Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia chác

Tiểu thuyết gốc · 1183 chữ

Khi Hiro kết thúc màn tra tấn mỹ mãn cùng là lúc Lục, Hiếu và Đức Cảnh giết chết tên tay sai của Deidoro.

Như đã nói, hắn ta có khả năng cao nếu đơn đấu một trong hai người, nhưng trong một trận đấu không bao giờ có hai từ ‘công bằng’.

Song quyền khó địch tứ thủ, hai đánh một không chột, cũng què, với vốn dĩ hai người đều không phải kẻ yếu, đều là những người quen mùi máu, độ ăn ý khi phối lại không phải nói.

Những tên đàn em của Deidoro đứng bên ngoài, lần lượt chứng kiến đại ca, người mạnh nhất của chúng bị giết chết một cách tàn ác, lúc này chân đã không vững.

Chúng vội vàng tháo chạy, mặt mũi tái mét, sợ bản thân bị trừ cỏ tận gốc. Suy cho cùng ở Chiến Trường sống mới là điều quan trọng.

Hiếu mặc kệ chúng tháo chạy, trong bốn người, cậu là người mất ít sức nhất. Lúc nãy thấy Hiro chìm mê trong sự tra tấn liền quay đầu sang giúp hai người còn lại.

Đuổi theo, giết đến cùng chỉ tổ mất sức, đã thế lại không đảm bảo sẽ không sót một ai. Thay vì thế, cậu quyết định dùng số thời gian đó tranh thủ vơ vét hết tất cả của cải, vật phẩm của Deidoro.

Bốn người không kịp nghỉ ngơi, nhanh chóng lục lọi khắp xung quanh để tìm tòi chỗ giấu đồ. Hiro nắm chắc hai chiếc nhẫn của Deidoro trong tay, cậu ta quan sát thử bên trong liền bị chói mù mắt.

Vật phẩm không gian thường được cấp mã khóa đặc biệt như mật khẩu, có thể là con số hoặc chữ, cẩn thận hơn thì liên kết với chính sinh mạng của bản thân. Nếu chủ sở hữu không chết thì sẽ không có một ai sử dụng được trữ vật không gian đó.

Vì Deidoro làm theo cách này nên đa số thứ đồ quan trọng hắn đều bỏ vào bên trong không gian hai cái nhẫn.

Bên trong là một mảnh không gian chứa đầy các đồng xu, đa số là đồng CG, đồng BG đựng đầy một túi, đồng G càng không phải nói, chúng được chất đống ở một bên.

Nhẫn còn lại thì chứa đựng vật phẩm mà Deidoro sưu tập được, đa số chúng có chức năng vớ vẩn, không có tác dụng quá lớn trong chiến đấu.

Nhưng chỗ này bán đi vẫn được một đống tiền, quan trọng hơn hai vật phẩm hắn ta dùng đều là vật phẩm xanh lục, quá giàu, quá tốt bụng.

Cậu vội la lên:

-Giàu! Giàu rồi! Nhiều tiền quá.

Ba người còn lại nghi hoặc, họ thay nhau cầm lấy hai chiếc nhẫn, khuôn mặt không kiềm được hiện rõ vẻ vui mừng.

Hiro nhảy cẩng, tay chân múa loạn xạ, đây là lần đầu cậu thấy nhiều tiền đến thế, không những cậu, Lục cũng chưa bao giờ thấy CG chất đồng nhiều như thế.

Hiếu và Đức Cảnh đến Chiến Trường cũng được một thời gian, nhưng vẫn không quá lâu để nhận rõ số tiền họ có trên tay ngay lúc này.

Tìm tòi một lúc, bốn người phát hiện dưới giường của Deidoro có tầng hầm đi xuống, bên trong không nghi ngờ gì là tiền và vũ khí.

Tiền là tiền, vũ khí cũng là tiền, vơ vét hết tiền rồi còn bao nhiều không gian đều cố gắng nhét súng vào. Giờ đây, Hiếu và Đức Cảnh đều có khẩu súng riêng cho bản thân.

