Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 1917 chữ

Lưỡi hái đã xoẹt qua, máu đã chảy xuống nhỏ giọt, tuy nhiên... Người dính đòn không phải Dunya mà là Bách, giờ chơi đã kết thúc, những kẻ mang theo vận rủi từ vương quốc cũ phải xuống nấm mồ.

Máu chảy ra từ bàn tay hắn do dính trọn đòn lưỡi hái được ngưng tụ, từ đó mà sinh ra Huyết Liêm.

Đầu lưỡi hái bén nhọn, mang một màu huyết sắc phủ kín, lấy máu của hắn tế sinh, trên tay là Huyết Liêm được cấu thành từ chính máu của bản thân, lấy đó mà huyết tế kẻ thù.

Chân hắn vừa động, nhắm mắt đã không thấy đâu, chỉ còn lại sắc đỏ của Huyết Liêm loé lên lần cuối.

Đầu của Ithnan rơi xuống đất, thân thể chưa kịp phản ứng còn đang thi pháp chuẩn bị ứng phó, sự việc diễn ra chưa quá vài giây, đến khi Dunya mở mắt nàng thấy hắn.

Bách đưa tay nắm lấy bàn tay trắng ngần kia, tựa như ánh sáng cuối cùng chiếu lấy đời cô gái nhỏ, hắn tất nhiên sẽ cười, mỉm cười để nàng cũng lấy đó làm vui.

- "Một cô gái xinh đẹp không nên khóc, có phải không?". Bách đứng đó, ôm lấy Dunya vào ngực, xoa đầu nàng mà an ủi.

Dunya nức nở, nàng hi sinh tất cả, kể cả Isaac (con rối) để chiến đấu lần cuối cùng, nội tâm đã chẳng còn cái gì là muốn sống.

Tuyệt vọng là lúc con người yếu ớt nhất, hắn lại xuất hiện, kẻ đã đỡ cho nàng một nhát lưỡi hái, giờ lại đứng trước mặt nàng, kẻ cứu vớt cuộc đời của nàng lại xuất hiện tại đây, như thể đó là giấc mơ vậy.

Dunya khóc, trong đó là cả tiếng khóc của vui sướng, càng là có cả tiếng khóc của đau lòng, buồn bã, đau lòng vì Isaac không còn, đau lòng vì quốc gia biến mất, vui vì nàng có nơi để dựa dẫm, vui vì nàng chưa phải chết, tâm nguyện của Dunya còn rất nhiều.

Tương lai kia sẽ không tái diễn, Dunya cuộc đời chính thức bước sang trang mới, hành trình của kẻ mất đi đất nước đã kết thúc, mở ra con đường mới cho chính bản thân nàng.

Để Dunya dựa vào vai mình, hắn ôm lấy nàng, ngắm bình minh chuẩn bị lên.

...

- "Nàng không muốn hỏi vì sao ta có thể sống lại sao?".

- "Không muốn!

Bất kể ngươi sống lại là lí gì, ta cũng lười quan tâm, ta chỉ biết ngươi đến là vì ta.

Kể cả đây là mộng, ta vẫn muốn nó tiếp diễn... Xin ngươi đừng bỏ ta... Đừng giống như cách mà quốc gia của ta bị hủy diệt...".

Bách cười mỉm, hắn biết đây là nàng đã buông bỏ hận thù, hận thù đối với lũ người hủy diệt quốc gia của nàng.

- "Nàng có thể yên tâm rồi, đây không phải mộng ảo, cảnh sắc này tuy không thể dừng lại vĩnh viễn, bất quá ta có thể tái hiện bất cứ lúc nào nàng muốn.

Dù sao nàng cũng đâu thể thoát khỏi ta".

Nói rồi hắn hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia mà ngấu nghiến, Dunya hơi bất ngờ, hai tay định thuận thế đẩy hắn ra rồi lại nắm lấy bàn tay hắn giữ lại, chuyển từ thế bị động thành chủ động.

Nàng đã là người của hắn từ giây phút nàng chiến đấu rồi.

Quá khứ đen tối hãy để nó qua đi, mở đường cho tương lai rực rỡ.

...

Sau một hồi hôn hít nhau, Dunya không quên viếng người bạn của mình, trên tay là đống cát đã từng là người vào sinh ra từ cùng mình, Dunya luyến tiếc không thôi, chẳng qua đã là người chết, âm dương cách biệt, vậy nên liền phải chia xa.

