Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hot

Phiên bản Dịch · 1930 chữ

Xuyên việt về cổ đại, có lẽ lúc đầu còn cảm thấy mới mẻ.

Nhưng ngốc lâu sẽ thấy không thoải mái chút nào đâu!

Huống chi, từ quan ngoại đến giờ toàn là thâm sơn cùng cốc.

Tuyết trắng bao phủ khắp nơi , thời tiết thì rét lạnh, người đi lại rất ít, thực sự không có điểm gì hay để đi dạo cả!

Bất kể là ẩm thực, hay là hoàn cảnh sinh hoạt, thời cổ đại đúng là không thể nào so sánh với xã hội hiện đại được.

Nói đi cũng phải nói lại , thứ duy nhất có khả năng hấp dẫn Lý Mộc cũng chỉ có sự thần kỳ của võ công.

Lý Mộc tìm cớ moi từ trong tay Tra Mãnh ra một bản bí tịch võ công.

Bí tịch tên là « Tự Nhiên Bát Bộ Quyền Kinh », một bản công phu chẳng biết là mấy lưu nữa , chỉ nghe tên đã thấy không sánh nổi với mấy cái bí tịch tên đầy bá khí như « Lân Hoa bảo giám », « Minh Ngọc Công » …..

Chẳng qua đối với một kẻ chả biết cái gì về võ công như Lý Mộc thì bất kể võ công nào cũng thấy tò mò lên đương nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt rồi.

Nhưng khi Lý Mộc đầy phấn khởi nghiên cứu bản quyền kinh này một phen thì thình lình phát hiện ra câu từ trong bí tịch hết sức tối nghĩa khó hiểu, dùng từ trúc trắc, dù gì hắn đường đường là sinh viên mặc dù chưa tốt nghiệp nhưng mà sau khi xem xong lại chả hiểu nổi trong đó viết cái gì.

Chưa nói đến chuyện những kinh mạch mù mờ , hay tên huyệt vị nữa chứ.

Bí tịch được viết theo lối phồn thể, hắn miễn cưỡng có thể nhận ra được điều đó , nhưng khi chúng ghép lại với nhau mang nghĩa như thế nào thì đúng là giống như thiên thư vậy.

Không có sư phụ dẫn đường, muốn luyện cũng chả biết bắt đầu từ đâu , thật không biết cái đám xuyên qua khác sau khi nhặt được một bản bí tịch võ công làm thế nào mà luyện đến phong sinh thủy khởi, đại sát tứ phương nhỉ!

Tuy Lý Mộc đương nhiên sẽ không nể mặt ai , nhưng nếu hắn đi tìm Tra Mãnh lĩnh giáo cách luyện bí tịch thì ắt hẳn cái hình tượng cao thủ vất vả lắm mới bồi dưỡng ra được lập tức sụp đổ trong nháy mắt rồi!

Thà rằng không luyện, còn hơn là để sụp nha.

Quán triệt tư tưởng trộm không đi về tay không.

Cho dù không luyện được, Lý Mộc vẫn lấy điện thoại cầm tay ra chụp ảnh lại toàn bộ bí tịch sau đó mới đem quyền kinh trả lại cho Tra Mãnh, đây là bản bí tịch võ công chân chính đầu tiên mà hắn được tiếp xúc đấy , dù xem không hiểu nhưng rất có ý nghĩa kỷ niệm nha.

Trải qua chuyện này.

Cái suy nghĩ tìm kiếm bí tịch của Lý Mộc cũng nhạt đi nhiều , nếu là mấy cái bị tịch dạng như « Tiểu Lý Phi Đao » « Lân Hoa bảo giám » còn bõ công bỏ công sức ra nghiên cứu một phen, còn về phần những bí tịch khác thì tốt nhất vẫn quên luôn cho đỡ mất thời gian.

Thời điểm mà Đường Nhược Du khôi phục lại cũng là lúc xế trưa.

Thời cổ đại , phàm những nơi thời tiết cực kỳ khắc nghiệt thì thường hoang vắng , nếu qua giữa trưa thì khả năng rất cao là trên đường đi của bọn họ không gặp được chỗ nghỉ chân nào.

