Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tháp Swatta( 17) - Bãi biển

Tiểu thuyết gốc · 1476 chữ

Khi anh quay lại cầu thang dẫn lên tầng trên thì bóng dáng tên khổng lồ đã biến mất. Kiệt Tiếu khẽ thở dài, thầm trách đối thủ quá nhát gan.

Có lẽ linh cảm đã mách bảo hắn ta chạy trốn sau khi chứng kiến vụ nổ khủng khiếp của mìn gây ra. Điều đó không quá quan trọng, anh sẽ nhanh chóng tìm ra hắn rồi tiễn hắn lên đường cho đủ bộ.

Những kẻ khác còn có khả năng lẩn trốn được, còn một kẻ thuộc Cự Tộc thì độ khó phải nhân lên nhiều lần. Cự Tộc là chủng tộc có nét đặc trưng nhất Chiến Trường vì cơ thể to lớn như núi.

Anh nhanh chóng chạy lên tầng tiếp theo, quan sát thật kĩ dấu vết xung quanh. Những dấu chân to lớn cho biết đối phương đã chạy thẳng về phía thang máy.

Dây kéo bắn ra ngoài, tiếng động cơ máy móc rồi tiếng bập bùng dưới chân làm Kiệt Tiếu đột ngột hóa thành bóng đen.

Anh di chuyển nhanh hết sức nhưng tầng này vốn quá bé, kẻ khổng lồ đã kịp thời chạy trốn.

Bàn tay dính máu đưa lên hơi vò đầu ngao ngán. Năm kẻ áo đen đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tư duy khá tốt, là đối thủ đáng gớm.

Chính vì lý do đó mà anh không muốn để cá lọt lưới. Kiệt Tiếu khẽ thở dài, anh lẩm nhẩm:

-Lại phải bỏ tiền ra mua tình báo rồi.

Nói rồi anh rảo bước vào trong thang máy, cánh cửa từ từ khép lại rồi đi xuống dưới tầng 50.

Quay lại với đám người Hiếu, họ đang có những khoảnh khắc thư giãn ở tầng 79. Sau những ngày điên cuồng tăng cao sức mạnh, đói nghèo, căng thẳng, Hiếu quyết định cùng đồng đội đi chơi vui vẻ một phen.

Bờ cát trắng, ánh nắng vàng ấm áp, biển xanh sâu thẳm thi thoảng vỗ vào bờ làm bọt nước bắn tung tóe.

Đức Cảnh đeo kính đen, trộm ngắm phái đẹp của Chiến Trường trong những bộ đồ bơi nóng bỏng. Những bộ áo tắm mát mẻ, tôn lên dáng người khỏe khoắn, săn chắc.

Giống loài ở đây phải nói là đa dạng không thể kể xiết. Từ nhân tộc bình thường nhất cho đến á nhân tộc dạng mèo, hổ, rắn…cũng có thể thấy thú tộc, thủy tộc.

Đa phần phái nữ có thể không có khuôn mặt đẹp đẽ nhưng chắc chắn cơ thể phải nóng bỏng. Cơ thể của họ luôn phải rèn luyện, sinh tồn nên trông ai cũng giống nữ thần chiến tranh.

Lục nhìn sang Đức Cảnh đang cười bỉ ổi, cậu vội lay người anh ta:

-Này! Này! Dãi sắp chảy xuống cằm rồi kìa.

Đức Cảnh giật mình, bàn tay sờ sờ kiểm tra, phát hiện bản thân bị lừa liền quay sang lườm Lục.

Hiếu sút lần lượt vào chân Lục cùng Đức Cảnh, rồi đưa cho hai người nước uống. Cậu quay ngang, quay dọc rồi hỏi:

-Hữu Minh cùng Wyman đâu?

-Chúng nó đi bơi rồi. – Đức Cảnh trả lời rồi cầm cốc nước uống một hớp gần hết.

Lục nhìn ra sau lưng Hiếu, thắc mắc:

-Vade đâu?

Hiếu quay lưng lại nhìn, thấy Vade vẫn chưa quay lại nên nói:

-Em ấy đi vệ sinh chút. Chắc sắp xong rồi.

Ba ông anh trai đợi thêm một chút thì thấy bóng dáng Vade từ xa chạy lại. Cô nàng là Á Nhân Tộc, có làn da xanh lá, mặc lên mình bộ đồ bơi khiến hình tượng cô em gái dễ thương trong đầu mấy người tan biến.

Họ đã bị tính cách của Vade đánh lừa, để rồi quên mất cô nàng sở hữu cơ thể nóng bỏng đến mức nào. Nếu phải đem so sánh thì nóng hơn yên xe phơi ngoài trời nắng mấy tiếng đồng hồ.

Chính vì hai thứ gộp làm một trên người của phái nữ khá lớn nên Vade không thể chạy nhanh. Cô ghét cảm giác lũ đàn ông nhìn vào mình một cách đê tiện, dâm đãng.

Đức Cảnh quay sang nói với Hiếu:

-Em ấy lớn hơn ta tưởng.

Hiếu lập tức đạp cho ông anh một cái, rồi đứng lên đưa nước cho Vade. Cậu không hề hỏi đến lý do cô nàng quay lại muộn vì nhìn thoáng đã biết.

