn sức mạnh rồi nên chẳng có vụ hắn nhảy thẳng lên sân thượng hay dịch chuyển lên đó nữa. Đành phải đi bộ hóng chuyện vậy.

À mà khoan... Hình như khách sạn có sân thượng... Mà thôi, hắn quá lười để quay trở lại đó rồi chạy lên tầng thượng, mất thời gian lắm.

Zu bắt đầu đi bộ trên con đường tối, hắn chọn mảnh đường có ít đèn đường và nhiều hẻm tối nhất. Mấy cái vị trí đắc địa này chắc chắn là môi trường thích hợp để cho mấy kẻ hoạt động về đêm tập hợp.

Trên đường đi, hắn thỉnh thoảng lại ngó lên trên tầng thượng của mấy toà nhà, xem có nhân vật chính của đêm nay xuất hiện không.

Đi được một lúc đến đoạn đường vắng vẻ, có tương đối nhiều các con hẻm tối, đầy rác và mùi hôi thối.

Hắn nhìn quay lại đằng sau, ở phía xa trên tầng thượng của toà nhà nào đó có một thân ảnh nữ nhân, trông có vẻ đang mặc trang phục của nữ tu sĩ, không có mũ trùm đầu, mái tóc ngắn, ánh mắt màu lam lạnh lẽo nhìn từ phía sau, trên tay là vài thanh Hắc Kiện được kẹp ở giữa các ngón tay.

Vì ở quá xa nên hắn nhìn khuôn mặt không mấy phần rõ ràng, song cuối cùng hắn vẫn nhận ra đây là Ciel. Một trong các nữ chính trong Tsukihime Visual Novel lẫn Manga và Anime. Về sau cô ta thậm chí còn yêu sâu đậm nhân vật chính luôn.

Ặc... Thật sự mấy ông thiên mệnh chi chủ hay nhân vật chính của bộ truyện ngẫu nhiên nào đó rất được ưu đãi a... Còn hắn thì không... Thằng tác giả bắt hắn phải tự lực cánh sinh a...

Hắn chỉ liếc nhìn, nên có vẻ Ciel chưa nhận ra là hắn đã phát hiện ra cô ấy...

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.