Tốc độ xe ngựa thời cổ đại chậm chạp , thư xa, thoạt nghe có vẻ rất lãng mạn, nhưng khi sống trong hoàn cảnh như vậy mới biết được nó ức chế nhường nào.

Còn về phần nghỉ ngơi nơi dã ngoại á?

Với tình trạng cơ thể của Đường Nhược Du thì điều đó căn bản không thể xảy ra.

Đường Nhược Du là hộ khách, là thượng đế của Giải Mộng sư , là nhân tố quan trọng để hoàn thành nhiệm vụ , tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra.

Thế là.

Lý Mộc và Đường Nhược Du vượt qua một ngày trời yên biển lặng tại cổ đại.

Trời yên biển lặng , không có giang hồ báo thù.

Dường như không còn tí liên quan gì đến nhân vật chính Lý Tầm Hoan, ngay cả giang hồ cũng cách xa Lý Mộc.

. ..

Ngày hôm sau.

Đường Nhược Du đã khỏe trở lại .

Lý Mộc không có ý lưu lại , lập tức ngồi xe ngựa tiến về Hưng Vân sơn trang.

Trên đường.

Một số truyền văn giang hồ truyền đến tai Lý Mộc .

"Yêu kiếm Lý Tiểu Bạch hoành không xuất thế, chiêu thức quỷ dị, hỉ nộ vô thường, xuất kiếm tất có người quỳ, không một địch thủ nào may mắn thoát khỏi, kiếm trảm Gia Cát Lôi, cường thế cướp đoạt Kim Ti giáp!"

"Bích Huyết Song Xà , Tổng tiêu đầu Kim Sư tiêu cục Tra Mãnh, Ngu Nhị tiên sinh quy thuận yêu kiếm Lý Tiểu Bạch."

"Tứ đồng tử của Ngũ Độc Đồng Tử đều mất mạng trong tay Lý Tiểu Bạch. . ."

. .. "Tử Diện Nhị Lang Tôn Khuê, Tường Vi phu nhân, Miểu lang quân Hoa Phong mất mạng trong tay Tiểu Lý Phi Đao, án cụt hai mươi năm của giang hồ đã phá." "Lý Tầm Hoan đao trảm Thiên Thủ La Sát, chính miệng thừa nhận Kim Ti giáp đang ở trên tay hắn."

"Trong quan tài đưa tay Thi Diệu Tiên, hoa hoa đại thiếu Phan Tiểu An chết dưới tay khoái kiếm thần bí, không rõ hung thủ là ai!"

. ..

Từng tin tức lan truyền bạo tác khắp toàn bộ giang hồ.

Hầu hết chủ đề đều xoay quanh ba người Lý Tầm Hoan, Lý Tiểu Bạch và A Phi.

Người chết tạo lên thanh danh cho bọn họ.

Yêu kiếm Lý Tiểu Bạch một đêm thành danh, chỉ trong chốc lát danh tiếng đã lan xa.

. ..

"Nhị tiên sinh, mặt già của chúng ta mất hết rồi a!" Tra Mãnh cười khổ đầy quẫn bách nói với Ngu Nhị tiên sinh.

Sắc mặt Ngu Nhị tiên sinh cũng đen sì , sau nửa ngày mới nói được một câu : "Còn sống là tốt rồi a!"

Tra Mãnh sững sờ, không nói gì nữa.

Nguyên bản bọn hắn cũng chỉ là hòn đá kê chân cho người khác nhưng hiện tại điểm khác biệt duy nhất chính là mấy người bọn họ vẫn còn sống.

Gần như tất cả những người tham dự vào sự kiện tranh đoạt Kim Ti giáp đều chết sạch.

Cũng có thể nói bọn họ là một trong số ít những người còn sống .

Sau khi nghĩ rõ về điểm này , Tra Mãnh sợ không thôi.

Những kẻ bị chết kia có nhiều người có thân thủ tốt hơn bọn họ rất nhiều , nếu không phải Lý Tiểu Bạch trạch tâm nhân hậu, nói không chừng lúc này bọn họ chỉ là một cỗ thi thể lạnh băng.

Chết tử tế không bằng vẫn còn sống, có thể sống thì có ai nguyện ý chết đâu?

So với chuyện còn sống thì da mặt chả đáng là cái gì!