Vade tiếp nhận cốc nước, nói lời cảm ơn. Cô chưa uống vội mà nói với ba người anh trai:

-Nãy em vừa nhìn thấy đám Macav.

Lông mày Hiếu nhăn lại rồi dãn ra. Cậu trấn tĩnh cô em:

-Hôm nay cứ chơi thoải mái đi. Đừng bận tâm đến lũ đấy. Dù sao tầng 79 cũng cấm đánh nhau mà.

Trong Tháp Swatta có tất cả ba tầng là tầng 1, tầng 50 cùng tầng 79 là không được phép xảy ra xung đột.

Ngoài tầng 1 ra thì tầng 50 có chu kì ngày và đêm, tầng 79 cũng thế mà nó còn có bãi biển, ánh nắng ấm áp.

Diện tích của tầng 79 có thể sánh ngang với tầng 50, ngoài bãi biển còn có khu vực nhà ở, các loại dịch vụ giải trí khác đều có đủ. Có thể coi tầng 79 là khu du lịch ở Trái Đất.

Vade cầm cốc nước trên tay, nói với giọng buồn bã:

-Thật tiếc khi anh Hiro không được đi chơi cùng mọi người.

Đức Cảnh chống tay ra sau, mắt vẫn nhòm ngó các cô nàng nóng bỏng, an ủi cô nàng theo kiểu buồn cười:

-Haha. Nó mà biết em quan tâm đến cảm xúc của nó như thế khéo còn muốn bệnh nặng hơn đấy.

Lục đưa cho Vade cây kem, cậu ta nói:

-Hiro sắp khỏi bệnh rồi. Lần sau chúng ta sẽ đi chơi với nhau đầy đủ.

Vade nghe hai người nói xong tâm trạng có chút vui vẻ hơn. Cô nàng chợt nhớ ra điều gì đó, nói với ba người đợi chút rồi quay về khu cất đồ.

Lúc sau, Vade quay lại với trong tay là chiếc máy ảnh. Đó là món quà Hiếu đã tặng cho cô em gái, coi như thứ bù đắp đầu tiên trong suốt quãng thời gian khổ cực khi ở bên mấy ông anh.

Chiếc máy ảnh này chính là cái cậu đã hỏi mua lúc ở chỗ Kiệt Tiếu, tốn 260G nhưng đổi lại niềm vui của em gái. Cái giá phải trả quá ít so với thứ nhận được.

Vade lúc nhận được quà thì vui cười tít mắt, ôm Hiếu thật chặt rồi cầm máy ảnh chụp tùm lum mọi thứ. Đó là món quà đầu tiên cô nhận được từ lúc sinh ra đến giờ.

Từ khi có máy ảnh, mấy ông anh luôn phải đề phòng vì không cẩn thận hình ảnh xấu xí của bản thân sẽ bị lưu lại.

Mấy hôm đầu tiên, cô nàng chụp cảnh sinh hoạt hằng ngày trong căn nhà nhỏ ấm cúng. Ảnh mấy ông anh ngồi quây quần bên nhau, ảnh Hiro dù ốm vẫn cố làm trò hề. Tất cả kỉ niệm đẹp, Vade đều muốn lưu giữ vào máy ảnh.

Cô yêu nó đến nỗi khi đi ngủ cũng phải cầm nó trên tay. Nay được đi chơi biển, vui quá nên cô nàng mới lỡ quên chiếc máy ảnh thân thương.

Hiếu, Lục cùng Đức Cảnh nhìn chiếc máy ảnh trên tay cô em gái cảm thấy bất đắc dĩ. Ba người mặc kệ Vade thích làm gì thì làm.

Vade đi xung quanh mấy vòng, lựa mãi mới chọn được góc chụp đẹp cùng thời điểm hoàn hảo. Xoẹt... xoẹt… tiếng máy ảnh kêu lên báo hiệu ảnh đang được chụp.

Nhìn tấm ảnh trong máy, Vade thể hiện rõ niềm yêu thích vô hạn. Cô đưa đến trước mặt ba người anh để cho tất cả cùng xem.

Phải nói cô nàng thật sự có năng khiếu trong bộ môn chụp ảnh. Trong tấm hình, ánh nắng chiếu xuống làm sáng làn da của cả ba.

Phần cơ thể cởi trần đầy rẫy vết sẹo chứng tỏ cả ba đều là đấng nam nhi. Cơ bắp đẹp đẽ, mạnh khỏe và rắn chắc được hiện lên rõ ràng.

Tên nào tên nấy cũng ăn ảnh, làm dáng đẹp hớp hồn. Nhất là Hiếu, một bên đeo bịt mắt kết hợp với vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc của cậu khiến Vade phải thốt lên “Chó sói mù!”.

Hiếu: …!?

Thấy ba người gật đầu khen ngợi, Vade đắc ý khoanh tay nói:

-Đấy! Em toàn chụp ảnh đẹp chứ có chụp ảnh xấu đâu mà mấy anh phải lo.

Bạn đang đọc Vạn Giới Đệ Nhất Chiến Trường sáng tác bởi hieuhoang2k7
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hieuhoang2k7
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.