An táng xong mộ phần cho Isaac, linh hồn của Isaac cũng hiện ra, gặp mặt Dunya lần cuối, tạm biệt vị công chúa mà mình ra sức bảo vệ, theo dõi từ nhỏ đến lớn.

Nhìn theo linh hồn Isaac từ từ hoà vào thiên địa, nàng mới cảm thấy yên tâm.

Hiện tại bọn họ đang ở bên ngoài mê cung, cũng nên trở về Sindria rồi, đám AI Thamen có lẽ vẫn đang phát động chiến tranh.

Nhóm Aladdin được hắn bảo rằng nên trở về Sindria trước, còn việc cứu Dunya và Morgiana thì để hắn lo.

Tuyệt nhiên bọn nhóc chả dám hé một lời dị nghị, kể cả có hay không phục, đều phải tuân theo nếu không muốn bị hắn bóp chết từ ngay lúc đó.

Đang còn dạo quanh khu vực của người dân, hắn và Dunya nhìn thấy một bóng hình nhỏ nhắn quen thuộc, là cô bé dân bản địa ở nơi này, bên cạnh cô bé là cha và mẹ, có vẻ như họ đang rất vui vẻ, không còn đau thương như lúc trước...

Đến đây hắn cũng thấy nhẹ lòng, còn Dunya thì lại nhìn hắn với ánh mắt có chút dâm đãng.

- "Chàng có phải hay không muốn sinh ra hài tử giống vậy?". Dunya đưa tay nhấc cằm hắn rồi hôn mạnh một cái, xong việc là chạy đi mất để hắn đuổi theo sau.

Hành động vừa rồi làm hắn hơi khó hiểu nha, theo nguyên tác nàng đâu có bạo và nghịch ngợm như vậy, rất lịch thiệp và đúng chất quý tộc đó.

Không biết nói gì hơn, hắn đành đuổi theo cô nàng, không tí nữa mà lạc, biết đâu mà lần, xong việc hắn còn phải trở về Sindria gặp Yamraiha yêu dấu nữa.

...

Trong lúc Bách và Dunya đang mười phần nhàn rỗi thì bên Sindria là mười phần cam go, hai bên chiến tuyến mặc dù thực lực có phần chênh lệch về số lượng nhưng về chất lượng thì Sindria out hẳn trình AI Thamen.

Tuy nhiên, mục đích thực sự của AI Thamen là kéo dài thời gian để "sự mục rữa" tấn công vào địa phận Sindria, âm mưu nuốt chửng toàn bộ hòn đảo.

Sự xuất hiện của Judar khiến lực lượng bảo vệ hình cầu xung quanh bị mất tr*nh, vỡ ra một lỗ khá lớn.

Cái này độ lớn về lỗ khi vỡ nhìn chung đều không quá quan trọng, bởi "sự mục rữa" chỉ cần có lỗ thủng để chui vào thì Sindria sẽ bay màu thôi.

...

Bách để Dunya vào bên trong nội thế giới chăm sóc lấy Morgiana và Kougyoku, còn hắn thì nhàn nhã phi hành tới Sindria.

Các tướng lĩnh của Sindria thừa sức giải quyết lũ sử dụng hắc ám thần vật kia, hắn đỡ phải giải quyết.

Đến nơi, cuộc chiến đã sắp đến hồi kết, Yamraiha lúc này đang chống đỡ lấy công kích từ kẻ sử dụng hắc ám thần vật AI Flash.

Từng công cụ chứa magoi trên người Yamraiha bị phá hỏng, lộ ra cơ thể ngọc ngà với bầu ngực đầy đặn, làn da trắng nõn.

Bách dịch chuyển đến đứng ngay sau Yamraiha, tuy nhiên sự hiện diện của hắn hoàn toàn bị che đi, thế nên tên dirty old man chẳng thể nào nhìn thấy hắn.

Yamraiha một tay che ngực mà đối thoại, chọc tức tên già kia theo đúng nguyên tác.

Còn hắn thì xem kịch, dù sao nàng cũng sẽ thắng mà thôi, chẳng cần hắn ra tay làm gì.

Tên già kia bị chọc tức, lập tức thi triển ma pháp tối thượng, hắc ám thần vật Flash AI Alaf.