Đến cuối, khi không đủ chỗ nhét súng, bốn người vẫn còn tiếc nuối không thể nhét thêm vào ‘túi quần’.

Vơ vét xong, họ cố gắng dàn dựng hiện trường chưa từng có người đi xuống một cách nhanh chóng, đẩy giường Deidoro về vị trí cũ rồi xông cửa sổ nhảy xuống đất.

Họ ẩn nấp trong rừng cây, đi ngược lại với đường chính, rồi đi theo con đường bí ẩn đã vạch sẵn để thoát khỏi ngọn núi nhân tạo.

Đằng xa bất chợt ánh sáng hiện lên liên tục, tiếp đó là tiếng người gọi nhau vang vọng trong đêm, bầy thú săn đánh hơi liên tục xông vào rừng cây. Từ bốn phương tám hướng, những tên lính canh, người bảo vệ Thị Trấn Begun kéo nhau đến truy lùng bốn người.

Không nói cũng biết, Thị Trưởng đã nhắm đến khối tài sản khổng lồ Deidoro để lại. Nhờ vào việc chuẩn bị sẵn sàng kế hoạch, đường thoát thân nên họ thành công xuống được chân núi.

Khi sắp bị bao vây thì Hiếu lấy ra Mắt Msim, nhanh chóng dịch chuyển đến nơi an toàn. Bốn người lộn nhào trên đường phố như những ninja, bám sát tường lén lút rời khỏi.

Bên ngoài ngọn núi vẫn có tốp lính tuần tra đi lại, kiểm tra mọi thứ gắt gao. Đang lúc tiến thối lưỡng nan, Hiếu định ra tay khử vài tên thì Swm xuất hiện.

Bà chủ dẫn họ xuống bên dưới cống ngầm của thành phố, đi vào căn phòng bí mật, rồi từ đó đi ngược lại lên phòng của bà chủ.

Ngay sau khi thoát thân, Hiro, Hiếu và Lục vẫn không thấy hết nguy hiểm. Ba người họ vội chạy trối chết ra sân sau tắm rửa. Ở lâu thêm họ sẽ chết bởi sự tình tứ, mạnh dạn của Swm với Đức Cảnh.

Hiếu nghĩ nếu ba người họ muốn làm khán giả chắc cặp nam nữ cũng không cảm thấy ngại ngùng, ngược lại thoải mái chấp nhận.

Sau một đêm nghỉ ngơi, đủ sức, họ bỗng bị đánh thức bởi tiếng động ồn ào bên dưới lầu.

Thị Trưởng sau khi lùng sục một đêm trên núi không tìm thấy người, ông ta quyết định lục soát cả thị trấn.

Một hành vi điên rồ, khiến bốn người hốt hoảng trong giây lát. Để tránh mặt mũi cả đám bị người vẽ lại, cả đám chui rúc xuống phong trú ẩn bí mật của Swm một lần nữa. Lần này họ ở đây để chia chiến lợi phẩm.

Số tiền lấy được, một nửa sẽ đưa cho Hiro, đó là thứ cậu nên có được, kết quả khi quyết định này được đưa ra là ba đồng ý, một không đồng ý.

Hiro thuyết phục rằng bản thân không đáng cầm số tiền này dù chỉ một đồng. Cuối cùng cậu phải chấp nhận bản thân lấy một phần ba số tiền thì chuyện này mới kết thúc. Số tiền còn lại sẽ dùng để họ nâng cấp cả đội, mua vũ khí, vật phẩm, áo giáp.

Bốn người không vội bán vật phẩm vô tác dụng, vũ khí thừa thãi của Deidoro. Họ cũng không ngu đến mức lạy ông tôi ở bụi này, làm vậy khác gì đang nói với Thị Trưởng bản thân là người cầm hết số tài sản của Deidoro.

Bạn đang đọc Vạn Giới Đệ Nhất Chiến Trường sáng tác bởi hieuhoang2k7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hieuhoang2k7
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.