Tâm tình đám Tra Mãnh bất tri bất giác thay đổi , ánh mắt nhìn về phía Lý Mộc cũng mang theo chút phức tạp.

Vốn bọn họ vừa hận vừa sợ Lý Mộc nhưng không hiểu sao tia hận ý giấu ở trong lòng cũng từ từ giảm bớt rất nhiều.

. ..

"Lý Tiểu Bạch, ngươi hot quá nhỉ !" Đường Nhược Du nói, nàng đã đổi trang phục giống một nữ tử bình thường thời Minh , không thể không nói, nữ nhân trời sinh đã có thiên phú trang điểm ,sau khi nàng đổi quần áo, rồi cài cây ngân thoa lên thì thoạt nhìn còn giống với đám người thời Minh hơn cả Lý Mộc nữa.

"Ta cũng sẽ làm người hot theo ." Lý Mộc nhìn nàng , vừa cười vừa nói, " Ta cứ thắc mắc tại sao không có ai tới gây phiền phức cho ta , hóa ra Lý Tầm Hoan đem cái nồi Kim Ti giáp cõng thay cho ta!"

"Lý Tầm Hoan nghĩa khí vô song." Cứ như nàng cũng được khen , tinh thần Đường Nhược Du phấn chấn hơn hẳn : "Người ta nhìn trúng sao có thể kém được."

"Cô cho rằng đây là chuyện tốt à ?" Lý Mộc cười khan một tiếng : "Vốn hắn đang thiếu nhân tình của ta , sau khi gánh cái nồi Kim Ti giáp thì coi như tình nghĩa nửa bình rượu cũng được xem như trả hết. Sắp tới muốn liên hệ với hắn e rằng ko dễ như lúc trước nữa rồi !"

"A!" Sau khi nghe giải thích Đường Nhược Du mới hiểu được, không khỏi mở to hai mắt hỏi : "Tại sao lại như vậy?"

"Lý Tầm Hoan là tên gia hỏa cứ tự cho là đúng ." Lý Mộc hít sâu một hơi , sờ chóp mũi nói : " Nếu không phải hắn chọc gậy bánh xe thì nói không chừng ta còn có thể thu thêm mấy tên hộ vệ nữa ấy chứ!"

Đây mới đúng là lời trong lòng hắn.

Mặc dù Lý Mộc ngứa mắt với đám Tử Diện Nhị Lang , nhưng là đám phía sau như Thiên Thủ La Sát có thể phát xạ mười ba loại ám khí , trong quan tài đưa tay Thi Diệu Tiên, hay Phan Tiểu An, đều là nhân tuyển hộ vệ không tồi đâu!

Nhất là hoa hoa đại thiếu Phan Tiểu An, tiền tài vô số, lại coi trọng chất lượng sinh hoạt, thu hắn làm hộ vệ thì chắc chắn chất lượng sinh hoạt sẽ lên một tầm cao mới nha!

Nhưng lúc này muốn nói gì thì cũng đã chậm, cả một đám hộ vệ tốt như vậy đều biến thành ma , trở thành bàn đạp cho Lý Tầm Hoan và A Phi , không thể thoát khỏi cái số lĩnh cơm hộp rồi.

Chẳng qua.

Năng lực sửa đổi kịch bản thế giới cũng thần kỳ quá đi.

Sau khi bị hắn quấy rối náo loạn vậy mà Lý Tầm Hoan vẫn lượn một vòng rồi trở về làm nhân vật chính , A Phi cũng cường thế đăng tràng, hơn nữa phàm là người phải chết trong tay hắn không chạy nổi một người!

Cũng không biết chuyện Lý Tầm Hoan trúng độc rồi phế bỏ Long Tiểu Vân có sảy ra không nữa!

Nếu như những chuyện này vẫn cứ sảy ra thì đối với Lý Mộc đó là tin tức không tốt cho lắm , điều đó sẽ chứng minh vận mệnh của Lý Tầm Hoan đã bị chú định, muốn sửa đổi sẽ vô cùng khó khăn!

Nghĩ tới đây, sắc mặt Lý Mộc không khỏi cẩn thận hơn nhiều , nói với Bạch Xà đang đánh xe : "Nhanh lên, chúng ta phải nhanh chóng tới Hưng Vân sơn trang!"

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.