Dùng toàn bộ magoi thực hiện lấy đòn tấn công nhắm thẳng vào Yamraiha.

Kế hoạch dụ địch thành công mỹ mãn, Yamraiha lập tức thi triển ra một tấm màn chắn phản lại đòn tấn công, tận dụng nó, nàng quét sạch một nửa "sự mục rữa" đang bao quanh lấy tấm màn bảo vệ Sindria.

Động vào nữ nhân của hắn, sao Bách có thể để tên già này chết sảng khoái được?.

Bách xuất hiện sau lưng dirty old man kia trong sự bất ngờ của tên kia và Yamraiha.

- "Già rồi, ta nghĩ ngươi nên trở về với đàn cháu chắt, an hưởng cuộc sống tuổi già đi, sao lại phải ra chiến trường xô bồ như vậy?

Hiểu được tâm nguyện này của ngươi, nên ta đã tạo ra một thiên đường, một nơi mà ngươi có thể an nghỉ tuổi già thanh thản.

Không cần cảm ơn đâu, điều ta làm chỉ muốn tốt cho ngươi thôi, vĩnh biệt lão già biến thái".

Nói xong hắn trực tiếp hút lấy linh hồn tên già này, vứt linh hồn hắn vào không gian bí cảnh do hắn tìm được.

Nơi bí cảnh đó thật sự giống với thiên đường, cơ mà là thiên đường dục vọng...

Bên trong đó là vô số xúc tua với dâm tính kỳ lạ, bọn chúng đẻ trứng vô tính với bất kỳ loài nào...

Còn thân xác của tên già này sớm bị hắn cho hoà vào với thiên địa, còn lại là hư vô.

Đang nhìn hình ảnh tên biến thái này tan biến vào hư vô từng chút, hắn đột nhiên thấy mềm mềm áp sát vào ngực, nhìn thì thấy cô nàng Yamraiha đã chạy lại từ lúc nào ôm lấy hắn.

- "Ta tưởng ngươi sẽ không trở lại nữa chứ.

Ta nhận được tin bọn AI Thamen đang cố gắng trừ khử đám Aladdin, lúc đó ta rất lo cho ngươi, ta biết ngươi thực lực hẳn là không yếu, nhưng ta chắc rằng ngươi đánh không lại đám người này.

Ta một mực muốn ra tay cứu ngươi, AI Thamen quá gian xảo, bọn chúng tập hợp vài người sử dụng hắc ám thần vật tấn công vào Sindria.

Bọn ta thực lực so với đám người đó thực lực chênh lệch khá lớn, song cần mất chút thời gian.

Bỏ qua đi, không nói nữa, ta chỉ muốn ngươi an toàn quay trở lại a".

Thật bất ngờ nha, Yamraiha lại nói nhiều đến thế trước mặt hắn, Bách còn tưởng hắn phải tán nàng dài dài cơ đấy.

Đây là ước mơ của bao nhiêu người nha, hắn rất muốn duy trì cái này khoảnh khắc, bất quá...

- "Nàng cần mặc áo vào trước đã, định ôm ta lăn vào trong Sindria sao?". Bách trìu mến nhìn Yamraiha, vuốt nhẹ mái tóc của nàng.

Phát hiện ra mình còn trần như nhộng, Yamraiha đỏ mặt, càng là rúc đầu vào ngực hắn hơn.

Hắn lấy áo khoác của mình khoác lấy Yamraiha, ai lại muốn nữ nhân của mình khoe cơ thể cho thiên hạ chứ, ôm nàng tiến tới chỗ bị thứ hắn tự định cho nó cái tên "sự mục rữa" kia.

Theo nguyên tác, giải quyết phần này do Kougyoku, giờ hắn thay nàng giải quyết vậy.

Thứ màu đen chứa hằng hà sa số con mắt này kị lửa cực kì, mồi lửa xuất hiện trên tay hắn bay xuống, chẳng mấy chốc, "sự mục rữa" liền mất tăm.

Con thuyền trở về của Aladdin giờ này chắc hẳn đã cập bến rồi, Bách ôm lấy Yamraiha, nhanh chóng đi về phía cung điện của Sinbad, à, trước khi đến đó phải đến nhà của Yamraiha trước đã, hắc hắc.

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.